đan sư.
Dù cho hắn chỉ là một Đế đan sư ngũ phẩm, lục phẩm, đi ra ngoài cũng sẽ có
thể diện hơn hẳn các Đế đan sư cùng giai khác, có thể có được cả một đống ánh
mắt kính phục.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì người có thể làm được chuyện thế này quá ít.
Hoặc là nói, người dám để cho căn nguyên đan đến chứng thực bản thân mình
quá ít.
Khi khảo nghiệm thua căn nguyên đan, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Thiên Đạo sẽ căn cứ vào biểu hiện khi thất bại để đưa ra các mức độ trừng phạt
khác nhau, chẳng hạn như là làm lố giờ, như là trình tự thất bại, như là xảy ra sơ
suất ở giữa.
Nếu biểu hiện tệ đến quá mức thái quá, hoàn toàn là một tay mơ, thậm chí sẽ bị
Thiên Đạo trực tiếp xóa sổ.
Cái giá phải trả này ai sẽ bằng lòng chấp nhận?
Ví dụ như Bích Anh, Đế đan lục phẩm mà mấy năm nay hắn luyện chế ra, ít
nhất cũng có mấy nghìn lò, am hiểu hơn mấy chục loại Đế đan lục phẩm.
Hắn tuyệt đối là một Đế đan sư lục phẩm chính cống, được công nhận, không
hề giả mạo.
Nhưng muốn bảo hắn vào trong Tiên lô này, tham gia khảo nghiệm Đế đan sư
lục phẩm một lát, hắn tuyệt đối sẽ lắc đầu cự tuyệt, kẻ nào thích đi thì đi.
Đế đan lục phẩm có hàng nghìn hàng vạn loại, khảo hạch của căn nguyên đan là
chuyện hên xui.
Ai dám cam đoan đề khảo nghiệm của bản thân mình, vừa hay đúng nằm trong
phạm vi biết luyện chế của bản thân?
Rút trúng đề không biết, thì có thể tuyên bố thất bại trước tiên.
Hơn nữa lúc luyện đan thường ngày, thất bại là một chuyện rất bình thường, xác
xuất thành công của Đế đan lục phẩm bình thường cũng chỉ có ba mươi phần
trăm.
Còn khi khảo nghiệm, chỉ có một cơ hội duy nhất để thất bại và làm lại.
Bởi vì những nguyên nhân này, cho dù là những Đế đan sư lục phẩm thâm niên,
cũng không dám tham gia khảo nghiệm Tiên lô này.
Nhưng một khi đã thông qua khảo nghiệm, phẩm cấp được căn nguyên chứng
nhận, đương nhiên cũng sẽ có được sự tôn kính của các luyện đan sư khác.
Suy cho cùng thì đó không chỉ mang ý nghĩa trình độ luyện đan cực cao, mà còn
đại biểu cho lòng dũng cảm vượt xa người thường!
Đối với loại người này, Thiên Đan Tư phải đưa chức vị Đan chủ cho hắn vô
điều kiện, cho dù kẻ nào cũng không được ngăn trở.
Chỉ là Khương Thành lúc này, không hề biết những bối cảnh và nội tình này.
Nếu hắn biết, có lẽ sẽ nghiêm túc một chút.
Nếu người khác tiến vào đây, nhất định sẽ tranh thủ từng phút từng giây bận bịu
túi bụi, sợ sẽ vượt quá thời gian mà thất bại.
Còn Ca này, vẫn còn đang hăng hái bừng bừng nhìn những tiên dược và linh tài
ở phía đối diện tự động bay vào đan lô, trong miệng phát ra âm thanh tấm tắc.
“Ôi vãi, thật đúng là kỳ diệu!”
“Mỗi một bước đều tinh tế không loạn, giống như máy móc điều khiển, có chút
thú vị.”
Sau khi nhìn khoảng năm phút, hắn mới cảm thấy có chút chán.
Sau đó mới mở hệ thống ra, thu tất cả các tài liệu ở trước mặt vào không gian hệ
thống.
Hắn không muốn thở hổn hển luyện mấy chục năm.
Thiên Đạo có lợi hại hơn nữa, cũng không phong tỏa được hệ thống của hắn.
Sau đó, hắn mở ra giao diện của hệ thống luyện đan.
Nhấp đến Đế đan lục phẩm, lựa chọn Kim Tủy Đan Lục Dương, sau đó nhấp
vào chỗ bắt đầu luyện chế.
Soạt soạt!
Thanh tiến độ nhấp nháy hai lần, hai lò Đế đan lục phẩm cứ như vậy mà đã
luyện xong.
Nhìn thấy chín bình Kim Tủy Đan Lục Dương thành phẩm nằm ở trong kho của
hệ thống, Ca cảm thấy một tia cô đơn lạnh lẽo.
Đó là sự cô đơn lạnh lẽo thuộc về cao thủ.
Hắn lấy ra tất cả hơn hai trăm viên Kim Tủy Đan Lục Dương thành phẩm từ
không gian hệ thống, đặt ở bên ngoài.
Sau đó, thao tác của “không người luyện đan” ở đối diện kia đột nhiên ngừng
lại.
Bởi vì khảo hạch đến đây thì đã kết thúc.
Khương Thành lợi dụng tài liệu do Thiên Đạo cung cấp, thành công “luyện ra”
Đế đan lục phẩm mà đề khảo hạch quy định, hơn nữa còn nhanh hơn so với căn
nguyên đan.
Cho nên hắn thắng.
Cho dù đan trận của hắn cũng chưa mở, đan lô cũng chưa sử dụng, hoàn toàn
chưa trải qua bất kì trình tự luyện đan bình thường nào… Kỳ thật chính là gian
lận.
Nhưng Thiên Đạo sẽ không quản những chuyện này.
Thiên Đạo đã phong tỏa nhẫn trữ vật, cắt đứt liên hệ với thế giới bên ngoài,
ngăn cách tất cả các quy tắc căn nguyên khác, chẳng khác nào không có khả
năng gian lận.
Dưới loại tình huống này, Khương Thành vẫn có thể luyện ra Kim Tủy Đan Lục
Dương từ tài liệu quy định, xem như hắn đã thành công rồi.
“y, quá đơn giản.”
Mặc dù xung quanh không có người nào khác, nhưng ham muốn làm màu của
Ca vẫn không thể dừng lại.
Vậy mà lại bắt đầu chế giễu căn nguyên đan ở phía đối diện.
“Căn nguyên đan, ngươi làm cũng rề rà quá, ca đã nhường ngươi mấy phút rồi,
ngươi còn không biết trọng dụng.”
Mà lúc này ở bên ngoài, mọi người vẫn còn đang nghị luận sôi nổi.
Đám người Thái Hành và Thanh Hoán gấp đến mức xoay vòng vòng.
Nếu Khương chưởng môn thật sự là tay mơ, vậy thì rất có thể sẽ bị xóa sổ.
“Cho dù lão nhân gia hắn có mạnh hơn nữa, cũng khó có thể chống lại Thiên
Đạo nhỉ?”
Khuyết Linh Chí Tôn sờ sờ cằm, đột nhiên nghĩ tới một chi tiết.
“Chuyện này cũng không chắc, các ngươi đã quên rồi sao, năm đó Tiên mẫu đã
không thể giết chết hắn, không chừng lần này…”
Trái ngược với bọn họ, Lưu Duyên xem như là người duy nhất có lòng tin với
Thành Ca.
Hắn cũng đã nghĩ đến một chi tiết.
Năm đó ở Trung Tiên giới, sau khi tiến vào ngộ đạo Tiên Thụ, hắn đi qua cửa
thứ ba thì đã không còn sức lực đi tiếp.
Sau đó dựa theo lời nói của đám người Tịch Vân và Tiêu Hỗn, bọn họ gặp phải
một cửa là luyện đan, lúc đó Khương chưởng môn đã luyện ra tiên đan bát
phẩm tại cửa đó, có thể nói là vô cùng thần kỳ!
Đó chính là Trung Tiên giới, nơi Thiên Hoa Bản chỉ mới là Tiên Vương.
Lúc đó bản thân Lưu Duyên cũng mới chỉ là Tiên đan sư thất phẩm.
“Năm đó ở Cổ Tiên giới Khương chưởng môn chính là một Tiên dược sư ẩn
thân, phẩm giai rất cao… Lần này hắn nhất định vẫn có thể tạo ra kỳ tích!”
Hắn nhìn chằm chằm vào lối vào thứ sáu kia, trong mắt tràn đầy kỳ vọng.
Chỉ là sau khi những lời này của hắn bị những người khác nghe được, đã dẫn
đến một loạt tiếng cười vang.
“Ha ha ha ha, Tiên dược sư ẩn thân, chẳng lẽ ngươi lão phu cười chết sao?”
Dịch Nguyên Đạo Tôn vui ơi là vui.
“Tiên dược sư thì là Tiên dược sư, còn ẩn thân?”
Đám người Kim Phi và Chính Hư cũng cười nhạo không thôi.
“Nếu thật sự có phẩm giai rất cao, thì đã sớm nổi tiếng gần xa, muốn ẩn cũng ẩn
không được!”
“Hơn nữa, đây đã không còn là một mẫu ba phần đất của Cổ Tiên giới các
ngươi, hiện giờ đã là thời đại Đế đan!”
“Tiên đan sư là cái rắm!”
Phạm Lôi Đạo Tôn của Thần Lôi Tư thở dài.
“Đáng tiếc, còn phải chờ mấy trăm năm nữa mới có thể chờ được tin hắn chết
rồi.”
Dịch Nguyên Đạo Tôn cười trên nỗi đau của người khác nói: “Chuyện đó cũng
không chắc.”
“Nếu hắn biểu hiện quá kém, sớm thất bại hai lần, vậy Thiên Đạo sẽ phán định
kết quả trước thời hạn.”
Phạm Lôi Đạo Tôn nghe vậy thì hớn hở ra mặt.
“Ha ha, vậy thì chúng ta cứ ngẩng đầu chờ đợi đi!”
Bọn họ hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của đám người Thái Hành và Lưu
Duyên, chẳng kiêng nể gì mà chỉ chờ mong Khương Thành chết đi.
Còn đám Thần Quân Thích Vương và Dực Vương ở một bên cũng không lên
tiếng, cũng đang chờ đợi một khắc khi Khương Thành thất bại.
Chính vào lúc này, lối vào thứ sáu ở phía trên đột nhiên sáng lên một luồng ánh
sáng màu vàng.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài lối vào.
“Kết thúc rồi?”
“Nhanh như vậy thì đã kết thúc rồi?” Phạm Lôi Đạo Tôn ngạc nhiên.
Rất nhiều Tiên quan đi theo Thần Lôi Tư đến đây đều đánh trống reo hò chế
giễu.
“Ha ha ha, tiểu tử này thất bại còn nhanh hơn cả dự đoán của chúng ta!”
“Mới mất có bao lâu? Khoảng thời gian ngắn như vậy, đan trận cũng chưa khởi
động xong nhỉ?”
“Nhưng mà sao hắn vẫn còn sống?”
“Thất bại nhanh như vậy, có thể nói là rối tinh rối mù, Thiên Đạo vậy mà lại
không xóa sổ hắn?”
“Chuyện này cũng thật bất công, dựa vào cái gì hắn vẫn còn sống?”
Nhưng mà lần này, “đồng đội” của bọn họ là đám đan sư Dịch Đan Lưu vẫn
chưa lên tiếng.