Thành Ca sửng sốt, các ngươi nói là cái súng bắn nước kia?
Nhìn ánh mắt không thể bình tĩnh nổi của mấy người kia, hắn cảm thấy cạn lời.
Cái này không phải Thần Khí.
“Thứ rách nát này đã không còn tác dụng gì.”
Không có “đạn dược” trước đó hệ thống nhét vào, súng bắn nước chỉ là một
món đồ chơi không đáng một đồng mà thôi.
Rách nát?
Mấy tên Viêm tộc cường đại vừa rồi đã chết dưới “Thần khí hệ thủy” này.
Tất cả công kích đều được bắn ra từ lỗ nhỏ kia.
Tất cả những thứ này đều là bọn ta tận mắt nhìn thấy!
Kẻ địch mà Tiên Khí Cửu giai và Huyền khí cấp Chí tôn cũng không thể làm gì
được lại bị súng bắn nước kia xử chết.
Đó không phải Thần Khí thì là cái gì?
Đừng tưởng rằng bọn ta không biết nhìn hàng!
Hoặc có lẽ đối với Khương hiền giả mà nói, thứ kia thật sự chỉ có thể coi như là
thứ rách nát?
Dù sao thì thực lực của hắn quá mạnh, đã không cần ỷ lại vào Thần Khí thêm
nữa rồi!
Nghĩ đến đây, trái tim của mọi người kinh hoàng đập thịch thịch.
Ninh Chi Lâm run rẩy hỏi: “Thế Thần khí hệ thủy này… à không, thứ rách nát
này, ngươi còn cần không?”
Thành Ca nhìn thấy ánh mắt như sói đói của mấy người kia, trong lòng cạn lời.
“Thứ đồ chơi này thật sự không có tác dụng gì rồi.”
Đối với ngươi vô dụng nhưng đối bọn ta rất hữu dụng!
Nghĩ lại ở Tiên giới bên kia, một thanh Tiên khí Cửu giai không có chủ cũng đủ
gây nên một hồi gió tanh mưa máu.
Thậm chí có vài Tiên Đế mới lên cũng không có được.
Mà so sánh với “Thần khí hệ thủy” có thể chém giết cường giả ở vị diện cao
hơn, Tiên khí Cửu giai là quái gì chứ?
Chỉ cần có thể lấy được nó…
Thành Ca tốt bụng nhắc nhở nhưng bọn họ không để trong lòng.
“Cho nên ngươi thật sự không cần đúng không?”
Khương hiền giả cạn lời, chỉ có thể phất tay: “Đúng vậy đúng vậy, không cần.”
Thương Hư đại đế cuối cùng còn xác nhận lại một chút: “Sau này Khương đạo
hữu sẽ không đổi ý lấy về chứ?”
Thành Ca tức giận nói: “Ta là loại người như vậy à?”
Vậy bọn ta yên tâm rồi.
Trong nháy mắt tiếp theo, mấy bóng dáng gần như cùng biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, súng bắn nước trên mặt đất cũng đã không thấy.
Trong hư không tuy không nhìn thấy người nhưng thỉnh thoảng vẫn truyền ra
tiếng động ầm vang khi không khí dữ dội va chạm vào nhau.
Súng bắn nước chỉ có một cái!
Mà người lại không chỉ có một!
Cho nên nhất định sẽ xảy ra tranh đoạt.
Vì để cướp được súng bắn nước kia, mấy Tổ sư gia đến từ Huyền giới và đám
người Thương Hư đại đế đến từ Tiên giới có thể nói đã ra hết tuyệt chiêu, sử
dụng mọi thủ đoạn.
Trong mắt bọn họ, chỉ cần có thể lấy được “Thần khí hệ thủy” này, sau khi trở
về sẽ chính là sự tồn tại vô địch ở Huyền giới.
Dù là Chung Thác sống lại cũng có thể diệt trừ trong nháy mắt.
Thành Ca cũng không rảnh quan tâm bọn họ.
Dù sao chỉ cần Thư Bạch Vi không tham dự vào, không có nguy hiểm tính
mạng, những người khác cứ để tùy ý đi.
Bây giờ trong lòng em gái cô đơn trên trăm triệu năm này chỉ toàn là hắn.
Cho dù trước mặt có “Thần Khí” nàng cũng thờ ơ, đôi mắt xinh đẹp từ đầu đến
cuối chưa từng rời khỏi hắn.
Thành Ca vẫn luôn bận rộn nhặt chiến lợi phẩm, bị nàng nhìn chằm chằm đến
cảm thấy không được tự nhiên.
“Ngươi đang nhìn gì vậy?”
“Nhìn ngươi đó.”
“Chẳng lẽ ngươi đã bị rơi vào sâu trong mị lực của ca đến mức không có cách
nào tự kiềm chế?”
“Hì hì, đúng vậy!”
Thư Bạch Vi ngồi xổm ở bên cạnh, còn áp sát vào mặt hắn.
Thành Ca thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của nàng.
“Nam nhân nghiêm túc làm việc quả nhiên rất có mị lực.”
Thành Ca không còn hứng thú chế nhạo.
Bộ dạng nhặt chiến lợi phẩm của bất kì ai cũng e chẳng có quái gì gọi là đẹp trai
cả.
Đúng thật là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Trước đây em gái này ghét bỏ mình như vậy, chạm vào một cái cũng vội vàng
đẩy ra.
Bây giờ lại to gan chủ động như vậy…
Hắn chỉ có thể xấu hổ sờ mũi: “Khụ, ngươi rất có mắt nhìn.”
Hai tay Thư Bạch Vi ôm đầu gối, ánh mắt như nước.
Nếu những người khác ở Huyền giới nhìn thấy nàng, chỉ e sẽ không có cách nào
liên hệ nàng với hình tượng “Cô Nguyệt tâm cơ” lại với nhau nữa.
“Tại sao ngươi không nhìn ta?” Nàng hỏi.
“Sao lại không?”
Thành Ca quay đầu lại, hai đôi môi không đề phòng đột nhiên đụng phải nhau.
“A!”
Thư Bạch Vi kêu sợ hãi một tiếng, ngửa người ra phía sau.
Sau đó nhẹ nhàng đánh hắn một cái, tức giận oán trách nói: “Ngươi lại lợi dụng
ta!”
Thành Ca nhìn nàng một cách vô tội.
Em gái rõ ràng là ngươi cố ý!
Nếu không làm sao lại trùng hợp xuất hiện hình ảnh không cẩn thận hôn môi
kinh điển như này?
Chẳng qua em gái này đẹp đến không gì sánh được, hoàn toàn không kém Lê
Hàn Ngọc, hắn không thiệt thòi chút nào, thậm chí trái tim còn thịch thịch đề
nghị hắn lại tiếp tục thêm một lần.
Hai người nghỉ ngơi một lúc, rồi Thành Ca mới bắt đầu kiểm tra chiến lợi phẩm.
Có rất nhiều đồ vật trước mắt hệ thống còn không phân biệt được.
Nhưng những binh khí của Viêm tộc vẫn có thể sử dụng.
Trong đó có hai thanh kiếm.
Đều là thuộc tính hỏa, chất liệu và phẩm chất không khác lắm với Tiên khí Bát
giai ở Tiên giới.
Chân Viêm Thế giới là một thế giới còn cao cấp hơn Tiên giới Huyền giới.
Theo đạo lý thì bên kia hẳn phải có vật liệu có phẩm chất cao hơn mới đúng.
Xem ra mấy người này ở Chân Viêm thế giới bên kia cũng không phải thuộc
dạng cao thủ đứng đầu.
Nếu không bọn họ hẳn là có thể sử dụng binh khí tốt hơn.
Dù sao mình cũng không phải là người dùng song kiếm, Thành Ca hào phóng
tặng một thanh kiếm cho Thư Bạch Vi.
Thư Bạch Vi giống như cầm tín vật đính ước ở trong tay, ánh mắt ngọt ngào đến
độ tan chảy.
Sau khi sửa sang lại xong, hắn lại bắt đầu thăm dò.
Bảy tên người Viêm tộc toàn bộ bị giết, bây giờ bên trong núi Hỏa Diệm Sơn đã
được đả thông.
Hai người rất nhanh đã đi đến phía trên của ngọn núi.
“Từ sau khi đến đây, ta vẫn chưa từng đi lên trên.”
Thư Bạch Vi nói: “Những tên Viêm tộc vẫn luôn bí ẩn, ta cũng rất tò mò rốt
cuộc bọn họ đang bận làm gì…”
Lời nói của nàng đột nhiên ngừng lại, ngay sau đó không nhịn được mà che
miệng mình lại.
Trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra sự ghét bỏ và sợ hãi không thèm che giấu.
Bởi vì cuối cùng nàng cũng biết mấy năm nay mấy người Viêm tộc kia bận làm
gì.
Trước mắt nàng là từng xúc tu kết nối với một viên cầu màu đen rất lớn.
So sánh với những viên cầu màu đen trước đó, cái này ít nhất phải to hơn gấp
nghìn lần.
Ở bên ngoài của viên cầu kia còn có từng dây xúc tu nối liền với tầng cao hơn.
Hai người ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu, có một lớp màn chắn lực hỏa trong
suốt giống như thủy tinh.
Tạo cho người ta cảm giác như bên trên là biển rộng lăn tăn gợn sóng.
Mà bên dưới là vùng không có nước bị ngăn cách ra.
Ở trong biển rộng phía trên, xúc tu đung đưa chầm chậm, giống như rong biển.
Thỉnh thoảng phần đuôi phun ra nuốt vào một đống bọt khí màu đen.
Những bọt khí màu đen đó rất nhanh đã kết hợp với nhau, trở nên lớn hơn.
Cuối cùng nhúc nhích từng đợt, hóa thành từng bóng đen.
“Ảnh tộc!”
Thư Bạch Vi thật sự không thể tin được lại có thể nhìn thấy Ảnh tộc ờ chỗ này.
“Sao Ảnh tộc có thể ra đời từ trong hắc cầu của người Viêm tộc được?”
Nàng lẩm bẩm tự nói, tuy rằng đã có phỏng đoán nhưng lại không dám tin
tưởng.
Nhưng Thành Ca giúp nàng xác định.
“Nếu không có gì bất ngờ thì tất cả Ảnh tộc là do Viêm tộc cố tình chế tạo ra.”
Hắn cúi đầu lại nhìn qua những xúc tu phía dưới.
“Lúc trước các ngươi bị ép phải chú linh có lẽ là để cung cấp chất dinh dưỡng
cho Ảnh tộc ra đời.”
“Bởi vì nguyên nhân này cho nên bọn họ mới không giết các ngươi, ngược lại
cố tình giữ lại mạng của các ngươi.”