Hắn nói Khương Thành là Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ, ý muốn chứng minh
Khương Thành không làm được.
Nhưng vì vậy mà kết quả là những người này lại tin Khương Thành.
Lão huynh này thật sự cũng không thể chấp nhận nổi chuyện như thế này.
“Các ngươi bị ngu ngốc sao, Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ căn bản cũng không thể
có được cái thành tích chiến đấu như vậy.”
Từ trước đến giờ hắn luôn lười phản ứng với những thứ vụn vặt khác, nhưng
hắn nhất định phải phổ cập thực lực mạnh mẽ của kẻ địch giúp cho bọn người
này.
“Đối phương là ba Đế Cảnh ngũ trọng, các ngươi cho là lục trọng sơ kỳ cũng có
thể tiêu diệt hết được sao?”
“Cái này không phù hợp với căn nguyên có biết không?”
“Không có căn nguyên chống đỡ thì cho dù cảnh giới có ở thập trọng thì cũng
không phát huy ra được sức mạnh quá lớn.”
“Thật sự cũng không dám giấu giếm, trước đây ta cũng là Đế Cảnh lục trọng sơ
kỳ!”
Vừa nghe hắn nói như vậy, mọi người lại cảm thấy kinh ngạc một lần nữa.
Mấy lần trước đối mặt với các cuộc chiến đấu ác liệt, Mãng Dã cũng chưa bao
giờ nói thực lực cảnh giới của mình là gì.
Dù sao thì lục trọng không đánh thắng được ngũ trọng, nói ra thật sự cũng rất
mất mặt.
Thật ra thì cho tới tận hôm nay bọn họ mới biết Mãng Dã lại có cảnh giới cao
hơn đến như vậy.
“Mãng Dã Đại Đế lại cũng là Đế Cảnh lục trọng sao?”
“Trời ơi, thì ra ngươi mạnh như vậy sao?”
“Cái này chính là bứt phá vượt xa cực hạn của Tiên Giới mà…”
“Ta còn luôn tưởng rằng Mãng Dã Đại Đế mới là Đế Cảnh ngũ trọng.”
Ánh đèn lại chiếu về bên mình một lần nữa, tâm trạng của Mãng Dã cũng cảm
thấy được an ủi đôi chút.
Hắn vỗ ngực nói: “Trước kia cho dù đối mặt với một Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ ta
cũng không thể giết chết được, liệu hắn có thể tiêu diệt được không?”
“Suy nghĩ một chút thì đúng là cũng không có khả năng mà!”
“Muốn tiêu diệt hết được đối phương, nhất định phải có năng lực mạnh hơn mới
được.”
Chẳng hạn như bây giờ ta ở lục trọng trung kỳ, hơn nữa sức mạnh của quy tắc
“Bảo vật” còn được tăng lên một cách khó hiểu thì nhất định có thể xoay
chuyển được tình hình của cuộc chiến.
Lát nữa mắt chó của các ngươi trợn thật to lên mà nhìn ta biểu diễn đi.
Hắn còn đắc ý liếc Thành Ca một cái.
Nhóc con, mặc dù ngươi cũng học hỏi bồi dưỡng ở Chân giới Băng, nhưng bây
giờ ngươi đã bị ta bỏ lại ở vị trí khoảng cách chênh lệch quá xa rồi.
Hắn vừa nói như vậy thì mọi người lại bắt đầu nổi lên sự nghi ngờ với thành
tích chiến đấu của Thành Ca.
“Mãng Dã Đại Đế nói có lý đó!”
“Xem ra lần này vẫn không thể coi thường được…”
Nhưng ngay vào lúc này, mấy bóng dáng cũng cùng lúc bay từ xa tới.
Còn không chờ cho mọi người kịp phản ứng, mấy người đó đã hạ xuống trước
mặt Thành Ca.
“Kỷ Linh Hàm?”
“Chung Ly Khuyết?”
“Các ngươi cũng tới đây sao?”
Có rất nhiều người ở Ma Giới và Yêu Giới biết bọn họ.
Sau khi bốn đệ tử của Phi Tiên Môn đến, cũng không kịp chào hỏi gì, chuyện
quan trọng nhất chính là giao chiến lợi phẩm đã thu thập được từ trước đó cho
Khương chưởng môn.
Vừa giao ra một cái, cằm mọi người lại không thể khép lại được.
“Đây không phải là chân khí gì đó mà Cửu Tuyệt đã sử dụng sao?”
Trước đó bọn họ đã đối đầu cùng với Cửu Tuyệt đó quá nhiều lần, đương nhiên
là vô cùng quen thuộc.
“Làm sao lại rơi vào trong tay của các ngươi chứ?”
“Còn có cái này, đây không phải là cái binh khí mà Đế Cảnh ngũ trọng đó đã sử
dụng sao?”
“Còn có hộ giáp nữa!”
“Trời ơi, tất cả những thứ ở đây, toàn bộ đều là chân khí!”
“Chẳng lẽ…”
Cuối cùng mọi người nhớ lại một lần nữa về thành tích chiến đấu mà Khương
Thành nói lúc nãy.
Ngay cả bội kiếm luôn mang theo bên người và hộ giáp cũng phải giao ra, kết
cục của chủ nhân những bảo vật này là gì cũng không cần phải đoán thêm nữa.
Thấy ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi của bọn họ, Thành Ca cũng chỉ vung hai tay
lên không trung.
“Những thứ chiến lợi phẩm không đáng kể này chính là do sau khi ta tiêu diệt
được đối thủ vừa nãy thì lấy được.”
Hắn cố ý liếc Mãng Dã một cái, cười híp mắt nói: “Xin lỗi, Đế Cảnh lục trọng
sơ kỳ như ta hình như hữu dụng hơn một chút so với ngươi.”
Vẻ mặt của Mãng Dã xanh lè, mà những người khác lại hoàn toàn nổ tung như
một cái nồi.
“Ôi, vậy mà lại là sự thật!”
“Tên phản bội Cửu Tuyệt bị tiêu diệt rồi, thật sự quá tốt!”
“Ha ha ha ha, Khương chưởng môn đúng là rất mạnh mẽ!”
“Xứng đáng là Khương chưởng môn, ra tay một cái là biến thành một cuộc tàn
phá hủy diệt ngay!”
“Yêu chủ là vô địch nhất ở lục giới, dù là những chân giới khác đến thì cũng
uổng công vô ích thôi!”
“Chắc chắn rồi!”
“Thời khắc quan trọng vẫn có thể dựa dẫm được vào Khương chưởng môn, hắn
ra tay một cái là có thể ung dung dẹp yên được kẻ địch…”
“Có thể phá vỡ được tình thế nguy cấp gió thoảng mây bay, ngoại trừ Khương
chưởng môn còn có thể là ai được chứ?”
Cao thủ từng giới cứ thế tâng bốc khen ngợi, lời tâng bốc cũng không không
cần tiền mà.
Cũng là do những năm nay bọn họ đã bị chèn ép vô cùng độc ác.
Đối mặt với những trận hàng duy đả kích ở bên ngoài chân giới, làm gì có
người nào là không ngừng mong đợi chứ?
Bây giờ địch nhân bị tiêu diệt, kích động vui mừng cũng là điều khó tránh khỏi.
Nhưng mà Mãng Dã ở bên cạnh thì không thể vui vẻ nổi.
Cái gì cái gì, thật sự là tiểu tử này đã tiêu diệt toàn bộ kẻ địch sao?
CMN, như vậy làm sao mà được?
Thực lực trong trận này của mình đã tiến bộ rất nhiều, cố tình núp trong bóng
tối, chờ thời cơ quan trọng nhất sẽ cố gắng hết sức để xoay chuyển tình thế.
Kết quả cơn sóng mãnh liệt đó lại bị tiểu tử này dập tắt, kẻ địch cũng đã biến
mất?
Vậy thực lực của mình tăng lên cho ai xem?
Không có chỗ mà biểu diễn luôn.
Bây giờ mọi người đều đang vây quanh Khương chưởng môn, ngay cả mấy vị
Đại Đế trong Man Giới của hắn cũng không ngoại lệ, sự đẹp đẽ và tráng lệ của
hắn đã bị coi thường.
Đế Cảnh lục trọng sơ kỳ như ngươi không thể giết hết được kẻ thù, đó là chuyện
của ngươi.
Còn người ta chính là đã thật sự tiêu diệt được.
Thời khắc quan trọng nhất có thể dựa vào Khương chưởng môn, còn một số
người thì chính là không nhờ cậy được, ngươi có tức giận hay không?
Mãng Dã rất bực bội, bực bội đến mức muốn hộc cả máu.
Ngoại trừ hắn, Thanh Long Đại Đế cũng đang rất ảm đạm và lặng lẽ.
Hắn có chút hối hận vì trận đấu trước đó đã che giấu thực lực của mình không
nói ra, bây giờ nói ra cũng coi như là chẳng thay đổi được cái gì.
Hừ, ngươi có thể đánh một trận cùng với Đế Cảnh tứ trọng sao?
Tạm được, vẫn còn chấp nhận được… Chắc hẳn là cũng miễn cưỡng đủ phong
độ để làm tay sai đắc lực của Khương Yêu Chủ rồi chứ?
“Chúng ta đã thắng!”
“Cuối cùng cũng thắng rồi!”
“Khương Thành trở về giết chết kẻ địch, tiêu diệt toàn bộ kẻ địch!”
Tất cả đều đã rơi vào đại dương của tiếng hoan hô, những Tiên Vương, Tiên
Tôn, Kim Tiên ở bên ngoài lục giới cũng nhanh chóng tham gia vào màn ăn
mừng chè chén say sưa đó.
Nhìn thấy mọi người vui vẻ đến mức như vậy, Thành Ca lại có một thứ cảm
giác mình giống như Chúa cứu thế.
Sau màn ăn mừng chè chén say sưa long trọng, mọi người cũng chú ý tới hai
người của Băng tộc ở sau lưng hắn.
“Đúng rồi, mà hai vị là ai thế?”
“Nhìn không giống người ở trong Tiên Giới của chúng ta!”
“Chẳng lẽ là bạn của Khương chưởng môn sao?”
Thật ra thì Linh Giới cũng có Băng tộc, nhưng không có một vị Đế Cảnh nào
cả.
Đương nhiên hai người này cũng không phải người của Linh Giới.
Hơn nữa mọi người cũng không thể nhìn ra được cảnh giới của hai người này,
trong giây lát bất chợt cảm thấy có chút ngạc nhiên và nghi ngờ ở trong lòng.
“Bọn họ ở Chân giới Băng, những năm nay ta đến Băng giới, bọn họ cũng được
coi như là thuộc hạ của ta.”
“Thuộc hạ?”
“Thì ra Khương chưởng môn đến Băng giới, lại cũng có cả thuộc hạ sao?”
Lần này mọi người lại càng bị chấn động hơn.
Ánh mắt nhìn vào Thành Ca cũng mang theo vẻ say đắm như tôn thờ.
Cái đó giống như là một lần ra khỏi đất nước mà mang về được hai tên quản gia
nước ngoài vậy.
Chỉ tiếc là cảnh giới của bọn họ so với hệ thống mới thì quá thấp, cung cấp giá
trị của danh vọng chẳng qua cũng chỉ như muối bỏ biển.
“Xem ra Khương chưởng môn ở bên ngoài giống như gió và nước hòa lẫn vào
nhau!”
“Ha ha, Cửu Tuyệt hắn luôn có người lén lút giúp đỡ ở bên ngoài, bây giờ
chúng ta cũng có rồi!”
“Vẫn là thể diện của Khương chưởng môn lớn!”
Có người giúp đỡ ở bên ngoài khiến cho trong lòng mọi người có cảm giác an
toàn hơn nhiều.
Nhưng mà Mãng Dã lại càng khó chịu.
Sự nổi bật đúng thật là đã bị tiểu tử này hút cạn sạch sẽ.
Mình ở Chân giới Lực phì phò tu luyện nhiều năm đến cấp độ như vậy, không
thể nào có thuộc hạ mà ngược lại kẻ địch thì vô cùng nhiều.
Nhìn hai cao thủ của Băng Tộc ngồi bên cạnh Khương Thành giống như hộ vệ,
hắn cũng gọi là có chút hâm mộ và ghen tị.
Hắn âm thầm suy nghĩ lần sau đến Chân giới Lực, có phải cũng nên bắt mấy tên
Đế Cảnh tam trọng tứ trọng để mang về làm nở mày nở mặt hay không.
Cảnh giới thấp cũng không sao, dù gì cũng coi như có cái gọi là “bạn bè quốc
tế” phải không?
Không cần biết có tác dụng hay không, có thể hù dọa người khác là được