Hàm muội dường như cũng rất bất ngờ, không kịp chuẩn bị, vội xua tay khéo
léo từ chối.
“Vị trí này không phải chỗ ta có thể ngồi, vả lại Khương chưởng môn cũng
chưa cho ta làm Phó điện chủ mà.”
Lý do của họ giống hệt nhau.
Cho dù có làm chúa tể hay phó điện chủ thì cũng phải do Khương chưởng môn
chính miệng phân phó mới được.
Di nhìn thấu nỗi băn khoăn của các nàng.
Nhưng cũng không thể cho các nàng lại vào trong để xin chỉ thị từ Khương
Thành mà?
Khương Thành vốn muốn đưa Phi Tiên môn trở về Đông Trúc đảo, chắc chắn sẽ
không đồng ý.
Dường như lại trở thành ngõ cụt.
Nhưng việc này cũng chẳng thể làm khó Di, dù sao hắn cũng cực kì khôn khéo.
“Sao nào, đệ tử của Khương Thành không đảm đương được hả?”
“Khi hắn vắng mặt, các ngươi chẳng biết làm gì?”
“Đã tới cảnh giới này mà còn muốn hắn dắt tay dìu các ngươi đi?”
Ba câu hỏi vặn nhẹ nhàng này lập tức phá vỡ lớp phòng ngự của đám đệ tử Phi
Tiên môn đang ở đây.
Bản thân mất thể diện cũng chẳng sao, nhưng không thể làm Khương chưởng
môn mất mặt.
Ánh mắt Kỷ Linh Hàm và La Viễn lập tức trở nên kiên định.
“Được!”
“Bọn ta chấp nhận!”
Thật ra các nàng không bị ảnh hưởng hoàn toàn bởi ba câu ấy.
Chủ yếu là bởi họ coi Di là người của Thành ca.
Mặt khác, trước đó Phi Tiên môn đã chiến đấu chống lại Tu Thần lưu, trong
tiềm thức các nàng tin rằng mình theo phe Lạc Tiên điện.
Gia nhập nơi này, dường như là chuyện hiển nhiên.
Thấy các nàng đã chịu nhận lời, Di vui cười hớn hở.
Khương Thành ơi Khương Thành, ngươi cho rằng ngươi muốn tránh là sẽ thoát
được đại kiếp này ư?
Để nắm chắc thời gian, hắn nhanh chóng bắt tay vào thu xếp một loạt chuyện
của Lạc Tiên điện.
Còn Thành ca đang ở Luân Chuyển Đăng Bàn vẫn không biết gì cả.
Thật ra nếu biết thì hắn cũng không có phản ứng quá mạnh.
Cuốn vào thì cuốn, bản thân hắn không muốn nhiều chuyện thôi, nhưng không
có nghĩa là sợ phiền phức.
Lúc này, hắn đã trực tiếp chạm ngón tay vào đóa Thiên Phú Lưu Hỏa đầu tiên.
Khi đầu ngón tay cuối cùng cũng đã tiếp xúc với ngọn lửa yếu ớt kia, tầm nhìn
của hắn bỗng mờ đi.
Ngay sau đó, nguyên một đám nổi lên từ bên cạnh.
Khương Thành cảm thấy dường như mình đã biến thành một phần tử trong số
đó, thậm chí hắn còn cảm nhận được khí tức của đồng loại ở trong dám bọt khí
kia.
“Đây là thiên phú gì?”
“Chẳng lẽ là Thủy Linh tộc…”
Ngay khi suy nghĩ này nảy ra trong đầu, một cảm giác tê dại bỗng ập lên toàn
thân hắn.
Tầm nhìn bắt đầu rung chuyển lung tung, cũng không chịu sự kiểm soát của
hắn.
Vừa rồi hắn không đoán nhầm, đóa Thiên Phú Lưu Hỏa này đúng là một môn
thiên phú hàng đầu của Thủy Linh tộc - Chí Thủy Nguyên Phách.
Môn thiên phú này cực kì mạnh mẽ, kẻ sở hữu nó dù không tu luyện gì mà chỉ
ngày ngày đắm mình trong sông hồ biển lớn, sớm muộn cũng có thể từ Hạ giới
phi thăng thành tiên.
Ngay từ đầu, Chí Thủy Nguyên Phách đã chạm đến Đại Đạo Chân Đế của Thủy
hệ, xem là một trong số rất ít được thiên địa chiếu cố.
Tiếc rằng, môn thiên phú này có quan hệ mật thiết với đặc điểm của tộc quần.
Khương Thành hoàn toàn không phải Thủy Linh tộc, Thiên Hồn của hắn và khí
hải trong cơ thể không hề hợp với Chí Thủy Nguyên Phách.
Ngay khi đóa Thiên Phú Lưu Hỏa này được hấp thu vào, nó lập tức xảy ra xung
đột dữ dội với hắn.
Toàn bộ thần hồn, khí hải, linh ý và đạo tâm của hắn đều xuất hiện dấu hiệu bị
tổn thương và sụp đổ.
Di không lừa hắn, không phải cứ có thiên phú này là tốt, càng không thể tùy
tiện dung hợp linh tinh.
Mông lung mơ hồ, Khương Thành không thấy rõ bọt khí xung quanh nữa, hắn
chỉ cảm thấy ý thức của mình đang có chút rã rời.
Mãi đến khoảnh khắc âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên.
“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực của kẻ địch, sắp xếp
phương án hồi sinh.”
Khương Thành không khỏi vui mừng, may mà hắn không cho đám Kỷ Linh
Hàm, Lâm Ninh và các đệ tử khác hấp thụ những Thiên Phú Lưu Hỏa này cùng
mình.
Bằng không lúc này các nàng chết chắc.
“Ting! Kí chủ lấy được hạt giống Chí Thủy Nguyên Phách.”
“Ting! Kí chủ hồi sinh thành công.”
Sau khi hồi sinh thành công, việc đầu tiên Thành ca làm là xem xét bên trong cơ
thể mình.
Hắn muốn xem thiên phú mình vừa đạt được rốt cuộc huyền diệu thế nào.
Song nhìn cỡ chục lần, hắn vẫn không phát hiện bản thân có gì khác trước.
“Không hợp lý, chẳng phải ta đã nhận được hạt giống gì đó hả?”
Chưa muốn bỏ cuộc, hắn lại chạy tới bên Ngộ Đạo Tiên Thụ để kiểm tra, cuối
cùng cũng tìm thấy một hạt giống màu trắng tầm thường, rất khó nhận ra ở
trong lòng đất bên dưới cây đại thụ cao ngất này.
“Thứ này có tác dụng gì?”
Năm đó, lúc nhận được hạt giống huyền lực ở Huyền giới, Khương Thành có
thể cảm nhận sự biến hóa của bản thân một cách rõ rệt, nó cũng trực tiếp thay
đổi quỹ đạo tu luyện về sau của hắn.
Nhưng bây giờ hạt giống này chẳng khác gì một viên sỏi bình thường.
Hắn hoàn toàn không có được năng lực đặc biệt nào.
“Hệ thống, còn không mau ra giải thích, thiên phú Chí Thủy Nguyên Phách
được nhắc tới ở đâu rồi?”
Hệ thống đủng đỉnh trả lời hắn.
“Kí chủ nhận được hạt giống Chí Thủy Nguyên Phách chứ không phải là thiên
phú Chí Thủy Nguyên Phách.”
“Gì cơ?”
Thành ca cảm thấy nó đang chơi đố chữ với hắn.
“Ngươi đùa bỡn ta hả, sao lại không cho ta thiên phú luôn đi?”
“Kí chủ kích hoạt được hạt giống Chí Thủy Nguyên Phách là sẽ có được thiên
phú này.”
Nghe được câu này, long nhan không hài lòng của mới toát lên ý cười.
“Tại ta hiểu lầm ngươi, thì ra là phải kích hoạt à?”
“Đúng vậy, sau khi kí chủ có được Chí Thủy Nguyên Phách thì sẽ biến thành
Thủy Linh tộc.”
“Chờ đã…”
Đang định nhấn kích hoạt, Khương Thành lại nhạy cảm nhận thấy có gì đó sai
sai.
“Biến thành Thủy Linh tộc, vậy ta còn là Nhân tộc không?”
Nếu hệ thống thực sự được nhân tính hóa, đoán chừng nó sẽ chửi thầm rằng hỏi
vấn đề này nhiều quá đấy.
Nhưng cuối cùng nó chỉ đáp lại hai chữ ngắn gọn.
“Không phải.”
Khương Thành rụt ngón tay về, trầm giọng hỏi: “Vậy còn huyết mạch, thần hồn,
tiên lực, đạo tâm, ý thức Nhân tộc của ta thì sao?”
“Huyết mạch và thần hồn sẽ mất đi. Đạo tâm, tiên lực và ý thức sẽ được thay
đổi thành đặc điểm của Thủy Linh tộc.”
“Mẹ kiếp, ngươi chẳng nói sớm.”
Thành ca gần như hoảng đến mức toàn thân đổ mồi hôi lạnh.
Nếu kích hoạt thứ này, mặc dù hắn có thể giữ lại cảnh giới Thánh Tôn nhưng
chắc chắn thực lực sẽ giảm mạnh mấy lần.
“Không đúng lắm, trước đây ta đã có được huyền văn của Huyền tộc, huyết
mạch của Long tộc, linh ý của Thiên tộc, chẳng phải những thiên phú ấy đã
dung hòa một cách hoàn mỹ với Nhân tộc của ta sao?”
Hệ thống bình tĩnh đáp: “Lực pháp tắc thiên địa nằm trong Chí Thủy Nguyên
Phách là thứ không thể điều hòa được.”
Khương Thành đã hiểu.
Khi Thiên Phú Lưu Hỏa được hình thành thì pháp tắc thiên địa cũng đã tiến vào
hoà nhập.
Phương án hồi sinh của hệ thống hoàn toàn không thể giải quyết nó được.
Hạt giống thiên phú này vẫn mang pháp tắc thiên địa.
Một khi kích hoạt hạt giống, lực pháp tắc cũng sẽ có hiệu lực, nó sẽ gây ra một
sự biến đổi cực lớn với thế giới bên trong cơ thể mình.
Dù thế nào, bản thân mình cũng sẽ bị cưỡng ép biến thành Thủy Linh tộc.
Nếu dùng pháp tắc nghịch tuần hoàn đẩy nó ra thì thiên phú Chí Thủy Nguyên
Phách cũng sẽ bị đào thải hết.
Trước đây, những huyết mạch Long tộc, linh ý Thiên tộc, huyền văn Huyền tộc
hắn có được đều không liên quan đến pháp tắc thiên địa tuần hoàn nên hệ thống
mới có thể dung hợp các thiên phú ấy với mình một cách hoàn hảo.
Sau khi suy ngẫm cẩn thận, tâm trạng Thành ca không còn hưng phấn chút nào.
“Vậy ta cần thứ hạt giống thiên phú Thủy Linh tộc này làm gì chứ?”
“Vất vả chết một lần, cứ chết một cách vô ích vậy hả?”