Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không…”

Phát ra tiếng hét đau khổ đầu tiên, ngoại trừ Mâu Vũ và Thương Linh, còn có cả

lão Thanh Long.

Không còn cách nào khác, từ trước đến nay lão nhân gia hắn luôn nhìn mọi

chuyện rất rõ ràng.

Cho dù vẫn luôn thích ngấm ngầm giội nước lạnh hay nói lời châm chọc, nhưng

hắn cũng rất rõ ý nghĩa của Khương Thành đối với Yêu giới.

Không hề khoa trương mà nói, bầu trời của Yêu giới đã sụp đổ vào một khắc

này.

“Ha ha ha ha!”

“Thành công rồi!”

Đám Ma Đế Thái Ách, U Huyết, Kim Tinh điên cuồng cười to!

“Khương Thành đã chết!”

“Yêu giới xong rồi!”

Đối mặt với hơn mười vị Đại Đế này của Yêu tộc, bọn họ đương nhiên không

sợ.

“Các ngươi đến cũng thật đúng lúc!”

“Ở đây chính là Minh Trì Thánh Điện, đến rồi thì đừng hòng chạy!”

Trong nháy mắt, cả Thánh Điện đều bị Ma khí dày đặc bao phủ.

Tất cả các Yêu Đế ở trong đó, nhất thời đều cảm thấy Yêu lực của bản thân trở

nên ngưng trệ.

Giống như có một cỗ sương mù vô hình xâm nhập và tấn công vào Pháp cảnh

của bọn họ.

Minh Trì vốn là một động tiên được tự nhiên tạo ra bởi một đại đạo khác của

Ma giới, có uy năng không thể tưởng tượng nổi.

Ngoại trừ Ma tu, người ngoài bước vào đều phải chịu sự hạn chế.

“Tất cả đều ở lại đi!”

Các Ma Đế Thánh Điện đồng loạt lấy ra đao kiếm, Pháp cảnh hoà lẫn, cùng đại

chiến với hơn mười vị Yêu Đế kia.

Cùng lúc đó, Thành Ca cũng nghe thấy tiếng reo lên êm tai của hệ thống.

“Tinh! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra thực lực của kẻ địch, sắp xếp phương án

hồi sinh!”

Nghe thấy âm thanh này, Thành Ca quả là nước mắt lưng tròng.

Bao lâu rồi, theo sự ngày một tăng lên của sức mạnh, đã thật lâu hắn không bị

giết chết.

Thật sự rất nhớ mùi vị này.

“Tinh! Bởi vì trước khi chết linh hồn và thân thể của kí chủ đang tách ra, lần

này hồi sinh vẫn giữ lại trạng thái tách rời.”

Lần này hệ thống nói nhiều hơn một câu.

Nhưng mà đối với Thành Ca mà nói, đây vừa vặn là chuyện là hắn muốn nhìn

thấy.

Nếu sau khi hồi sinh, đến cả thân thể cũng cùng nhau hồi sinh ở bên này, vậy

hắn sẽ lập tức bị Thiên Đạo bài xích đến Ngoại giới.

Đến lúc đó có hack cũng mở không được.

“Tinh! Kí chủ đạt được cơ hội để trải nghiệm Ngọc hồn trong một phút.”

“Tinh! Kí chủ hồi sinh!”

Ngọc hồn là gì?

Thành Ca tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu.

Nhưng sau khi hồi sinh, hắn lập tức hiểu ra.

Vốn dĩ Tiên Hồn của hắn, chỉ có hai tay là biến dị.

Mà hiện tại sau khi có được trạng thái Ngọc hồn, Tiên Hồn của hắn từ đầu đến

chân toàn bộ đều trở thành trạng thái biến dị trong suốt.

Dựa theo những gì Thương Linh nói, đó là nhiễm phải đại đạo Khí Tức.

Loại trạng thái này rốt cuộc là cái gì, kỳ thật Thành Ca cũng không rõ.

Hắn chỉ biết đôi tay Tiên Hồn đã được biến dị kia, làm cho mình thuận lợi hơn

khi tiến hành giao chiến thần hồn với những Đế cảnh khác.

Mà nếu toàn thân cũng biến thành loại trạng thái này, sẽ như thế nào?

Lúc này ở trong sân đang bùng phát đại chiến của hai giới Yêu Ma, hơn mười vị

Yêu Đế và một đám Ma Đế Thánh Điện đang đánh nhau túi bụi.

Bởi vì các Yêu Đế chiến đấu ở sân khách Minh Trì, dù cho có ba vị viễn cổ sinh

linh là Thanh Long, Thương Long, Băng Phượng dẫn đội, nhưng vẫn bị đánh

cho liên tiếp bại lui.

Cũng may vào trận đại chiến lần trước, Thánh Điện thương vong nặng nề.

Cộng thêm Đại hội Giảng Đạo lần này, có không ít Ma Đế vẫn đang bế tử quan

chưa ra.

Nếu không các Yêu Đế e là đã có người ngã xuống.

Sự hồi sinh của Thành Ca dường như cũng không có ai nhận ra.

Toàn bộ Tiên Hồn của hắn đều trở nên trong suốt, ngoại giới đến cả một chút

hơi thở của Tiên Hồn cũng không cảm giác được, huống chi là dùng ánh mắt

nhìn thấy.

Loại trạng thái này, có chút giống như Tiên Hồn ẩn thân.

Ca cũng không tạo nét, Tiên Hồn lập tức xông về phía Kim Tinh Ma Đế cách

mình gần nhất.

Trong khoảnh khắc khi ra tay, tất cả các Đại Đế ở trong sân, cho dù là những

Ma tu đã chạy ra phía xa đều đột nhiên cảm giác được sự sợ hãi và rung động

phát ra từ sâu thẳm trong lòng.

Giống như ở sâu trong Tiên Hồn của chính mình, xuất hiện một thiên địch chí

mạng.

Giống như một trận gió lốc vô hình.

Tiên Hồn của hắn vút qua từ trên người của Kim Tinh Ma Đế.

Cũng không giống như mọi khi, đánh vào bên trong hồn hải của kẻ địch.

Bởi vì trước khi tiếp xúc, hồn hải của đối phương đã tan vỡ rồi.

Nếu muốn hình dung, đó giống như một kiếm vung qua, còn chưa chạm đến

mục tiêu, chỉ phát ra kiếm quang và sát khí, cũng gần như đã tiêu diệt hoàn toàn

mục tiêu.

Bản thân Khương Thành cũng hết hồn.

Đm, cái này cũng quá mạnh rồi nhỉ?

Đó tốt xấu gì cũng là Tiên Hồn của Ma Đế!

Lúc trước khi hắn có được đôi tay Tiên Hồn biến dị, mặc dù một đối một có thể

áp chế Tiên Hồn Đế cảnh, nhưng vẫn phải trải qua một trận đại chiến.

Không giống như bây giờ, hoàn toàn giống như cuồng phong quét lá rụng.

Tiên Hồn biến dị hoàn toàn, vậy mà lại mạnh như vậy sao?

Thành ca tỏ vẻ chính mình cũng bất ngờ.

Đáng tiếc chính mình chỉ có cơ hội một phút để thể nghiệm.

Nếu có thể duy trì loại trạng thái này, vậy khi chiến đấu còn cần tới những thủ

đoạn khác sao?

Hắn không hề dừng lại, lại đánh về phía U Huyết Ma Đế cách đó không xa và

một tên Ma Đế khác.

Hai người kia thậm chí căn bản không thể nhận ra.

Mà khi bọn hắn nhận ra, chuyện có thể làm được cũng chỉ là lộ ra một ánh mắt

hoảng sợ.

Sau đó ánh mắt ảm đạm, hồn hải tan vỡ, Tiên Hồn biến mất!

Hai giây ngắn ngủn, ba vị Ma Đế đứng đầu cứ như vậy mà chết đi.

Đây là hàng duy đả kích chân chính, Thần chặn thì giết Thần, Ma chặn thì giết

Ma!

Mà mãi đến lúc này, mọi người rốt cuộc mới phát hiện ra điều dị thường.

“Kim Tinh Ma Đế!”

“U Huyết đạo hữu!”

“Không…”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Tất cả các Ma Đế bao gồm cả Thái Ách đều hét lên.

Thực lực của ba người kia không hề yếu hơn so với bọn hắn, nhưng lại chết một

cách im hơi lặng tiếng như vậy, chuyện này thật sự quá quỷ dị.

Thậm chí ngay cả các Yêu Đế ở phía đối diện cũng bất giác dừng tay, bọn họ

cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Mà Tiên Minh ở bên kia, đám người Cửu Tuyệt Tiên Đế vốn dĩ còn đang đắc ý,

cũng rơi vào trong sự khiếp sợ cực độ.

“Chuyện gì vậy?”

“Bọn họ sao có thể đột nhiên chết đi?”

“Là ai ra tay?”

“Làm sao làm được vậy?”

“Khương Thành không phải đã chết rồi sao?”

Ngay khi bọn họ toát ra suy nghĩ này trong đầu, tiếng cười dài của Thành Ca rốt

cuộc cũng truyền ra khắp toàn trường.

“Có phải đều cho rằng ta đã chết hay không?”

Ca phải lấy lại tôn nghiêm cho chính mình một chút.

Mặc dù đã chết thật một lần, nhưng truyền ra ngoài thì cũng không tốt.

“Vừa rồi Ca chỉ là chơi đùa với các ngươi mà thôi, thật sự cho rằng các ngươi

có thể giết chết ta?”

“Hiện tại Ca phải nghiêm túc rồi!”

“Khương Thành!”

Thái Ách Ma Đế gào lên thảm thiết: “Ngươi vậy mà vẫn còn sống?”

Hắn điên cuồng tấn công về phía Thành Ca phát ra âm thanh, Tiên Hồn cũng

không ngừng bắn phá.

Mà những Ma Đế khác cũng nhao nhao làm theo, trong lúc nhất thời khiến khu

vực đó nổ tung thành một vùng trống đen kịt.

Nhưng mà vô ích.

Tiên Hồn biến dị hoàn toàn, nên không hề chịu phải ảnh hưởng của những công

kích này.

Ngược lại bởi vì Tiên Hồn của bọn họ phóng ra tiến vào phạm vi ảnh hưởng của

Ngọc hồn, mà bị thương cực kì nặng.

“Chuyện này không có khả năng…”

Thái Ách Ma Đế vừa gào thét, vừa bay về phía xa chạy trốn.

Nhưng mà Thành Ca há có thể cho kẻ địch cơ hội này?

Ngọc hồn trong suốt kia lao xuống, vút qua người Thái Ách Ma Đế, vị Đại Đế

đứng đầu này trực tiếp rơi từ trên cao xuống, hoàn toàn chết đi.

Ngay sau đó lại là một trận càn quét, những Ma Đế khác ở đây đều lần lượt bị

tiêu diệt.

Sau hơn mười giây ngắn ngủi, hai mươi vị Ma Đế Thánh Điện không còn một

kẻ nào còn sống.

Thậm chí, đến cả Chuẩn đế cũng chết hơn phân nửa.

Mà lúc này, Khương chưởng môn rốt cuộc mới từ trong trạng thái Ngọc hồn

thoát ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK