Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm ngày sau, Phi Tiên môn đã đón lấy đợt công đánh.

Một đại phái bản địa khác ở Thương Lan đại lục - Tử Tà tông cũng từ chối lời

đề nghị hợp tác.

Cũng không phải bọn họ có hảo cảm gì đó với Phi Tiên môn.

Mà là vì trước mắt chưởng môn Tử Tà Thánh Chủ còn đang ở Ngự La thánh địa

xa xôi, tông môn như rắn mất đầu.

Tử Tà tông còn đang trông mong số lượng lớn cao thủ Tiên Cực đại lục đến,

cũng chẳng nghĩ đến việc tự mình ra mặt.

Cuối cùng, thế lực ra mặt chỉ có Dương Ly tông và ba tông môn phụ thuộc khác

ở Thanh Di đại lục.

Dù là như thế, bốn tông môn ngoại lai này cộng lại, tổng cộng đã có đến bốn

mươi bảy vị Thánh Chủ.

Hư Dương Thánh Chủ cảm thấy đội hình như thế đã đủ rồi.

Sau khi hủy diệt Phi Tiên môn, họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất hướng thẳng về

Kim Hàn tông, Bạch Tiên tông và Tử Tà tông, khiến ba tông môn không biết

trước sau này từng bước sụp đổ, dẹp yên toàn bộ!

Đến lúc đó, toàn bộ Thương Lan đại lục đều là hậu hoa viên của Dương Ly

tông.

Ngẫm lại đúng là quá ngon lành.

“Khương Thành, còn không mau cút ra ngoài chịu chết đi!”

“Bọn ta biết ngươi đã giết chết mười sáu tên cao thủ thuộc liên minh Bách Tộc,

hôm nay là bốn mươi bảy Thánh Chủ, ta thật muốn xem thử xem ngươi có thể

cản nổi hay không!”

Âm thanh khiêu chiến mãnh liệt chấn động cả hư không, truyền ra khắp toàn bộ

Phi Tiên môn.

Lần này, bất kể là phân đường thứ nhất hay là phân đường thứ hai của Phi Tiên

môn cũng không một người nào bỏ chạy.

Dù sao đã có hai lần ngậm đắng trước đó.

Lỡ lần này Khương Thành cũng thắng nữa thì làm sao giờ?

Vậy nếu mình phản bội lại tông môn lần nữa chẳng phải sẽ bị giáng cấp xuống

phân đường thứ ba còn chưa kịp sáng lập sao?

Rất nhanh, Thành ca đã dẫn theo đám người Ngộ Sơn vui mừng hớn hở ra đón.

Nhìn thấy đội hình bốn mươi bảy vị Thánh Chủ ở đối diện thì lại cảm thấy hơi

thất vọng.

“Chẳng phải Ngự La thánh địa của các ngươi có tận tám mươi bảy Thánh Chủ

hay ư? Sao chỉ có bốn mươi bảy người đến?”

“Với lại, Thánh Tôn và Thánh Chủ đỉnh phong của các ngươi đâu rồi?”

“Đối phó với ta mà không dốc hết toàn lực, không phải xem thường người khác

quá hay sao?”

Tên Thành ca này vốn không biết đến lệnh cấm Thánh Tôn và Thánh Chủ đỉnh

phong không được đến Thương Lan đại lục, còn tưởng là cuối cùng Ngự La

thánh địa cũng đã đến.

Việc đánh giá thấp người khác thế này khiến Hư Dương Thánh Chủ trở nên

mông lung.

Trong dự liệu của hắn, nhìn thấy bốn mươi bảy Thánh Chủ bất ngờ đuổi đến tận

nơi thì Khương Thành chắc hẳn sẽ hoang mang lúng túng hoặc sẽ dựa vào chỗ

hiểm yếu để chống lại mà không có kiểu phản ứng thứ ba nào.

Kết quả, hắn nằm mơ cũng không ngờ là mình đã dẫn đến cả đội hình mạnh mẽ

thế này mà lại bị ghét bỏ là quá yếu ớt.

Có phải ta nên nói một tiếng xin lỗi với ngươi, đã để ngươi thất vọng hay

không.

“Cái gì mà Ngự La thánh địa, đúng là khó hiểu, bọn ta là Dương Ly tông!”

