Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để một tên Hổ yêu vô sỉ lại chẳng có chút học thức nào đi giảng đạo cho một

đám đại sư và tông sư sao?

Nghĩ đến cảnh này Yên Dĩ và Phạm Lôi Đạo Tôn đã không còn cảm thấy mất

cân bằng mà khó chịu nữa.

Chỉ là về mặt sinh lí của bọn họ có một loại cảm giác ghê tởm mà thôi.

Trên thế giới này còn có chuyện vô lí hơn như vậy nữa không?

Cho dù đã biết còn Hổ yêu này đi theo Khương Thành nên được làm sứ giả đan,

nhưng bọn họ vẫn cảm thấy quá sức hoang đường.

Mà há chỉ có bọn họ thôi đâu?

Các đại sư và tông sư đủ ngành trong hiện trường cũng vô cùng phản kháng.

Tam Nhãn Hổ là yêu, mà trong lĩnh vực đan khí phù trận này, Yêu tộc không có

chút thiên phú nào là bị khinh thường nhất.

Đặc biệt là đám người Thiên Lâm, Hà Bắc, Kim Phi của Thiên Đan Tư.

Bọn họ ở chung với Tam Nhãn Hổ hơn mấy chục ngàn năm nay rồi, làm gì có

chuyện không biết hắn là loại người ra sao chứ?

“Thần chủ, hay là đích thân ngươi làm đi?”

“Phải đó, con Hổ yêu dơ dáy này thật sự không đáng tin lắm, hắn nào đáng…”

Tam Nhãn Hổ vốn cũng không muốn giảng đạo.

Sau khi Thành ca đề nghị, hắn cũng thầm mắng mỏ trong lòng.

Nhưng nghe bọn họ nói như vậy, hắn lại muốn.

“Con mẹ nó, ngươi nói ai không được hả?”

“Chuyện giảng đạo này đại gia ngươi sẽ làm.”

Hắn trực tiếp bay lên đan đỉnh cao đàn ngay giữa hội trường, bắt đầu giảng đạo.

Vừa mới bắt đầu, hầu như tất cả mọi người đều chả bõ công ngó ngàng.

Nhưng cứ nghe rồi lại nghe, mọi người bắt đầu thay đổi sắc mặt.

Đặc biệt là những luyện đan sư, bọn họ nghe được rất nhiều lí niệm trước nay

chưa từng biết đến.

Giống nhưu thuật luyện đan của Khương Thành không gì không biết, cảm ngộ

có được trong tinh hoa đan đạo của Tam Nhãn Hổ cũng được coi như là dính

dáng đến toàn bộ các phái trong luyện đan.

Tuy vẫn chưa đạt đến cửu phẩm, nhưng kiến thức lại bao la hơn bất kì một tông

sư bát phẩm ở đây.

Trong bất giác, rất nhiều tông đan sư ngồi xếp bằng lại.

Một số người bắt đầu rơi vào trầm tư, một số người như chợt bừng tỉnh, còn có

người lắc đầu theo tiết táu ngợi khen…

Đại hội giao lưu đan đạo lần này lần đầu tiên trở nên có trật tự rõ ràng.

Không giống như lúc trước, có người giảng đạo, có người luận đạo, có kẻ luyện

đan, rồi người thi đấu…

Hội trường lúc này, tất cả mọi người dường như đang chìm đắm vào trong lời

giảng đạo của Tam Nhãn Hổ.

Nhìn cả cảnh tượng này thật giống như một trò hề.

Trên cao đàn là một con Hổ yêu đang khua chân múa tay thao thao bất tuyệt.

Phía dưới là từng tầng lớp thiên tài đan đạo và những tông sư râu tóc bạc phơ

như những vì sao sáng.

Còn những lí niệm về các phái của bọn họ cũng dần dần bị Tam Nhãn Hổ thay

đổi…

Đối với Luyện Tâm đ*o mà nói, chuyện này đáng phải được ghi vào trong sử

sách.

Còn phía bên ngồi xem này, bọn người Phạm Lôi, Yên Dĩ, Minh Già nhìn thấy

cảnh tượng này đã không biết đã phải thổ huyết mấy lần rồi.

Con Hổ yêu này rốt cuộc đã gặp được cơ duyên lớn đến đâu.

Hắn thế này sao có thể chỉ đơn giản là một tông sư bát phẩm thôi được?

Rõ ràng là một bước biến thành ngôi sao trong những ngôi sao của Đan giới mà.

Nghĩ đến bản thân vốn cũng có thể có được cơ duyên đó mà chỉ vì một nguyên

nhân không đáng bỏ lỡ mất, ba người lại lần nữa dâng tràn cảm giác nuối tiếc.

Trước khi Tam Nhãn Hổ giảng đạo, Thành ca đã làm đủ loại hiệu ứng đặc biệt,

“Thần chủ” biến mất trước mặt mọi người.

Sau khi Thành ca biến mất thì xuất hiện ở một nơi khá vắng vẻ và yên tĩnh.

Xem ra lần này đến Đoạn Dương Đạo và Luyện Tâm đ*o đã mang lại hơn

mười tám ngàn tỷ điểm tiên nguyên, trầm tư rơi vào khá sâu.

Điểm tiên nguyên nhiều quá không biết nên tiêu thế nào.

Cuối cùng hắn quyết định tiếp tục thăng cấp quy tắc huyền văn.

Trước mắt trong những huyền văn của hắn, vì giết chết được Nguyên Kha Đạo

Thánh, có được sự ban thưởng của thiên địa quy tắc mà huyền văn hệ thủy tăng

đến thập tứ trọng.

Trình độ cảm ngộ quy tắc như vậy đã coi như là đỉnh cao trong số những Đạo

Thánh rồi.

Nhưng mà thật đáng tiếc vì đó chỉ là một môn.

Huyền văn đan nhờ căn nguyên đan thừa nhận trong tiên lô lần trước mà vọt tới

thập tam trọng.

Nhưng mà đây không phải là quy tắc chiến đấu mạnh mẽ gì, Thành ca cũng

không dự định sẽ vun vén nó.

Còn lại là huyền văn kiếm và huyền văn băng, hai môn này tiêu tốn điểm tiên

nguyên để lên đến thập tam trọng.

Hơn mười bốn môn huyền văn hay dùng trong chiến đấu như hủy diệt, không

gian, sinh, tử, tốc độ, kim mộc thủy hỏa… trước mắt đều tăng lên thập nhị

trọng.

Nhưng do đã xử lí được nhiều Đạo Tôn như vậy ở Luyện Tâm đ*o nên rất

nhiều huyền văn trong đó đều được quy tắc khen thưởng.

Có cái tiến độ tăng đến hai mươi ba mươi, thậm chí có cái tăng được đến bốn

mươi năm mươi, đúng là tiết kiệm được không ít.

“Nếu tất cả những cao thủ của Đạo Tuyệt Chi Địa đều tập trung hết ở Đoạn

Dương Đạo xếp hàng để khiêu chiến với ta thì tốt biết mấy.”

Xử lí kẻ địch ở những nơi khác thì sẽ không có được sự tặng thưởng đặc biệt

này.

Nhưng mà suy nghĩ này cũng chỉ xuất hiện có vậy thôi.

Đạo Tuyệt Chi Địa bao la rộng lớn, Đoạn Dương Đạo chỉ là một góc của núi

băng đó mà thôi.

Cuối cùng, hắn tốn 150 tỷ điểm tiên nguyên tăng mười sáu môn huyền văn

trong số hơn bốn mươi môn huyền văn lên thập tam trọng.

Đến lúc này, hắn đã có hai mươi môn huyền văn đạt từ thập tam trọng trở lên.

Đây là một thành tựu cực kì đáng sợ.

Cảm ngộ quy tắc thập tam trọng đã tương đương đến Đạo Tôn đỉnh phong nhất

rồi.

Mà những Đạo Tôn bình thường có năm sáu quy tắc đạt đến trình độ này đã

được xem như là đỉnh cấp lắm rồi.

Nếu như Thành ca chịu khổ một chút, hắn cũng có thể dựa vào quy tắc cảm ngộ

cực cao này luyện hóa sạch những căn nguyên của cả mười bảy môn quy tắc.

Như vậy khi hắn chiến đấu trở thành người có hai mươi căn nguyên hơn cả Đạo

Tôn trong lịch sử đến giờ chưa có.

Lại đặt trong pháp tắc không gian, vậy thì cường độ pháp tắc không gian đáng

sợ của hắn đã theo kịp Đạo Thánh rồi.

Nghĩ một hồi, hắn quyết định luyện hóa căn nguyên thủy xem thử.

Người ta ở Thiên Tôn muốn liên hệ với căn nguyên là chuyện vô cùng khó

khăn.

Huyền văn hệ thủy thập tứ trọng này của hắn lại giống như Đạo Thánh đi móc

nối vậy, cả quá trình trơn tru không thể hơn được.

Căn nguyên thủy đừng nói là bải xích phản kháng, đến cả dè dặt cũng chẳng

được bao lâu thì đã có một sợi căn nguyên hùng tráng được móc nối.

Sau đó chính là quá trình luyện hóa “dài đằng đẵng”.

Còn phía đại hội giao lưu đan đạo này, Tam Nhãn Hổ vẫn đang giảng đạo tiếp

tục.

Con Hổ yêu này vốn chả kiên nhẫn gì với đám người này cả, chỉ định làm qua

loa một chút.

Nhưng nhìn thấy sự sùng bái ngưỡng mộ mình của đám tông sư này, hắn cảm

thấy bản thân như sắp thăng hoa, linh hồn cũng bay luôn lên mây rồi.

Không giống như Khương Thành đi đến đâu cũng có thể làm chủ hoàn cảnh, Hổ

yêu này hầu hết đều là làm màu thất bại.

Trước kia cho dù hắn đi đến đâu cũng đều mang theo sự khinh thường và chế

nhạo, được thôi vì đa số đều do hắn quá đê tiện vô sỉ…

Nhưng bây giờ, hắn đã có được thể diện mà trước nay chưa từng có.

Tư cách làm màu trực tiếp tăng từ giá trị âm lên đến đỉnh cao nhất, đúng là

khiến người ta rơi nước mắt mà.

Thế là hắn giảng đạo dài cả trăm năm.

Lúc hắn bay xuống khỏi đài cũng được tiếp đãi long trọng với quy cách cao

nhất của các tông môn.

“Tam Nhãn sứ giả, giảng thêm một chút đi.”

“Phải đó phải đó, vẫn chưa hết ý mà, lần giảng đạo này nếu như kéo dài một

trăm triệu năm thì tốt biết mấy.”

“Tam Nhãn tông sư, Cửu Chuyển Đan tông bọn ta long trọng mời ngươi đến

chỗ bọn ta ở một khoảng thời gian được không?”

“Cửu Chuyển Đan Tông có gì hay mà đến chứ, hay là đến Tử U Cung vậy?”

“Không không không, Hồi Nguyên Điện sớm đã quét dọn cửa ngõ rồi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK