tài bậc nhất Thôi Xán Kim Mang này.
Thiên phú như vậy, ngay cả bốn vị lão tổ cũng không phải người nào đều có
sẵn.
Chỉ cần không chết đột ngột, tương lai chắc chắn là Huyền Thánh cửu trọng.
Thậm chí có cơ hội tiếp tục đột phá.
Tuy nhiên, trông dáng vẻ Thu Vũ Tuyền này không tôn trọng mấy vị lão tổ của
Huyền tộc lắm.
Đối mặt bốn pho tượng đá trước đó, nàng vẫn miễn cưỡng chắp tay, bày tỏ sự
tôn trọng.
Bây giờ đối mặt pho tượng đá của Khương hiền giả, nàng càng là đứng thẳng
tắp.
Nhìn kỹ vẻ mặt của nàng, thậm chí có thể trông thấy một ít sự khó chịu.
Điều này khiến đám người Kim Bột và Hắc Nhạc xôn xao cau mày lại.
“Thu Vũ Tuyền, tuy ngươi là thiên tài tuyệt thế, nhưng như vậy thì kiêu ngạo
quá mức rồi nhỉ?”
“Khương hiền giả cũng là tiền bối của ngươi, không lẽ tấm lòng tôn kính cần
thiết đều không có sao?”
Trong lòng Thu Vũ Tuyền buồn bực tới nỗi rối tinh rối mù.
Sớm biết Đại hiền giả Khương Thành này là lão đại Huyền tộc, nói như thế nào
nàng cũng sẽ không gia nhập vào đây.
Động lực tu luyện lớn nhất của nàng là gì, chẳng phải cũng vì hơn hẳn Khương
Thành sao?
Làm sao có thể hành đại lễ với pho tượng đá của hắn?
Song giờ đây, nàng thế cưỡi trên lưng cọp.
Tiểu thế giới Huyền tộc này, vào dễ ra khó.
Nàng cũng đã tham gia khảo hạch đăng ký lập sổ, nếu lúc này tuyên bố rút khỏi,
liệu những đại điện chủ có mặt ở đây sẽ thẹn quá hóa giận mà mạnh tay không,
nàng thật sự không chắc chắn.
Khương Thành nhìn vẻ mặt ấm ức của nàng, trong lòng hắn rất sảng khoái.
Để trước đây ngươi đắc ý như thế kia, còn muốn ta làm người hầu cho ngươi?
“Sao vậy sao vậy? Trước đó không phải còn nói sau khi gia nhập chắc chắn sẽ
rất được coi trọng sao?”
“Chẳng phải còn muốn ta biết điều chút, nịnh bợ ngươi thật tốt à?”
“Sao bây giờ không lên tiếng nữa rồi?”
“Khi đó thì ta đã nói ta được ưa thích ở Huyền tộc, định lo cho ngươi, kết quả
ngươi không cần mà.”
“Ngươi!”
Thu Vũ Tuyền hận không thể đánh chết tên đáng ghét này, nhưng suy nghĩ lại
trước kia thật ra mình cũng khó ưa như vậy.
Hơn nữa nếu nàng cãi vã với Khương Thành, tên này chắc chắn lại ngang nhiên
nói mình chỉ là thị nữ nhỏ nhoi, tới khi đó thì mất hết mặt mũi rồi.
Nàng chỉ đành chuyển vào truyền âm, bắt đầu nói điều kiện.
“Ta có thể hứa với ngươi, trong quãng thời gian ở Huyền giới đều làm biểu
muội của ngươi, khoảng thời gian này chúng ta sống chung một cách hòa bình.”
“Ngươi vốn chỉ là thị nữ của ta, còn muốn nâng cấp?”
Khương Thành nhếch mày, cố tình cười nhạo nói: “Hay là ta cũng học ngươi,
bảo bọn họ trực tiếp ban ngươi cho ta được rồi.”
“Ngươi…”
Thu Vũ Tuyền hít một hơi thở sâu, hung hăng nói: “Rốt cuộc ngươi muốn sao?
Ép dữ quá đừng trách ta giết ra đòn kiếm đó!”
Nàng nói như vậy, Khương Thành thật sự không thể không kiêng nể lại.
Con thỏ nóng nảy rồi còn cắn người nữa mà.
Mình thì không sợ Vô Đạo kiếm, nhưng e rằng đám người Bạch La Chân và
Kim Bột không chịu nổi.
“Đừng kích động như thế, ta đâu định hại ngươi.”
Hắn suy nghĩ một hồi, đảo mắt nói: “Vậy đi, sau này ngươi nghe mệnh lệnh của
ta, nghiêm chỉnh chấp hành pháp lệnh, không được chống lại…”
“Ngươi nằm mơ đi!” Thu Vũ Tuyền từ chối một cách không hề do dự.
“Đừng từ chối nhanh như thế chứ, ta có thể hứa, không làm chuyện bôi nhọ mặt
mũi của ngươi. Chỉ huy ngươi cũng chỉ làm một số đại sự bình thường.”
Sở dĩ Thành ca đưa ra yêu cầu này, cũng là đã có cân nhắc.
Trước mắt hắn chưa tìm được Nguyên Ly Thánh Tôn, hệ thống bị mắc kẹt, tạm
thời không còn cách nào lần nữa phục sinh.
Lúc này cần thiết phải làm một đại sát khí ở bên cạnh trấn thủ, tăng thêm một ít
cảm giác an toàn.
Khắp chốn thiên hạ này, đại sát khí có thể so sánh với Vô Đạo kiếm thật sự
không nhiều.
Nghe hắn nói thế, sắc mặt của Thu Vũ Tuyền cũng dịu đi rất nhiều.
Nhưng kết hợp phong cách trước kia của Khương Thành, nàng vẫn không dám
buông cảnh giác.
“Cái gì gọi là đại sự bình thường, ngươi nhất thiết phải nói rõ ràng.”
“Ví dụ như gặp được kẻ địch, ngươi phải nghe ta chỉ huy.”
Thu Vũ Tuyền hơi sững sờ: “Chỉ vậy thôi?”
Đây chẳng phải liên thủ sao?
Chỉ là tên này muốn làm đội trưởng của đội hai người mà thôi.
Trong ấn tượng của nàng, trước giờ Khương Thành đều không cần đồng đội mà.
Yêu cầu này thật sự khiến nàng hơi bất ngờ.
“Chỉ thế thôi, rất dễ dàng phải không?”
“Những việc khác đều không can dự?”
“Không can dự.”
Thu Vũ Tuyền suy nghĩ thật kỹ, ở Huyền giới này nàng một thân một mình, quả
thực cũng cần người giúp đỡ.
Mà trước giờ nàng tâm cao khí ngạo, không coi ai ra gì, đúng là chỉ có Khương
Thành lọt được vào mắt nàng.
“Vậy được, ta đồng ý.”
Nàng cũng chừa lại ý định: “Nhưng ta phải thêm một điều, chỉ giới hạn trong
thời gian Huyền giới, sau khi rời khỏi Huyền giới thì không tính nữa.”
Trong tương lai nàng vẫn muốn đánh Khương Thành một trận, đánh phục tên
này, đương nhiên sẽ không liên kết tổ đội với hắn mãi mãi.
Khương Thành thầm nói trước khi rời khỏi Huyền giới thì Nguyên Ly đã bị ta
giết chết từ lâu rồi.
Khi đó hệ thống hack hồi phục lại bình thường, cho dù ngươi muốn làm đồng
đội của ta, ta cũng không bằng lòng.
“Được!”
Sau khi hai người âm thầm đạt được giao dịch mới thì Khương Thành cắt đứt
truyền âm, cười tít mắt xua tay với điện chủ và các đại điện chủ xung quanh.
“Thu Vũ Tuyền là biểu muội do ta nhận, là người của mình.”
“Nàng không cần lạy nữa.”
Mọi người tỏ ra vẻ mặt cạn lời.
Vừa rồi hai người còn đang tranh cãi không khoan nhượng, tưởng bọn ta mất trí
rồi sao?
Nhưng đích thân Thành ca mở lời, tất nhiên mọi người rất nể mặt.
“Thì ra là biểu muội của Khương hiền giả, đúng là thất kính thất kính.”
“Hoan nghênh ngươi gia nhập Huyền tộc bọn ta…”
Thật ra đám người Bạch La Chân cũng thầm thở phào.
Đây là thiên tài tuyệt thế Thôi Xán Kim Mang, có thể trở thành người của mình,
đương nhiên là tốt nhất.
Sau khi thu xếp ổn thỏa ở tổng bộ thần điện Huyền tộc, đám người mới thiên tài
Hạ Tuân lần lượt bái vào dưới môn điện chủ khác nhau.
Còn Thu Vũ Tuyền thì độc lai độc vãng tự mình nghiên cứu, suốt ngày chìm
đắm trong biển cả đủ loại công pháp vũ kỹ của Huyền tộc.
Còn về Khương Thành, hắn đón nhận thu hoạch liên tục không dứt.
Sau khi thân phận của Khương hiền giả truyền ra ngoài, lượng lớn giá trị thống
trị không ngừng tràn tới.
Ban đầu Đại hiền giả ngang vai ngang vế với đại điện chủ, nhưng năm xưa hắn
đã làm một loạt đại sự kinh thiên động địa ở Huyền giới, thân phận sớm đã ngự
trị trên tất cả mọi người.
Trên một ý nghĩa nào đó, hắn chính là chủ Huyền tộc.
Được thôi, ở bên ngoài vẫn được xưng là Khí tộc.
Toàn bộ người trong tiểu Huyền giới này, đều được tính là bộ hạ của hắn.
Tuy sau khi Nguyên Tiên giới năm đó trùng tổ, Huyền tộc từng gặp phải vài lần
nguy cơ diệt tộc, song trước mắt Huyền tộc này vẫn có hơn trăm triệu người
trong Tiểu Huyền giới.
Tu vi của những người này chênh lệch, nhưng Huyền Thánh thất trọng vẫn vượt
quá nghìn người.
Điều này đồng nghĩa hắn đã có hàng nghìn bộ hạ cấp bậc Thánh Chủ.
Huống chi còn có thuộc hạ Huyền Thánh bát trọng như Bạch Đồng Thạch,
Huyền Thánh cửu trọng như Bạch La Chân.
Tuy trước mắt rất nhiều tộc nhân ra đời sau đó vẫn giữ thái độ nghi ngờ và
không đồng ý với Đại hiền giả đột nhiên nổi lên này lắm, nhưng chỉ lão nhân
trước kia cũng đã cung cấp hết ba mươi mấy triệu huyền tinh cho hắn.
Nghĩ lại trước đó bận rộn trên dưới, mỗi lần cũng chỉ mấy trăm nghìn huyền
tinh vào sổ, Thành ca cũng không khỏi cảm khái.
“Lần này đến Huyền giới đúng là tới đúng rồi!”
Suy xét tới hệ thống hồi sinh tạm thời không thể trông chờ, hắn quyết định nâng
cao một đợt thực lực cho bản thân để đỡ sợ.
Thứ mở ra đầu tiên vẫn là bảng điều khiển huyền văn