Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chuyện này có gì đó không đúng.”

“Hoàn toàn không đúng, tuyệt đối có vấn đề đâu đó.”

“Thiên Đan Tư các ngươi rốt cuộc đã làm ra chuyện gì rồi?”

“Nếu mà không gian lận thì ta sẽ chặt đầu xuống ngay.”

Cho dù là chưởng giáo của Cửu Chuyển Đan Tông, hay là Thủ Tịch Đan Đường

của Tử U Cung, hay có là Thái Thượng trưởng lão của Hồi Nguyên Điện thì

tâm tình cũng vô cùng kích động.

Giống như bị người ta rút gân vậy.

Lúc này đến lượt mấy vị cấp cao thần thánh của Thiên Đan Tư rồi.

Bọn họ không hề biết đã xảy ra chuyện gì cả.

Suy cho cùng thì bản thân cũng không hề gian lận.

Thiên Lâm đ*o Tôn vuốt chòm râu trắng của mình cười khà khà.

“Có vẻ như Thiên Đan Tư bọn ta sẽ đạt được thành tích từ trước đến nay chưa

từng có trong lịch sử rồi.”

Thái Hành Đạo Tôn cũng lười phải tranh luận với mấy tông môn này mà trực

tiếp chế giễu luôn.

“Xem ra Ngọc Hà đã chịu Đạo Tuyệt Chi Địa đủ rồi, lần này lại đối tốt với

người đến từ Thiên Đan Tư bọn ta đến vậy.”

Đám người Hà Bắc, Kim Phi Chí Tôn cũng cười ha ha lớn tiếng.

“Mấy tông môn nào đó thua không ra hồn rồi.”

“Không ngại không ngại, dùng thực lực để nói chuyện là điều mà tự bọn họ nói

trước.”

“Thực lực của chúng ta không đủ, đến tư cách gặp phải nguy hiểm cũng không

có.”

“Cảm thấy nguy hiểm đều bị bọn họ giành đụng phải hết rồi, bọn họ đúng là có

thực lực cả.”

“Phải đó, Thiên Đan Tư bọn ta thực lực chẳng ra sao cả, chỉ có thể lên được đến

đỉnh mà thôi…”

“Ha ha ha ha ha.”

Làn sóng này coi như đã xả hết những điều bọn họ phải chịu trước đây, tâm tình

thoải mái vô cùng.

Nhưng những trưởng lão của các tông môn xung quanh, sắc mặt đều tái mét.

“Đáng ghét!”

“Gian lận mà còn ngông cuồng như vậy.”

“Nhất định phải lôi đầu kẻ gian lận đó ra đây.”

“Không sai, bổn tọa sẽ vào Ngọc Hà xem xét thử rốt cuộc ra sao.”

“Ta cũng đi!”

“Xem thử rốt cuộc Thiên Đan Tư các ngươi đã giở trò quái quỷ gì.”

“Phải để Ngọc Hà trở lại bình thường, sau đó sẽ thi đấu lại từ đầu.”

Cả mười hai vị đế đan bát phẩm xông vào trong Ngọc Hà như diều hâu săn mồi

vậy.

Cảnh tượng này khiến những người xem ở bên ngoài hoang mang hẳn ra.

Cuộc thi đấu Ngọc Hà tổ chức thi đấu giữa các đệ tử, đến nay thi đấu gần kết

thúc rồi, mấy đế đan sư bát phẩm này lại lũ lượt xông vào rõ ràng là không hợp

quy cách.

Nhưng ở mặt khác, bọn họ cũng không thể không thừa nhận chuyện này là cần

thiết.

Sự liên hoàn bị loại ban nảy, và mỗi sự yên lành tốt đẹp của Thiên Đan Tư

khiến “khán giả” đều ngây cả người ra.

Mỗi người đều tỏ vẻ như tuy không nhìn thấy được bên trong rốt cuộc đã xảy ra

chuyện gì, nhưng cũng vô cùng chấn động.

Ngọc Hà chắc chắn đã xảy ra vấn đề, nhưng rốt cuộc là vấn đề gì thì vẫn là một

câu đố.

Thành ca vốn còn định lên trên đỉnh Thiều Quang Điện nghỉ ngơi trước một

chút, ngồi chờ cuộc thi đấu kết thúc.

Nhìn thấy mấy tên đế đan sư bát phẩm này cùng lúc xông vào, Thành ca nhủ

các ngươi thế là phạm quy rồi.

Lỡ như mấy người này cản trở năm người của Thiên Đan Tư thì sao?

Hắn không thể cứ ngồi đó để mọi chuyện xảy ra được.

Thế là hắn thầm bay thẳng một đường đến điểm dưới cuối nhất.

Người được nghênh đón chính là Thừa Sơn Đạo Tôn – chưởng giáo của Cửu

Chuyển Đan tông.

Là một đế đan sư có tiếng lâu đời, Thừa Sơn Đạo Tôn cũng đã lấn sang ba đạo

khí, phù, trận.

Tuy trình độ không phải là đỉnh cấp, nhưng ở Luyện Tâm đ*o, những thứ này

đều được cộng vào chiến lực.

Chiến lực của hắn nhiều lên đến 9216 điểm.

Trong rất nhiều những tông sư trong hiện trường thì chiến lực của hắn được xếp

thứ hai.

Mấy người Thiên Lâm, Thái Hành nếu luận về đan đạo thì không hề kém cạnh

gì hắn, nhưng chiến lực thì không bằng nỗi hắn.

Người này sau khi bất ngờ đụng phải Thành ca liền tăng độ cảnh giác cẩn thận

lên hai mươi phần, vốn không hề coi khinh kẻ địch.

Nhưng mà hiện thực đã chứng minh – chuyện này là dư thừa.

Chiến lực của Thành ca là bốn mươi ngàn đó.

Hắn tiện tay vung một cái, hai chân Thừa Sơn Đạo Tôn rời khỏi mặt đất, bay

víu lên cao.

Ngực trước của hắn giống như bị một cái dùi công kích phải, xương cốt toàn

thân suýt chút tan nát.

Thế này vẫn là kết quả việc Thành ca chưa ra tay ác độc, vẫn còn lưu tình.

“Không…”

Thừa Sơn Đạo Tôn còn chưa xuất ra được chiêu nào thì đã tay chân loạn xạ bay

khỏi Ngọc Hà.

Ầm!

Rơi một cách nặng nề trên mặt đất.

Vẻ mặt cũng chẳng tốt hơn mấy đệ tử bị loại khỏi trước đó tốt hơn bao nhiêu.

Lần này mọi người đều trợn tròn mắt ngây cả ra.

“Thừa Sơn Đạo Tôn lại bị loại ư?”

“Hơn nữa còn nhanh như thế nữa?”

“Chuyện chuyện chuyện này… người giả đó rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ?”

“Thừa Sơn Đạo Tôn có chiến lực hơn chín ngàn lận cơ đấy, vào trong lại bị xử

gon trong mấy giây, vậy chẳng phải đã đối mặt người có chiến lực còn hơn hai

mươi ngàn sao?”

“Chuyện này là không thể nào đâu nhỉ?”

Chỉ trong khoảng thời gian bọn họ nói chuyện có nhiêu đó, mười một vị đế đan

bát phẩm còn lại, toàn bộ đều bị đánh bật ra.

Cho dù là bọn họ chuyên tâm luyện đan hay những người đã lấn sang những

ngành khác, toàn bộ đều không giải quyết được gì cả.

Tất cả mọi người đều bị xử trong chớp mắt, đến cả phía bên Thành ca cũng

không mò đến được.

Sự thật chứng minh, hắn không có đủ tư cách và năng lực để điều tra vấn đề bên

trong Ngọc Hà.

Càng đừng nói gì đến việc biến Ngọc Hà trở lại “bình thường”.

Nhìn mấy tông sư nằm vật vã trên mặt đất, Kim Phi Chí Tôn và Lưu Duyên Chí

Tôn ở một bên cười phá lên chẳng kiêng nể gì.

“Ha ha ha ha, các ngươi tra được gì rồi nào?”

“Tra được Thiên Đan Tư bọn ta gian lận thế nào chưa?”

“Không phải nói phỉa khiến Ngọc Hà trở lại bình thường sao? Sao các ngươi lại

ra lẹ quá vậy?”

Bọn người Thừa Sơn Đạo Tôn tức cái lồng ngực, nhưng nghĩ đến người giả bên

trong đó mạnh qá mức tưởng tượng, cũng không còn sức nói mấy lời cay đắng.

“Người giả đó mạnh quá rồi.”

“Trên thế gian không nên có một sinh linh có chiến lực mạnh như vậy tồn tại.”

“Chỉ có thể nói thiên địa quy tắc của Luyện Tâm đ*o chúng ta có sai sót rồi,

vậy nên mới tạo ra một người giả đặc biệt đến vậy.”

Bọn họ chưa từng gặp Khương Thành, cũng không quen biết gì hắn.

Vô hình chung, bọn họ lại loại bỏ đi khả năng Thiên Đan Tư gian lận.

Suy cho cùng thì người giả đó cũng quá mạnh, Thiên Đan Tư lấy đâu ra đức ra

năng, sao có thể có người mạnh mẽ đến vậy được?

“Không một ai có thể chiến thắng người giả trong Ngọc Hà đó.”

“Còn về việc đệ tử Thiên Đan Tư các ngươi hoàn toàn vô sự…”

Mấy vị Đạo Tôn phủi hết bụi trên người mình, điều chỉnh hình tượng trở về lại

trạng thái uy nghiêm của bậc cao nhân.

“Có lẽ mấy người các ngươi đến từ Thiên Cung bên đó, vừa mới đến đây nên

thiên địa quy tắc không phân biệt được.”

Lời giải thích này khiến rất nhiều người lại lần nữa lấy lại được chút sĩ diện.

“Không sai, bọn ta sống ở Đạo Tuyệt Chi Địa nhiều năm như vậy rồi, thiên địa

quy tắc ở đây rành bọn ta lắm, vậy nên mới tìm đến bọn ta một cách chính xác

như vậy.”

“Còn người của Thiên Đan Tư các ngươi, trong mắt quy tắc thiên địa ở đây có

lẽ chẳng được coi là sinh linh, vậy nên mới được lọt lưới.”

“Chuyện này chỉ là ăn may mà thoát được thôi, căn bản chả là thá gì cả.”

Mấy người này cũng coi như là níu giữ lại được vị trí cao thủ một chút.

Theo như cách nói của bọn họ, bị loại ra lại trở thành một chuyện vô cùng vinh

dự rồi.

“Các ngươi ăn nói kiểu gì vậy?”

Thái Hành Đạo Tôn bị họ chọc tức đến suýt chút bật cười.

“Bọn ta sao có thể không được xem như là sinh linh chứ?”

“Thắng chính là thắng, vị trí thứ hạng nói lên tất cả.”

Một trưởng lão của Hồ Nguyên Điện bĩu môi: “Chẳng qua cũng chỉ là ý vào

thiên địa quy tắc của Luyện Tâm đ*o không phân biệt ra được, cùng lãm cũng

chỉ là con cá lọt lưới, chả có gì phải đắc ý cả,”

Lời của hắn vừa nói xong, Cư Nhạc Chí Tôn ở vị trí cách điểm cuối cùng một

khoảng rất ca đột nhiên tăng tốc lên gấp trăm lần.

Vốn dĩ còn phải cần một giờ đồng hồ nữa mới có thể lên đến đỉnh Thiều Quang

điện, nhưng chỉ mấy giấy sau, hắn đã thành công lên đến nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK