Trong đó Khương Thành là chủ đàm, có 100 ngàn lệnh.
Tuyệt Vân còn muốn tiếp tục sống, cũng không dám nghi ngờ thân phận này.
Mười chín Đạo Thánh còn lại, tổng cộng mười chín mươi ngàn lệnh.
Nhưng trong mười chín Đạo Thánh này có khoảng chừng chín người là chưởng
môn, lá phiếu đã đại diện cho môn phái của bản thân.
Ngoài ra, 26 chưởng môn còn lại, tất cả đều là Đạo Tôn.
Bọn họ chỉ có thể cung cấp 2600 phiếu bầu.
Cho nên, đừng nhìn vào những cao thủ chiếm ưu thế nghiền ép của bên Phi Tiên
Môn, 35 môn phái cộng lại cũng chỉ có 292600 lệnh.
Số phiếu này đã rất cao rồi.
Nhưng thứ mà bọn họ muốn nhắm đến là tất cả các môn phái còn lại của toàn
bộ Khiếu Mang vực!
Toàn bộ Khiếu Mang vực đã gia nhập vào các môn phái, thế gia và tộc quần của
Trúc Tiên Cung, chỉ sơ qua đã có hơn hai trăm ngàn người.
Tất cả bọn họ đều có tư cách tiến lệnh.
Mặc dù phần lớn trong đó đều là môn phái nhỏ, chưởng môn cũng chỉ là Chí
Tôn, Thiên Tôn và Tôn Giả không giống nhau, mỗi người chỉ có thể cung cấp
một lệnh, nhưng cũng khó chống lại số lượng nhiều mà!
Hai trăm ngàn môn phái, cũng có thể cung cấp hai trăm ngàn lệnh.
Hơn nữa, cũng có chưởng môn của mấy trăm môn phái đã đạt đến cấp độ Đạo
Tôn.
Những người này có thể cung cấp hàng chục ngàn lệnh.
Cuối cùng cộng thêm năm chục ngàn lệnh của năm Đạo Thánh.
Tuyệt Vân đếm sơ qua, thế mà số tiến lệnh của phe mình lại vượt qua 300 ngàn!
Phát hiện này làm cho hắn vui mừng khôn xiết.
Khương Thành à Khương Thành, chung quy vẫn là ngươi tự tin quá mức mà,
tính sai rồi đúng không?
“Được thôi, nếu như ngươi đã yêu cầu mãnh liệt như vậy, thế thì chúng ta tiến
lệnh là được rồi.”
“Bọn ta không đồng ý phân nhóm, muốn giúp đỡ tiên nhân tầng lớp thấp nhất
thì cùng nhau giúp đỡ.”
“Càng không đồng ý việc đưa Phi Tiên Môn vào phạm vi môn phái nhỏ được
giúp đỡ.”
Khương Thành không thèm quan tâm đến sự phản đối của hắn, ngược lại cười
tươi như hoa gật đầu.
“Có thể có thể, vậy chúng ta tán thành giúp đỡ theo từng đợt, hơn nữa Phi Tiên
Môn là đợt đầu tiên.”
“Bây giờ bắt đầu tiến lệnh.”
Nói xong, tất cả những người đứng đầu của môn phái, thế gia và tộc quần đều
lấy đàm lệnh của bản thân ra.
Một số là trung đàm, một số là hạ đàm.
Về phần thượng đàm và chủ đàm đã không cần bất kì lệnh bài nào nữa.
Người đứng ra là mười ngàn lệnh, điều này thuyết phục hơn bất cứ điều gì khác.
Quá trình tiến lệnh này cũng rất đơn giản.
Hai bên chủ toạ của Trúc Tiên Cung, mỗi bên đều có một chiếc gương tròn.
Bên trái là phản đối, bên phải là tán thành.
Tất cả mọi người trực tiếp thúc giục đàm lệnh của bản thân, sau đó nhấn phản
đối hoặc tán thành, gương tròn sẽ tự động hiển thị số phiếu bầu.
Chỉ mười giây sau, quá trình tiến lệnh này đã kết thúc.
Trong trường hợp Đạo Thánh của cả hai bên đều không có bỏ phiếu, bên trái
287321 lệnh, bên phải 6520 lệnh.
Sỡ dĩ bên phải không phải là 2600, là bởi vì có một ít môn phái nhỏ thay đổi lập
trường, tạm thời ủng hộ Phi Tiên Môn.
Nhưng mà, như vậy cũng không ảnh hưởng gì cả.
Nếu như tính tất cả Đạo Thánh của cả hai bên vào, vậy kết quả cuối cùng là, bên
trái 337321 lệnh, mà bên phải chỉ có 296520 lệnh.
Những người phản đối ở bên trái, nhiều hơn bốn mươi ngàn phiếu tán thành ở
phía bên phải.
Không còn cách nào khác, mặc dù sức mạnh của Khương Thành là mạnh nhất,
nhưng lần này hắn xóa sổ nhiều môn phái như vậy, những người này hận hắn
còn không kịp, đương nhiên sẽ không ủng hộ hắn.
Mà những môn phái nhỏ đó đang tha thiết trông mong trời giáng hoành tài, làm
sao có thể đồng ý phân phát toàn bộ cho Phi Tiên Môn?
Cho nên ngoại trừ vài nghìn môn phái nhỏ năng lực có hạn, hầu hết các môn
phái ở hiện trường đều phản đối đề nghị của Khương Thành.
Ha ha ha ha…
Nếu không phải sợ chọc giận Khương Thành, Tuyệt Vân Đạo Thánh thật muốn
ngửa mặt lên trời cười to ngay tại chỗ.
Mà mấy Đạo Thánh, mấy trăm Đạo Tôn và những chưởng môn của các môn
phái nhỏ ở phía sau hắn, tất cả cũng đều là vẻ mặt đắc ý.
“Ai da!”
Tuyệt Vân cố tình thở dài tiếc nuối.
Sau đó lắc đầu.
“Khương lão tổ, tiến lệnh này là chính ngươi yêu cầu, hẳn là không thể trách
bọn ta nhỉ?”
“Kết quả đã rất rõ ràng, số tiến lệnh của bọn ta dẫn đầu khá xa, đề nghị vừa rồi
của ngươi không được thông qua.”
Rất nhiều người cố gắng nhịn cười, kỳ quái một lần nữa.
“Nhân vật lớn như ngươi hẳn là sẽ không lật lọng, phủ định kết quả tiến lệnh
này, đúng không?”
“Đó chắc chắn là không rồi, các ngươi xem Khương lão tổ là cái gì hả?”
“Với tư cách là chủ đàm của Trúc Tiên Cung, đương nhiên hắn phải kiên quyết
bảo vệ kết quả tiến lệnh rồi.”
“Không còn cách nào khác mà, có vẻ như số mệnh đã định Phi Tiên Môn không
thể xếp vị trí thứ nhất, những vật liệu vừa rồi chỉ có thể chia đều cho tất cả các
môn phái nhỏ có mặt.”
“Đương nhiên, nếu Khương lão tổ không đồng ý chia đều vật liệu, chúng ta có
thể tiến lệnh lại mà!”
“Lần này bọn ta đồng ý chia đều, ha ha…”
Bọn họ cười trên nỗi đau của người khác, khiến rất nhiều người bên Phi Tiên
Môn hậm hực.
Không phải chứ?
Khương chưởng môn bận rộn lâu như vậy, cuối cùng lại bởi vì làm đề toán
không tốt mà thất bại trong gang tấc?
Đó chẳng phải là thiệt thòi lớn sao?
“Đương nhiên ta sẽ không nuốt lời, hơn nữa cũng sẽ không phủ định kết quả
tiến lệnh.”
Khương Thành vẫn mang theo nụ cười không vội vàng không nóng nảy.
“Nhưng mà, vòng tiến lệnh này vẫn chưa kết thúc.”
Tuyệt Vân Đạo Thánh cũng mỉm cười lắc đầu.
“Khương lão tổ, lời này của ngươi không có ý nghĩa gì cả. Tất cả những người
có đủ tư cách tiến lệnh ở đây đều đã bỏ phiếu xong cả rồi.”
Khương Thành bình tĩnh nói: “Nhưng Phi Tiên Môn của bọn ta vẫn còn Đạo
Thánh chưa bỏ phiếu.”
Tất cả tiên nhân ở phía đối diện đều sửng sốt, sau đó lập tức phản ứng lại.
Thật vậy, bên phía Phi Tiên Môn vẫn còn hai Đạo Thánh là Lâm Ninh và La
Viễn có tư cách tiến lệnh.
“Được thôi, vậy ngươi bảo bọn họ đến tiến lệnh đi!”
“Bọn ta hoàn toàn không có ý kiến, thậm chí còn hoan nghênh nữa.”
Đám người Tuyệt Vân suýt nữa cười ra tiếng.
Còn tưởng ngươi muốn ra đại chiêu gì đó.
Làm nửa ngày, chỉ có vậy thôi sao?
Chênh lệch hiện tại là bốn mươi ngàn lệnh.
Mà Lâm Ninh và La Viễn, tổng cộng cũng chỉ có hai mươi ngàn lệnh.
Hắn thật sự nghi ngờ toán học của Khương Thành rất tệ.
Sau đó, Thành ca lập tức lấy Tiên khí truyền tin ra, truyền tin ra bên ngoài.
“Các ngươi có thể vào rồi.”
Vài giây sau, Lâm Ninh và La Viễn thật sự cùng nhau bay vào trong Trúc Tiên
Cung.
Cũng không phải tốc độ của bọn họ nhanh đến mức từ Phi Tiên Môn đến nơi
này chỉ cần mất vài giây, mà là khi bọn họ đang càn quét các môn phái lớn ở
bên ngoài vào mấy ngày trước thì đã thông báo cho bọn họ.
Chỉ là sau khi đến Trúc Tiên Cung, Thành ca cố ý để cho bọn họ ở bên ngoài
đợi trước.
Chỉ để chờ đợi giây phút này.
“Khương chưởng môn.”
“Bọn ta đến rồi.”
Sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, đám người Tuyệt Vân còn cảm thấy quả
nhiên là như thế.
Chỉ dựa vào hai người này mà ngươi đã muốn lật bàn sao?
Bọn họ đang định nói điều gì đó thì đột nhiên vẻ mặt của bọn họ trở nên đờ ra.
Bởi vì phía sau của Lâm Ninh và La Viễn còn có thêm bảy người khác.
Người đứng đầu là một lão giả nhưng vẫn tráng kiện, mà bên cạnh hắn là một
người đàn ông cao lớn có khuôn mặt trung hậu.
Năm nam tử trẻ tuổi phía sau hai người ai cũng có dáng người rắn rỏi, tuấn tú
khôi ngô.
Điểm chung của bọn họ là tất cả đều không hề che dấu khí tức mạnh mẽ, là Đạo
Thánh cấp cao thủ của bản thân.
“Đại đế!”
“Ha ha, rốt cuộc bọn ta có thể vào rồi sao?”
“Kẻ thù lần này là ai vậy, ngươi muốn giết những người này sao?”
“Không có không có.”
Khương Thành cười xua tay.
“Các ngươi đừng hiểu lầm, đây đều là đồng đạo của Trúc Tiên Cung ở Khiếu
Mang vực, không phải kẻ thù.”
Mà đám người Kỷ Linh Hàm và Mạc Trần ở phía sau hắn đều vừa ngạc nhiên
vừa vui mừng quá đỗi.
“Thương Tật! Thương Khung!”
“Dực Không, Mặc Ương, Ngao Dương, Huyền Hải, Huyền Tịch!”
Những người này là Long tộc của Cổ Tiên Giới.
Khương Thành trở về Nguyên Tiên giới mang về một bộ phận Long tộc.
Để có thể đi lại dễ dàng hơn ở đây nên bọn họ mới biến thành hình dáng Nhân
tộc.
Mà bọn họ thì người nào cũng là Đạo Thánh