Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đệ nhất môn phái? Băng Cung sao?”

Các Tiên nhân tụ tập lại đây nghe thấy lời nói lợi hại tự động truyền phát ra từ

tiên khí truyền thanh thì vẻ mặt đều mơ hồ.

“Đệ nhất môn phái của Vân Di Đạo chúng ta không phải là Thập Phương Minh

sao?”

“Không đúng, có lẽ là Dạ Lăng chứ!”

“Nhưng năm đó Thập Phương Minh lại là do nhiều môn phái đứng đầu dung

hợp và gây dựng lại hình thành lên, ai dám tranh phong chứ?”

“Minh Chủ Nguyên Quang Đạo Thánh nhất định là cao thủ đệ nhất của Vân Di

Đạo!”

“Nói xằng nói bậy, Dạ Lăng hội tụ cao thủ đứng đầu của mười mấy Tộc quần,

thủ lĩnh cũng là Đạo Thánh, còn mạnh hơn nhiều so với Thập Phương Minh!”

“Bây giờ không phải là lúc tranh luận xem người nào mạnh nhất.”

“Mà là cái Băng Cung này rốt cuộc có địa vị như thế nào?”

“Ta chưa từng nghe nói đến môn phái này…”

Có vài chục tên Tiên nhân đúng thật đã chạy tới trưng cầu ý kiến rồi.

“Băng Cung các ngươi thật sự có Đạo Thánh trấn giữ sao?”

Thành Ca ngồi ngay ngắn, hắn mỉm cười gật đầu.

“Cái đó nhất định phải có!”

Mọi người đều xôn xao lộ ra vẻ khiếp sợ.

Vân Di Đạo lại có thêm một vị Đạo Thánh sao?

Sự chênh lệch của Đạo Thánh và Đạo Tôn là quá lớn, hoàn toàn không phải là

cùng một cái khái niệm.

Như lần trước một mình Thành Ca giết chết hết hai vạn Yêu tộc của Thanh

Hùng Đạo Tôn kia vậy.

Đổi lại là những Đạo Thánh khác tới đây thì cũng có thể làm được, nhưng mà

có thể tốc độ giết chóc sẽ không nhanh được như hắn mà thôi.

Mặc dù ở nơi như Vân Di Đạo càng có nhiều người thì năng lực càng lớn, Đạo

Thánh cũng có thể không đếm xỉa tới sự chênh lệch một phần nhân số nhưng

cũng là đại sát khí tuyệt đối.

Một môn phái có Đạo Thánh, điều đó chính là tượng trưng cho sức mạnh, có ý

nghĩa là hàng đầu.

Mang một ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Lực hấp dẫn cũng tăng ít nhất hơn một trăm lần so với bên ngoài.

“Xin hỏi là vị Đạo Thánh nào?”

Thành Ca thuận miệng bịa chuyện.

“Vô Địch Đạo Thánh.”

Dù sao thì vốn dĩ hắn chính là vô địch, chỉ có điều cảnh giới của hắn không phải

là Đạo Thánh mà thôi.

Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.

Phong hiệu của vị Đạo Thánh này như trò đùa ấy, làm cho người ta nghi ngờ có

phải là đang nói chơi hay không.

“Tại sao bọn ta chưa từng nghe nói đến vị Vô Địch Đạo Thánh này chứ?”

“Đúng vậy, tất cả Đạo Thánh đều là nhân vật nổi danh chấn động ở Nguyên

Tiên Giới, không thể nào không có chút tiếng tăm được!”

“Có cái gì mà không thể chứ?”

Thành Ca nghiêm nghị nói: “Không phải vị Đạo Thánh nào cũng đều thích theo

đuổi danh tiếng trục lợi như vậy, có một số Đạo Thánh khiêm tốn không huênh

hoang, thường niên không xuất thế, chỉ để theo đuổi cực hạn của đạo…”

Hai tay hắn dựa đằng sau, vẻ mặt xúc động vẫy tay về phía bầu trời.

“Vị Vô Địch Đạo Thánh chính là một người cao thượng không màng danh lợi

như vậy!”

Thì ra là như thế.

Mọi người bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy có một chút kính nể rồi.

“Vị Vô Địch Đạo Thánh kia…”

Mọi người còn muốn hỏi nữa, nhưng Thành Ca cũng không còn kiên nhẫn tiếp

tục thêu dệt nữa rồi.

Hắn lập tức khoát tay áo.

“Được rồi được rồi, đường đường là Đạo Thánh, vốn dĩ không thể có quá nhiều

ý nghĩ quá lố được.”

“Nếu như các ngươi muốn hiểu rõ hơn về hắn thì có thể gia nhập vào Băng

Cung của bọn ta.”

“Là một môn phái siêu cấp ẩn dật, bọn ta sẽ rất ít khi thu nhận môn đồ ở bên

ngoài, lần này coi như là phá lệ.”

“Lần thu nhận người tiếp theo có thể sẽ không biết phải đợi tới khi nào nữa…”

Hắn vừa nói như thế, có rất nhiều Tiên nhân đúng thật đã lung lay và có ý định

gia nhập Băng Cung ở trong đầu.

“Gia nhập Băng Cung là sử dụng Ý Liên hay là Hồn Liên?”

Ý Liên là ý thức hợp với Thăng Nguyên Hồng Vân của môn phái, mà Hồn Liên

chính là dùng Phân Hồn.

“Đương nhiên là Ý Liên.”

Khương Thái thượng ngạo nghễ nói: “Băng Cung bọn ta thân là môn phái siêu

cấp, điểm khí phách này vẫn phải có, không đáng phải dùng Phân Hồn để trói

buộc người khác.”

“Vậy được, ta gia nhập Băng Cung!”

“Ta cũng sẽ gia nhập!”

“Ta ta ta, tính thêm một người là ta!”

Một môn phái có Đạo Thánh trấn giữ, lần thu nhận người tiếp theo xa xôi không

biết là bao giờ, hơn nữa còn là môn phái siêu cấp không trói buộc Phân Hồn,

lực hấp dẫn được đặt lên hàng đầu.

Thậm chí rất nhiều người còn có tâm trạng vui sướng như trúng số độc đắc vậy.

Bỏ qua thôn này thì sẽ không còn trọ nữa rồi.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đã có hơn ba trăm người ghi danh, Khương

Thành thấy vậy thì vẻ mặt vô cùng rạng rỡ.

Mà cảnh tượng này cũng làm cho những môn phái khác ở xung quanh cảm thấy

vô cùng khó chịu.

Có khi bọn họ bận rộn cả mấy chục năm mà cũng chưa chắc chắn có thể chiêu

mộ được một người.

Mà vừa mới được một lúc như vậy, Băng Cung đã lập tức nườm nượp, thậm chí

còn dẫn những người vừa mới ở trước sạp hàng của bọn họ đi nữa.

Tình cảnh đông như trẩy hội làm cho người ta vô cùng ghen tị.

Hơn nữa kia mấy cấp cao đứng đầu môn phái kia lại càng không hẹn mà cùng

xụ mặt xuống.

“Cái Băng Cung này có địa vị như thế nào vậy chứ?”

“Dám tranh giành làm ăn với chúng ta sao?”

“Quả thực buồn cười!”

“Cái đệ nhất môn phái chó má gì đó, bọn họ cũng xứng đáng sao?”

Rất nhanh đã có người đỏ mắt không nhìn được nữa rồi, hắn trực tiếp đánh

thẳng đến phía trước quầy hàng của Thành Ca.

Hắn bước lên đập phá.

Đập vỡ một vài con rối và tiên khí truyền thanh thành một mớ hỗn độn.

“Những tên ngu ngốc các ngươi, tất cả đều bị lừa rồi.”

“Cái gì mà Băng Cung, cái gì mà Đạo Thánh, nghe cũng chưa nghe nói đến.”

“Rõ ràng chính là khoác lác mà thôi!”

Lần này bọn họ nhúng tay vào làm cho những Tiên nhân khác vốn dĩ còn muốn

ghi danh vội vàng lùi về phía sau.

Ngược lại Khương Thành cũng chẳng thất vọng gì cả, dù sao thì ngay từ đầu

hắn cũng không trông cậy vào việc có thể chiêu mộ được bao nhiêu người nhờ

chiêu này.

Hắn chỉ xa xôi nhìn những vị khách không mời mà xông đến trước mặt mình.

Cầm đầu chính là bốn gã Đạo Tôn, phía sau có hơn mười vị Chí Tôn đi theo.

Ở trong đại điện chiêu tân này thì coi như là nguồn năng lực mạnh nhất rồi.

“Độc Hồ môn!”

“Đây cũng là một trong những môn phái mạnh nhất ở gần đây rồi.”

“Có trò hay để xem rồi đây.”

Cũng không đợi Thành Ca lên tiếng, vị Đạo Tôn cầm đầu ở đối diện lạnh lùng

cười một tiếng, dẫn đầu gây rối loạn.

“Ngươi thật to gan mà!”

Khương chưởng môn cười hỏi: “Là sao?”

Tên Đạo Tôn kia lạnh lùng nói: “Đệ nhất môn phái sao? Đây cũng là danh hiệu

xứng đáng để gọi các ngươi sao?”

“Đúng thật là liều mạng mà!”

“Lại còn Vô Địch Đạo Thánh?”

Hắn tiến tới trước mặt Thành Ca, ánh mắt đùa cợt kèm theo hàm ý xâm lược

nồng nặc.

“Tại sao ta lại chưa từng nghe nói đến Đạo Thánh như vậy chứ?”

“Xuất hiện ở đâu ra vậy?”

Thành Ca hàm ý không hiểu mỉm cười.

“Ngươi chưa từng nghe qua, không có nghĩa là không tồn tại…”

“Vậy ngươi bảo hắn ra ngoài đi dạo đi chứ?”

Ba tên Đạo Tôn khác của Độc Hồ môn cũng tới vây quanh.

Thành Ca thản nhiên nói: “Các ngươi muốn gặp hắn đến như vậy sao?”

“Ôi, ngươi đúng thật là phùng má giả làm người mập, cho tới bây giờ vẫn còn ở

đây giả vờ giả vịt.”

Tên Đạo Tôn trẻ tuổi cầm đầu cười lạnh lùng nói: “Vốn dĩ không tồn tại Vô

Địch Đạo Thánh nào cả, ngươi gọi được hắn ra sao?”

“Bây giờ bọn ta tuyên bố sẽ là kẻ địch của Băng Cung các ngươi!”

“Bọn ta không những muốn tuyên chiến với Băng Cung mà còn muốn giết chết

cái tên gọi là Vô Địch Đạo Thánh kia.”

“Sau đó thì sao?”

“Hắn ở đâu? Cũng đi ra ngoài phô trương uy lực đi chứ!”

“Nào nào nào, bọn ta cho ngươi cơ hội đưa tin gọi hắn đến, ngươi cũng gọi đi

chứ!”

“Cũng không cần hắn tới đây, chỉ cần hắn có thể ở hiện thân ở trước mặt, bọn ta

sẽ lập tức rút lui!”

Bọn họ thật sự rất chắc chắn không hề có sự tồn tại của Đạo Thánh ở Băng

Cung.

Trước kia Cung Tình cũng đã đến chiêu mộ người mấy lần rồi, những người

khác chưa từng nghe đến Băng Cung, nhưng mà bọn họ vẫn còn một chút ấn

tượng.

Biết được tình hình của Băng Cung như thế nào.

Chỉ là một môn phái yếu kém ẩn nấp, sinh tồn ở trong khe nứt mà thôi.

Làm sao có thể có Đạo Thánh được chứ.

Mà bọn họ nói một cách chắc chắn như vậy, các Tiên nhân ở xung quanh cũng

không tránh khỏi dần dần cảm thấy tin tưởng.

Nếu thật sự có một Đạo Thánh, cho dù không gọi đến thì bên này có người

mắng hắn như vậy, hắn cũng nên cảm nhận được gì đó chứ nhỉ?

Chẳng lẽ cái này thực sự là Băng Cung khoác lác sao?

Hơn ba trăm người vừa mới ghi danh lập tức đã có hơn hai trăm đổi ý ngay tại

chỗ.

“Làm một hồi lâu là lừa gạt bọn ta sao?”

“Thật là lãng phí tình cảm, ta sẽ không gia nhập nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK