Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt với sức ép của một Chính Thần, dù có đang ở thời kì đỉnh phong thì

Nam Khâu cũng không cách nào đọ lại được.

Huống hồ bây giờ đạo tâm của hắn cực kỳ suy yếu, đến cả lò luyện quy tắc của

bản thân cũng không thể tự khống chế.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn bị ép đến mức nằm sấp xuống đất.

Một chút sức lực phản kháng cũng chẳng có.

Ý thức được tiếp theo sắp xảy ra chuyện gì, hắn cuối cùng đã mất đi phong độ

mà bình thường vẫn luôn ngụy trang.

“Tiêu Hoài, ta cúc cung tận tụy vì Thiên Lư cung, ngươi lại đối xử với ta như

thế đó hả?”

“Ngươi không được chết yên đâu…”

Nhiều năm như thế, đây là lần đầu tiên hắn gọi thẳng tên của Nguyên Đế.

Mặt của Nguyên Đế không hề có sự tức giận nào, chỉ lãnh đạm hờ hững.

Thật sự giống như vị thần linh nắm toàn quyền sát sinh trong truyền thuyết.

Loại đệ tử như Nam Khâu, hắn tạo ra thêm một người nữa cũng chẳng phải điều

gì khó.

Nhưng đế khí sư như Thanh Khuyết thì không phải là người hắn có thể tạo ra

được.

Vậy nên chọn như thế nào, hắn hầu như chẳng cần suy nghĩ.

Chỉ tùy tiện phất tay một cái, Nam Khâu đã mất đi khả năng nói chuyện, cả cơ

thể triệt để mất khống chế, hoàn toàn trở thành một con rối bị Nguyên Đế điều

khiển.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, hắn nằm sấp một cách cứng đơ.

Dù cho hai mắt đỏ như máu, hận không thể hủy diệt mọi thứ, nhưng vẫn giống

như một con chó mất kiểm soát bò vòng tròn.

Trong đám người đứng vây xem cũng có không ít tên cười vui vẻ trên nỗi đau

của người khác.

Quản lý sự vụ hằng ngày của Thiên Lư cung bao nhiêu năm qua, Nam Khâu đại

thần quan đắc tội không ít người.

Nhưng lúc này không một ai dám lên tiếng, chỉ đành âm thầm mà nhìn.

Cái vòng cũng không lớn, rất nhanh hắn đã bò xong rồi.

Nguyên Đế không hề cởi bỏ trói buộc hắn ra, bởi vì vẫn còn một bước cuối

cùng.

Hắn cần phải khống chế Nam Khâu sủa ba tiếng.

Bước này vẫn cần phải làm một ít thao tác, cách của Nguyên Đế đó là trực tiếp

hủy đi ý thức của Nam Khâu.

Lúc này Nam Khâu hoàn toàn không có năng lực phản kháng, chỉ trong chớp

mắt ý thức đã bị hủy diệt, bị điều khiển phải gào lên ba tiếng.

“Gâu gâu gâu!”

Sau khi hét xong, Nguyên Đế còn cảm thấy không đủ đô.

Như vậy giống như bản thân cũng bị chịu nhục theo rồi?

Bị hắn làm như thế, ý thức của Nam Khâu hoàn toàn bị hủy, xem như triệt để

phế bỏ.

Cái nhiệm vụ thăm dò Khương Thành lúc trước, tất nhiên cũng trở thành trò

cười.

Bốp bốp…

Thành ca vô cùng hài lòng vỗ tay.

“Được lắm được lắm, ta nói lời giữ lời, bây giờ cá cược chính thức kết thúc.”

Nguyên Đế nhìn hắn thật sâu.

“Thật không ngờ, ngươi lại là một đế khí sư.”

Câu nói này cũng là lời mà các tiên nhân khác đang có mặt muốn nói.

Nếu không phải vì trận cá cược ban nãy quá kích thích, bọn họ đã sớm bủa vây

hắn rồi.

Đây là một đế khí sư “hoàn toàn mới” đấy, đủ để khiến cho cả Nguyên Tiên giới

phải chấn động rồi.

Huống hồ quá trình luyện khí của Khương Thành lại còn thần kỳ như thế nữa.

Chỉ dùng một ngày mà thôi.

“Sao ngươi làm được thế?”

Đến cả Thanh Khuyết cũng chẳng bận tâm ân oán, không nhịn được hỏi ra câu

hỏi này.

“Không đời nào có chuyện trong một ngày luyện ra được đế khí, điều đó hoàn

toàn không phù hợp với lẽ thường của luyện khí!”

“Lẽ thường?”

Trước giờ hệ thống đều chưa từng bàn tới lẽ thường.

Chỉ là Khương Thành tất nhiên không thể nói ra chân tướng, thế là chỉ đành

miễn cưỡng ra vẻ.

“Chỉ là do tâm luyện vượt qua sự hiểu biết của các ngươi mà thôi, chứ không có

nghĩa nó không hợp với lẽ thường.”

“Tâm luyện?”

Thanh Khuyết và các luyện khí sư ở phía sau ngơ ngác nhìn nhau, mọi người

đều bảy tỏ đây là lần đầu tiên bản thân được nghe đến cái từ này.

“Vì sao bọn ta chưa từng nghe qua?”

“Chưa nghe qua rất là bình thường.”

Thành ca chắp hai tay ra sau, điềm nhiên nói: “Lẽ nào trường phái mà ta đây tự

sáng tạo cũng phải truyền bá khắp nơi sao, vậy hiển nhiên không phù hợp với

tác phong làm người khiêm tốn của ta rồi.”

Thanh Khuyết bỗng nhiên sửng sốt, đám luyện khí sư ở phía sau cũng hô lên

kinh ngạc.

“Cái gì?”

“Tự sáng tạo?”

“Ngươi lại có thể tự sáng tạo một trường phái luyện khí?”

“Sao sao sao, sao có thể chứ?”

Cũng không thể trách bọn họ kinh ngạc như thế.

Sáng lập một trường phái trước giờ chưa từng có, cái đẳng cấp này cao quá rồi

đấy.

Đừng nói bản thân Khương Thành cũng có thể luyện ra đế khí, dù cho hắn chỉ

là một tiên khí sư cấp một cấp hai thì cũng được xưng là ngôi sao sáng chân

chính trong làng tông sư.

Tên của hắn sẽ được khắc ghi trong sử sách của luyện khí sư, được vô số luyện

khí sư đời sau ca tụng.

Thanh Khuyết là một đế khí sư cũng không có được đãi ngộ như thế.

Mặc dù nói trong lòng vẫn còn căm hận Khương Thành, nhưng đối mặt với một

người tiên phong sáng tạo trường phái mới, ánh mắt của tất cả luyện khí sư

đang có mặt cũng khó tránh khỏi hiện lên vẻ ngưỡng mộ.

“Xin hỏi cái gì gọi là tâm luyện?”

“Vì sao ban nãy bọn ta chẳng nhìn thấy quá trình gì hết?”

Lúc đó ngươi rõ ràng chỉ nằm thôi mà, làm gì có dáng vẻ nào giống đang luyện

khí chứ?

“Đúng đó, đến cả lò luyện khí cơ bản mà còn chẳng thấy đâu.”

“Có thể xin chỉ giáo được không?”

Đừng nói là bọn họ, ngay cả những tiên nhân ngoài ngành khác và thậm chí là

Nguyên Đế cũng dựng lỗ tai lên nghe.

“Bởi vì thuật tâm luyện xảy ra ở một tầng khác.”

Khương Thành phóng mắt nhìn về Tinh Hải ở phía xa, chậm rãi nhắm hai mắt,

giống như đang cảm nhận cái gì đó.

“Đó là một thế giới tráng lệ rực rỡ, cũng là một loại cảnh giới thần kỳ.”

“Tất cả quá trình luyện khí đều được xảy ra ở cái thế giới đó.”

“Lại có chuyện này nữa á?”

Đám người Thanh Khuyết học theo dáng vẻ của hắn nhắm hai mắt lại nhưng

chẳng cảm nhận được cái con khỉ gì hết.

“Vì sao bọn ta chưa từng nghe nói còn có một cái thế giới như thế?”

“Cái đó cần phải có thiên phú đặc biệt bẩm sinh.”

Khương Thành ngưỡng đầu, tràn đầy tiếc nuối thở dài một hơi.

Liếc nhìn chúng tiên đang ở trước mặt, ánh mắt của hắn trở nên cô đơn.

“Hôm nay ta cố tình ở trước mặt mọi người luyện chế đế khí, đến cả kết giới đế

khí cũng không bố trí, đó là mong muốn có thể có người thứ hai nhìn thấy cái

thế giới kia.

“Chỉ có như thế ta mới không còn cảm thấy cô đơn, nhưng rất đáng tiếc…”

Xung quanh im ắng không một chút tiếng động.

Giây phút này, mọi người tự nhiên lại cảm thấy xấu hổ hết sức.

Đến cả Thanh Khuyết trước giờ luôn kiêu ngạo tự cao cũng chịu đã kích nặng

nề, hóa ra thiên phú của đế khí sư ta lại kém thế á?

“Đã lĩnh giáo!”

Hắn vẫn rất ngứa mắt Khương Thành, nhưng trên lĩnh vực luyện khí lại không

thể không chịu thua.

Sau khi hắn và Nguyên Đế cùng nhau rời đi, không khí ở hiện trường cuối cùng

đã nhốn nháo trở lại.

Trong chớp mắt, Thành ca bị vây lấy chặt không một kẽ hở.

“Khương đại sư…”

“Cái gì mà Khương đại sư, phải là Khương tông sư!”

“Đúng đúng, Khương tông sư có bằng lòng đến Chí Vân tông làm khách

không?”

“Chí Vân tông các ngươi là cái thá gì chứ, âm Sát điện bọn ta thành khẩn mời

Khương tông sư…”

“Cút hết đi, người ban nãy đúng bên cạnh Khương tông sư trung thành tận tâm,

ủng hộ hắn hết mực chỉ có Thánh Tượng tông bọn ta thôi!”

Vốn dĩ đế khí sư đã được hoan nghênh chào đón vô cùng rồi, huống hồ gì còn là

đế khí sư tự tiên phong dẫn đầu.

Loại người như thế này, tất nhiên phải tạo quan hệ tốt rồi.

Dù sao ai cũng có nhu cầu luyện chế đế khí cơ mà?

Nếu như có thể giữ hắn ở lại trong tông môn gia tộc nhà mình, vậy càng tốt

không gì bằng rồi.

Ban nãy bọn họ còn tưởng rằng Nguyên Đế sẽ mời gọi Khương Thành, thế thì

họ hết cửa xơ múi rồi.

Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên đó là, Nguyên Đế lại không làm như

thế.

Đối mặt với sự nhiệt tình dữ dội của mọi người, Thành ca quả thực có hơi sầu.

Bản thân hắn vẫn chỉ luôn dựa vào sức chiến đấu để ra vẻ, nhưng chinh chiến

khắp nơi nhiều năm, hình như cũng không hiệu quả rõ rệt bằng một lần luyện

khí như thế này.

“Làm khách thì được, nhưng gia nhập tông môn của các ngươi thì miễn đi.”

“Ta là lão tổ sáng lập nên Phi Tiên môn, không thể đi gia nhập các tông môn

khác.”

“Nếu các ngươi muốn tìm ta luyện khí thì cũng dễ thôi, chuẩn bị ba phần

nguyên liệu là được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK