Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc đã đến nước này, đám người vây xem cũng xem như nhìn ra rồi.

Khương Thành là vò đã mẻ nên không sợ nứt nhỉ?

Ngay từ lúc bắt đầu phá hoại luyện khí thì hắn đã đắc tội Thanh Khuyết rồi.

Vậy nên sau đó hắn thích làm gì thì làm, cũng không sợ làm chuyện lớn hơn.

Nhưng mà, cái việc tùy đối phương xử trí cũng quá qua loa rồi.

Thế chẳng phải hoàn toàn mất đi quyền tự chủ, để cho đối phương chi phối sao?

Ngay lúc đám tiên nhân ba vòng trong và ba vòng ngoài đang bàn tán xôn xao

thì Nam Khâu đại thần quan lại vui mừng không thôi.

Bây giờ hắn hận không thể ngửa mặt lên trời cười thật lớn.

Vốn chỉ là đào một cái hố cho Khương Thành nhảy vào thôi.

Ai mà ngờ tên tiểu tử này sau khi nhảy vào lại còn chủ động tiếp tục đào xuống

dưới, tự chôn bản thân sâu hơn.

“Lần này hắn toi đời thật rồi.”

“Không chỉ đắc tội tông sư, mất đi đế khí siêu phàm, lại còn đánh mất tự do.”

Hơn nữa luyện khí là một công trình lớn dài dằng dặc.

Lùi mười nghìn bước để nói thì dù cho Khương Thành có là đế khí sư và đồng

thời còn luyện chế thành công chỉ trong một lần thì cũng cần mất đến hơn trăm

triệu năm.

Trong khoảng thời gian này, hắn hoàn toàn không thể rời đi được.

Đến lúc đó, hành động đến Thứ Tiên giới cũng đã sớm kết thúc rồi.

Dù cho Hám Thiên Cổ Thánh bây giờ đuổi tới, tự mình xen vào chuyện này

cũng chẳng có tác dụng gì.

Chuyện liên quan đến vị đế khí sư Thanh Khuyết này, Cổ Thánh cũng không có

cách nào dùng sức mạnh để đàn áp người khác.

Hám Thiên cung cũng chỉ có thể thay người.

“Cái gì mà hành động ở Thứ Tiên giới, chẳng liên quan gì đến hắn cả.”

Vào lúc Nam Khâu lo bận mơ tưởng đến viễn cảnh tốt đẹp sau đó thì Thành ca

đã thành thục biến hóa ra một cái ghế bập bênh, nhàn nhã nằm xuống.

Dù sao cái công việc luyện khí này đã tự có hệ thống làm rồi.

Cũng không cần hắn phải bận tâm nữa.

“Khương Thành, ngươi đang làm cái gì thế?”

Quan Minh Thiên Thần nhíu mày: “Không phải ngươi muốn luyện khí sao, sao

vẫn chưa bắt đầu?”

Thanh Khuyết Thánh Chủ không khỏi cười xùy.

“Sao hả, đến lúc phải làm thật thì không dám hành động nữa à? Sợ bị lộ nguyên

hình hay gì?”

Đám đệ tử kia của hắn và các luyện khí sư vây ở xung quanh cũng hùa theo chế

giễu.

“Mới đó đã sợ rồi sao? Ngươi khí phách tiếp đi chứ!”

“Sao còn không mau bắt đầu luyện đi?”

Thành ca nằm trên ghế cộng thêm một cây quạt chẳng có tác dụng gì, hắn nhìn

bọn họ với ánh mắt như nhìn những tên ngu dốt vậy.

“Vậy nên ta mới nói, cái đám các ngươi chỉ biết mưu cầu danh tiếng nhưng thực

tế chẳng có một chút tài năng thật sự nào cả.”

“Ta đã sớm bắt đầu rồi, các ngươi không nhìn thấy hay sao?”

“Đến cả cái này cũng không nhìn ra, lại còn tự xưng là đế khí sư nữa?”

Bị hắn khinh bỉ một trận, những tiên nhân và các luyện khí sư vây xem đều ngu

người.

Lão huynh à, ngươi bắt đầu từ bao giờ thế?

Bọn ta cũng chẳng nhìn thấy gì hết.

Thanh Khuyết bĩu môi một cách khinh thường: “Cố làm ra vẻ huyền bí, nực

cười!”

Những luyện khí sư khác cũng dần dần mất kiên nhẫn.

“Tiểu tử, không lẽ ngươi đang mong chờ kéo dài thời gian đó hả?”

“Đúng đó, đừng tưởng rằng làm như thế sẽ kéo mãi được!”

“Bọn ta không có nhiều thời gian ở đây lãng phí với ngươi đâu.”

Thành ca híp mắt nhìn tiến độ của giao diện hệ thống luyện khí thuật, phát hiện

tiến độ nhanh hơn so với lần trước gấp mấy lần.

Khẽ ngẫm nghĩ một chút, hẳn là do cấp bậc của đạo không giống.

Lần trước hệ thống dùng đạo Túng Tình của Ngộ Sơn để luyện khí, đó là đạo

đỉnh phong.

Còn lần này đạo của Thanh Khuyết chỉ là đạo của Thánh Chủ bình thường, độ

mạnh chênh lệch rất nhiều, vậy nên hệ thống luyện cũng dễ dàng hơn không ít.

Thế là, hắn chậm rãi giơ một ngón tay lên.

“Một ngày.”

“Ngươi có ý gì?”

“Trong vòng một ngày, ta có thể luyện ra đế kiếm siêu phàm này, còn không thì

xem như ta luyện khí thất bại.” Thành ca nói vậy.

Phụt!

Sau những phút kinh ngạc ngắn ngủi, tất cả cười phá lên đầy khoái trá.

“Một ngày?”

“Ha ha ha, sao ngươi dám nói phét quá vậy?”

“Ta phục rồi, người này điên thật rồi.”

“Trước kia ta thấy hắn tự tin tràn trề, suýt nữa còn tưởng là thật, cứ nghĩ dù hắn

không phải là đế khí sư thì tốt xấu gì cũng là đạo khí sư bát giai.”

“Kết quả chỉ đến đây để chọc cười thôi sao?”

Đến cả Nam Khâu cũng không nhịn được co giật khóe miệng, suýt nữa thì

không kìm nổi.

Chuyện như luyện chế đế khí này, không vài trăm triệu năm thì làm sao mà làm

được chứ?

Đây là thường thức cơ bản nhất đó có biết không hả.

Dù cho Khương Thành có nói mười mấy triệu năm thì tốt xấu gì cũng đáng tin

hơn một chút.

Quan Minh Thiên Thần ngược lại vui mừng không thôi.

“Đây là ngươi nói đấy nhé!”

Khương Thành gật đầu: “Đúng, là ta nói đấy.”

“Vậy nếu như một ngày không có kết quả, ngươi phải đền cho ta thanh đế khí

siêu phàm đỉnh phong kia.”

“Không thành vấn đề.”

Có được câu nói này, Quan Minh hoàn toàn yên tâm.

“Đúng là thiếu kiến thức.”

Thanh Khuyết không khỏi lắc đầu, trực tiếp ngồi xếp bằng nhắm mắt dưỡng

thần.

Những luyện khí sư khác ở bên cạnh hắn cũng không hối Khương Thành nữa.

“Dù sao cũng chỉ có một ngày, rất nhanh sẽ có kết quả ngay thôi.”

“Kết quả chẳng phải đã rõ mồn một rồi sao?”

“Ha ha ha, đúng là vậy thật!”

Thời gian trôi qua từng chút một, người ở xung quanh không những không giảm

bớt mà ngược lại còn nhiều hơn.

Thanh Khuyết đại sư luyện khí thất bại, vốn đã là một chuyện lớn.

Thất bại vì bị người khác quấu rầy lại còn là chuyện lớn hơn nữa.

Mà cái người quấy rầy đó, bây giờ còn xảy ra tranh chấp với Thanh Khuyết đại

sư, thậm chí còn tự mình luyện khí, cảnh tượng như thế làm sao có thể bỏ lỡ

được?

Thậm chí đến cả Mệnh Nguyên Chính Thần cũng nhận được tin tức, đặc biệt

chia một đầu ảnh qua đó để nhìn xem sự việc tiến triển thế nào.

Sự có mặt của hắn khiến cho không khí của hiện trường lên đến đỉnh điểm.

Rất nhiều người lao nhao khom lưng vái lạy, nhưng Thanh Khuyết Thánh Chủ

thì lại chẳng thèm nâng mí mắt.

Là một tông sư chuyên ngành, hắn có cái tự tin này.

Ngược lại là Nguyên Đế phải chủ động chào hỏi hắn.

“Đại sư, chuyện lần này thật sự khiến người ta tiếc nuối, ta không ngờ sẽ lại…”

Thanh Khuyết lạnh lùng cắt ngang lời hắn: “Được rồi, bây giờ lão phu đang đợi

kết quả, không rảnh nghe ngươi nói nhảm.”

Nguyên Đế tự rước xấu hổ, chỉ đành chuyển sang dùng truyền âm giáo huấn đồ

đệ của bản thân.

“Chuyện này là do ngươi bày mưu đúng chứ?”

Nam Khâu vẫn còn đang dương dương tự đắc kia kìa: “Sư tôn minh giám, là cái

tên Khương Thành kia quá ngu xuẩn, ta chỉ giở một chút thủ đoạn thôi mà hắn

đã trúng chiêu rồi.”

“Từ nay chúng ta sẽ không cần phải bận tâm về người này nữa.”

Nghe giọng điệu kích động của hắn, Nguyên Đế suýt nữa bị chọc tức đến bật

cười.

“Ngu xuẩn? Ta thấy người ngu xuẩn là bản thân ngươi thì có!”

“Ta để ngươi dò thám Khương Thành, không có kêu ngươi kéo cả Thanh

Khuyết xuống nước, ngươi đang tự cho là mình thông minh đấy hả?”

“Ngươi tưởng rằng một chút tâm cơ đó của ngươi có thể qua mặt được tất cả

mọi người à? Ngươi tưởng người trong thiên hạ đều là kẻ ngốc hay sao?”

“Nếu như Thanh Khuyết vì chuyện này mà ghi hận Thiên Lư cung chúng ta,

vậy ngươi chính là tội đồ đó!”

Trong mắt của Nam Khâu cuối cùng cũng hiện lên một tia hoảng loạn, đánh mất

một đế khí sư, lực hiệu triệu và sức hấp dẫn của Thiên Lư cung sẽ bị hạ thấp

đến mấy đắng cấp.

Điều này đối với Nguyên Đế đang cần gấp càng nhiều người tu luyện thần đạo

hơn chẳng khác nào là một cú đả kích lớn.

Nếu thật sự để trở thành lỗi lầm lớn, rất có thể Nam Khâu sẽ bị hắn tước đoạt

thần đạo, trục xuất khỏi sư môn.

Dù sao thì việc bồi dưỡng lại một Thiên Thần đối với hắn cũng hết sức dễ dàng.

“Hẳn là sẽ không đâu…”

Giọng của Nguyên Đế mang theo lửa giận ngút trời: “Ta có thể nhìn ra được,

vậy bọn họ vì sao không thể nhìn ra cơ chứ?”

“Khương… Khương Thành kia rất nhanh sẽ thua vụ cá cược.”

Nâm Khâu giống như người rơi xuống nước vớ được một cọng rơm cứu mạng

vậy, nhanh chóng nói: “Sau khi hắn thua rồi, Thanh Khuyết không những trút

được giận mà còn thu được một vố lớn, tâm trạng chắc chắn sẽ rất tốt, hẳn là

không tính toán mấy chi tiết nhỏ này đâu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK