khỏi Huyền Giới.
Tin này rất nhanh đã lan ra.
Không còn cách nào khác, những người lúc đó nhìn thấy quá nhiều, muốn giấu
cũng không giấu được.
Đối với việc một vị “tà ma dị giới’ nhiệt tình như vậy rời đi, trên dưới Bạch
Huyền tộc vô cùng buồn bã.
Thậm chí rất nhiều người khóc nước mắt đầm đìa, mấy ngày mấy đêm đều
không thể thoát ra khỏi sự bi thương.
Còn cảm nhận của ba tộc Kim Ngân Hắc thì là vừa mừng vừa lo.
Thực lực của người này quá hùng mạnh, mặc dù hắn không can dự vào việc của
bốn tộc, nhưng dù sao cũng đứng về phía Bạch Huyền tộc, cũng là phá vỡ đi sự
cân bằng của bốn tộc.
Rời đi có lẽ lại là một chuyện tốt.
Có điều ở một mặt khác, Chung Thác vẫn chưa chết kia ai sẽ đến giải quyết
đây?
Đây là một vấn đề chí mạng.
Nhất thời, rất nhiều nơi ở Huyền Giới đều tràn ngập bầu không khí bi thương
tuyệt vọng.
Đến cả đám Tiên Ma Thương La Ma Đế và Đại Diễn Tiên Đế cũng đã biết được
tin tức này.
“Lý Tuấn Lãng cũng xem như là đã làm một chuyện đúng đắn.”
“Đúng thế, thân là người của Ma giới ta, trước đây hắn tự nguyện nhận Bạch
Huyền tộc làm chủ, quả thật là vô cùng mất mặt.”
“Người này cũng xem như là biết quay đầu là bờ rồi.”
Trước đây lúc “Lý Tuấn Lãng” tuyên bố mình là triệu hoán thú của Thành Ca,
đã khiến cho bọn họ bị đả kích lớn rồi.
“Có điều, người này vậy mà có thể trở về Tiên Giới?”
“Ở đây có đường quay về sao?”
“Không thể nào?”
“Cũng không chắc, dựa vào thực lực không tầm thường của người này, nói
không chừng thật sự có thể trở về.”
“Haiz.”
Đại Diễn Tiên Đế và Thương La Ma Đế đều bóp tay than thở.
“Nếu như đem cả chúng ta theo luôn thì tốt biết mấy.”
“Đúng thế, ta thật sự không muốn ở lại cái nơi quỷ quái này nữa rồi.”
Mấy người bọn họ, nơi thích hợp nhất chắc chắn là Tiên Giới rồi.
Đặc biệt là sau khi lấy được Huyền Phách Huyền Văn ở Huyền Giới rồi mới trở
về Tiên Giới, sức mạnh của bọn họ toàn bộ đều sẽ tăng lên vùn vụt.
Đến lúc đó, nói không chừng cũng có thể trở thành người thay đổi vận mệnh
của Tiên Giới.
Những năm nay bọn họ có nằm mơ cũng muốn được quay về.
Mà tại một nơi nào đó ở tầng thứ sáu của Huyền Giới, Chung Thác vẫn đang bế
quan.
Hai hạt giống Huyền lực lúc sáng lúc tối, xung quanh hắn một trước một sau,
chẫm rãi xoay tròn.
Giống như những hành tinh đang chuyển động xung quang mặt trời vậy.
Hai loại ánh sáng không giống nhau cuồn cuộn rơi trên người hắn, làm cho cả
người hắn đều mạ thêm hai tầng ánh sáng thần bí.
Lúc này, một đám khói đen dày đặc từ từ dâng lên ở phía xa.
Dần dần, một lão già đầu đội mũ người mặc hắc bào thành hình từ trong đám
khói đen.
Hắn đối mặt với Chung Thác, hơi khom người.
“Thiếu chủ, không ngoài dự đoán, tin tức Lý Tuấn Lãng rời đi có lẽ là sự thật.”
“Hử?”
Chung Thác chưa dừng quá trình luyện hóa lại.
Có lẽ trước khi đến được với thành công, hắn sẽ không dừng lại hoàn toàn.
Bởi vì việc đó sẽ khiến hắn phí công vô ích.
“Vậy xem ra, sau này ta vẫn phải giết đến Tiên Giới để báo thù rồi.” Hắn lạnh
nhạt nói.
“Lý Tuấn Lãng” khiến hắn bị lăng nhục và đả kích nhiều như vậy.
Với tính cách này của hắn, không thể nào cứ như vậy mà bỏ qua.
Nỗi nhục này hắn nhất định phải đòi về.
Khuôn mặt của lão già đó giống như đám sương khói, không thể nhìn rõ biểu
cảm được, có điều giọng điệu lại có chút lo âu.
“Bên phía Tiên giới cũng không có Huyền Khí, sẽ gây bất lợi cho sự phát huy
của thiếu chủ ngươi…”
“Vậy thì đã làm sao?”
Chung Thác lạnh lùng cắt lời hắn: “Những năm nay, ta sớm đã nghiên cứu rất
nhiều lần hệ thống tu luyện của Tiên Giới. Sự ảo diệu của Tiên lực và quy tắc,
trong mắt ta cũng không tồn tại bí mật gì rồi.”
“Quả là như thế.”
Lão già đó không thể không thừa nhận, Chung Thác không hề nói ngoa.
Những năm nay những Tiên Ma lưu lạc đến Huyền Giới, thật ra có một phần
cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay hắn.
Mà tác dụng của những người đó, chính là cung cấp cho hắn những kỹ năng, võ
thuật, công pháp, kỹ năng bí mật của Tiên thuật và các loại phong tục nhân tình.
Cuối cùng, lúc bị vét sạch hết tất cả giá trị, những người này sẽ bị hắn biến
thành vật liệu thí nghiệm.
Nghiên cứu nhiều năm, những hiểu biết của vị Vị diện chi tử của Huyền Giới
này với Tiên Giới, thật ra đã thâm sâu đến khó tin.
Thậm chí đã vượt xa phần lớn các tuyệt đại Chuẩn Đế.
“Vậy… bốn đại Huyền tộc và Khương Thành ở bên ngoài tạm thời không cần
để ý nữa sao?”
Chung Thác chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lão già kia một cách xa xăm một cái.
“Đông lão, người có phải là càng già càng hồ đồ rồi không?”
Lão già không lên tiếng, chỉ là trong lòng có chút không vui.
Hắn từng là một vị cao thủ cổ xưa trong lịch sử của Huyền tộc, bởi vì tu luyện
xảy ra sai sót, cuối cùng chỉ dư lại một tia tàn linh.
Mà sau đó, dưới dự sắp xếp của vận mệnh đã gặp phải Chung Thác thời còn
nhỏ, trở thành lão gia gia bên cạnh hắn.
Lúc đó hắn bảo sao Chung Thác nghe vậy, cung kính như với thần linh.
Dưới sự chỉ điểm của hắn, Chung Thác gần như không phải đi qua đường vòng.
Có thể thuận lợi trở thành Đế Tôn, hắn cũng có công lao rất lớn.
Chỉ là cùng với sự lớn mạnh của Chung Thác, tác dụng của hắn cũng càng ngày
càng nhỏ, thân phận cũng dần dần bị hạ từ Trưởng lão xuống tôi tớ.
“Khi ta luyện hóa xong hai hạt giống Huyền lực kia, Huyền Giới còn ai có thể
chạy khỏi được lòng bàn tay ta?”
Chung Thác lạnh lùng nói: “Lúc này, việc ta phải làm chính là nhẫn nhịn đến
lúc đại công cáo thành, chứ không phải là phá quan ra ngoài, gấp gáp báo thù.”
“Càng huống hồ…”
Hắn nhếch khóe miệng, lộ ra sự chế giễu: “Ta nghi ngờ sự rời đi của Lý Tuấn
Lãng, là một cái bẫy, chính là muốn dẫn dụ ta xuất hiện.”
Lời của hắn, Đông lão không thể phản bác lại.
Hắn rất rõ, bản tính của Chung Thác đa nghi, từ trước đến nay sẽ không tùy tiện
mạo hiểm.
Thời gian trôi mau, chớp mắt đã qua mười mấy năm.
Những năm nay Huyền Giới thái bình, tươi tốt phồn thịnh, giữa bốn tộc không
hề xảy ra bất cứ tranh chấp nào.
Thành Ca những năm nay đã dùng hết Huyền Nguyên Quả, tăng cảnh giới lên
đến Đế Huyền ngũ trọng.
Tiện thể lại tăng hơn trăm Huyền Văn lên đến thất trọng.
Nếu không phải ba cái hạt giống Huyền lực Kim Ngân Hắc bên phía Chung
Thác rất quan trọng với A Linh, mà hắn lại cần A Linh dẫn mình rời khỏi
Huyền Giới, thì e rằng hắn sớm đã mất đi kiên nhẫn rồi.
Ngoài thăng cấp ra, tâm tư còn lại của hắn đều dành để tìm tung tích của Lam
Đề.
Không chỉ Bạch Huyền tộc, ngay cả ba tộc Kim Ngân Hắc, đều bắt đầu giúp đỡ
thăm dò hành tung của Cô Nguyệt Tâm Cơ ở khắp nơi.
Huyền Giới mặc dù lớn, nhưng cũng có giới hạn.
Thế mà cho dù có tìm thế nào, cũng không hề có một tin tức nào.
Không chỉ Lam Đề, Đại Điện chủ thứ ba của Bạch Huyền tộc Bạch Vô Khải
cũng đã thăm dò khắp nơi.
Ngoài ra, ba tộc Kim Huyền, Ngân Huyền, Hắc Huyền cũng có một số cao thủ
vượt cấp đến nay chưa từng hiện thân.
Cảm giác đem đến cho người khác, giống như là những người này đã rời khỏi
Huyền Giới rồi.
Chỉ là trên một tầng nữa chính là tầng thứ bảy của Ảnh tộc chiếm giữ, ở đó sức
mạnh có mạnh hơn nữa cũng không thể sống lâu được.
Điều này khiến cho Thành Ca cũng có chút lo lắng hiếm thấy.
Mà cũng chính vào ngày này, Huyền Giới bất ngờ nổi lên sóng gió.
Mây đen tầng tầng lớp lớp khắp trời, che lấp đi tầm nhìn và thần niệm.
Trời đất không ngừng rung chuyển, giống như đất lở núi sập.
Rất nhiều người vẻ mặt mơ hồ bay ra bên ngoài, hoàn toàn không biết rốt cuộc
đã xảy ra chuyện gì.
Tất cả những người bay đến giữa không trung đều cảm nhận được một nguồn
sức mạnh thần bí vây quanh, bản thân dường như bị sự tồn tại đáng sợ khóa
chặt.
Bọn họ thậm chí cảm thấy, Huyền khí ở xung quanh đều có chút không thể
khống chế được.
Mà cũng chính vào lúc này, một âm thanh từ tốn vang vọng cả một Huyền Giới.
“Ta Đế Tôn Chung Thác, hôm nay trở thành Chân thần duy nhất của Huyền
Giới.”
“Nắm giữ thiên lý tuần hoàn vạn vật sinh diệt…”
“Thao túng tất cả Huyền khí ở giữa trời đất!”