Thành ca thể hiện thái độ gay gắt như vậy, vẫn muốn là một người ra mặt sẽ
càng tốt.
Anh đây trước nay không cần người khác cùng hắn cùng tiến cùng lùi.
“Đó gọi là cái gì, tự mình dám làm dám chịu, có đúng không?”
Hắn vỗ ngực kêu bôm bốp.
“Có gì thì cứ nhắm vào ta là được rồi!”
Một đám Long tộc có Thương Tật và Thương Khung, Dực Long đã bị làm cho
cảm động rồi.
Xảy ra chuyện thì tự mình gánh vác, không muốn liên lụy mọi người, đây mới
là phong thái thật sự của một Đại Đế chứ!
“Đại Đế, bọn ta không sợ!”
“Đúng vậy, chúng ta cùng nhau đối mặt…”
Cùng nhau đối mặt cái đầu ngươi!
Thành ca cứ phải gọi là nhức hết cả óc, các ngươi đừng có nhiệt huyết như thế
có được không?
Để ta một mình vui vẻ giả vờ bị ép bức không được sao?
“Đây là ngươi tự mình thừa nhận đấy!”
Kỳ Mãnh ở đối diện là tỏ vẻ nghiêm nghị kiểu, cuối cùng ngươi cũng nhận tội
xử tử rồi.
“30 tỷ năm trước, để tránh sinh linh lầm than, Vạn Yêu cung và Tiên Minh đã
có một hiệp định.”
“Từ đây hạn chế việc tầng lớp của cả hai bên giao chiến, Tiên Đế và Yêu Đế
không được thảo phạt lẫn nhau, Chuẩn Đế cũng phải thận trọng khi ra tay!”
“Vậy mà ngươi, dám tự ý xuống tay với Vô Cực Đỗng Thiên, đã ảnh hưởng lớn
đến cấp bậc Tiên Đế, hoàn toàn phá hoại cái hiệp định này!”
“Còn không mau nhận tội chết!”
Lời này của hắn nói làm Thành ca có chút buồn cười.
Tránh khỏi sinh linh lầm than cái gì?
Rõ ràng là đám Tiên Đế và Yêu Đế sợ tiếp tục đánh thì bản thân cũng sẽ bị thua
mà thôi.
Nếu như thật sự là vì hoà bình gì đó thì sẽ không có những xung đột kéo dài
hàng vài chục tỷ năm giữa các Tiên Vương, Yêu Vương, Tiên Tôn và Yêu Tôn
rồi.
Huống chi hiện tại hắn cũng biết một số chuyện đã từng xảy ra năm đó.
Năm đó Tiên tộc vùng lên, vốn là muốn diệt trừ các tộc khác như Yêu tộc, Linh
tộc, Man tộc.
Chỉ là cùng với việc Yêu tộc liên tiếp thắng lợi, kỳ thị giữa nội bộ hai đạo Tiên
Ma cũng càng ngày càng lớn.
Tiên và Ma không thể cùng tồn tại.
Cuối cùng hoàn toàn phân hoá thành hai giới Tiên và Ma, và còn bắt đầu thảo
phạt lẫn nhau, tranh đoạt quyền cai quản tiên giới.
Từ đó, cũng không còn thời gian để quan tâm đến bốn giới kia nữa mà thôi.
Hai giới Tiên Ma đều ký vào hiệp định về không xâm phạm Đế Cảnh, nguyên
nhân chủ yếu chỉ là do không muốn hắn phân tâm dòm ngó đến mình.
Nhìn thấy biểu cảm như đang truy nã trọng phạm của vài người đối diện đó, hắn
lắc lắc đầu.
“Thật ra hôm nay các ngươi đến đây khiến ta rất bất ngờ đấy.”
Ánh mắt hắn dừng lại trên người hai vị Tiên Vương kia.
“Ta rất tò mò, Tiên Minh bên đó tại sao chỉ phái hai tên Tiên Vương đến đây?”
Xem thường hắn đấy hả?
Đã dọn sạch vài tên Chuẩn Đế rồi, nói gì thì cũng phải phái vài tên Tiên Đế đến
chứ?
Hắn lại không hề hay biết, không phải Tiên Đế không muốn đến, mà là không
thể đến được.
Phòng tuyến giữa hai giới Tiên và Yêu đều có quy tắc kết giới, đây cũng là kết
quả thương lượng giữa hai giới hồi đó.
Một khi Tiên Đế vượt qua cảnh giới sẽ phá vỡ kết giới, nó cũng có nghĩa là khai
chiến toàn diện.
Đây cũng là kết quả mà Tiên Minh không muốn nhìn thấy.
Cho nên bên phía Lôi Khí Tiên Đế cho dù có tức giận hơn nữa cũng chỉ có thể
phái hai tên Tiên Vương qua đây trước, cùng với phía bên Vạn Yêu cung này
can thiệp.
“Ngươi đã nhận rồi, bây giờ có nói nhiều cũng không có tác dụng gì đâu!”
“Còn không mau giơ tay chịu trói!”
“Ha ha…”
Thành ca đột nhiên thấy buồn cười một cách khó hiểu
“Các ngươi đã biết ta hủy diệt Vô Cực Động Thiên.”
“Vậy tại sao các ngươi vẫn chưa chạy?”
Ánh mắt của Kỳ Mãnh thay đổi, thế nhưng đã muộn rồi.
Trong phút chốc, Thành ca biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Ánh lửa lao thẳng từ trời xuống, đuổi theo tiếng kêu thảm thiết của hai Tiên
Vương, đầu người bay lên trên cao.
Cả quá trình xảy ra nhanh như chớp.
Rõ ràng đều là cấp bậc Tiên Vương, nhưng ở trước mặt Thành ca, hai tên Tiên
Vương đó quả thật giống như thấp kém hơn hẳn không chỉ là một cảnh giới.
Sự chênh lệch thực lực quả thật quá lớn.
Tiên khí của bọn chúng đều không kịp rút ra đã vỡ nát rồi.
Cả một màn này, thậm chí đến cả Thương Tật, Thương Khung đều không kịp
phản ứng.
Lúc mà bọn họ đang nhìn, trên hiện trường đã chỉ còn dư lại hai thi thể đã tan
thành tro bụi thôi.
Thành ca sớm đã trở về vị trí ban đầu, phóng khoáng thu lại thanh kiếm, tiện thể
còn bày ra một cái POSE.
“Ngươi, ngươi đã giết bọn họ rồi sao?”
Kỳ Mãnh ngây ngốc, thậm chí nói chuyện đã có chút lắp bắp.
Hai người này là người của Tiên Minh đó, bên phía tiên giới thật sự không phải
là Tiên Vương nào cũng có thể gia nhập vào Tiên Minh được. Mà một khi đã
gia nhập Tiên Minh, thì có nghĩa là các thế lực hàng đầu tiên giới đang chống
lưng cho họ.
Đây mới thật sự là nguyên nhân Kỳ Lân tộc khách khí với hai vị Tiên Vương
kia đến như vậy, đắc tội với bọn họ đồng nghĩa là đắc tội với Tiên Minh.
Mà hiện tại, hai tên này cứ vậy mà chết rồi.
Thành ca gật gật đầu ra vẻ đây là chuyện đương nhiên: “Đúng thế, không phải
đang ở trước mặt ngươi sao?”
Quả thật Kỳ Mãnh không có lời nào có thể diễn tả được tâm trạng hoang mang
của bản thân.
Hắn lắc lư chuỗi hạt trân châu trên cổ, tức giận hét lên: “Bọn họ chính là đại
điện cho Tiên Minh đến đây để thương lượng với Vạn Yêu cung, sao ngươi có
thể giết chết bọn họ?”
Thành ca buông lỏng tay, cố ý tỏ ra vô tội: “Không phải ngươi dẫn bọn chúng
đến để cho ta giết sao?”
Kỳ Mãnh vốn dĩ đang lo lắng không biết sau này nên ăn nói với Tiên Minh như
thế nào, nghe xong câu nói này suýt chút thì phát điên rồi.
“Ta bảo ngươi giết bọn họ khi nào chứ, ngươi đừng có mà ngậm máu phun
người!”
Thành ca khẽ cười một cái: “Ngươi có mà, rõ ràng là biết ta có thể hủy diệt Vô
Cực Động Thiên, còn dẫn theo hai con cừu nhỏ này đến đây tặng cho ta, còn
không phải là nhắc nhở ta giết bọn chúng sao? Ta còn cần cảm ơn sự phối hợp
của các ngươi nữa ấy chứ!”
“Ha ha ha, đúng đúng đúng!”
Các Long tộc phía sau Thương Tật vốn dĩ vẫn còn đang tiêu hoá cái chết đột
ngột này, bây giờ liền quên hết rồi.
“Là Kỳ Lân tộc chủ động dẫn qua đây để Đại Đế giết đó chứ!”
“Kỳ Lân tộc thật là toan tính quá đi, lấy được sự tin tưởng của kẻ địch trước,
sau đó mới dụ dỗ kẻ thù vào sâu hơn để phục kích, chơi đẹp quá đi!”
“Không ngờ đến Kỳ Lân tộc hèn nhát bao nhiêu năm như thế, bây giờ lại một
lần nữa có khí phách…”
Đương nhiên bọn họ biết là sự thật không như vậy.
Chắc chắn Kỳ Lân tộc không muốn lật mặt với Tiên tộc, cố ý nói như vậy, chỉ là
vì có ác ý với Kỳ Lân tộc mà thôi.
“Câm miệng hết vào cho ta!”
Vài tên cao thủ của Kỳ Lân tộc tức tối đến mức hận là không thể giết được bọn
họ.
Nhưng mà muốn bọn chúng thật sự ra tay luôn tại đây, thì vẫn còn chưa đủ can
đảm đâu.
Chưa kể đến trong đất tổ của Thương Long tộc, tất cả Long tộc đều có sự tăng
thực lực đặc biệt.
Chỉ cần hai vị Chuẩn Đế Thương Tật, Thương Khung này đã đủ để bắt hết bọn
chúng lại rồi.
“Được, được lắm, Thương Long tộc các ngươi không muốn tồn tại ở yêu giới
nữa sao?”
“Tự ý giết hại sứ giả quan trọng, phá hỏng đại cục của yêu giới, Vạn Yêu cung
nhất định quét sạch các ngươi!”
“Từ nay trở về sau, các ngươi đừng mong nhận được sự che chở của Vạn Yêu
cung nữa, cứ đợi để bị Tiên Đế của nhân tộc giết sạch đi!”
Nói xong những lời độc ác này, Kỳ Mãnh hạ lệnh.
“Chúng ta đi!”
Thành ca đứng chặn đường đi của bọn chúng.
“Ai cho các người đi chứ?”
Kỳ Mãnh thất kinh, sắc mặt của mấy tên Kỳ Lân tộc cũng đột nhiên thay đổi.
“Ý gì đây, lẽ nào ngươi còn dám xuống tay với bọn ta?”
“Tại sao ta lại không dám?”
Thành ca nhún vai: “Lúc nãy ta cũng đã nói rồi, là ta đã hủy diệt Vô Cực Động
Thiên.”
“Đế cả bọn chúng mà ta cũng dám tiêu diệt, tại sao lại không dám giết vài tên
Kỳ Lân chứ?”
Hắn chậm rãi rút thanh Hồng Tuyệt Tiên Kiếm ra, ý định muốn giết người
không hề che giấu.
“Ngươi, ngươi điên rồi sao?”
Kỳ Mãnh cuối cùng cũng ý thức được, lần này đến Thương Long cốc truy tìm là
một chuyện ngu xuẩn như thế nào.
Đúng thế, tên đầu sỏ đó, đến Vô Cực Động Thiên cũng dám tiêu diệt.
Đây có thể gọi là sát nhân số một của tiên giới trong suốt 10 tỷ năm qua!
Loại người này, trong tình huống bình thường đều nên là tránh càng xa càng tốt.
Vậy mà hắn vẫn ngốc nghếch chạy đến đây hỏi tội, đây không phải là tự tìm cái
chết sao?
Trong tình huống nguy cấp, hắn chỉ có thể “xin cứu trợ” với những Long tộc
khác.
“Thương Tật! Thương Khung! Thương Long Cốc các ngươi thật sự là muốn trở
thành thù địch với cả Yêu tộc sao?”