hoàn toàn phong kín đường lui của nàng.
Ngay sau đó, phía sau lại có mấy trăm người đi theo đuổi tới.
Triều Quang vừa nhìn, càng mừng rỡ.
Những truy binh khác của Triều gia bọn hắn cũng đuổi tới.
Thành Ca ở một bên thảnh thơi xem kịch, Triều Quang cũng không biết nghĩ gì,
đột nhiên ngón tay chỉ phương hướng của hắn.
“Đó là đồng bọn của yêu nữ kia!”
“Người này rất có thực lực, không nên để hắn chạy mất!”
“Loan tiền bối, xin hãy bắt tên tặc đó lại!”
Loan Long cũng không phải cấp dưới của Triều Quang, nhưng Triều gia và Đồ
Hưng Cảnh Chủ là thông gia, hắn xem như là cấp dưới, đương nhiên không thể
không giúp một tay.
Nghe vậy vội vàng lắc người một cái, ngăn ở phía trước.
“Ha ha, ta xem ngươi lần này làm sao!”
Triều Quang đằng sau mừng rỡ.
Thậm chí hắn cũng bỏ qua kẻ thù số một là Cung Tình.
Đặc biệt mang theo một đám người nhà họ Triều, lần nữa bao vây Thành Ca.
“Ngươi vừa rồi không phải rất ngông cuồng sao?”
Lần này, hắn không còn mảy may sợ hãi và kiêng kỵ.
Có Loan Long đứng ở bên cạnh, cảm giác an toàn mười phần.
“Ngược lại ngông cuồng một lần nữa cho ta xem xem?”
Trong mắt tiểu tử này lần nữa hiện lên vẻ hung ác.
“Còn phân xử cho bọn ta, còn chủ trì công đạo?”
“Ta khinh!”
Lúc trước mấy tên Đế cảnh đi theo hắn cũng giống vậy cười nhạo không thôi.
“Hiện tại ngươi kêu ai chủ trì công đạo cho ngươi?”
Thành Ca thở dài.
Sau đó hướng bọn hắn cười cười, bên trong sự tươi cười mang theo chút tiếc
nuối: “Vừa rồi không phải ta nói hòa nhau, bảo các ngươi cút sao?”
“Tại sao các ngươi không nghe?”
Ánh mắt cười cợt và chế giễu của hắn khiến lòng Triều Quang run lên.
Sinh ra một trực giác bản thân có khả năng làm sai chút gì đó.
Nhưng ngay sau đó, hắn xem như ảo giác.
Có thống lĩnh Loan Long ở đây, còn có những thân vệ và cao thủ hộ vệ của
Triều gia, người này cho dù là Đế cảnh tam trọng, cũng sẽ chết không có chỗ
chôn như vậy thôi.
“Rất nhanh thôi ngươi sẽ cười không nổi!”
Hắn cười lạnh, sau đó lập tức tố cáo với Loan Long.
“Người này che giấu thực lực, chính là người đằng sau sai khiến yêu nữ Cung
Tình kia.”
“Bọn hắn không chỉ muốn hủy diệt Triều gia chúng ta, còn dự định làm tan rã
nơi này từ bên trong, gây bất lợi cho Đồ Hưng Cảnh Chủ!”
Hắn bịa đặt tội danh cũng vô cùng thông thạo, há mồm liền ra.
Ngay cả Thành Ca cũng gọi là người trong nghề.
“Cái gì?”
Loan Long giả vờ kinh ngạc.
Thực ra hắn biết Triều Quang là mặt hàng gì, cũng biết đây nhất định là tội danh
bịa đặt.
Nhưng mà vẫn cố ý nghiêm nghị quát: “Ngươi cũng dám gây bất lợi cho Cảnh
Chủ?”
Đối mặt ánh mắt tra hỏi trực tiếp muốn nuốt người của hắn, Thành Ca không
cảm nhận được bất kỳ áp lực gì.
Hắn hoàn toàn không tính giải thích, thậm chí nhếch miệng lên: “Phải phải, ta
chính là muốn gây bất lợi với Cảnh Chủ các ngươi, cho nên ngươi định làm như
thế nào?”
Phì!
Cung Tình bên kia bị vây quanh suýt chút nữa sặc nước tại chỗ.
Người này là kẻ ngu sao?
Người khác vu oan ngươi, ngươi cũng không biế giải thích một chút?
Tội danh Triều Quang bịa đặt, nếu đổi lại là nàng thì có một đống biện pháp tìm
được sơ hở sau đó đánh đổ.
Cho dù ngươi không giỏi biện giải cho mình, tốt xấu gì cũng phải phủ nhận một
chút chứ?
Cứ ngu ngốc thừa nhận như vậy?
Vậy người khác cho dù vốn không có ý định động tới ngươi, hiện tại cũng
không thể không xuống tay với ngươi.
Đừng nói là nàng, ngay cả bản thân Triều Quang cũng không ngờ rằng Thành
Ca sẽ phối hợp như vậy.
“Ha ha, ngươi xem, hắn thừa nhận kìa!”
“Loại người này tuyệt đối không thể giữ lại!”
Cũng không cần hắn châm dầu vào lửa, ánh mắt Loan Long mãnh liệt, như là
cái định đóng chặt trên người Thành Ca vậy.
“Bắt lại!”
Hắn ra lệnh một tiếng, thân vệ Cảnh Chủ xung quanh lập tức ra tay với Khương
chưởng môn.
Mà câu trở lời của Khương chưởng môn, chính là BUFF toàn bộ mở ra.
Tất cả Anh Linh chồng lên, 50 đạo Huyền Văn gia trì quy tắc Băng, trong tay
cầm Tiên kiếm thập giai lúc trước tước đoạt được, thi triển ra “Bất Diệt Thiên
Hoa Kiếm Kinh”thập giai!
15 môn kiếm tâm gào thét mà đến, Tiên Hồn biến dị như ma ảnh phủ xuống,
dấy lên một trận gió bão ngập trời ở trong sân!
Lúc trước thời điểm hắn và Cận Sùng lãnh chúa kia đánh nhau, vẫn là dùng
Tiên kiếm cửu giai.
Hiện tại súng hơi đổi thành pháo, lực công kích trực tiếp tăng lên một bậc.
Đám hộ vệ Đế cảnh nhị trọng kia còn chưa kịp thi triển, thì bị tiểu thế giới Ngũ
Hành Kiếm Tâm của hắn liên tiếp nổ mạnh đánh cho hoang mang.
Trên trời giống như sủi cảo bồng bồng rơi xuống một mảnh lớn.
Không riêng gì những hộ vệ kia, ngay cả một số người Triều gia cũng bị giết tới
người ngã ngựa đổ như vậy.
“To gan!”
Loan Long vốn còn tưởng rằng Khương Thành tối đa cũng là Đế cảnh nhị trọng,
căn bản không cần tự mình ra tay.
Đợi đến lúc hắn kịp phản ứng, mười sáu tên hộ vệ cùng đi với hắn đã không còn
một ai sống sót.
Chỉ một giây đồng hồ, đám hộ vệ này đã bị diệt sạch!
Đây là thực lực cỡ nào?
Đế cảnh tam trọng?
Không, cho dù hắn Đế cảnh tam trọng sơ kỳ cũng không làm được chuyện này!
Hắn có thể đánh bại mười tên Đế cảnh nhị trọng, nhưng cần thời gian dài, hơn
nữa không thể cam đoan giết chết.
Mà người này lại làm được.
Có nghĩa là…
Thành Ca không cho hắn cơ hội tự hỏi, sau khi đánh ngã đám thân vệ kia, hắn
chủ động giết tới trước mặt Loan Long.
Chỉ năm giây sau, Loan Long bị hắn đánh cho liên tục tháo chạy.
Đối đầu Đế cảnh tứ trọng, Thành Ca vì kỹ năng Huyền Văn không đầy đủ, rất
khó phá phòng ngự đối diện, cho nên đánh rất vất vả.
Hiện tại đối đầu Đế cảnh tam trọng sơ kỳ, hắn chẳng gặp phải vấn đề như vậy.
Sức mạnh 50 đạo Huyền Văn hoàn toàn tỏa ra, Loan Long căn bản là không
ngăn được.
“Không…”
Mà Triều Quang bên cạnh đã mơ hồ tại chỗ.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ tới sẽ như thế này.
Vốn tưởng rằng Loan Long mang theo thân vệ tới, cộng thêm mấy trăm tên tộc
nhân Triều gia, đối phó Khương chưởng môn đó là chuyện dễ dàng, muốn thua
cũng khó.
Tất nhiên có thể tìm lại được thể diện vừa rồi, chém người này thành muôn
mảnh.
Nào biết được…
Đối phương còn mạnh hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Nhóm người Loan Long thế mà cũng không đủ để giết.
Tùy tiện đụng phải một người qua đường vậy mà là siêu cấp cao thủ?
Cái này sao có thể?
Ngươi thực lực mạnh như vậy, tại sao không nói sớm?
Mà Cung Tình bên kia, cũng tương tự như vậy mà ở trong trạng thái nghi ngờ
nhân sinh.
“Trời ạ…”
Giây phút trước, nàng còn tưởng rằng Khương Thành là kẻ ngốc.
Bây giờ người này giết tới mức Loan Long liên tục tháo chạy.
Đó là cao thủ Đế cảnh tam trọng nàng cũng nàng cũng không có sức chống cự.
Rốt cuộc là mạnh cỡ nào?
Bên người nàng đã không còn người bao vây, bởi vì những người khác tất cả
đều vội vàng đi trợ trận cho Loan Long.
Thậm chí những người trợ trận này cũng chưa đụng tới Khương Thành, đã bị
kiếm tâm bao trùm, ngã xuống liên miên.
“Các hạ xin dừng tay…”
Ba giây trước khi khai chiến Loan Long đối công mấy lần với Khương Thành.
Về sau vẫn luôn dưới thế tấn công của mưa rền gió dữ, bây giờ đã là người bị
thương nặng, sa vào bước đường cùng.
Ngay cả chạy trốn, cũng không làm được.
“Hiểu lầm hiểu lầm!”
Hắn một bên khổ sở chống đỡ, một bên xin tha.
“Đều là Triều Quang xúi giục…”
“Đừng, ta đúng thật là phản tặc gây bất lợi với Cảnh Chủ của các ngươi, ngươi
làm sao có thể bỏ qua cho ta?”
Thành Ca một bên cười to, một bên gia tăng tấn công.
Loan Long hối hận tới phát điên.
Chỉ tiếc, hối hận cũng đã muộn.
Sau một phút ngắn ngủi, chiến đầu im bặt rồi dừng.
Loan Long ầm ầm ngã xuống, đường đường là Đế cảnh tam trọng lại chết vô
cùng thê thảm, toàn thân trên dưới đã bị kiếm quang cắt nát.
Mà những thân vệ và mấy trăm người Triều gia khác, cũng bị giết không còn
một mống.
Dư lại, cũng chỉ có một Triều Quang đờ người ra run lẩy bẩy tại chỗ