Lam Sênh đại thần quan dưới trướng Lẫm Đế hiểu ngay lập tức.
Hắn đã từng được chứng kiến trận chiến ở Thiên Lưu cung, tận mắt nhìn thấy
một kiếm kinh thiên động địa kia.
Ngay khi vừa mới nhìn thấy Thu Vũ Tuyền, trong lòng hắn sinh ra sự kính sợ.
Nhưng những Thiên Thần khác lại không như thế.
Bọn họ đánh giá trên dưới nữ nhân này vài lần.
Không thể không nói, nhan sắc hoàn hảo vô khuyết của nàng quả thực khiến
mọi người phải kinh ngạc.
Nhưng mục đích của lần hành động này đó là chặn thông đạo đến đây của Thứ
Tiên giới, rất có thể sẽ phải đánh nhau trực diện, vậy nên thứ họ cần không phải
nhan sắc mà là sức chiến đấu.
Phạm Tình dưới trướng của Huyền Đế khẽ nhíu mày, trong đôi mắt xinh đẹp
tràn đầy vẻ không tín nhiệm.
“Dám hỏi ba vị cung chủ, Thu Vũ Tuyền có cảnh giới gì? Vì sao lúc trước bọn
ta chưa từng nghe nói về người này?”
Có được bài học về Khương Thành lúc trước, nên nàng đã xem như uyển
chuyển lắm rồi.
Nguyên Đế đã sớm biết các nàng sẽ có câu hỏi này, thế là nghiêm mặt lại, trịnh
trọng nói: “Thu Vũ Tuyền vẫn chỉ là cảnh giới Thánh Chủ, nhưng đã từng giết
chết hai Thiên Thần.”
“Cái gì?”
“Từng giết Thiên Thần?”
“Thánh Chủ đã giết được Thiên Thần rồi á?”
Đừng nói là mấy Thiên Thần khác, đến cả vị Tiên Đồ Thánh Tôn kia cũng lộ ra
vẻ kinh ngạc.
Tuy nói Thiên Thần bình thường sẽ yếu hơn Thánh Tôn một chút, nhưng cả hai
dù sao cũng là cùng cấp bậc.
Dù hắn có dốc hết toàn lực cũng không dám đảm bảo chắc chắn sẽ giết chết
được đối phương.
“Không tệ.”
Phản ứng của mọi người khiến Tu Đế rất hài lòng.
Hắn khẽ nhếch khóe môi, thâm ý sâu xa mà nhìn về phía Khương Thành.
“Bọn họ vẫn còn xa lạ với Thu Vũ Tuyền, nhưng chắc chắn ngươi quen thuộc
hơn bất cứ ai mà nhỉ?”
“Nhìn thấy có nàng tham gia có phải rất kinh ngạc vui mừng không?”
Khương Thành cảm thấy sự chú ý trên người mình đang có xu hướng chệch đi,
trong lòng âm thầm không vui.
“Vì sao ta lại phải kinh ngạc vui mừng chứ?”
Hắn trừng mắt liếc Thu Vũ Tuyền một cái: “Lần hành động này có ca tọa trấn,
hoàn toàn không có chuyện của ngươi, ngươi có thề đi về rồi.”
Nữ nhân này cứ như có thể chất đặc biệt vậy đó, mỗi lần nàng xuất hiện đều
nhanh chóng hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người xung quanh, đến cả sự nổi
trội của hắn bị nàng cướp sạch trơn.
Lần đầu bước vào Gia Vương đạo trường, tất cả mọi người đều vây xung quanh
nàng.
Lần đầu vào Thiên cung, tất cả mọi người đều tranh nhau lôi kéo nàng.
Lần đầu vào Thiên giới, tất cả mọi người đều tôn nàng làm Thần nữ…
Mỗi một lần, bản thân đều bị ép đến trở thành người qua đường.
Là một ông vua làm màu, Thành ca tất nhiên không thể chấp nhận loại chuyện
như thế này xảy ra thêm một lần nào nữa.
Thu Vũ Tuyền cũng không tôn kính gì hắn.
Nghe xong thì không chút khách khí trêu chọc lại: “Ta chính là không yên tâm
về thực lực của ngươi nên mới đặc biệt đến đây để dẫn dắt ngươi nè.”
“Nực cười, ta còn cần ngươi dẫn dắt hả?”
“Vậy ngươi biểu hiện cho thật tốt vào, cố gắng tranh thủ để ta sáng mắt một
lần.”
“Ha ha?”
Khương Thành bị nàng chọc bật cười.
“Xem ra một thời gian không gặp, ngươi lại tự cảm thấy bản thân mình giỏi rồi
à.”
“Mong rằng khoảng thời gian này của ngươi không có lãng phí, nếu không thì ta
sẽ thất vọng lắm đấy.”
“Ha ha ha ha!”
Nhìn thấy hai người ăn miếng trả miếng như thế, ba Thiên Đế cùng bật cười
lớn.
Bọn họ chỉ nghĩ là Khương Thành cố kỵ Thu Vũ Tuyền, sợ là không thắng nổi
nàng nên mới không muốn nhìn thấy nàng đến thế.
Thế là càng thêm khẳng định lần này đã tìm được đúng người rồi.
“Lần hành động này, Sở Đình dẫn đầu.”
“Ngoài Thu Vũ Tuyền ra thì những người khác đều phải nghe theo mệnh lệnh
của hắn.”
Cái mệnh lệnh này của Huyết Đế khiến cho mọi người đều khá kinh ngạc.
Bọn họ còn tưởng Thu Vũ Tuyền lợi hại như thế, chắc chắn sẽ để nàng làm đội
trưởng nữa chứ.
Nguyên Đế phất tay, một cái đàn tế dâng lên từ đáy hồ ở phía trước.
Đàn tế đan xen hai màu đen trắng chậm rãi bay lên trời cao, bọt nước bắn tung
tóe từng tia sáng màu cầu vồng khắp trời.
Ánh sáng cầu vồng mãi không tan biến kia vừa hay có mười tia.
Mọi người nháo nhào móc ra Thiên Đạo chí bảo của bản thân, bước về một
trong những tia ánh sáng cầu vồng nọ.
Thành ca cũng học theo rất ra dáng, móc ra Hám Thiên phủ có tạo hình mê
người.
Ngay sau đó, mười người lần lượt bị ánh sáng cầu vồng kia hút vào trong tế
đàn, biến mất tại thế giới này.
Trong nháy mắt, Khương Thành phát hiện bản thân xuất hiện ở biển Thiên Đạo.
Biển Thiên Đạo bây giờ còn khổng lồ hơn lúc năm xưa hắn đến gấp hơn mười
nghìn lần.
Đem Thiên Đạo ở kỷ nguyên một so sánh với cái này thì thằng kia chỉ có cảm
giác như một vùng một hồ ao nhỏ xíu.
“Đây là sau khi thực lực của vị diện sinh linh được nâng cao đến tận cùng nên
gia tăng cho Thiên Đạo đó à?”
Biển Thiên Đạo ở trước mắt vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, bên dưới của nó xuất
hiện một con “đường sông” uốn khúc dài ngoằng.
Một đầu khác của đường sông này lại nối liền với một vùng biển Thiên Đạo
khác.
“Sao trước đó ta không phát hiện Thiên Đạo còn có một tiểu đệ như thế này
nữa?”
Vùng biển Thiên Đạo xa lạ ở phía dưới còn nhỏ hơn cái vùng ở trước mặt này
ba bốn lần.
Nhưng hơi thở của cả hai lại có cùng chung gốc rễ.
Cũng tức là nói, bọn chúng là một Thiên Đạo.
Khẽ cảm nhận một chút, hắn phát hiện hai vùng biển Thiên Đạo này có điểm
khác biệt.
Vùng biển Thiên Đạo ở bên dưới nhìn có vẻ độc nhất vô nhị giống như Nguyên
Tiên giới ở bên trên, nhưng ý chí Thiên Đạo ẩn ẩn lộ ra lại mang theo một chút
ý vị của sinh linh.
Mặc dù nhiều hơn hết vẫn là cảm giác xa cách của bản thân Thiên Đạo về cái
vạn vật là chó rơm, nhưng cảm nhận của Khương Thành đối với ý chí không
quá nhạy bén.
“Đó là Thiên Đạo bị Di ảnh hưởng ư?”
“Biển Thiên Đạo, chỗ nào cũng đầy nguy hiểm!”
Sở Đình thần quan cầm trong tay Độ Tâm kính, bước tới đầu đội ngũ.
“Nếu không có chí bảo che chở thì chúng ta đã bị thôn phệ ngay lập tức rồi,
tuyệt đối không thể nào còn sống sót được.”
“Thiên Đạo ở bên dưới là một phần bị Di cưỡng chế cắt rách.”
“Còn đường sông kia là thông đạo xâm nhập hắn kéo tới đây.”
“Cứ cách một khoảng thời gian thì Thiên ma ngoại giới này sẽ lại rục rịch hành
động, hòng muốn xâm nhập Nguyên Tiên giới!”
“Điều chúng ta cần làm đó là chặt đứt thông đạo xâm nhập này của hắn, phong
ấn lối vào tiến đến Nguyên Tiên giới của Thiên Ma ngoại vực.”
“Đối phương chắc chắn đã tụ tập rất nhiều tà ma canh giữ thông đạo, hòng
muốn ngăn cản chúng ta, mọi người không được phép lơ là!”
Sở dĩ Thành ca nhận nhiệm vụ lần này, mục đích chủ yếu vẫn là muốn đến Thứ
Tiên giới, nhìn thử xem kẻ địch của Huyền tộc có phải ở bên kia không.
Bây giờ nghe ý này của hắn, chỉ cần động tay một chút với đầu này của thông
đạo, hoàn toàn không cần qua đến bên kia.
Mà lúc này, Phạm Tình thần quan đã không nhịn được hỏi ra nghi vấn của hắn.
“Ta thấy độ mạnh yếu của cả hai Thiên Đạo chênh lệch rất lớn, vì sao chúng ta
không dứt khoát tấn công qua đó luôn?”
Tông Quần của Yêu tộc cũng đưa ra một câu hỏi vô cùng sắc bén.
“Nguyên Tiên giới chúng ta mạnh như thế, vì sao lại cứ lựa chọn phòng thủ
chứ? Có phải nhát quá rồi không?”
Nghênh đón những ánh mắt cũng tràn ngập khó hiểu của mấy Thiên Thần khác,
Sở Đình mới phát hiện bọn họ không biết nhiều bao nhiêu về lần hành động
này.
“Không phải chúng ta không muốn, mà là làm không được.”
“Năm xưa mười vị Thiên Đế cũng đã từng thử rồi.”
Hắn chậm rãi nói: “Năm đó tà ma canh giữ thông đạo, thực lực thua xa với
chúng ta, tiêu diệt chúng rất nhẹ nhàng.”
“Lần đó, bọn họ muốn thừa thắng xông lên đánh thẳng xuống biển Thiên Đạo ở
phía dưới.”
“Nhưng sau đó lại gặp tai nạn ập đầu, suýt nữa thì không thể quay về.”
Mọi người kinh ngạc: “Hả? Vì sao chứ?”
Tuy mười Thiên Đế lúc đó chỉ mới ở cấp bậc Đạo Thần, nhưng vị diện lúc đó
cũng có giới hạn rất thấp, tất cả tiên nhân đều rất yếu.
“Ở cái thời đại kia, bọn họ cầm trong tay Thiên Đạo chí bảo hẳn phải nên thiên
hạ vô địch chứ?”
“Ai lại có thể gây nên tai họa ngập đầu cho bọn họ chứ?”
“Di.”
Sở Đình thần quan trầm giọng nói ra cái tên này.
“Thiên Đạo ở bên dưới chịu sự khống chế của hắn, có mang theo ý chí của riêng
hắn.”