dựa vào sức chiến đấu thật sự để đè bẹp kẻ thù.
Nhưng trên thực tế, căn bản của hắn vẫn là hệ thống.
Ca chỉ mong sao được chết nhiều thêm mấy lần.
Chỉ là càng ngày càng khó chết mà thôi.
Lần này Thiên Đạo phong tỏa, ngược lại đã cho hắn cơ hội.
Nếu ngươi đã không cho phép sử dụng sức mạnh của huyền văn, vậy ta không
dùng là được.
Đến cả Tiên lực Ca cũng không dùng, vẫn có thể đại sát khắp nơi ở hai giới
Tiên Ma y như trước, Thiên Đạo ngươi có tức hay không?
“Vậy thân thể của ngươi để ở đây không quản đến sao?”
“Quản cái gì?”
Câu hỏi ngược lại này của hắn khiến Thương Linh và Mâu Vũ trong lúc nhất
thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Rốt cuộc tên này có biết Tiên Hồn triệt để thoát xác là một chuyện nguy hiểm
cỡ nào hay không?
Mặc dù trước mắt thân thể này của hắn vẫn còn sống, nhưng không có bất kì ý
thức linh hồn nào, không khác gì một vật đã chết.
Dù cho bản gốc có mạnh hơn nữa, thì bây giờ bất cứ một tên Yêu Tôn hay Tiên
Vương nào đến cũng có thể tiêu diệt hắn.
Một khi sự sống của thân thể bị hủy đi, vậy Tiên Hồn ở nơi chân trời xa xôi
cũng sẽ không còn chỗ để dựa vào nữa, sớm hay muộn cũng sẽ biến mất.
Ngoài ra, còn có số lượng lớn các cấm thuật Pháp Môn ác độc để ngăn cản Tiên
Hồn trở về.
Dù là Tiên nhân có mạnh hơn nữa, trước khi làm chuyện này cũng sẽ vô cùng
cẩn thận.
Ít nhất, cũng phải giấu thân thể của mình thật kín đáo, tuyệt đối không thể bị bất
kì kẻ nào biết được!
“Không cần thiết đâu, nhiều thêm chuyện.”
“Để ở đây là được rồi.”
Nói xong, Thành Ca thúc giục Thải Anh mau chóng lên đường, hắn bị mắc kẹt
ở tuyến bên này, đã nghẹn một khoảng thời gian rất dài rồi.
Thương Linh và Mâu Vũ nói hết lời cũng vô dụng, cuối cùng chỉ có thể tự mình
dẫn Thải Anh đến vùng đất giáp ranh với tuyến kia.
“Ngươi thật sự quyết định rồi?”
“Hiện tại hối hận vẫn còn kịp.”
Đối mặt với lần khuyên nhủ cuối cùng của hai người, Thành Ca đang xoa tay
trong vỏ kiếm rất bất lực.
“Được rồi được rồi, hai ngươi chờ tin tốt bọn ta chiến thắng là được rồi.”
Nói xong, dưới sự thúc giục của hắn, Thải Anh vượt qua ranh giới kia, tiến vào
phạm vi của Ma giới.
Thiên Đạo không có phản ứng gì.
Kế hoạch của hắn thật sự có hiệu quả.
Tiên Hồn chọc thủng phong tỏa, tâm trạng của Thành Ca vô cùng tốt, hận
không thể cất giọng ca vàng.
“Ha ha ha, tiểu Thải Anh ngươi có sợ không?”
Tước bảy màu cũng tràn đầy hăng hái.
Vừa ra sức bay về phía xa, vừa dùng giọng điệu giòn tan trả lời: “Không sợ, có
Yêu chủ ở bên cạnh, ta không sợ chút nào!”
Trong lòng Thành Ca cảm thấy yên tâm: “Không hổ là người do ta lựa chọn,
yên tâm, Ca sẽ dẫn dắt ngươi.”
“Được thôi, được thôi…”
Thải Anh vốn vô cùng sùng bái hắn, hoàn toàn mù quáng nghe theo mỗi câu của
hắn, căn bản không nghĩ tới những kẻ địch phải đối mặt tiếp theo sẽ khủng bố
đến cỡ nào.
“Đúng rồi, hiện tại chúng ta nên bay về hướng nào?”
“Trực tiếp bay thẳng đến lối vào Huyền giới là được rồi.”
“Được!”
Tiểu Tước Yêu chỉ có cảnh giới là Thiên Tiên lục phẩm này, rất cứng đầu lựa
chọn bay thẳng, dọc đường cũng không hề đi vòng.
Ở Thượng Tiên giới, ngoại trừ Chuẩn đế Ma Đế, thật đúng là không có mấy
người dám huênh hoang như vậy.
Nhưng mà có lẽ bởi vì địa vực mà bọn họ chọn quá hoang vắng, dọc đường
cũng không đụng trúng bất kì người nào.
“y, tốc độ này vẫn có chút chậm.”
“Sớm biết như vậy thì trước khi xuất phát nên chuẩn bị cho ngươi vài kiện tiên
bảo làm tăng tốc độ.”
Hiện tại Thành Ca là trạng thái Tiên Hồn, không có bất kì Tiên lực gì chống đỡ,
cũng không thể sử dụng nhẫn trữ vật bên kia.
Bị thần tượng của mình nói như vậy, Thải Anh cảm thấy rất xấu hổ.
“Hu hu Yêu Chủ, ta sẽ cố gắng!”
Nàng càng ra sức bay.
Chẳng qua là… vẫn là rất chậm.
Thành Ca ngồi trúng chuyến xe chậm này, lúc bắt đầu còn hào hứng bừng bừng
mà quan sát phong cảnh ven đường.
Nhìn mãi nhìn mãi, dần dần cảm thấy chán gần chết.
Không lâu sau, Tiên Hồn của hắn vậy mà lại rơi vào trong trạng thái ngủ say.
Một giấc này cũng không biết ngủ bao lâu, đợi đến khi hắn tỉnh lại, phát hiện
thanh kiếm đã không còn ở bên trong vỏ kiếm.
Mà Thải Anh mang theo hắn cũng không phải đang bay.
Chuyện gì vậy, nha đầu này dừng lại nghỉ ngơi rồi sao?
Tiên Hồn của Thành Ca bay ra khỏi vỏ kiếm, vừa nhìn thấy cảnh tượng bên
ngoài, quả thật là người nghe thì đau lòng người thấy thì rơi lệ.
Tiểu Tước yêu này, vậy mà lại bị giết rồi.
Cả người hơn mười vết thương, vết máu ở bên cạnh đều đã đông đặc khô cạn.
Mà binh khí và nhẫn trữ vậy nàng mang theo bên mình cũng đã không thấy đâu.
Khuyên tai cấp Chí Tôn kia cũng bị cướp đi, yêu thể đã sớm lộ rõ, xung quanh
còn có một đống lông chim bảy màu rơi xuống.
“y, đều nói tu luyện giới hiểm ác, cũng quá thật rồi nhỉ?”
Thành ca thở dài, có chút tự trách vì sự sơ ý của chính mình.
Hắn mở ra kỹ năng hồi sinh của hệ thống, nhắm ngay tiểu Tước yêu, hồi sinh
nàng lại.
Đây cũng là lí do hắn không để ý đến cảnh giới của Thải Anh.
Bản thân mình có thể sử dụng hack hồi sinh, đồng thời còn có thể hồi sinh vô
hạn cho đồng đội, bản thân lại chính là tổ hợp đánh không chết.
Tiểu Tước yêu cuối cùng cũng mở hai mắt ra một lần nữa, sinh khí dồi dào bay
lên.
“A a, ta chết rồi…”
“Không có, ngươi vẫn còn sống.”
“A Yêu Chủ, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, hu hu hu hu…”
Thải Anh vừa mừng vừa sợ, vậy mà lại quên mất chính mình vừa được hồi sinh
kỳ diệu ra sao.
“y, lần này là sơ xuất của Ca, xin lỗi.”
Là lỗi của chính mình, Thành Ca vẫn sẽ thừa nhận.
“Không có không có, Yêu chủ ngươi còn ở đây là được rồi.” Thải Anh chùi
nước mắt, cố gắng nặn ra một nụ cười.
Nhìn thấy như vậy Thành Ca âm thầm hạ quyết tâm, sau này sẽ chiếu cố nàng
một chút.
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”
“Ta cứ bay cứ bay, đang bay ngon lành, đột nhiên có một đám Ma tu đuổi theo.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó bọn họ chặn ta lại, nói ta bay qua vùng trời của tông môn bọn họ là sự
khiêu khích và sỉ nhục nghiêm trọng.”
Thải Anh vẫy cánh khua tay, tiến vào chế độ nói liên miên lải nhải.
“Ta vừa nghe thì biết đây quả thật là lỗi của ta, vì thế ta liền vội vàng xin lỗi.”
“Sau đó không biết vì cái gì, bọn họ vẫn không hài lòng.”
“Có một người muốn ta bồi thường bằng nhẫn trữ vật và Tiên kiếm, thanh kiếm
này là Yêu chủ ngươi ban cho ta, ta đương nhiên sẽ giữ gìn thật tốt, ta nói liệu
có thể bồi thường bằng vật khác hay không, sau đó bọn họ nói không được…”
Nghe đến đây Thành Ca căn bản đã hiểu được tình huống.
Quả thật có rất nhiều tông môn không cho phép người khác bay qua vùng trời
của họ, coi chuyện này thành sự khiêu khích.
Thải Anh là lần đầu tiên tiến vào thế giới loài người, căn bản không biết quy củ.
Cứng đầu bay thẳng một đường, cũng không biết đi đường vòng.
Còn chuyện sau khi xin lỗi, đối phương hẳn là thấy thực lực của nàng yếu kém,
xuất hiện suy nghĩ muốn giết người cướp bảo.
“Sau đó bọn họ liền ra tay với ta.”
“Ta căn bản đánh không lại, trước mắt tối sầm sau đó không biết chuyện gì
nữa.”
Nàng lau nước mắt tủi thân nói: “Ta cũng không biết tại vì sao, rõ ràng ta đã xin
lỗi rất nhiều lần…”
Thành ca gật gật đầu.
“Được rồi ta đã biết.”
Hắn phóng Tiên Hồn ra, không ngừng cảm nhận ra xung quanh.
Rất nhanh, trên một hồ nước hơn bốn mươi nghìn dặm, phát hiện ra một tòa
cung điện nổi lơ lửng.
Thoạt nhìn chính là một tông môn.
Trên bảng hiệu của tông môn viết ba chữ “Hắc Hồ tông”.
Sở dĩ hắn có thể tìm được chính xác, là bởi vì cảm nhận được tăm tích của tiên
bảo Chí Tôn Thiên Cơ Tàng Vân Trụy kia ở tại nơi này.
Mà rất nhanh, hắn lại nhìn thấy một đám Ma tu đang hưng phấn cầm thanh Tiên
kiếm thất giai này ở trong đại điện.
Sau khi xác định được mục tiêu, việc còn lại cũng trở nên đơn giản.
“Đi thôi, bây giờ đi báo thù.”