Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chốc, mọi người đều mơ màng về chuyện đó.

Khi việc đăng ký của các tổ dần kết thúc, chẳng mấy chốc, những chuyện xảy ra

ở đây đã được lan truyền ra bên ngoài.

Người bên ngoài tỏ vẻ khiếp sợ trước cái chết của Kỳ Ngỗi đại sư.

Mà tiểu tước yêu không hiểu ra sao lại có danh tiếng lớn hơn.

“Thải Anh kia lại thắng được Kỳ Ngỗi đại sư?”

Cái tên Thải Anh, vốn đã được tuyên truyền ở chiến khu Lâm Minh một tháng

rồi.

Nàng đã sớm là người nổi tiếng.

Ban đầu mọi người đều cho rằng, lần tiếp theo khi bọn họ nghe được tin tức của

nàng, sẽ là tin tức nàng bị người khác tiện tay giết chết trong đại hội Giảng Đạo.

Ai ngờ, đại hội còn chưa bắt đầu, nàng lại gây xôn xao một lần nữa.

“Thật sự không phải là chuyện đùa sao?”

“Không phải, khi đó còn có mấy vạn người ở đây chứng kiến cơ mà.”

“Như vậy cũng quá khó tin rồi? Thì ra tiểu Thiên Tiên kia quả là có chút tài

năng?”

“Vậy cũng không coi là thắng, chỉ so đấu Tiên khí nhất giai mà thôi.”

“Vậy cũng ghê gớm rồi.”

“Chứ còn gì nữa, chính miệng Liệt Vũ Chuẩn Đế nói, nàng là thiên tài luyện khí

trăm triệu năm khó gặp.”

“Chuẩn Đế nói còn có thể nói dối sao? Có thể nhìn nhầm người sao?”

“Bảo sao lại dốc sức tuyên truyền về nàng như vậy…”

“Nhưng ta nghe nói, nàng đăng ký trong tranh đấu ở tổ hỗn độn rồi.”

“Cái gì?”

Khi bên ngoài đều đang bàn tán xôn xao, mấy vị Ma Vương tâm phúc bên cạnh

Liệt Vũ Chuẩn Đế cũng tỏ ra khó hiểu.

“Trước kia ngươi quen biết Thải Anh kai sao?”

“Nàng thật sự là thiên tài luyện khí trăm triệu năm khó gặp sao?”

“Cái gì mà trăm triệu năm khó gặp, thiên tài tuyệt thế dễ xuất hiện như vậy

sao?”

Liệt Vũ Chuẩn Đế thản nhiên nói: “Ta tùy tiện nói mấy câu, các ngươi còn cho

là thật?”

Đám tâm phúc đều tỏ vẻ khó hiểu.

“Vậy vì sao ngươi còn nâng nàng lên như thế, hoàn toàn không đáng!”

“Đó chỉ là kiếm cớ để đối phó với người bên ngoài, nâng nàng lên để nàng thu

hút sự chú ý. Nếu không, kẻ khác sẽ lợi dụng cái chết của Kỳ Ngỗi, đổ thừa cho

ta.”

“Nhưng dù sao thì nàng cũng không phải là thiên tài luyện khí thật sự. Sau khi

đại hội Giảng Đạo bắt đầu, nàng không vượt qua được vòng luyện khí đầu tiên.

Đến lúc đó, sẽ trở thành trò cười trước mắt bao người, dẫn đến ngươi cũng sẽ bị

chê cười…”

“Không sao!”

Liệt Vũ Chuẩn Đế khẽ cong khóe miệng, lộ ra một chút giễu cợt.

“Nàng hoàn toàn không có cơ hội lên đài luyện khí trong đại hội Giảng Đạo.”

“Hả? Vì lý do gì?”

“Chẳng phải nàng là kẻ ngốc, đi đăng ký hai tổ sao?”

Liệt Vũ Chuẩn Đế chậm rãi nhìn ra bên ngoài, thản nhiên nói: “Cuộc so tài đầu

tiên của tổ hỗn độn, sẽ được tiến hành trước tổ luyện khí.”

“Ý của ngươi là…”

Có mấy vị tâm phúc của hắn kịp phản ứng lại.

“Nàng sẽ chết sớm trong cuộc so tài của tổ hỗn độn.”

“Hóa ra là như vậy, chết trong tổ hỗn độn, vốn là chuyện đương nhiên, không ai

nói được gì.”

“Bảo sao ngươi mạnh dạn nói khoác về thiên phú luyện khí của nàng, bởi vì,

hoàn toàn không thể bị phát hiện ra.”

“Tuyệt, quá tuyệt!”

Mấy ngày sau, những cuộc thảo luận về Thải Anh, có thể được nghe thấy ở

khắp mọi nơi, trong chiến khu Lâm Minh.

Mọi người đều say sưa nói về chuyện vị tiểu Thiên Tiên này cược chết Kỳ Ngỗi

đại sư, cách đây không lâu.

Còn về lời Liệt Vũ Chuẩn Đế nói, bọn họ hoàn toàn tin tưởng, không nghi ngờ

gì.

Nếu nàng là thiên tài luyện khí tuyệt thế, trăm triệu năm khó gặp, vậy sau đó ở

đại hội Giảng Đạo thật sự sẽ có thể có thành tích vô cùng xuất sắc.

Chuyện lan truyền ngày càng rộng, ngay cả mấy chiến khu ở gần cũng có thể

nghe thấy tên của nàng.

Nhưng thời gian trôi qua, khi vòng đầu tiên của đại hội Giảng Đạo tới gần,

nhiều người dần dần nhận ra một vấn đề.

“Vòng đấu đầu tiên của tổ hỗn độn sắp bắt đầu rồi!”

“Tiểu Thiên Tiên này có thể sống tới ngày tổ luyện khí bắt đầu chứ?”

“Nàng sẽ không chết sớm chứ?”

Hôm nay, tất cả các tổ ma tu đã đăng ký chiến đấu ở chiến khu Lâm Minh đều

được tập hợp lại.

Tổ hỗn độn, tổ Ma Vương, tổ Ma Tôn, tổ Kim Tiên, tổ Huyền Tiên, tế đàn của

năm tổ này lại được mở ra.

Tuyển thủ của các tổ đều dồn dập bước tới tế đàn của tổ mình.

Vòng đấu đầu tiên, xem như vòng loại, các ma tu ở chiến khu sẽ được tế đàn

đưa đến các chiến trường khác nhau để tiến hành chém giết.

Xét về số lượng người, thì tổ Ma Tôn có số lượng người nhiều nhất, khoảng hơn

bốn vạn người.

Kế đến là tổ Kim Tiên cũng có hơn một vạn người.

Tổ Huyền Tiên có ba nghìn người, còn tổ Ma Vương chỉ có hơn hai trăm người.

Cuối cùng, tổ hỗn độn, tổ được chú ý nhiều nhất, có hơn năm trăm người.

Mà trong số hơn năm trăm người chỉ có ba Chuẩn Đế.

Hơn năm trăm người còn lại đều là đám Huyền Tiên lần trước nhất thời xúc

động mà đăng ký ở tổ này.

Bây giờ, có nhiều người đã hối hận, nhưng giờ hối hận thì cũng đã muộn rồi.

Vì thế, bọn họ chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm vào Thải Anh - kẻ yếu

nhất tổ.

Nếu hôm đó, không phải Thiên Tiên này khiêu khích, sao mình có thể lên chiếc

thuyền giặc này?

Nhận thấy nhiều người nhìn chằm chằm vào mình như vậy, tiểu tước yêu có hơi

lo sợ vì quá được chú ý.

“Vì sao bọn họ đều nhìn ta như vậy?”

Nàng luôn nghi ngờ, phải chăng thân phận Yêu giới của mình bị lộ rồi hay

không. Dường như mỗi lần, dù đi tới bất kỳ đâu, nàng cũng sẽ trở thành tâm

điểm chú ý của mọi người.

Hơn nữa, ánh mắt những người này nhìn nàng luôn kích động như vậy.

Thành Ca trong vỏ kiếm thuận miệng nói: “Bởi vì ngươi đẹp, cho nên người ta

sẽ nhìn ngươi nhiều hơn.”

“Hì hì, nào có, Yêu Chủ, ngươi nói như vậy, ta sẽ ngại đấy.”

Tiểu tước yêu đơn thuần lại tin lời này là thật.

Thành Ca cười cười: “Không sao, ngươi tha hồ mà kiêu ngạo đi!”

Ba vị Chuẩn Đế trên tế đàn nhìn thấy đám Huyền Tiên và Thiên Tiên này, đều

cau mày, rất khó chịu.

“Cái quái gì thế?”

“Sao lần này có nhiều người muốn chết như vậy?”

“Mấy người này còn dám đứng đây? Thật đúng là một trò hề, thật nực cười!”

Trước đây, trên tế đàn của tổ hỗn độn, nhiều nhất thì cũng có ba đến năm người,

đại biểu cho sức chiến đấu cao nhất, được muôn người tôn thờ.

Mà hiện tại, tự nhiên có hơn mấy trăm tên cặn bã đứng xung quanh, bọn họ cảm

thấy đẳng cấp của chính mình bị vấy bẩn rồi.

Bị đại lão cấp cao răn dạy, đám Huyền Tiên kia run sợ.

Chúng ta không dám đứng ở đây, nhưng đã đăng ký rồi, không đứng ở đây cũng

không được!

Đương nhiên, Thành Ca sẽ không chiều theo ba Chuẩn Đế kia.

Hắn lại bắt đầu ngầm xúi giục Thải Anh.

“Đối mặt với ba lão đại của tổ các ngươi, ngươi không chào hỏi ân cần một chút

sao, đây chính là phép lịch sự cơ bản!”

“Hả? Nhỡ bọn họ không để ý, vậy ta phải làm sao?” Nàng còn sợ xấu hổ.

Thành Ca vội vàng cam đoan: “Yên tâm đi, chắc chắn bọn họ sẽ đáp lại ngươi

rất nhiệt tình.”

Vì thế, tiểu tước yêu đi đến trước mặt ba vị Chuẩn Đế, nở nụ cười ngọt ngào

trước mặt mọi người.

“Chào ba vị tiền bối phế vật, cặn bã!”

Những lời này vừa được nói ra, mọi người trên tế đàn suýt nữa hóa đá ngay tại

chỗ.

Đám Huyền Tiên xung quanh sợ tới mức suýt nữa thì hồn phi phách tán.

Bà cô nhỏ của ta, ngươi giỏi! Ngươi lợi hại!

Sớm biết, ngay cả Chuẩn Đế ngươi cũng dám mắng, vậy khi trước chúng ta còn

tức giận cái gì, còn so đo gì chứ?

Ba vị Chuẩn Đế kia cũng sững sờ.

Mình vừa mới bị một tiểu Thiên Tiên mắng?

Nàng đang mắng người sao?

Mặc dù giọng điệu rất thân thiện, trên mặt lộ ra tươi cười…

“Thật to gan!”

“Muốn chết!”

Sau khi ba người phản ứng lại, bọn họ cùng lúc phóng ra uy thế của Chuẩn Đế.

Những Huyền Tiên bên ngoài, tức khắc sợ tè ra quần, tất cả đều nằm úp xuống

đất.

Chỉ một người duy nhất còn đứng, đó chính là Thải Anh.

Hết cách rồi, nàng chình là người được bảo vệ bởi Tiên hồn của Thành Ca, hoàn

toàn không cảm thấy được áp lực gì.

“Bọn họ đang làm gì?”

“Sao đột nhiên lại quỳ xuống trước ba người này?”

Mà lúc này, Liệt Vũ Chuẩn Đế cũng chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK