Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lại còn có kẻ khác cũng hấp thụ căn nguyên của Băng nhãn này?”

Cung Tình chỉ suy nghĩ một chút liền có phản ứng.

“À, đó là chuyện rất bình thường, hẳn là bộ phận cung phụng.”

“Cung phụng?”

Thành Ca nhíu mày, cảm giác được sự tình không hề đơn giản.

“Ý ngươi là sao, khí chất của ta, kẻ nào dám đòi sự cung phụng của ta?”

Cung Tình không biết nói gì.

Khí chất của ngươi có tốt hơn nữa, thực lực cũng đặt ở đó mà.

“Thiên Hồng Lĩnh của chúng ta dưới quyền quản lý của Phi Tuyết Vực, ta như

là cấp dưới của họ.”

“Cấp dưới? Lại còn chuyện này?”

Thành Ca không thể nhịn được nữa.

Đời này hắn chưa từng là cấp dưới của ai, đến đâu cũng phải là lão đại mới

đúng!

“Đúng vậy.”

Cung Tình nét mặt thể hiện sự bình thường.

“Thiên Hồng Lĩnh chúng ta cùng mười sáu khu vực khác, đều thuộc phạm vi

của Phi Tuyết Vực. Tựa như Thiên Hồng Lĩnh phía dưới còn có mười chín

cảnh.

Thành Ca híp mắt lại: “Cho nên Vực chủ của Phi Tuyết Vực kia, có thể cướp

đoạt lực căn nguyên của Băng nhãn phía dưới?”

Cung Tình nghe hắn hình dung, cũng cảm nhận được ý hắn là có chút thiên vị.

“Cũng không tính là cướp đoạt…”

“Căn nguyên của Băng nhãn bên trong Thiên Hồng Lĩnh này, kỳ thật chính là

một trong những chi nhánh của căn nguyên Phi Tuyết Vực, bọn họ có thể trực

tiếp kết nối với Băng nhãn của chúng ta.”

“Cho nên, bọn họ đương nhiên yêu cầu chúng ta “nộp thuế”, để bọn họ rút một

phần căn nguyên coi như là cung phụng.”

Đối với nàng mà nói, việc cấp trên muốn cấp dưới cung phụng là hợp lý.

Dù sao tất cả vực, lãnh, cảnh đều như vậy.

Mọi người đã sớm quen với nó.

Huống chi Vực chủ thực lực thông thiên, cường giả đạt được càng nhiều, không

phải đương nhiên sao?

Nhưng mà, Thành Ca không hề nghĩ như vậy.

“Chủ động nộp thuế cho bọn họ, tuỳ ý bọn họ hấp thu?”

“Điều này lại còn đương nhiên?”

Hắn ta cảm thấy không thể tin được, này là ăn cướp giữa ban ngày còn gì!

Dựa vào cái gì?

Căn nguyên kia của Phi Tuyết Vực, chẳng lẽ là Vực chủ của Phi Tuyết Vực tự

tạo ra sao?

Không phải chứ?

Vực chủ kia cũng chỉ là tìm một cái Băng nhãn để chiếm mà thôi.

Thiên Hồng Lĩnh cũng không nhận được ân huệ gì từ hắn.

Cho nên hắn dựa vào cái thá gì để cướp lực căn nguyên của mình?

Hắn mặt dày đến nhường nào?

Khương lãnh chúa đương nhiên sẽ không quen với chuyện này.

Vốn dĩ hắn với việc tu luyện ở Băng nhãn là làm cho có lệ, căn bản không để ý

nhiều.

Hiện tại có kẻ dám trắng trợn cướp đồ của mình, nhất thời nóng giận.

Sau khi tiến vào trạng thái của quy tắc cảm ngộ, hắn cảm nhận được khí tức của

căn nguyên xúc tu, không lâu sau đó liền tìm được vị trí.

Vì thế, Thành Ca không chút do dự xông lên, chặn luôn lỗ hổng đó.

Chặn được lỗ hổng này, hiệu quả vô cùng rõ ràng.

Lực căn nguyên của Thiên Hồng Lĩnh bên này càng thêm nồng đậm dày đặc,

ánh sáng ngũ sắc của căn nguyên càng thêm rực rỡ, thậm chí còn xuất hiện hư

ảnh của sắc thứ sáu.

Vô số tu sĩ trong tiên thành lập tức cảm nhận được sự thay đổi này, nhất thời

mừng rỡ như điên.

Bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết tốc độ tu luyện của mình

lại có thể trở nên nhanh hơn.

Đây là một chuyện tốt!

Mà tốc độ của quy tắc cảm ngộ của Thành Ca cũng từ hơn năm trăm lần tăng tới

bảy trăm lần!

“Đây mới chính là giới hạn căn nguyên của Thiên Hồng Lĩnh!”

Thành Ca hài lòng thỏa dạ, vô cùng vừa ý.

Nhưng hành động này của hắn lại chọc giận Vực chủ của Phi Tuyết Vực.

Một khắc sau, một cỗ lực hút to lớn từ lỗ hổng bị chặn truyền đến.

Đối phương muốn cưỡng đoạt, muốn cướp bóc trắng trợn.

Nhưng mà Thành Ca há có thể để cho đối phương cơ hội này?

Ở xúc tu của mình bên này, bởi vì có ký hiệu lãnh chúa, nên có thể chặn đứng lỗ

hổng kia, đối phương căn bản không thể vào được.

Mà Thành Ca lại còn chưa hài lòng.

Nếu Băng nhãn của Thiên Hồng Lĩnh này như một xúc tu của Phi Tuyết Vực,

kết nối với nhau, vậy chứng tỏ mình cũng có thể sang bên kia của đối phương!

Hắn bèn dứt khoát thoát khỏi xúc tu của mình, xông ra ngoài cùng đối phương ở

đầu bên kia, sẵn sàng cho một trận tranh đoạt căn nguyên mới.

Đây cũng coi như là hắn đang đi cướp đối phương.

Xung quanh hai đầu căn nguyên của Phi Tuyết Vực ngươi tới một đòn ta tiếp

một đòn, công thủ vô cùng kịch liệt.

Cuộc chiến tranh mà người ngoài không nhìn thấy, chủ yếu là xem trình độ quy

tắc lĩnh ngộ của ai mạnh hơn.

Huyền văn băng của Khương lãnh chúa đạt tới cửu trọng, trong trận chiến này

hoàn toàn không ở thế hạ phong.

Hai bên trải qua vô số lần tranh đoạt, đối diện với cục diện liên tiếp thua cuộc,

chỉ có thể xuất ra ký hiệu Vực chủ ngăn cản hắn.

Đến lúc này, Thành Ca hùng mạnh mới miễn cưỡng lui về.

“Chỉ dựa vào loại cặn bã như ngươi mà muốn cướp đồ từ ta?”

“Cũng không nhìn xem Thành Ca ta là ai?”

Cũng chính vì đối phương không nghe thấy lời vừa rồi của hắn, không thì vị

Vực chủ của Phi Tuyết Vực kia sẽ tức chết mất.

Sự thay đổi lớn như vậy của căn nguyên khí tức, đương nhiên Cung Tình cũng

phát hiện ra.

Mà nàng ngay từ lúc đầu tiên đã nghĩ ra được đã xảy ra chuyện gì.

“Ngươi không phải đuổi Vực chủ đi rồi chứ?”

Nghĩ đến chuyện đáng sợ đó, nàng nhất thời liền hoảng hốt.

Thành Ca nhìn thấy ánh mắt kích động này của nàng, còn tưởng là vì kỳ tích

của mình mà rung động.

Thế là dương dương tự đắc nói: “Đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể mà

thôi, không cần phải quá sùng bái ta, bảo vệ Thiên Hồng Lĩnh là những gì ta

nên làm.”

Phụt!

Cung Tình suýt chút nữa ho ra máu ngay.

Chuyện bản thân nàng lo lắng nhất, thật sự đã xảy ra.

Trời ơi, cái tên này ngay cả Vực chủ cũng dám động vào…

Khoan đã, làm thế nào hắn ta có thể làm được?

“Ngươi lại đuổi Vực chủ đi? Lẽ nào hắn ta không chống lại sao?”

“Có chống, chỉ là hắn thua mà thôi, ở trước mặt ta, làm gì có phần để hắn thể

hiện?”

Thành Ca vô tư nói, Cung Tình hoàn toàn bị chấn động.

“Trời ơi, thực lực của Vực chủ còn là Đế Cảnh ngũ trọng hậu kỳ đó!”

“Hắn đối với trình độ của quy tắc cảm ngộ căn nguyên, càng vượt xa Đế Cảnh

tứ trọng gấp mấy lần, ngươi làm sao có thể, làm sao có thể làm ra loại chuyện

này?”

Nàng bỗng nhiên nghĩ ra cái gì đó, trong lòng đột nhiên nhen nhóm một chút hi

vọng.

“Chẳng lẽ ngươi che giấu thực lực? Ngươi cũng là cao thủ Đế Cảnh ngũ trọng?”

Nếu Khương lãnh chúa cũng là Đế Cảnh ngũ trọng, vậy ngược lại không có gì

phải sợ nữa rồi.

Đối diện với quân sư tâm phúc của mình, Thành Ca lắc đầu, thành thật đáp: “Ta

cách Đế Cảnh tam trọng còn kém một chút, không phải lần trước ngươi cũng

tận mắt chứng kiến ta tăng cấp sao?”

“Vậy ngươi làm sao mà lại giành được chiến thắng?” Cung Tình mắt chữ o

mồm chữ a.

Đế Cảnh nhị trọng lại có thể thắng Đế Cảnh ngũ trọng?

Chuyện thế này mà truyền ra ngoài, không một ai thèm tin.

Liên quan đến thứ huyền văn có thể tăng cấp, Thành Ca sẽ không tiết lộ.

Thế là hắn híp mặt cười: “Có lẽ là khí chất của ta may mắn.”

Cung Tình suýt chút nữa xỉu ngang.

“Toang rồi, lần lần to chuyện rồi…”

“Sao vậy?”

“Hắn nhất định sẽ trả thù, nhất định sẽ báo thù!”

Cung Tình tiến thoái lưỡng nan, hoàn toàn không giống vẻ trầm ổn bình tĩnh

trước kia của nàng.

Cũng thật kỳ lạ.

Trước kia nàng tiếp xúc qua người mạnh nhất cũng chỉ là Cảnh chủ, mà mới

qua mấy ngày, đột nhiên đụng phải kẻ thù của cấp Vực chủ, vô cùng hùng

mạnh.

“Ngươi mau giải trừ phong tỏa đi, trả lại lực căn nguyên kia cho hắn đi!”

“Sau đó phái người tới Phi Tuyết Vực nhận lỗi…”

“Không!”

Nàng ra sức lắc đầu, nhanh chóng thay đổi ý kiến của mình.

“Không, ngươi phải tự mình tới Phi Tuyết Vực nhận tội, chỉ có như vậy, mới có

thể nhận được sự tha thứ của bọn họ.”

Thành Ca nghe vậy cũng im bặt.

Quân sự này thông minh thì cũng thông minh đấy, chỉ là phong cách cực kỳ bảo

thủ cẩn thận này hoàn toàn không thích hợp với mình.

“Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Ngươi bảo ta yên tâm thế nào chứ…”

Cung Tình cũng sắp phát điên rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK