Thành Ca cũng bội phục.
“Đã bị ta đánh ra như vậy còn cố gắng giả bộ manh mẽ, bội phục, bội phục.”
Trong đôi mắt trái đen phải vàng của Chung Thác hiện lên vẻ căm ghét oán
giận.
Ngẫm lại cũng phải, sau khi hắn bế quan xong, bút tích của hắn cũng có thể
sánh ngang với thần.
Tính cách cũng dần trở nên tự mãn.
Mà trong khi hắn đang trong thời kì đỉnh cao nhất, tự mãn nhất lại bị kẻ khác
đến tát cho một cái nặng nề, sao hắn có thể chịu nổi?
“Ta thừa nhận, ngươi khiến ta thấy ngạc nhiên đấy.”
Hắn thở hắt ra một cái, máu vàng theo đó văng vào không trung.
“Nhưng ngươi cho rằng như vậy là chiến thắng sao?”
“Trận chiến bây giờ mới chính thức bắt đầu.”
Hắn vừa nói xong câu đó, Thành Ca phát hiện ra trạng thái của đối phương trở
nên kì quái.
Những vết thương trên cơ thể hắn nhanh chóng liền lại, không chỉ vậy trạng thái
cũng như lúc chưa chiến đấu.
Nhưng mấu chốt là rõ ràng Chung Thác đang ở trước mặt nhưng hắn lại cảm
nhận được xung quanh có rất nhiều Chung Thác.
Dù ở trên trời dưới đất hay tứ hải bát hoang.
Đâu đâu cũng có sự xuất hiện của kẻ này.
Dường như hắn đã hoà mình vào thế giới này.
Khi Khương chưởng môn vung kiếm, rõ ràng đã đánh vào Chung Thác đứng
phía trước nhưng lại xuyên qua nó.
Còn cơ thể Chung Thác không hề nhúc nhích, vẻ mặt lộ rõ sự khinh miệt.
Giống như đang xem đứa trẻ con làm trò.
Năm mươi đạo huyền văn chậm rãi, uy lực bùng nổ ở đằng xa.
Nhưng lại không tạo được thương tích cho Chung Thác.
“Những kẻ ngu ngốc mãi mãi không biết được khác biệt trình độ có nghĩa là
gì.”
Hắn chậm rãi nâng tay.
Đúng lúc này, Huyền khí ở khắp nơi trên Huyền giới nhanh chóng tăng lên.
Mà ở nơi Khương Thành đang đứng, trong không gian cũng bao trùm bởi huyền
khí.
Thành Ca cũng không quá lo lắng, hắn lập tức vung kiếm.
Cho dù ở bên ngoài không khí bị bao phủ bởi huyền khí, nhưng điều này cũng
không ảnh hưởng gì đến Huyền lực ở trong cơ thể hắn.
Hắn tuỳ tiện vung kiếm cũng có thể tạo ra lực sát thương cực lớn.
“Ngươi cho rằng như vậy là được à?”
Thân thể Chung Thác lơ lửng giữa không trung, không tổn hại chút nào.
Hắn búng tay lần nữa.
Trong khoảnh khắc ấy, sự luân chuyển của trời đất xung quanh Thành Ca lập
tức trở nên hỗn loạn.
Lúc này, lực sinh có thể dẫn đến tử vong, còn lực tử lại đem lại sự sống.
Vào lúc này, lực ánh sáng sẽ mang đến đêm dài còn lực hắc ám lại đem đến ánh
sáng vô tận.
Bên ngoài kia không hề biến đổi, chỉ có sự vật xung quanh Thành Ca biến đổi.
Dù bay đi đâu, Thành Ca cũng không thoát được sự hỗn loạn này.
Kiếm tâm của hắn vẫn còn, huyền lực cũng thế.
Nhưng cho dù là chiêu thức kiếm pháp hay huyền lực đều không thể được
huyền văn bổ trợ giống như trước.
Bởi vì tất cả sức mạnh của huyền văn rất nhanh đã trở nên hỗn loạn.
Không những không có hiệu quả mà thậm chí còn khiến hắn bị phản phệ.
“Đúng là không tuân theo lẽ thường.”
Hoá ra làm chủ của một thế giới thì sẽ mạnh mẽ như thế sao?
“Thế này còn đánh cái gì?”
Nếu không có Huyền văn, các chiêu thức của hắn hoàn toàn không được BUFF.
Sức mạnh đương nhiên cũng bị giảm đi đáng kể, giống như hào quang dần bị lu
mờ vậy.
Mọi người ở Huyền giới đều cảm nhận được sự thay đổi của thế giới này.
Nhưng đa phần bọn họ đều không đoán ra được là cái gì.
Duy chỉ có Đế Huyền cảnh và nhóm tà ma dị giới là hiểu được điều đang đến
nguy hiểm thế nào.
“Khương Thành cũng đủ mạnh rồi.”
Đại Diễn tiên đế hít sâu một hơi, giọng nói không thể che giấu hết được sự kích
động: “Thực lực của hắn có lẽ đã đạt đến cực hạn của con người rồi.”
“Chỉ đáng tiếc rằng, đối thủ của hắn lại là hoá thân của thế giới.”
“Trận chiến này cũng như phàm nhân đấu với thần linh vậy…”
Thương La ma đế cũng lặng lẽ thở dài: “Dù sao hắn cũng đã đả thương thần
được một lần, nhưng cuối cùng thực lực vẫn có sự chênh lệch, lần này hắn tiêu
rồi.”
Mà ở bên Bạch Huyền thần điện lúc này, nhóm người đứng đầu cả Kim Huyền,
Ngân Huyền và Hắc Huyền đều đang ngơ ngác nhìn ra phía xa xa.
Mãi vẫn chưa thể bình tĩnh trở lại.
“Trận chiến này là đấu với thần…”
“Huyền giới của chúng ta đều đang giúp đỡ Chung Thác, điều nay không công
bằng.”
“Đúng vậy, nếu Chung Thác không có Huyền giới giúp đỡ chắc chắn hắn đã bị
Khương hiền giả chém chết.”
“Nhưng cũng không còn cách nào… trên chiến trường vốn đã không có hai chữ
công bằng.”
“Khương hiền giả sao có thể tự mình chống lại cả thế giới được…”
Bạch La Chân và Tân Linh cũng không dám nhìn tiếp.
Các nàng không hẹn mà cùng cúi đầu, nội tâm cực kì phẫn hận nhưng cũng
không có biện pháp nào khác.
Cấp độ chiến đấu này không phải là việc mà các nàng có thể nhúng tay vào
được.
Mà ở bên kia, Thành Ca thực sự không thể chống chọi lại cả Huyền giới, bây
giờ hắn cũng đang đối mặt với nguy hiểm.
Thực ra, hắn đã khiến cho Chung Thác vô cùng kinh ngạc rồi.
Hắn vốn nghĩ rằng khi hắn thao túng Huyền khí và luân chuyển của trời đất đã
có thể ép chết Thành Ca rồi.
Nhưng không nghĩ tới, ở dưới tình huống như vậy, Thành Ca vẫn có thể phát ra
năng lực chiến đấu mạnh mẽ.
Rõ ràng khi Huyền khí bị phong toả, hắn chỉ có thể sử dụng những năng lượng
khác mà không thuộc thế giới này.
“Tiên lực?”
Chung Thác dễ dàng cảm nhận được.
Hắn cảm thấy vô cùng khó tin.
“Hoá ra ngươi là tà ma dị giới.”
“Không đúng, ngươi chính là Lý Tuấn Lãng.”
Hắn cuối cùng cũng hiểu ra, hoá ra hai kẻ này là một.
Chẳng trách hai lần hắn hoá thân để đối phó Khương Thành đều thất bại thảm
hại.
Khế ước chủ tớ cái gì? Triệu hồi cái gì?
Tất cả đều là bịa đặt lừa người!
Thế mà hắn vẫn còn tin, còn bị lừa đến hai lần…
“Ngươi đáng chết vạn lần!”
Chung Thác tức giận như muốn nổ tung.
Ngẫm lại lúc ấy hắn còn tự nghĩ mình thông minh, bắt nắm bắt cơ hội.
Hoá ra ở trong mắt người ta hắn chỉ như kẻ ngốc.
Cảm giác bị chơi đùa cứ xiết chặt đấy tim hắn, hắn càng nghĩ rồi thẹn quá hoá
giận.
“Chết đi!”
“Mau đi chết đi!”
Trong khi bị cả Huyền giới trấn áp, Thành Ca cuối cùng cũng không chống đỡ
được nữa.
Trong khoảnh khắc nào đó, tâm trí hắn cứ dần trôi đi.
Sau đó nó tiêu tán ở trong không trung, cả thể xác lẫn tinh thần đều bị tiêu tan,
không để lại dấu vết.
Sau khi hắn chết, viên bạch thạch luôn đeo trên cổ cũng bay lên.
Thần Bạch Huyền A Linh đích thân hiện hình.
“Thành Ca…”
“Thành Ca, ngươi làm sao vậy…”
Nàng vừa mờ mịt lại sợ hãi.
“Hoá ra ngươi ở ngay trên người hắn.”
Chung Thác vừa liếc mắt đã nhìn thấy nàng, hắn vui mừng khôn xiết chặn nàng
lại.
“Thật đúng là không tốn công sức lại có được.”
“A…”
Nàng vội vàng quay đầu chạy trốn, nhưng ngay sau đó, chỉ thấy Chung Thác
đưa tay lên, nàng đã trờ về viên bạch thạch như ban đầu.
“Hạt giống Bạch Huyền đã có ở trong tay, thực lực của ta sẽ ngày một mạnh
mẽ, ha ha ha!”
Trước đó, hắn cũng không có cách nào để chạm vào hạt giống Bạch Huyền.
Nhưng bây giờ hắn đã dung hợp hạt giống tam tộc Kim, Ngân, Hắc nên bây giờ
Linh Bạch Huyền cũng không thể ngăn cản được hắn nữa.
Mọi thứ dường như đang diễn biến theo chiều hướng xấu nhất.
Chung Thác nhìn bạch thạch lơ lưng trước mắt đang không ngừng run rẩy, hắn
đắc ý ngửa mặt cười lớn.
Còn ở bên kia, Thanh Ca cũng đang nghe thông báo của hệ thống.
“Tinh! Ký chủ đã bị giết, đang kiểm tra thực lực của kẻ địch, đang sắp xếp
phương án hồi sinh!”
“Tinh! Ký chủ có ba cơ hội tướp đoạt thần, vui lòng sử dụng cẩn thận!”
“Tinh! Ký chủ đã hồi sinh thành công!”