“Dương Ly tông cũng ở Thương Lan đại lục à? Sao ta chưa từng nghe nói qua?

Trước đây chúng ta có thù không?”

Hư Dương Thánh Chủ sắp không kiềm nổi lửa giận rồi.

Tên này đúng là khinh người quá đáng!

“Ngươi, cái thứ khốn kiếp này, hai lần Vẫn giới tiên tàng này là chuyện tốt mà

ngươi làm đúng không?”

Hắn vừa nói ra như thế, Khương Thành lập tức bừng tỉnh đại ngộ.

“Hóa ra là các ngươi à!”

“Hai lần đó quét nhanh quá, ta cũng không chú ý kỹ lắm.”

Hắn nói như vậy càng khiến Hư Dương Thánh Chủ càng tức giận hơn.

Phen này khiến bọn ta như lâm phải đại địch, điều tra khắp nơi, kết quả ngay cả

dáng dấp của bọn ta ra sao ngươi còn chẳng nhớ nổi?

Chuyện này khiến người ta làm sao chịu cho nổi?

“Quả nhiên là ngươi làm hỏng cơ duyên của bọn ta!”

Hư Dương và một đám Thánh Chủ ở phía sau mở thánh giới ra, chuẩn bị cho

trận chiến căng thẳng.

Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ đến chính là mấy người Thánh Chủ của

Phi Tiên môn như Ngộ Sơn và Trường Dương, tất cả bọn họ lại nấp phía sau,

hoàn toàn không có ý định bước ra ứng chiến.

“Cẩn thận thánh lực của hắn ta!”

Trước khi tới đây, đám người Hư Dương đã chuẩn bị đầy đủ.

Không phải Vạn Tượng Luân Chuyển của ngươi biến thánh lực thành đạo hay

sao?

Vậy bọn ta sẽ không cho ngươi có cơ hội chuyển đổi.

Chỉ cần thánh lực của ngươi vừa lộ ra là bọn ta lập tức dập tắt ngay.

Không dùng Vạn Tượng Luân Chuyển được, vậy Khương Thành cũng chỉ còn

có nguyên thuật bách nhị thập trọng thôi. Nhiều Thánh Chủ như thế, lấy thịt đè

ngươi thôi cũng có thể khiến hắn bị đè chết.

Ngay khi Khương Thành mở đạo hải ra, cuộc đại chiến kinh thiên cuối cùng

cũng nổ ra.

Khi nhìn thấy ba trăm tòa căn nguyên thần đài, Hư Dương Thánh Chủ kinh

ngạc trợn tròn mắt.

Không phải đã nói chỉ một trăm hai mươi thôi sao?

Sao lại biến thành ba trăm rồi?

Hắn suýt nữa không nhịn được mà dụi mắt nhìn lại.

Sau đó, Thánh giới của hắn đã bị chiếc lông vũ kia đánh trúng.

Nói là bị đánh trúng, không bằng nói là bị chạm vào.

Trong nháy mắt khi lông vũ và Thánh giới chạm vào nhau, thánh giới mênh

mông rộng lớn tan rã, sụp đổ ngay tắp lự, trông như bộ xếp hình bằng gỗ bị đổ.

Đây chính là uy lực của nguyên thuật tam bách trọng.

Nó đã vượt ra khỏi giới hạn chịu đựng của Thánh Chủ bình thường.

Dù Đạo của bọn họ có thần diệu hơn đi nữa, tiên lực và bản nguyên có mạnh mẽ

hơn đi nữa cũng không thể ngăn cản nổi đòn này.

Thánh giới bị hủy hoại, Hư Dương bị phản phệ mãnh liệt, vừa mới mở màn đã

bị đánh cho tàn phế, rơi xuống từ giữa không trung.

Nhưng Thành ca lại không có cơ hội thu hoạch đầu người.

Bởi vì kẻ địch vẫn còn nhiều lắm.

Vạn Tượng Luân Chuyển chẳng qua chỉ là lời đồn đãi không có thật, lần này

không có hệ thống bật hack thì đạo hải của hắn đã chẳng thể chống đỡ nổi cú va

chạm của Thánh giới.

Chẳng qua cũng may là hắn còn có linh ý và thần hồn được thăng cấp trước đây

không lâu.

Thái Thượng Hóa Đạo đã được mở rộng đến ba triệu dặm, căn nguyên tạm thời

bị ngăn cách tuyệt đối đã quấy nhiễu tiết tấu vây công của một vài kẻ địch.

Lợi dụng khoảng trống này, Khương Thành đã dùng đến nguyên thuật tam bách

trọng đợt thứ hai. Sợi lông vũ thứ hai rơi xuống giữa Thánh giới của Nhị trưởng

lão Dương Ly tông và Trí Dương Thánh Chủ.

Trí Dương Thánh Chủ như thể bị sét đánh, Thánh giới không chứa chút huyền

niệm bị đánh tan tác, cũng tương đương với việc mất đi sức chiến đấu.

Mà vào lúc này, những Thánh Chủ khác cuối cùng cũng đã phá vỡ lớp phong

tỏa của Thái Thượng Đạo Hóa, đồng loạt vọt tới.

Nhưng đúng lúc này, Khương Thành thi triển linh ý tấn công, bao trùm ý thức

của năm tên Thánh Chủ có khoảng cách gần nhất.

Đối mặt với đòn tấn công quỷ dị như thế, năm tên Thánh Chủ chỉ có thể lấy đạo

hành của bản thân chống đỡ, tránh để ý thức bị mất đi.

Thế công Thánh giới của bọn hắn cũng vì đó dừng lại.

Cơ hội như thế, Khương Thành há có thể không nắm bắt ngay cho được.

Hắn nhanh chóng thi triển năm đợt Nguyên thuật công kích, đánh ngã năm tên

Thánh Chủ.

Mà vào lúc này, hắn cũng đã bị các Thánh giới khác bao vây xung quanh.

Mắt thấy đạo hải sắp sụp đổ đến nơi, Thánh ca tỉnh táo phân ra ba luồng phân

hồn, xông vào hồn hải của ba tên Thánh Chủ gần nhất.

Trong tình huống bình thường, động tác này tương đương với có đi không có

về.

Dù sao tất cả mọi người đều ở trạng thái nguyên hồn, ngươi xâm lấn sân nhà

của đối phương thì cũng thôi đi, lại còn phân hồn mà thôi.

Nhưng Thiên Hồn kim sắc của Khương Thành lại quá đặc biệt.

Mặc dù không thể nào dựa vào phân hồn để giết chết chủ hồn của đối phương

ngay lập tức, nhưng lại thành công khiến hồn hải của ba người này bị quấy

nhiễu đến long trời lở đất.

Mà hồn hải hỗn loạn khiến hành động của ba tên Thánh Chủ bị tạm ngừng.

Vào khoảnh khắc bị tạm ngừng này, là Khương Thành đã dùng một cái giá đắt

dốc hết hồn lực tiêu hao nhanh chóng để tạo ra một cơ hội cuối cùng.

Lại thêm ba đợt nguyên thuật tấn công, hắn thuận lợi giải quyết xong ba tên

Thánh Chủ.

Từ lúc khai chiến đến bây giờ còn chưa đến năm giây mà đã có mười tên Thánh

Chủ bị hắn đánh cho tàn phế.

Sức chiến đấu mãnh liệt như thế, dù là vị nào đó trong động phủ ở Phi Tiên môn

đang lẳng lặng quan sát một cách chăm chú cũng không nhịn được mà động

dung.

Lần trước hệ thống bật hack, nàng không thể hiểu được.

Nhưng lần này thì nàng hiểu, bởi vì lần này Khương Thành dùng thực lực của

chính bản thân mình.

“Dưới sự vây công của bốn mươi bảy Thánh Chủ bình thường, cường hành

đánh bại mười người trong đó, kể cả Thánh Chủ đỉnh phong có Thánh giới càng

mạnh hơn cũng không thể làm được!”

Nhưng mọi việc cũng chỉ dừng lại ở đây.

Kẻ địch thật sự quá đông, Khương Thành đã bị mấy chục tầng thánh giới bao

phủ hoàn toàn.

Đối mặt với sự va chạm trực tiếp của thánh giới, thật ra đạo hải của hắn còn

chẳng đỡ nổi hai tầng, càng đừng nói đến mấy chục tầng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK