Thải Anh rụt đầu, trên gương mặt rụt rè lộ rõ vẻ sợ hãi.
Chuyện này cũng không có cách nào khác.
Ngoại trừ Thành Ca loại chuyên gia tử vong tập mãi thành quen này, những
người khác đều sẽ ít nhiều có chút ám ảnh với việc bị giết.
Hơn nữa trời sinh lá gan của tiểu Tước yêu này còn vô cùng nhỏ.
Nếu không phải vì là fan cuồng của Yêu Chủ, lần trước nàng cũng sẽ không chủ
động xin đi giết giặc nhận nhiệm vụ thập tử vô sinh này.
“Ngươi sợ cái gì, có ta ở đây, yên tâm đi.”
Trong lòng tiểu Tước yêu thầm nói lúc trước ta cũng đã nghĩ như vậy, kết quả
không phải vẫn bị giết sao?
Sao nàng còn có thể yên tâm được chứ?
“Đi thôi đi thôi, lần này bảo đảm ngươi không chết.”
“Thật sự sao?”
“Thật sự thật sự, lần này ta sẽ không ngủ nữa.”
“Nhưng mà hiện tại ngươi cũng chỉ là trạng thái Tiên Hồn, cũng phát huy ra
không được bao nhiêu sức mạnh nhỉ?”
Đối với sức mạnh của Thành Ca, nàng vô cùng sùng bái và tin tưởng.
Nhưng đó là đối với Chủ Vạn yêu hoàn chỉnh.
Hiện tại chỉ là trạng thái Tiên Hồn, lúc trước Thương Long nữ đế cũng có nói,
dưới tình huống này, hắn không thể sử dụng bất kì thủ đoạn mạnh mẽ nào.
Nhìn thấy fan trung thành của mình vậy mà cũng không tin tưởng năng lực của
chính mình, Thành Ca cảm nhận sâu sắc sự thất bại của việc làm người.
Chỉ có thể khó chịu nói: “Bên kia có hai tên Tiên Tôn, những kẻ còn lại cũng
chỉ là Kim Tiên Huyền Tiên mà thôi, ta không suy yếu đến mức đến cả bọn họ
cũng không xử lý nổi.”
“Ồ ồ!”
Lúc này Thải Anh mới lên đường một lần nữa, bay về hướng của Hắc Hồ tông.
Sau đó không lâu, nàng đã bay đến bờ hồ kia.
Mà lúc này, nàng đã kinh động đến cấm chế của Hắc Hồ tông.
Rất nhanh đã có mấy tên đệ tử từ trong cung điện đó bay ra.
“Yêu tộc?”
Hiện giờ đến cả tiên bảo để ẩn giấu Thải Anh cũng mất rồi, hình dáng Yêu tộc
lộ rõ ra ngoài.
Đám đệ tử ở phía đối diện cũng không biết chuyện Thải Anh vừa mới bị cao thủ
của tông môn giết một lần, nhao nhao cảnh giác lên.
“Một con Tước yêu!”
“Yêu tộc vậy mà lại dám xông vào nơi này?”
“Hóa ra chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, làm ta sợ hết hồn!”
“Bắt nàng lại!”
Tên đệ tử dẫn đầu hạ lệnh một tiếng, Thải Anh lại bị bao vây một lần nữa.
“Yêu vật ngươi thật đúng là đã ăn gan báo mật gấu, lại dám tự ý xông vào Ma
giới bọn ta, không biết sống chết!”
“Giết nàng là được rồi, yếu như vậy cũng không đáng để báo giá.”
“Chờ một chút…”
Một nữ Ma tu cảnh giới Huyền Tiên đánh giá Thải Anh trên dưới một vòng, đột
nhiên nhếch miệng.
“Ta muốn có một con linh sủng, nàng cũng khá thích hợp.”
Mấy nam đệ tử khác vừa nghe, đều phá lên cười.
“Nếu Đồng sư muội đã có nhã hứng này, vậy các sư huynh đương nhiên phải
cống hiến sức lực!”
“Ha ha ha, linh sủng cảnh giới Thiên Tiên vẫn khá có thể diện.”
“Dáng vẻ của Tước yêu này cũng không tệ, xứng với khí chất của sư muội…”
Mấy tên nịnh nọt này vậy mà còn chen nhau để nịnh.
Nghe thấy sắp bị biến thành linh sủng, Thải Anh lại sợ, vội vàng cẩn thận lui về
sau mấy bước.
Linh sủng là phải ký khế ước chủ nô, trên căn bản sẽ mất đi quyền tự chủ, sự
sống chết sẽ phụ thuộc vào một suy nghĩ của người khác.
Huống chi Yêu tộc vốn là rất bài xích loài người.
“Các ngươi… Đừng!”
“Đừng cái gì?”
Tên nam đệ tử dẫn đầu kia cười gằn rút kiếm ra.
“Ngươi tự mình ngoan ngoãn phối hợp, hay là sau khi bị hành hạ bị ép phối
hợp?”
“Ta tin ngươi hẳn là biết nên lựa chọn như thế nào, đúng không?”
Hắn sợ Thải Anh sẽ chủ động tự tìm cái chết, như vậy thì vật cưỡi của Đồng sư
muội sẽ đi toi, còn mở miệng uy hiếp.
“Đừng nghĩ tự tìm cái chết, nếu không ta sẽ khiến ngươi muốn sống không
được muốn chết không xong!”
Thải Anh càng thêm sợ hãi, sợ tới mức nói cũng nói không được, cả người run
cầm cập.
Thành Ca thật sự không xem tiếp được nữa.
Em gái ngươi thật đúng là không hề có tí thiên phú để làm màu.
Tiên Hồn của hắn trực tiếp xung kích, bao trùm mấy tên nam đệ tử kia một
vòng.
Tiên Hồn biến dị của hắn lớn mạnh ra sao, đã từng có thể áp chế Tiên Đế!
Mặc dù đã tách ra khỏi cơ thể, thì cũng vẫn vượt qua khỏi cấp độ Vạn Cổ.
Mấy tên Ma tu chẳng qua chỉ là Huyền tiên, ở trước mặt hắn cũng chỉ là con
kiến mà thôi.
Thậm chí bọn họ còn chưa cảm nhận được sự công kích, chỉ cảm thấy đột nhiên
trước mắt tối sầm, sau đó thì đã vào trong bóng tối vĩnh hằng.
Toàn bộ thần hồn đều bị diệt, chết sạch đến mức không thể chết hơn được nữa.
Đồng sư muội kia vốn dĩ còn mang theo vẻ mặt tham lam tàn nhẫn mà quan sát
“linh sủng tương lai” của mình, chờ mấy tên nịnh nọt đánh phục thuần hóa xếp
thành hàng dài dâng lên cho chính mình.
Kết quả trong nháy mắt, tât cả những người ở bên cạnh đều ngã xuống.
“A!”
“Sư huynh!”
Nhìn thấy mọi người đều đã chết, nữ nhân này lập tức trở nên hoảng sợ, sợ chết
khiếp.
“Liễu sư huynh, Trương sư huynh…”
“Các ngươi làm sao vậy?”
Thành Ca đã diệt nhiều phái như vậy, từ trước đến nay luôn đối xử bình đẳng.
Lần này cố ý giữ lại nàng không giết, đương nhiên không phải vì thương hại.
Mà dự tính để cho Thải Anh xử trí, để nàng làm màu một cái, thuận tiện luyện
thêm lá gan.
“Được rồi, đến lượt ngươi biểu diễn.”
Hắn lặng lẽ truyền âm cho tiểu Tước yêu.
“A hả?”
Vừa rồi còn chắc chắn phải chết, hiện tại kẻ địch đột nhiên ngã đầy đất, tiểu
Tước yêu còn đang đắm chìm trong sự chuyển đổi từ sợ hãi sang kinh ngạc.
“Cầm lấy binh khí, tấn công nàng!”
“Nhưng mà kiếm của ta bị cướp rồi…”
“Vỏ kiếm! Vỏ kiếm mới là binh khí của ngươi!”
“Vỏ kiếm không có công dụng…”
“Ta bám vào vỏ kiếm, nó chính là tuyệt thế thần binh!”
Thành Ca vì để bồi dưỡng tư cách làm màu của nàng, thật sự là đã lo nghĩ nát
ruột.
“Ồ ồ!”
Lúc này tiểu Tước yêu mới vẫy cánh, luống cuống tế vỏ kiếm kia ra.
Nhưng khi nàng đang chuẩn bị ra tay, Đồng sư muội kia đã sớm bởi vì biến cố
xảy ra bất ngờ này, sợ tới mức trốn vào trong tông môn.
“y, nhanh đuổi vào.”
Thực ra Thành ca có thể thoải mái đánh hạ nữ nhân kia từ xa.
Nhưng hiện tại hắn cũng đã trên cơ, phải để tiểu Tước yêu này tự mình ra tay
tiêu diệt một tên, đắp nặn một chút lòng tin về làm màu của nàng mới thôi.
“Thật sự phải đuổi vào sao, bên kia chính là trụ sở tông môn của người khác, ta
nghe nói đều có cấm chế và đại trận!”
“Đương nhiên, nếu không chúng ta đến đây làm gì, du lịch sao?”
Mệnh lệnh của hắn, tiểu Tước yêu cũng không dám không nghe.
Cố lấy dũng khí, nàng giơ vỏ kiếm lên đuổi theo, rất nhanh cũng xông vào
phạm vi cung điện của Hắc Hồ tông.
Bên trong tiếng kêu thê lương giống như giết heo của Đồng sư muội kia quanh
quẩn không dừng.
“Giết người rồi!”
“Kẻ địch tập kích!”
“Người đâu, mau cứu mạng!”
“Yêu tộc xâm nhập…”
Tiếng kêu gào ngân vang rất nhanh khiến cả Hắc Hồ tông đều phải chấn động.
Rất nhanh, hàng loạt đệ tử và trưởng lão Kim tiên đều lao ra.
Ngay sau đó, chưởng môn của tông môn và Thái Thượng trưởng lão cũng vô
cùng lo lắng chạy đến đây.
“Kẻ địch tập kích đâu?”
“Sao Yêu tộc có thể đột nhiên đánh đến đây?”
Đối mặt với những trưởng bối tông môn mặt đầy uy nghiêm, Đồng sư muội
giống như là tìm được người thân có thể làm chỗ dựa ra mặt cho mình, khóc òa
lên một tiếng.
“Thật sự có, Trương sư huynh và Liễu sư huynh bọn họ đều bị giết rồi…”
Ngay sau đó cũng không cần nàng dẫn người đi tìm, dưới sự thúc giục của
Thành Ca, Thải Anh đã đuổi đến đây.
Vừa nhìn thấy nàng, Đồng sư muội lập tức nhảy lên chỉ vào nàng thét chói tai.
“Chính là nàng!”
“Chính là nàng làm!”
Ban đầu tất cả môn đồ của Hắc Hồ tông còn giống như là gặp đại địch, quét qua
cảnh giới của Thải Anh, không khỏi cùng nhau cạn lời.
Kẻ này cũng chỉ là một tiểu Tước yêu cấp Thiên Tiên mà thôi.
Bị dọa thành như vậy, cũng quá không hợp lẽ thường nhỉ?