được quy tắc dời thiên hoán địa đó.
Nói trắng ra, đúng là thi đấu thuận vị.
Chỉ là quy tắc thi đấu rất rườm rà.
Tất cả tông môn tộc quần và gia tộc trong suối nguồn thứ hai đều có thể phái ra
một đại diện.
Mà đại diện của Vu tộc chính là tộc trưởng Lam Đề.
Sau đó là từng vòng thí luyện, khảo hạch, thi đấu.
Vòng tỷ thí này, có người cần phải tiến vào tiểu thế giới luân hồi lịch luyện, có
người cần tiến vào bí cảnh tranh đoạt, còn có người cùng nhau tìm hiểu pháp tắc
ảo diệu…
Mỗi một vòng đều sẽ quyết định ra xếp hạng.
Sau cùng dựa theo tổng thành tích cao thấp để quyết định vị trí Hư Đế, Hư
Vương, Hư Tướng mới.
Nghe đến đây, Khương Thành không khỏi buông tay với đám người Kỷ Linh
Hàm và Lâm Ninh.
“Thấy không, người ta gọi đây là chính quy.”
Hai nữ nhân lập tức không nói nên lời.
Phương thức tuyển chọn của suối nguồn thứ nhất không chính quy, chẳng phải
là bởi vì có ngươi phụ trợ sao?
Đan Thái và Mạc Trần thì vẫn luôn nịnh nọt Thành ca.
“Phương thức của suối nguồn thứ hai thật sự là rườm rà, cũ kỹ, không có sáng
tạo quá rồi.”
“Phương thức tuyển chọn không hiệu quả như thế, hoàn toàn không thể thích
ứng với biến hóa cường độ cao và tiết tấu nhanh của Nguyên Tiên giới hiện
giờ.”
“Theo ta thấy, vẫn là phương thức tuyển chọn suối nguồn thứ nhất hợp lý hơn,
càng có nhân tính.”
“Đây đều là nhờ Khương chưởng môn thầm trả giá đó!”
Nghe bọn họ tâng bốc, khuôn mặt Thành ca vui vẻ.
“Các ngươi nói cũng không phải không có lý, xem ra là ta nghĩ chưa đủ lâu
dài…”
Mấy tế tư Vu tộc bên cạnh cũng không nghe hiểu cuộc đối thoại của bọn họ.
Sáu suối nguồn vốn không tương liên, đúng thật là bọn họ không hề biết tình
hình phía bên đó.
Suối nguồn thứ nhất bị sao vậy?
Khương tiên tri đang âm thầm trả giá gì sao?
“Cho nên hiện tại Lam Đề đang thi đấu ở suối nguồn nào? Trước mắt đến phân
đoạn nào rồi?”
Khương Thành không có thói quen khuất phục, làm phụ trợ cho người khác.
Hơn nữa còn nói hắn đến trễ, đã qua thời gian báo danh. Cho dù đến đúng lúc
thì hắn cũng sẽ không tham gia.
Sở dĩ hỏi thăm là vì để gặp Lam Đề sớm một chút.
“Tỉ thí sắp đến bước cuối cùng, đại tiên tri nếu như ngươi đến muộn hai ngày,
có thể bọn ta đã xuất phát đến bên đó rồi.”
“Bước cuối cùng là gì? Mọi người đều đi sao?”
Minh Đồng đáp: “Vòng khảo hạch cuối cùng là nội tình của tộc quần.”
Đan Thái ở một bên hơi kinh ngạc nói: “Nội tình thi như thế nào?”
Đám tế tư ở đây giải thích: “Chính là xem có bao nhiêu tộc quần và tông môn
gia tộc ủng hộ.”
“Tất cả thực lực của Vân Niết chi nhãn dựa theo thực lực yếu mạnh được chia
làm tam đẳng cửu cấp.”
“Vòng cuối cùng, người đứng đầu các thế lực trên cấp bốn thế lực sẽ được triệu
tập đến trung tâm Vân Niết trì để lựa chọn ủng hộ người nào.”
“Vòng cuối cùng, Lam Đề tộc trưởng nhận được càng nhiều ủng hộ thì xếp
hạng càng cao.”
“Như vậy sao?”
Khương Thành hơi cạn lời.
Điều này liên quan gì đến nội tình, chẳng phải chỉ là kéo phiếu xem ủng hộ ai
nhiều hơn sao.
Nhắc đến điều này, trong mắt Minh Đồng hiện lên chút buồn rầu.
“Vòng cuối cùng rất quan trọng, chiếm tỷ trọng cũng rất lớn.”
Mặc dù dựa vào mức độ ủng hộ và phổ biến để quyết định thứ hạng, nghe thì có
vẻ hơi hoang đường.
Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy hợp lý một cách khó hiểu.
Sinh linh lui trú của Pháp Tắc chi nhãn càng nhiều thì Pháp Tắc chi nhãn sẽ
càng mạnh.
Dưới tình hình này, một Hư Đế, Hư Vương có thể nhận được càng nhiều ủng hộ
thì chứng tỏ lực kêu gọi của hắn mạnh, có thể tập trung được rất nhiều người.
Đây cũng là năng lực mà Chúa tể coi trọng nhất.
Chúa tể vốn không sợ Hư Đế dưới trướng lớn, chỉ lo lắng bọn họ không đủ
mạnh.
“Di thiên hoán địa lần trước, điểm tích lũy mấy vòng trước của Lam Đề tộc
trưởng đều đạt tới hạng thứ năm, có hy vọng trở thành Hư Đế rất lớn.”
“Kết quả vì thế lực Vu tộc chúng ta ủng hộ ở vòng cuối cùng ít ỏi, sau cùng
khiến nàng rơi xuống vị trí Hư Vương.”
Mấy tế tư Vu tộc ở đây cũng chỉ có thể thở dài.
“Hết cách, trước đây Vu tộc chúng ta thường không qua lại với ngoại giới.”
“Tộc quần có giao tình với chúng ta thật sự quá ít, Hồn tộc và Hoang tộc lại
không có ở nơi này.”
“Phương diện này đúng là khuyết điểm, liên lụy tộc trưởng tiến thêm một
bước.”
Khương Thành vốn định nói đến suối nguồn thứ nhất với ta là được, trực tiếp
phong nàng là Hư Đế cho bớt việc.
Nhưng nghĩ lại tỷ thí của Lam Đề đã đến bước cuối cùng, tốt xấu gì cũng phải
để nàng thi đấu xong rồi xem quyết định của nàng.
Cho nên, năm người bọn họ với Minh Đồng và ba tế tư khác đi cùng nhau đi về
phía khu trung tâm suối nguồn.
Mới vừa rời khỏi sơn cốc không lâu, từ xa đã nhìn thấy hai phi thuyền một phải
một trái chạy nhanh ra.
“Là Bạch Yểm tộc với Tinh tộc!”
Ba tế tư đó bay nhanh lên nghênh đón.
Còn Minh Đồng thì đang giải thích cho Khương Thành.
“Điều này còn phải nhờ vào Lam Đề tộc trưởng trở thành Hư Vương, nắm trong
tay địa vực xung quanh. Bạch Yểm tộc với Tinh tộc sinh sống ở gần đây, xem
như là phụ thuộc chúng ta.”
“Bình thường bọn họ cũng được chúng ta quan tâm nhiều, là mấy đồng minh
kiên định ít ỏi của của chúng ta.”
Khương Thành nghe vậy gật đầu.
Lúc này có một làn sương trắng bay ra bên trong phi thuyền bên trái, nhanh
chóng ngưng tụ thành một bóng dáng.
Mà trong phi thuyền bên phải lại truyền ra tiếng xào xạc.
Một người khổng lồ toàn thân hiện ra hồng quang giống như một khối thủy tinh
điêu khắc cỡ lớn mà thành chậm rãi bước ra ngoài.
Hai người họ đồng thời khom người về phía Minh Đồng.
“Bái kiến đại tế tư!”
“Miễn lễ miễn lễ!”
Minh Đồng cười xua tay.
“Các ngươi là nhận được mệnh lệnh đến Vân Niết trì đúng không?”
Hai người họ đồng loạt gật đầu.
“Không sai.”
“Vòng cuối cùng sắp đến, bọn ta đều là phụng mệnh đến đây.”
“Đại tế tư yên tâm, bọn ta nhất định sẽ ủng hộ Vu tộc.”
Ba tế tư ở một bên đều cười gật đầu.
“Có lời của các ngươi thì bọn ta yên tâm rồi.”
“Tất nhiên, đây là đồng minh cứng của bọn ta mà.”
Mấy người họ hàn huyên vài câu, sau đó cùng nhau bước lên một phi thuyền.
Một ngày sau, cuối cùng bọn họ cũng đến trung tâm của suối nguồn thứ hai,
Vân Niết trì.
Nơi này sớm đã là biển người đông đúc.
Mặc dù nói chỉ có thế lực trên cấp bốn mới có tư cách qua đây bỏ phiếu, nhưng
phạm vi của suối nguồn thứ hai rộng lớn quá rồi.
Thế lực có được cấp bậc này có khoảng hơn một ngàn nhà.
Mà những tông môn và tộc quần không đủ cấp bậc cũng có không ít người qua
đây xem náo nhiệt.
Làn khói mênh mông bên trên Vân Niết trì, từng đám mây như hoa tươi tô điểm
trên bầu trời.
Minh Đồng dẫn theo Khương Thành và đám người Kỷ Linh Hàm bay lên không
trung, tìm một đám mây màu lam ngồi xuống, chờ đợi đám người Lam Đề xuất
hiện.
Mà hai tộc trưởng của Bạch Yểm tộc với Tinh tộc cũng tìm đám mây cho riêng
mình, ngồi ở nơi không xa.
Vừa mới ngồi xuống, ba tế tư của Vu tộc đã chia nhau bay về phía mấy đám
mây gần đó, bắt đầu bắt chuyện với mấy tộc quần phía bên đó.
Lúc Lam Đề trở thành Hư Vương đã nắm giữ địa bàn sinh sống lớn nhỏ của hơn
trăm tộc quần.
Lần này đạt trên cấp bốn còn có bảy nhà khác.
Sau một lúc, ba tế tư mặt đầy nụ cười bay trở lại.
“Đều nói xong rồi, bọn họ đều sẽ ủng hộ tộc trưởng chúng ta.”
Nghe được lời này, Minh Đồng cũng không khỏi hiện lên tia vui mừng.
“Vậy thì được, vậy ta yên tâm rồi!”