Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Với tư cách là Thủ Tọa Thần Lôi Tư, có không ít Tiên quan của Thần Lôi Tư tụ

tập bên cạnh Phạm Lôi.

Lúc này tất cả bọn họ đều đang ngồi ở một tòa hoa cái, chờ đến ngày vào trận

bắt đầu so tài.

Mặc dù bọn họ đường đường đều là Tiên quan, nhưng phô trương lúc này lại có

chút hèn mọn.

Cũng chẳng có cách nào cả, trước khi kết thúc vòng tuyển chọn đầu tiên thì

Thiên Cung sẽ không sắp xếp chỗ ở.

Mà ở xung quanh Lan Đài cũng không cho phép mở hành cung xa hoa.

“Khương Thành!”

Vừa nhìn thấy ca này, vẻ mặt của Phạm Lôi Đạo Tôn lập tức tái xanh.

“Tại sao ngươi cũng chạy tới đây?”

Thành Ca cười ha ha một tiếng.

“Xem ngươi nói gì này, ngươi có thể tới vậy tại sao ta lại không thể tới chứ?”

Phạm Lôi lập tức kéo hắn sang một bên, hạ giọng biểu thị sự bất mãn của mình.

“Ngươi đang làm Thủ Tọa của Thiên Đan Tư tốt lắm rồi, chạy tới đây xem náo

nhiệt làm gì chứ?”

“Hơn nữa ngay cả Tu Đế ngươi cũng dám đắc tội, vốn dĩ Thần Quân không có

phần của ngươi đâu, ta thấy ngươi vẫn nên trở về quên đi.”

Ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng hắn lại coi Khương

Thành là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình.

Lúc đầu Phạm Lôi không ở lại Vân Di Đạo, sau khi tiêu diệt hai mươi ngàn Yêu

tộc Thanh Hùng Cốc thì hắn lập tức quay trở về Thiên Cung.

Hắn cũng không biết sau khi Khương Thành giết chết Dị Minh Đạo Thánh thì

đã hành động vĩ đại phi nhân tính thống nhất toàn bộ Vân Di Đạo.

Nhưng mà cái kia cũng đã đủ rồi.

Ở Đoạn Dương Đạo hắn đã tận mắt nhìn thấy sức mạnh chiến đấu đáng sợ đó

của Khương Thành.

Thấy ca này xuất hiện thì hắn đã ý thức được xác suất mình có thể trở thành

Thần Quân lại thấp hơn một chút.

Thành Ca vui vẻ nói: “Không có phần của ta, vậy thì có phần của ngươi rồi?”

“Ta nghe nói có rất nhiều Đạo Thánh tham gia, cũng có không ít thượng vị chủ

tinh.”

“Cho dù ta không đến thì cũng không còn chuyện gì của ngươi đâu.”

Phạm Lôi không hề tỏ ra vẻ sợ hãi đối với việc này.

Hắn lau nhẫn trữ vật, trân trọng móc ra một điếu thuốc.

“Lần này thực ra ta đã có chuẩn bị mà đến đây.”

Hắn vuốt ve điếu thuốc trong tay giống như đang vuốt ve tình nhân.

Hắn ngạo nghễ nói: “Đạo Thánh thì khó mà nói, nhưng mà thượng vị Tinh

chủ… Ta còn không thèm xem ra gì.”

Không riêng gì hắn, mất vị Tiên quan của Thần Lôi Tư ở phía sau cũng không

hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, mọi người đều lộ ra nụ cười đã tính trước mọi việc.

Món hàng mà lúc đầu bọn họ thu được từ Thành ca cho đến bây giờ cũng chưa

được mở hàng.

Nhìn điệu bộ đó, giống như cả đám đều đang nắm trong tay đòn sát thủ, chuẩn

bị cho một dáng vẻ làm lớn vào thời điểm mấu chốt của đại hội thông thần vậy.

Thành Ca nhếch miệng.

Các ngươi trông cậy vào những thứ khói này để đảo ngược tình hình chiến sự

sao?

Có thể chọc cười hơn một chút hay không?

“Ta cảm thấy các ngươi vẫn đừng nên quá tự tin, dù thế nào thì bảo bối có tốt

hơn nữa cũng phải xem là người nào sử dụng.”

Để tránh bị lòi đuôi và làm tổn hại đến danh tiếng, hắn chỉ có thể tận tình

khuyên bảo mấy vị này của Thần Lôi Tư kiềm chế một chút.

“Hơn nữa trận chiến đấu rất phức tạp, không chừng bảo vật còn chưa kịp dùng

đến thì đã bị người ta giết chết luôn rồi…”

Một gã Đạo Tôn của Thần Lôi Tư ở phía sau cười khẩy.

“Ha ha, cái này cũng không phiền đến Khương Thủ Tọa ngươi phải quan tâm.”

Mấy vị khác Đạo Tôn cũng tràn ngập lòng tin.

“Bọn ta cũng không kém đến mức độ đó, dùng bảo bối này như thế nào không

cần ngươi phải dạy.”

“Đúng đấy, chỉ cần ngươi đừng tiết lộ trước uy năng của những bảo bối này là

được.”

“Bọn ta còn chuẩn bị cầm nó làm vũ khí bí mật đó.”

“Ta khuyên ngươi vẫn nên trở về đi, đừng ở đây làm loạn thêm nữa.”

“Lời cảnh cáo nói trước, nếu thật sự gặp phải ở trong cuộc so đấu thì đừng trách

bọn ta dùng bảo bối của ngươi bán đánh ngươi.”

Lời nói của bọn họ càng lúc càng lố bịch hơn, Phạm Lôi cũng không thể nghe

nổi nữa.

“Câm miệng hết đi, quan hệ của chúng ta và Khương Thủ Tọa rất tốt đẹp,

không được vô lễ!”

Mẹ nó, sức mạnh chiến đấu của tiểu tử này cũng vượt ra khỏi Đạo Tôn một

đoạn lớn rồi, hơn nữa hắn vẫn còn là người bán buôn “Tín Hương”.

Các ngươi lấy sự tin đánh bại hắn ở đâu ra?

Mấy vị Đạo Tôn của Thần Lôi Tư vẫn còn không phục.

Trong lòng bọn họ tự nhủ, trước kia không phải tên tiểu tử này có thù oán với

Thần Lôi Tư hay sao, quan hệ tốt đẹp ở đâu chứ?

“Được được được, ta chọc không được!”

Thành Ca liên tục chắp tay.

“Ta lập tức cầu chúc cho các ngươi tỏa sáng trong cuộc so đấu ở đây.”

Nói xong hắn cũng không ngoảnh đầu lại mà chen vào trong đám người ở phía

trước.

Bởi vì vừa rồi Phạm Lôi mới gọi lên một tiếng nên bây giờ hắn vẫn còn đang

được chú ý tới.

Rất nhiều Tiên nhân nghe thấy cái tên Khương Thành này thì cũng xôn xao lộ ra

vẻ hoặc là tò mò, hoặc là ngạc nhiên, hoặc là ánh mắt dò xét.

Trong chốc lát đám người bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Hắn chính là Khương Thành sao?”

“Không sai, hắn là Thủ Tọa chưa từng luyện đan đầu tiên của Thiên Đan Tư,

Khương Thành.”

“Năm đó người đã thi triển ra kiếm đạo thập tam trọng ở Đế Kiếm Tinh, đánh

chết con của Tu Đế chính là hắn sao?”

“Người này vậy mà cũng tới ghi danh, nhất định cần phải chú ý hơn một chút.”

“Lại thêm một đối thủ cạnh tranh hùng mạnh rồi!”

Những cuộc bàn tán này đương nhiên đã lọt vào tai của một số Đạo Tôn đứng

đầu và thượng vị Tinh chủ có mặt ở đó.

Bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng của Khương Thành, có người sợ sệt,

cũng có người khinh thường lắc đầu.

“Hừ, hắn vẫn còn chưa được nói tới là một đối thủ hùng mạnh gì đâu.”

“Năm đó giết chết con của Tu Đế là ở Đế Kiếm Tinh đặc thù, nơi đó chỉ có thể

dùng quy tắc kiếm.”

“Mà bây giờ…”

“Đối mặt với tinh lực của chúng ta, vốn dĩ hắn không đáng được nhắc tới.”

Cuối cùng Khương Thành cũng đi tới chỗ ghi danh giữa những tiếng bàn tán ở

đây,.

Còn chưa đợi cho vị Tiên quan chịu trách nhiệm ghi danh cho hắn có thể nói

chuyện thì Quân Vương đang ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi ở phía sau đã nhảy dựng

lên giống như bị lửa thiêu vào mông rồi.

“Ngươi chạy tới đây làm gì?”

Cùng một câu hỏi như trước, hỏi cho Thành Ca có chút không giải thích được.

“Ta tới tham gia đại hội thông thần, kiếm chút chuyện lòi đầu ra cho vui cũng

không được sao?”

Quân Vương cũng không có lòng dạ nào mà đâm chọt hắn, hắn đi tới trực tiếp

đuổi người.

“Đi đi đi, ngươi có chuyện gì ở đại hội thông thần chứ?”

“Hóng mát ở bên đó đi!”

Cảnh tượng này đừng nói là Khương Thành, ngay cả những Tiên nhân khác ở

xung quanh cũng kinh ngạc mãi không thôi.

Tin tức của đại hội thông thần được truyền ra cũng đã nhiều năm rồi, bọn họ

cũng đã từng gặp đủ các loại Tiên nhân đến ghi danh, nhưng vẫn chưa có một

người nào bị đuổi đi cả.

“Ý là gì, ta không thể ghi danh sao?”

“Ngươi cứ nói đi?”

Quân Vương hung hăng nhìn chằm chằm cái tên không có một chút tự giác nào

này rồi âm thầm chọn vào truyền âm.

“Ngay cả Thiên Tâm cũng không có, ngươi ghi danh cái gì chứ?”

“Lực Thiên Đạo có chuyện của ngươi sao?”

“Hơn nữa, trận đánh cuộc kia vừa kết thúc, Thiên Cung sẽ… khai trừ ngươi.”

Hắn muốn nói giết chết ngươi, nhưng dù sao thì những lời như thế hắn cũng

không thể nói ở trước mặt Khương chưởng môn được.

“Ngươi có thể tự mình biết mình một chút được hay không, với điều kiện này

của người có mặt mũi nào mà mơ mộng hão huyền làm Thần Quân chứ?”

Ẩn Hoàng còn chưa tính.

Dù sao thì cũng chỉ là chức suông.

Thần Quân thì không giống như vậy, đó là một người khống chế thực quyền

chân chính của Thiên Cung.

Vị trí này, cho dù bọn họ có cho một Tôn Giả nho nhỏ cũng tuyệt đối không thể

cho Khương Thành được.

“Lời này của ngươi không có ý nghĩa gì rồi.”

Thành Ca không truyền âm mà trực tiếp giang tay ra về phía mọi người ở hiện

trường.

“Ghi danh đại hội thông thần, ta nhớ là không có bất cứ giới hạn nào, ai cũng có

thể mà?”

“Quy tắc không có giới hạn, nhưng lại từ chối một người như ta hết lần này tới

lần khác, dù sao cũng phải có lý do chứ, không phải sao?”

“Ngươi nói rõ lý do cho mọi người nghe đi, đừng có che giấu.”

Hắn vừa nói như thế thì mọi người ở bốn phía đều xôn xao bàn luận.

Quân Vương tức giận đến mức có hơi tức ngực.

Những người dự thi đại hội thông thần, ngoại trừ mấy Đạo Thánh có uy tín lâu

năm từ dưới lên, còn lại tất cả đều là Tiên quan của Thiên Cung.

Đương nhiên toàn bộ cấp bậc Thiên Tâm của Tiên quan đều rất xuất sắc, thế

nên đại hội lần này sẽ không vẽ vời đưa ra giới hạn này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK