Khương Thành hơi ngẩng đầu, cố ý dùng cằm nhìn đám Bán Long Hoàng tộc
này.
Các ngươi không phải nhất quyết muốn bắt quàng hay sao, nói ta thành Long
Đế mà?
Vậy ca đây sẽ cho các ngươi toại nguyện, để các ngươi nhận biết nhận biết thế
nào là tác phong của cửu ngũ chí tôn!
“Đừng có quên thân phận của chính mình.”
“Nhìn thấy Long Đế, các ngươi còn có thể đứng à?”
Theo ba vị Thiên Long Vương dẫn đầu, toàn bộ Bán Long Hoàng tộc đều suýt
nữa bùng nổ ngay tại chỗ.
Ngươi nói vậy là có ý gì hả?
Lẽ nào còn muốn bọn ta hành lễ quỳ lạy ngươi hả?
Ngươi cho rằng ngươi là Long Tổ sao?
“Khụ, cái này, chúng ta đều là người tu luyện giới, không cần thiết vì chút lễ
nghi phiền phức của thế tục mà có mâu thuẫn…”
Bọn chúng vốn là tới để giết Khương Thành đó.
Muốn bọn chúng quỳ với ca này, vậy rõ ràng là còn khó chịu hơn so với chết
mà.
Sao có thể đồng ý chứ?
“Nói năng bậy bạ!”
Trong lòng Khương Thành nói nếu không phải ta đã nhìn thấy cảnh Giao Long
phủ phục trên đất lúc trước, nói không chừng còn thật sự tin lời này của các
ngươi mất.
Hiện tại còn chơi trò này với ta sao?
“Không phải các ngươi là Thiên Long quốc sao? Vậy Long Đế như ta đây chính
là hoàng đế rồi, các ngươi như này là muốn đại bất kính sao?”
Ca đây sắm vai hoàng đế cũng không tính là chuyên nghiệp, nhưng nếu sắm vai
bá tổng ngang ngược bá đạo, thì chính là muốn gì được nấy.
Suy cho cùng, cả quãng đường này cũng xem như thấy được khá nhiều rồi.
“Ta nhớ rằng tội đại bất kính là phải chém đầu mà nhỉ?”
Nói xong, hắn chậm rãi rút ra Kỵ Khuyết Kiếm.
Một đám Hoàng tộc sợ đến vội vàng lui về sau mấy bước.
“Không dám không dám…”
“Không dám thì mau chóng quỳ xuống!”
Đám Long tộc Dực Không và Ly Dao ở một bên đứng sừng sững phía sau
Thành ca, lớn tiếng quát tháo.
“Đúng vậy, còn không mau quỳ xuống?”
Bọn chúng vốn dĩ vẫn không quá rõ vì sao Thương Thành Đại Đế lại đồng ý
làm Long Đế, hiện tại cuối cùng cũng xem như hiểu được “dụng ý” của hắn rồi.
Hay nha!
Cố ý dùng thân phận Long Đế này đùa giỡn một chút Thiên Long Hoàng tộc tác
oai tác oái ngày trước, vậy không phải sẽ càng hả giận hơn sao?
Vô số Long tộc đều hả hê vui sướng khi người gặp họa mà lăng mạ.
“Lẽ nào các ngươi không coi Thiên Long Đại Đế ra gì sao?”
“Đó chính là Long Đế mà lời tiên đoán đã tuyên bố rõ ràng, là của thiên mệnh
đó không phải sao?”
“Các ngươi muốn đối kháng với thiên mệnh à?”
“Ta thấy bọn chúng chính là muốn dĩ hạ phạm thượng mà!”
“Tội nặng thêm một bậc!”
“Ta kiến nghị tiêu diệt hết toàn bộ…”
Nếu như Khương Thành không có ở đây, Kế Quân, Ngự Minh và Tấn Vân thề
rằng bản thân nhất định sẽ đích thân ra tay, nghiền nát toàn bộ đám nghiệt long
thấp kém này ra thành tro.
À không!
Không thể để bọn chúng chết quá dễ dàng được, phải để bọn chúng sống không
bằng chết!
Đám bò sát thấp hèn mà lại dám chế giễu bản thân mình?
Chỉ là tình thế hiện nay không giống vậy!
“Chuyện này mà…”
Đầu Kế Quân lóe sáng lên.
“Đúng rồi, ngươi vẫn còn chưa chính thức đăng cơ!”
Toàn bộ các Hoàng tộc khác cũng đều phản ứng trở lại.
“Đúng đúng đúng, muốn trở thành Long Đế thì trước tiên buộc phải định ngày
lành, tổ chức một đại điển đăng cơ long trọng, vậy mới được tính là Long Đế
chân chính.”
“Đợi đến lúc đó, bọn ta tự khắc sẽ ba quỳ chín lạy, gặp mặt lập tức hành đại lễ.”
“Hiện tại ngươi vẫn chưa đăng cơ, mặc dù trong lòng bọn ta tôn kính ngươi,
nhưng hiện tại cho dù có quỳ cũng không hợp lẽ mà.”
Bọn chúng cũng nghĩ kỹ rồi, cứ dùng cách kéo dài để giải quyết.
Cứ kéo đến khi Long Tổ trở về cũng không cho ngươi đăng cơ, vậy không phải
dễ dàng giải quyết rồi sao?
Chút tâm tư nhỏ này của bọn chúng, Khương Thành đương nhiên có thể nhìn ra
rồi.
Ca này căn bản không hề tính chơi cái gì mà lục đục đấm đá nhau.
Hắn trực tiếp chống mở Pháp Tắc không gian của mười một căn nguyên đồ
đằng.
“Nếu như ta vẫn không phải là Thiên Long Đại Đế chính thức, vậy tức là nói ta
vẫn không phải người của phe các ngươi rồi.”
“Vậy tức là kẻ địch nhỉ?”
Hắn cố tình quay đầu hỏi Long tộc phía sau lưng mình.
“Lúc trước ta đối xử với kẻ địch như thế nào ấy nhỉ?”
Dực Không, Ly Dao và Ly Quang toàn bộ đều sát khí bừng bừng mà phối hợp
nói: “Vậy tất nhiên là giết chết toàn bộ rồi!”
“Một người cũng không giữ…”
“Bái kiến Long Đế!”
Còn chưa đợi Khương Thành ra tay, Kế Quân Đạo Thánh đã là người đầu tiên
quỳ xuống.
Toàn bộ những Hoàng giai khác của Bán Long tộc cũng đều bị dọa sợ đến quỳ
xuống.
“Bái kiến Long Đế!”
Long tộc ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng này, cả đám đều vui mừng khôn xiết.
“Ba quỳ chín lạy, đừng có quên đó, đây mới là lễ tiết nên có khi đối mặt với
Long Đế!”
“Không sai, chúng ta đang giúp các ngươi đếm đấy.”
“Kẻ nào dám dập thiếu một cái, đó chính là tội chết!”
Ba vị Thiên Long Vương bị ép phải dập đầu, trong lòng phẫn nộ khuất nhục đến
cực điểm, hận không thể ngay tại chỗ hủy diệt thế giới một lần.
Khương Thành là kẻ địch đó.
Bắt bọn chúng quỳ trước kẻ địch, hơn nữa đứng phía sau kẻ địch còn là Long
tộc thấp hèn mà ngày trước bọn chúng muốn đạp thì đạp.
Đây quả thật chính là sống không bằng chết mà.
Nhưng mà vẫn là câu nói kia, sống không bằng chết nhưng tốt xấu gì cũng vẫn
còn sống.
Không dễ dàng gì dập đầu xong, Khương Thành cũng không nói miễn lễ bình
thân.
Bọn chúng chỉ có thể tiếp tục quỳ, lúng túng đến muốn chết.
“Sau này nhớ kỹ cho trẫm, quyết định của Long Đế, các ngươi không có tư cách
để phản đối.”
Khương Thành vì làm hoàng đế quá mê say nên đã bắt đầu học xưng cô nói quả
luôn rồi.
“Đúng là một chút quy tắc cũng không có!”
“Lúc trước Long Tổ cũng dạy các ngươi như thế này sao hả, trẫm thấy hắn cũng
nghiệp dư quá rồi.”
Hắn khiển trách một tràng, căn bản xem như coi đám Hoàng tộc này trở thành
cháu nội không thân.
“Được rồi, giờ đến Thiên Long thành thôi!”
“Trẫm muốn đi nhìn xem hoàng cung của bản thân có dáng vẻ như thế nào.”
Nghĩ đến hoàng thành mà bản thân kinh doanh bao nhiêu năm trời sắp sửa bị
tên này vào ở, trong lòng của một đám Bán Long Hoàng tộc cứ khó chịu như ăn
phải ruồi vậy.
Chẳng qua may mà cái mệnh lệnh này cũng có nghĩa là bọn chúng có thể đứng
lên rồi.
Sau khi đứng dậy, chuyện đầu tiên bọn chúng làm chính là quát mắng những
Long tộc ở phía sau này, trút hết những giận dữ mà họ khi nãy phải chịu.
“Còn không mau cút đi!”
“Đây là nơi mà các ngươi có thể ở lại sao hả?”
“Cút đi về!”
Bọn chúng cũng biết Khương Thành sẽ không xuống tay với Long tộc, chỉ có
thể hùng hổ chửi mắng thôi.
Nhưng trong lòng lại tính toán xem làm thế nào để báo thù ngược lại.
Hôm nay đám Long tộc có mặt tại nơi này, sau này một tên cũng đừng mơ được
sống tốt.
Bị bọn chúng cau mày quắc mắt mà quát mắng, nỗi sợ hãi từ trong xương cốt
của rất nhiều Long tộc đều nổi hết lên, suy cho cùng Bán Long tộc thống trị
nhiều năm như vậy, bọn họ đã thành thói quen bản năng luôn rồi.
“Hửm?”
Khương Thành chậm rãi xoay người lại.
Ca này sầm mặt xuống: “Trẫm còn chưa hạ lệnh, các ngươi đã bắt đầu thay trẫm
ra quyết định rồi à?”
“Đây gọi là tội gì?”
“Đi quá giới hạn?”
Ba Thiên Long Vương lập tức xua tay cáo tội.
“Không có không có.”
“Không dám không dám.”
“Kính xin Long Đế bớt giận…”
Thành ca bĩu bĩu môi: “Đừng cứ luôn xin tha thứ nữa, nói không chừng lần sau
không còn linh nữa bây giờ.”
Sau đó, hắn vẫy vẫy tay về phía mấy trăm ngàn Long tộc ở phía sau.
“Cùng đi với ta, để cho Thiên Long thành kia náo nhiệt thêm nào.”
Chúng Long đưa mắt nhìn nhau, Thiên Long thành chính là trọng địa trung tâm
chí cao của Thiên Long giới đó.
Lúc trước đến cả Bán Long tộc có Long mạch kém một chút cũng không có tư
cách đặt chân vào đó.
Vậy mà lại để bọn họ cùng vào?
Ngay sau đó, bọn họ ai cũng hoan hô reo mừng.
Chỉ dựa vào một câu này của Khương Thành, bọn họ đã nghe ra được Long
Thần chí cao vẫn đứng về phía Long tộc.
“Ha ha ha, Long Đế có lệnh, chúng ta sao dám không nghe theo?”
“Cùng đi đến Thiên Long thành thôi!”
“Những cái gọi là nghiệt long đến từ nơi thâm sơn hẻo lánh, hoang vu nghèo
nàn như chúng ta đây, cuối cùng cũng có cơ hội nhìn thấy Thiên Long thành
phồn hoa kia rồi.”