Hắn tức giận bất bình kêu la.
“Lại không giống ai đó, rõ ràng là thị nữ của ta nhưng chưa từng đồng lòng với
ca.”
“Như vậy đãi ngộ đương nhiên có khác biệt!”
Lâm Ninh ở một bên giữ im lặng, nàng cảm thấy phần diễn của mình có lẽ đã
kết thúc rồi nhỉ?
Có phải là có thể rút lui rồi không?
Mà Thu Vũ Tuyền cũng đang im lặng, chỉ có điều vẻ mặt tràn đầy khinh thường
mà thôi.
Nàng căn bản không tin lời của Khương Thành.
“Được rồi, ta nói thật.”
Khương Thành lại lần nữa thở dài một tiếng.
“Là thế này, Thần cách này mỗi một người chỉ có thể ràng buộc một cái.”
“Nhiều hơn ta cũng không dùng được, để đó thì cũng là để đó.”
Hắn giang tay ra, nói một cách đương nhiên: “Phù sa không chảy ruộng ngoài,
vậy đương nhiên là dùng để có ích cho người của mình rồi.”
Thu Vũ Tuyền nhạy bén đã chú ý đến mấu chốt.
“Thần cách vậy mà không chỉ một cái?”
“Đương nhiên rồi.”
Khương Thành hai tay chắp sau lưng, ngửa mặt nhìn lên trời, vẻ mặt cao thâm
khó lường nói: “Ngươi có biết rốt cuộc Thần cách đến thế nào không?”
“Đến thế nào?” Thu Vũ Tuyền đợt này là thật sự tò mò.
Mà mặc dù Lâm Ninh biết rõ Khương chưởng môn đang lừa gạt người, cũng
không nhịn được dựng đứng lỗ tai, muốn nghe xem rốt cuộc hắn có thể bịa ra
cái gì.
Nhưng sau khi nghe thấy mấy câu tiếp theo, nàng đã suýt nữa phun ra ngay tại
chỗ.
“Thực ra, Nguyên Tiên Giới rất lâu về trước đã từng bị hủy diệt qua…”
Thu Vũ Tuyền nhìn thấy dáng vẻ thần thần bí bí kia của hắn, không nhịn được
đã nói chen vào.
“Chuyện này ta sớm đã biết từ lâu rồi, Thiên Đạo biến mất, ba nghìn chân giới
chia cắt, còn cho rằng ngươi có thể nói ra chút bí mật gì chứ.”
“Sai!”
Khương Thành lạnh lùng cười một tiếng.
“Lần Nguyên Tiên Giới chia cắt kia, tính gì mà hủy diệt?”
“Ta nói là thời đại càng viễn cổ còn sớm hơn cả Thượng Cổ Nguyên Tiên Giới
đấy.”
“Hả? Thời đại càng viễn cổ hơn?”
Rất nhiều lịch sử của Thượng Cổ Nguyên Tiên Giới đã dần dần chôn vùi ở
trong trường hà năm tháng cùng với nhiều lần đại kiếp đáng sợ rồi.
Giống như Hồn tộc, nếu như không phải là tự thân gặp phải, vậy thì Khương
Thành căn bản sẽ không biết sự tồn tại của tộc quần này.
Về phần thời đại càng viễn cổ hơn…
Đó là một mảnh trống rỗng.
“Đúng vậy, thực ra Nguyên Tiên Giới đã từng hủy diệt một lần.”
Vì để tăng sâu thêm chút ấn tượng của muội tử này, tăng thêm chút mặt mũi cho
Thần cách mình dệt ra, Khương Thành vẫn đã chú trọng nhấn mạnh một chút.
“Là hủy diệt thật sự, hủy đến chẳng còn thừa lại chút cặn nào!”
Thu Vũ Tuyền lại lần nữa nghi ngờ nhìn về phía hắn.
Kết hợp với phong cách trước kia của Khương Thành, nàng nghiêm trọng nghi
ngờ đây là bịa đặt.
“Nếu như đã hủy đến không còn lại chút nào, vậy Nguyên Tiên Giới sau này có
lẽ căn bản không tồn tại chứ nhỉ?”
Khương Thành có hơi hối hận vừa rồi ăn nói lung tung, bịa hơi lớn chút.
Dẫn đến hiện tại không trọn vẹn lắm.
Chỉ có thể tiếp tục ráng chống đỡ lấy khí thế.
“Ngươi hiểu gì chứ?”
“Sau khi phồn thịnh đến cực hạn, sẽ cùng với sự hủy diệt đến cực hạn, sau đó
lại sẽ phồn thịnh đến cực hạn, thiên địa chính là sinh diệt tuần hoàn như vậy!
Bị hắn trợn mắt nhìn như vậy, Thu Vũ Tuyền cũng đã có hơi không rõ thật giả
nữa.
Khương Thành tiếp tục thao thao bất tuyệt.
“Trước khi Nguyên Tiên Giới viễn cổ kia hủy diệt kia phải mạnh hơn chúng ta
hiện tại rất nhiều.”
“Ở thời kì đó, Nguyên Tổ cũng chỉ bình thường mà thôi, Đạo Thần đứng như
lâu la, về phần Đạo Thánh…”
Hắn chậm rãi ngẩng cằm lê, kiêu ngạo quát lên: “Đó chỉ là tạp binh pháo hôi!”
Nghe thấy giọng điệu khinh thường này của hắn, dường như bản thân hắn đã
vượt qua Đạo Thánh rồi.
“Thời đại đó, cường giả đứng ở trên đỉnh đều là Thần chân chính, mạnh hơn
Nguyên Tổ rất nhiều, có hiểu không?”
“Hạ Vị Thần Trung Vị Thần Thượng Vị Thần gì đó, đó mới là chúa tể của
Nguyên Tiên Giới!”
Lâm Ninh tỏ ý nếu như Khương chưởng môn không phải là người của mình,
vậy nàng nhất định không nhịn được đã muốn chế giễu rồi.
Chuyện này bịa đến quả thực rất vô lí.
Gì mà Thượng Vị Trung Vị Hạ Vị Thần chứ, căn bản không tồn tại có được
không?
Thu Vũ Tuyền cũng không tin lắm.
“Làm gì có Thần gì đó? Sao ta chưa từng nghe nói qua bao giờ chứ?”
“Đó là kiến thức của ngươi không đủ, huống hồ Thần đều không có dấu vết để
tìm kiếm, truyền thuyết của bọn họ sớm đã bị chôn vùi rồi.”
“Nếu như ngươi đã nói thời đại đó có rất nhiều Thần, vậy tại sao hiện tại lại
không nhìn thấy một người nào?”
Thu Vũ Tuyền không ngốc, nàng rất dễ dàng đã tìm được sơ hở.
“Ít nhất phải có một người chứ?”
“Một người cũng không xuất hiện, nói rõ căn bản không tồn tại.”
Khương Thành có hơi hối hận vừa rồi nói Thần đến phổ biến như thế.
Hắn chỉ có thể tiếp tục cưỡng hành cứu vãn.
“Chuyện này ngươi không hiểu rồi, số lượng Thần vị giữa thiên địa có hạn đó,
một hệ chỉ sẽ xuất hiện một Thần!”
“Mà muốn giành được Thần vị, thì nhất định phải có được Thần cách.”
“Thần cách tự có số trời, cho dù Tiên Nhân phía sau thiên phú có cao có mạnh
đi chăng nữa, không có được Thần cách cũng không thể thành Thần!”
Thu Vũ Tuyền chưa từng trải qua Cổ Tiên Giới năm xưa, không hề biết mấy
thiết lập này của Thành ca thực ra giống như vị trí Tiên Đế trước kia.
“Ý của ngươi là, Thần cách vậy mà có thể quyết định được thành Thần?”
“Đúng vậy!”
Xùy!
Thu Vũ Tuyền suýt nữa đã sởn gai ốc.
Nếu như những gì Khương Thành nói là thật, vậy Lâm Ninh chẳng phải là đã có
được một tư cách thành Thần sao?
Hơn nữa tư cách này còn là Khương Thành tặng không cho nàng đấy?
“Chuyện này sao có thể chứ…”
“Đây chính là sự thật.”
“Vậy những Thần cách này sau này đi đâu rồi?”
“Cùng với một trận Thần chiến, toàn bộ đều đã biến mất rồi.”
Thành ca vì để lừa gạt nàng ràng buộc huyền văn của mình, vậy đương nhiên
phải hình dung huyền văn đến chỉ có ở trên trời, dưới đất không có.
“Sau khi thời đại Viễn Cổ phát triển đến cực thịnh, cũng đã đón đến điểm rẽ
ngoặc thịnh cực mà suy!”
Người từ trước đến nay chưa từng thích động não như hắn, khởi động hết cả tế
bào não của mình, mạnh mẽ dệt ra một tràng ân oán tình thù liên quan đến giữa
N thế lực “Thần tộc” tiền sử, ngoài ra còn đại kiếp diệt thế liên hoàn.
Dọa đến Lâm Ninh cũng đã sửng sốt một chút, suýt nữa đã cho rằng đây là sự
thật.
“Cuối cùng, ở trong trận đại kiếp kia, chín đại thế lực kia đã tiến hành một trận
đại hỗn chiến xưa nay chưa từng có.”
“Trận chiến đó đánh đến trời đất mù mịt nhật nguyệt vô quang, cuối cùng bọn
họ đã đồng quy vu tận rồi, Thần cách từ đó đã thất lạc ở bên ngoài.”
“Mà đây, chính là nguyên nhân Nguyên Tiên Giới đến nay chưa xuất hiện một
Thần chân chính!”
“Đồng quy vu tận? Chẳng còn một ai sống sót?”
Thu Vũ Tuyền cảm thấy chuyện này có phần quá mức trùng hợp rồi đi, chỉ cần
một người còn sống sót, người đó sẽ có thể mang về một đống Thần cách rồi.
“Đồng quy vu tận là ta suy đoán.”
Khương Thành chậm rãi nói: “Ta có một lần trong vô ý đã lưu lạc đến mảnh
chiến trường Thần chiến viễn cổ kia, tìm được di hài của những Thần tộc kia,
lúc này mới khiến đoạn lịch sử bị chôn vùi này xuất hiện lại dưới ánh mặt
trời…”
Thu Vũ Tuyền không hề quan tâm lắm với gì mà lịch sử không lịch sử.
“Cho nên ngươi đã có được những Thần cách đó?”
Khương Thành cố ý im lặng mấy giây.
Lúc này mới thấp giọng nói: “Đúng vậy, đây chính là bí mật lớn nhất của ta.”
“Ta đang nắm giữ cơ duyên lớn nhất của Nguyên Tiên Giới —— Thành Thần!”
Thu Vũ Tuyền cũng đã im lặng.
Tin tức này đã tạo thành đả kích cực lớn đối với tâm linh nhỏ yếu của nàng.
Đến nỗi trong nhất thời nàng căn bản không thể tiêu hóa.
Bởi vì thứ Khương Thành nói ra đủ đề lật đổ Nguyên Tiên Giới trước mắt.
Thậm chí nàng không nhịn được nhìn Lâm Ninh không hề quen thuộc bằng ánh
mắt nghi vấn, muốn xem thử nàng có suy nghĩ gì.
Mà Lâm Ninh lại có thể có suy nghĩ gì chứ?
Khương chưởng môn dệt ra sinh động như thật, bản thân nàng cũng suýt nữa đã
tin rồi.