Thành ca vẫn thấy ngoài dự liệu.
Hắn từng dùng qua Vô Đạo kiếm mấy lần, quy luật đúc kết ra là kẻ địch càng
mạnh thì ảnh hưởng đối với ý thức sẽ càng lớn.
Nhưng hoặc là mất đi ý thức của mình, hoặc qua một lúc sẽ từ từ khôi phục lại.
Cũng đâu cần phải tu dưỡng lâu đến thế.
“Lời triệu hiệu của Thu thần nữ quá sức lớn, không chỉ ở Thiên tộc, mà đến cả
Tiên tộc bên đó cũng có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng.”
Vị hộ pháp cung đình kia tiếp tục nói: “Khi nàng trở về lại không lâu, rất nhiều
Đạo Thần và Đạo Thánh của Tiên tộc lần lượt quy phục, trước sau đại khái có
tầm ba trăm ngàn người.”
Thành ca bĩu môi: “Các ngươi có thể đừng nói dóc không? Lại còn Tiên tộc đều
sùng bái nàng à?”
Thu Vũ Tuyền quả thực có sức hấp dẫn bẩm sinh, cho dù là ở Gia Vương đạo
trường hay ở Thiên Cung và vương triều Tinh U, nàng đi đến đâu cũng sẽ có
nam nhân có tình cảm.
Cho dù là cao tầng của Thiên cung hay cử vương triều Tinh U, ít nhiều cũng sẽ
chiếu cố nàng nhiều.
Nhưng mà cũng ở mức độ này.
Tiên tộc và Thiên tộc vốn có lập trường đối lập.
Ai là vì một chút hảo cảm nhỏ mà bỏ đi lập trường để đầu quân cho đối phương
chứ?
Mị lực của Thu Vũ Tuyền nếu có thể xài được như vậy thì lúc ở Nguyên Tiên
giới sớm đã trở thành nữ hoàng độ nhất vô nhị rồi, một đám Thiên Đế và Thần
Quân sẽ quỳ dưới váy của nàng.
“Nhưng thật sự đã có rất nhiều Tiên tộc đến nương nhờ nàng đấy.”
Đám đại hoàng tử nhịn không được mà phản bác lại.
“Sự thật ở đó, cho dù không phải vì mị lực của nàng thì cũng vì thực lực của
nàng.”
“Nàng chính là một người có thể khiến hai bên tin phục đến thế, ngươi không
phục cũng vô dụng.”
“Bọn ta công nhận thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng so với Thu thần nữ…”
“Được rồi được rồi, ta biết chuyện gì rồi.”
Thành ca thật sự không chịu được sự đánh giá cao nữ nhân kia trước mặt mình
của đám người đó nữa.
Bản thân mới là nhân vật chính đấy được chứ?
“Các ngươi tiếp tục nói, sau đó thì sao?”
Nếu như dự đoán của hắn không sai thì đám người đến nương nhờ Thu Vũ
Tuyền chính là những kẻ xuyên từ kỷ nguyên thứ ba đến.
Giống như việc đến nương nhờ của đám người Mạch Phong, Thiên Lâm, Thu
Vũ Tuyền có gương mặt hệt vậy cũng có thể thu hút những quân cờ “xuyên
không đến”.
“Người xuyên không” vốn không có thù hận gì với Thiên tộc cả, bọn họ cũng
không chống chọi nỗi vòng cuốn day dưa cả ngàn tỷ năm của Tiên tộc và Thiên
tộc.
Đối với bọn họ mà nói, đây chỉ là một trải nghiệm.
Thứ mà bọn họ muốn chính là biểu hiện trong đại kiếp, đó tự nhiên sẽ là xem ai
thắng thì dựa vào người đó rồi.
Cứ vậy đến khi trải nghiệm kết thúc mới có cơ hội có được Thần vị cao hơn.
Thu Vũ Tuyền giết được Thánh chủ, chứng minh được thực lực.
Mà Thiên tộc cũng xoay chuyển được thế cục, ngược lại Tiên tộc thì co hiện
tượng thất bại.
Vậy nên bọn họ chuyển sang nương nhờ Thiên tộc bên này cũng coi như không
có gì lạ.
Còn về số lượng Tiên tộc sang đây lên đến ba trăm ngàn, chắc có một bộ phận
là môn đồ, tộc nhận của những “người xuyên không” bên đó.
“Ba trăm ngàn người đó đa phần đều là cao thủ.”
Nói đến đây, cho dù là hộ pháp cung đình hay là đám hoàng tử cũng đều lộ ra vẻ
hớn hở.
“Bọn họ nương nhờ chúng ta không những tăng thêm thực lực bên ta mà còn
làm yếu đi lực lượng bên phía kẻ địch nữa.”
“Bên này xuống thì bên kia lên, Thiên tộc bọn ta bắt đầu chuyển từ thủ sang
công.”
“Không lâu sau thì dưới sự phối hợp với Tiên tộc đến nương nhờ, thiết đặt cục
diện vây công Trí Di Thánh chủ. Sự liên thủ của ba vị bệ hạ và hai vị quốc sư đã
thành công giết chết hắn.”
“Năm triệu năm về sau thì cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu diệt được dư nghiệt
của Trí Di Thánh chủ.”
Trên thực tế, đây mới thực sự là độ khó bình thường của việc tiêu diệt một
Thánh địa.
Muốn giết chết một Thánh chủ không cần đến năm sáu cao thủ cùng cấp bậc thì
không thể làm được.
Nhưng sau khi giết chết Thánh chủ, muốn hoàn toàn san bằng thánh địa sau
lưng hắn thì vẫn cần thời gian rất lâu.
Mỗi một gốc rễ của Thánh địa đều rất sâu, sâu đến kinh người, thực lực tổng thể
không hề kém gì tam đại vương triều.
Giống như hai lần của Khương Thành và Thu Vũ Tuyền đấy, đều nhờ vào Vô
Đạo kiếm chẳng thèm nói lí, cứ lên là xử đẹp cả tập thể cấp cao, đơn giản hóa
sự việc vô cùng phức tạp.
Dù lần năm vị Thiên giai thập nhị trọng giết chết Trí Di Thánh chủ lần này cũng
là do đối phương bị dẫn dụ đến, nhưng tiền đề vẫn là thế cục chết.
Nếu như chiến trường chính ở Trí Di Thánh địa thì vẫn rất khó thành công.
“Những năm nay, bọn ta một đường công đánh đến địa phận Tiên tộc.”
“Ba vị Đế hoàng và hai vị quốc sư đi đến đâu thì nơi đó không ai có thể chống
lại được.”
“Tiên tộc hiện nay đã không dám tiếp chiến chính diện nữa, Tái Nguyên Thánh
địa duy nhất chưa bị đa phần đều như rùa rụt cổ, giãy giụa chống cự lại chút
cuối cùng.”
“Chỉ cần có thể giết được Hư Chân Thánh chủ thì gió thu có thể làm rụng lá,
một phát diệt Tiên tộc.”
Khương Thành xem như đã biết được tại sao tiền tuyến của Thiên tộc lại không
có ai rồi.
Tiền tuyến bây giờ đã bị đẩy đến bên địa phận của Tiên tộc rồi.
Cũng khó trách hoàng cung chỉ để lại có mấy hộ pháp cung đình.
Ba ngày sau, Chân Anh Vương thân quen với hắn đã gấp rút từ tiền tuyến chạy
về.
Đi cùng hắn còn có hai thân vương, Ngự Đình Vương và Hành Điện Vương.
Vừa mới thấy hắn, Chân Anh Vương đã oán than: “Khương Thành, sao ngươi là
người mình lại đánh người mình thế này, thế thế thế này…”
Nhưng mà lời hắn còn chưa nói xong thì hai thân vương khác đã chau mày hét
lên.
“Khương Thành to gan, ngươi điên rồi sao?”
“Lại dám động thủ với bảo vật của vương triều Nguyệt Hoàng, ngươi muốn đối
địch với cả Thiên tộc hay sao?”
“Xem ra lời tiên tri của quốc sư Tinh U năm ấy không sai, ngươi quả nhiên có
hiện tượng trở thành Ma thai.”
Bị chụp mũ như vậy, Thành ca cũng lười đáp lại.
Hắn trực tiếp ngó lơ hai người, lại lần nữa nhấc đại hoàng tử lên.
“Ba trăm Toái Linh phiến cao giai mà ta cần đã chuẩn bị xong hết chưa?”
Chân Anh Vương đau khổ, thử trả giá như năm xưa: “Ngươi muốn nhiều quá,
cho dù có quét sạch tam đại vương triều cũng không ra nhiều Toái Linh phiến
cao giai đến vậy.”
“Hơn nữa hẹn ước khi đó là thăm dò tình báo mười cao giai, phá vỡ kế hoạch
của Thánh Hoàng năm mươi cái…”
Thành ca lười nói bản thân mình đã phá hủy Thông Hư thánh địa, các ngươi dù
có ra ngàn Toái Linh phiến cao giai cũng mua không được chuyện tốt như vậy.
Hắn chỉ hờ hững nói: “Vì ta trở về đòi khoản nợ năm ấy, các ngươi định quỵt nợ
nên tâm trạng không tốt, tăng giá rồi.”
Hành Điện Vương và Ngự Đình Vương đầy vẻ tức giận, chỉ vào Khương Thành
quát mắng, rống lên cả điện.
“Cái kẻ điên như ngươi, đúng là tự tìm cái chết.”
“Cũng không xem thử thời cục thế nào, cả Thiên giới sắp của Thiên tộc bọn t
rồi, ngươi lại dám ngông cuồng tự đại như năm ấy mà tăng giá à?”
“Biết điều thì bỏ đại hoàng tử ra, bắt đền xin lỗi sau đó cút khỏi vương triều
Nguyệt Hoàng.”
“Vì năm xưa ngươi cũng có giúp đỡ cho bọn t, chủ bệ hạ của ta có thể tha cho
ngươi tội lần này…”
Khương Thành đã nghe ra.
Năm ấy vương triều Nguyệt Hoàng nguy hiểm trùng trùng rất cần mình, vậy
nên quan trọng vô cùng.
Nhưng bây giờ bọn họ đã sắp diệt được Tiên tộc, thống trị Thiên giới rồi.
Đương nhiên sẽ cảm thấy không cần đến mình nữa.
Lòng người sẽ thay đổi, thái độ sẽ không bằng trước kia.
“Trong một khắc, ta phải thấy được ba trăm Toái Linh phiến cao giai.”
Thần sắc hắn bình tĩnh nói ra thông điệp cuối cùng.
“Nếu không thì không những tất cả hoàng tử trong điện đều không thể sống, mà
cả các ngươi cũng đừng mơ có thể sống mà trở về.”