“Có bao nhiêu người đã thăng cấp?”
“Không nhiều, nhóm Ma Tôn vài chục ngàn người, có thể có một trăm người
thăng cấp đã là không tệ rồi.”
“Nhóm Kim Tiên cũng vậy, ước chừng sẽ có mấy chục người thăng cấp.”
Các cuộc thảo luận ùn ùn kéo đến, gây chú ý nhất tất nhiên vẫn là nhóm Hỗn
Độn.
Nhóm Hỗn Độn là cấp cao nhất của Đại hội Giảng Đạo.
Ngay cả Liệt Vũ Chuẩn đế cũng bay đến đây ngay đầu tiên.
Vậy mà sau khi ánh sáng tan đi nhìn thấy rõ dáng người, trên mặt vị cao thủ
Chuẩn đế trung kỳ này lại hiện ra vẻ ngạc nhiên.
Tất cả mọi người cũng bắt đầu ồn ào náo loạn lên như núi kêu biển gào.
“Mấy trăm người đi, vậy mà chỉ có hai người trở về?”
“Không phải chứ, sao có thể như vậy được?”
Nếu không được dịch chuyển trở về, có nghĩa đã chết trong chiến trận rồi.
Mặc dù sự so tài trong Ma giới luôn rất tàn khốc, giết người cướp của là chuyện
thường tình nhưng tỷ lệ thương vong này cũng khiến cho người ta quá sợ hãi.
Nhìn sang nhóm Ma Vương bên cạnh, và nhóm Ma Tôn ở cách xa hơn.
Mặc dù tỷ lệ thăng cấp rất thấp nhưng hầu hết mọi người đều có thể sống sót trở
về.
“Những Huyền Tiên đó căn bản là đang tìm chết, không thể sống sót trở về
cũng không có gì là kì lạ.”
“Nhưng ba vị Chuẩn đế, vậy mà chỉ có một người trở lại?”
“Hai người kia đều đã chết rồi sao?”
“Đệch mợ, Chuẩn đế cứ như vậy mà chết?”
“Tại sao Thiên Tiên đó không chết?”
“Hơn nữa nàng còn lấy được ngọc phù thăng cấp, sao nàng lại làm được?”
“Nàng cũng quá may mắn rồi?”
Xem ra trong mắt những Ma tu này ngoài nhờ vào vận may ra thì không còn
cách giải thích nào khác.
Liệt Vũ Chuẩn đế cũng vô cùng kinh ngạc.
Điều hắn chú ý đến đầu tiên, chính là cái chết của hai vị Chuẩn đế.
“Bọn họ thật sự đã chết rồi?”
“Ừ!”
Cô Ma Chuẩn đế liếc nhìn sang Thải Anh ở bên cạnh, gật đầu với một biểu cảm
phức tạp.
Sau khi nghe hắn xác nhận, đám đông càng xôn xao hơn.
Liệt Vũ Chuẩn đế lập tức cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
“Chuyện này làm sao có thể xảy ra được?”
Theo lý mà nói Chuẩn đế sẽ không dễ chết như vậy, cho dù là Đại hội Giảng
Đạo cạnh tranh gay gắt, nhưng cũng sẽ không tàn khốc đến mức này!
“Chuyện gì đã xảy ra, tại sao lại như thế này?”
Thánh Điện hi vọng mọi người thi đấu hăng hái một chút, nhưng tuyệt đối
không mong muốn xuất hiện thương vong lớn như vậy.
Cô Ma Chuẩn đế tự nói với chính mình, chuyện này còn hỏi tại sao gì nữa, tất
nhiên là bởi vì cái vị Thiên Tiên bên cạnh ta rồi.
Chẳng qua hiện tại hắn đang là người hầu nên mới không dám tiết lộ lai lịch của
Thải Anh.
Chỉ có thể nghẹn ngào nói: “Chính là vì Minh Trì Ngọc Chi đó, tranh giành quá
kịch liệt.”
Liệt Vũ Chuẩn đế khẽ nhếch khóe miệng, cuộc chiến này có phần quá ác liệt
rồi.
Ngoài mặt thì thảo luận sôi nổi nhưng ánh mắt hắn lại nhìn sang Thải Anh.
“Vậy làm thế nào nàng lại sống sót?”
Hiện tại báo danh sớm đã kết thúc, Thải Anh trong mắt Liệt Vũ Chuẩn đế đã
không còn bất kỳ giá trị nào.
Hắn không muốn nhìn thấy Thiên Tiên này còn sống trở về.
Vốn dĩ tưởng rằng ở vòng thứ nhất, nàng sẽ chết không còn một mảnh.
Kết quả bây giờ thì hay rồi…
Nếu nàng sống sót, phần so tài Luyện khí sau này có khả năng sẽ phải bại lộ
thôi!
Đến lúc đó, ai cũng sẽ biết nàng không phải là một cao thủ Luyện khí chứ đừng
nói đến chuyện trăm triệu năm mới gặp một lần.
Trước sự tra hỏi của hắn, Cô Ma Chuẩn đế vẫn cố giữ kín như bưng.
Không được cho phép, hắn không dám tùy tiện nói gì về chuyện của Thải Anh.
Về phần mình, Thải Anh liếc nhìn Liệt Vũ Chuẩn đế một cái rồi lạnh lùng nói:
“Liên quan gì tới ngươi?”
Cái gì?
Hắn vừa nghe thấy cái gì vậy?
Liệt Vũ Chuẩn đế lầm tưởng thứ hắn vừa nghe chỉ là ảo giác.
Thiên Tiên này dám nói chuyện với hắn như vậy?
Trước đó không phải còn rất ngoan, rất nghe lời sao?
Làm phản rồi!
Liệt Vũ Chuẩn đế chưa cần mở lời thì Ma Tôn và Ma Vương phía sau đã ra mặt.
“To gan!”
“Một Thiên Tiên cỏn con lại dám vô lễ với Chuẩn đế?”
“Ai cho ngươi cái gan đó hả?”
“Còn không mau quỳ xuống cúi đầu nhận tội với Liệt Vũ đại nhân!”
Đáp lại, tiểu Tước yêu chỉ lạnh lùng ném ra một từ.
“Cút!”
Đám đông bị sốc lớn.
Đầu óc Thiên Tiên này có vẫn đề rồi à, điên rồi sao?
“Giết nàng!”
“Tiêu diệt nàng!”
Đám đông Ma Vương và Ma Tôn đều rất tức giận.
Thậm chí có nhiều Kim Tiên và Huyền Tiên cũng theo đó xem náo nhiệt.
“Một Thiên Tiên nhỏ nhoi không biết tự lượng sức mình.”
“Không có chút quy củ nào, cần phải dạy một bài học!”
Ban đầu mọi người vốn lo lắng Liệt Vũ Chuẩn đế sẽ bảo vệ Thiên Tiên này, dù
gì cũng là do chính tay hắn lựa chọn.
Nhưng rốt cuộc thấy hắn bây giờ chỉ thờ ơ nhìn cảnh trước mắt, không ngăn
cản.
Mọi người lập tức hăng hái hơn.
Bọn họ đang chuẩn bị hành động thì Cô Ma Chuẩn đế đứng lên bước ra.
Sức mạnh Chuẩn đế quét qua, đánh bọn Ma tu vây quanh Thải Anh văng ra xa.
“Ai dám động đến nàng?”
Không còn cách nào khác, hắn buộc phải bảo hộ Thải Anh.
Lỡ như nàng bị giết thì hắn cũng phải chết theo, muốn khóc cũng không biết đi
đâu mà khóc.
“Ai động đến nàng, ta sẽ giết kẻ đó!”
Nhìn thấy hắn lộ ra sát khí, toàn thân đám Ma Vương và Ma Tôn đều run rẩy.
Từng người vừa lăn vừa bò lui về phía sau.
Trong lòng Liệt Vũ Chuẩn đế đã sớm phán án tử cho Thải Anh thấy vậy liền
trầm mặt, không hề che giấu vẻ bất mãn.
“Cô Ma Chuẩn đế, ngươi làm vậy là có ý gì?”
Hắn nhớ rất rõ, ba ngày trước cũng chính tại chỗ này, Cô Ma Chuẩn đế còn kêu
gào đòi giết chết Thải Anh.
Thái độ vô cùng kiên định.
Hầu như không thèm nể mặt mình.
Bây giờ thì hay rồi, ngược lại còn muốn bảo vệ nàng?
Chuyện này cũng quá kỳ lạ rồi?
Cô Ma Chuẩn đế cũng có nỗi khổ, nếu kể hết mọi chuyện ra thì thanh danh một
đời của hắn cũng tiêu tan.
Chỉ có thể tiếp tục căng mặt lạnh lùng, nói: “Liệt Vũ Chuẩn đế, hình như ngươi
quên mất Thải Anh đã thông qua vòng so tài đầu tiên.”
“Bây giờ nàng vẫn còn là tuyển thủ của Đại hội Giảng Đạo.”
“Thánh Điện đã ra lệnh từ sớm, ai cũng không thể làm hại đến tuyển thủ đã
thăng cấp!”
“Ngươi là Chấp sự của Thánh Điện mà lại làm ngơ không để ý, ngươi như vậy
là có ý gì?”
Chuyện này?
Liệt Vũ Chuẩn đế không nói được lời nào.
Hắn hoàn toàn không tin những lời ngụy biện của Cô Ma Chuẩn đế.
Người này, trượng nghĩa như vậy sao?
Chuyện vớ vẩn.
Nhất định là phải có nguyên nhân nào khác, chỉ là hắn nghĩ nát óc cũng không
thể nghĩ ra. Chuẩn đế tại sao lại trở thành nô bộc của Thiên Tiên kia.
Cuối cùng chỉ có thể tức giận phất tay áo bỏ đi.
Mà sau khi Cô Ma Chuẩn đế và Thải Anh rời khỏi đó, đám đông còn lại cuối
cùng cũng bùng nổ.
“Đệch, đây là tình huống gì vậy chứ?”
“Tiểu Thiên Tiên kia có lai lịch gì mà khiến Cô Ma Chuẩn đế lại bảo vệ nàng
như thế?”
“Ai mà biết?”
“Nàng có thể thông qua trận so tài đầu tiên đã đủ làm người ở đây sợ hãi rồi,
chuyện này hoàn toàn là kỳ tích.”
“Ta nghi ngờ không biết có phải Cô Ma Chuẩn đế giúp nàng vượt qua hay
không.”
“Nhất định là vậy!”
“Nhưng mà, dù gì thì bây giờ cũng không đụng tới Thiên Tiên này được.”
“Đúng vậy, chỗ dựa này quá lớn rồi.”
“Hừ, vòng kế tiếp là đến lượt Thánh Điện so tài, đến lúc đó nàng không thể chỉ
dựa vào chỗ chống lưng được nữa.”
Kết quả của vòng đầu tiên nhanh chóng được truyền đi.
Trước đây Thải Anh đã có tiếng tăm ở chiến khu Lâm Minh, còn hiện tại danh
tiếng của nàng đã lan rộng đến vài vùng chiến khu xung quanh.
Việc một Thiên Tiên vượt qua được vòng đầu tiên quả thực rất đáng kinh ngạc.
Vô số Ma Tôn bắt đầu thảo luận sôi nổi.
Cũng trong lúc thảo luận, vòng so tài thực sự cuối cùng cũng đang đến gần