Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần trước pháp tắc xuất hiện khe hở, đệ tử Phi Tiên môn với hơn sáu ngàn

người cùng rời khỏi Lạc Tiên đảo.

Không phải hơn ba ngàn người ở chỗ này không muốn đi, mà vì cẩn thận quá

mức, lo lắng trên đường không an toàn.

Ở trước mặt pháp tắc thiên địa, bọn họ thật sự quá yếu kém.

Thoáng không cẩn thận chính là tiêu tan thành tro bụi.

Khương Thành có thể tự do đi lại trong Lí thế giới, nhưng vấn đề ở chỗ hắn

không tìm thấy được đường về.

Lăng đột nhiên nói: “Sáu dây xích trước đó thật sự có thể nối liền với sáu suối

nguồn bên ngoài.”

“Nếu như muốn trở về, vẫn phải tìm kiếm manh mối ở trên Lạc Tiên đảo.”

Nghe được nàng bình tĩnh nghiêm chỉnh phân tích vấn đề như thế, Thành ca

cảm thấy rất mâu thuẫn.

Không nhịn được cười híp mắt xoa nhẹ đầu nàng.

“Ngươi, cái con tiểu nha đầu này thật sự không phải chỉ biết mỗi ôm đùi, đôi

khi còn có thể nói ra một chút hiểu biết chính xác.”

Lăng rất muốn một chưởng chụp chết hắn, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Mà đám người Khúc Vọng và Bạch Kiểu ở bên cạnh lại ngưỡng mộ đối với

Khương Thành tăng thêm một tầng.

Bởi vì bọn họ đã giao thủ với Lăng, biết rõ ràng thực lực của nàng mạnh bao

nhiêu.

Lúc đó nếu như bọn họ không kịp thời đứng lên trên cột đá, thúc giục uy lực

pháp tắc ẩn chứa của Lạc Tiên trì, hiện giờ người còn sống đứng ở đây sẽ bớt đi

một phần rồi đấy.

Một nữ nhân mạnh như vậy, ngươi dám tùy tiện sờ lên đầu nàng hả?

Hơn nữa sau khi sờ còn không có chuyện gì.

Trong lúc này, hình tượng của Thành ca ở trong cảm nhận của bọn họ lại tăng

cao.

Mà trong vài ngày tiếp theo, Khương Thành đã bắt đầu lượn xung quanh Lạc

Tiên đảo tìm kiếm tung tích của sáu sợi dây xích kia.

Nhưng điều khiến cho hắn ngoài ý muốn là không hề tìm thấy tung tích của

chúng.

Tiêu tốn thời gian suốt năm ngày, địa phận ven Lạc Tiên đảo đều đã bị hắn lật

trong lật ngoài mấy tầng đất, nhưng vẫn hoàn toàn không có thu hoạch gì cả.

Nếu không phải Lăng cũng nhìn thấy sáu sợi dây xích kia, thậm chí hắn còn

hoài nghi ngày đó thứ mình nhìn thấy chỉ là ảo ảnh.

Còn đám người Khúc Vọng và Bạch Kiểu nhìn xem hành động mỗi ngày của

hắn đều than thở.

Bọn họ đi đến đây nhiều năm như vậy, vẫn luôn dè dặt cẩn trọng, không dám rời

khỏi hòn đảo này nửa bước.

Bởi vì đây là khu an toàn.

Một khi tùy ý rời đi đều sẽ bị pháp tắc thiên địa cắn nuốt đến không thừa lại dù

chỉ cặn bã.

Nhưng Thành ca lại ra vào hòn đảo này mỗi ngày, giống như đang đi dạo vườn

rau nhà mình, phải gọi là tùy tiện.

“Xem ra hắn thật sự không phải là người bình thường.”

“Đó là chắc chắn rồi, lần trước hắn một mình đánh lui gió bão pháp tắc, ta đã

biết hắn nhất định có thể dẫn dắt chúng ta ra ngoài.”

“Ngày đầu tiên hắn đến trên đảo, ta đã nhận ra hắn là người được chọn…”

Thành ca không hề nghe được tiếng thảo luận của bọn họ.

Lúc này hắn đang suy nghĩ có phải mình đã bỏ quên điều gì không.

“Sáu sợi dây xích kia rốt cuộc đã đi đâu?”

“Ngày đó ta rõ ràng nhìn thấy chúng nó, thế này không nên chứ.”

“Chẳng lẽ xiềng xích không ở khu rìa sao?”

Trong đầu hắn đột nhiên lóe lên tia sáng.

“Nếu như không có ở ven rìa, vậy rất có khả năng ở khu vực trung tâm.”

Khu vực quan trọng nhất của Lạc Tiên đảo tự nhiên là Lạc Tiên trì, đồng thời

cũng chính là Vạn Linh trì trong miệng hệ thống.

Trong hố sâu hình tròn vẫn đầy rẫy lực lượng pháp tắc.

Khương Thành lần nữa quay vào bên trong, lại thấy được hơn chục ngàn lỗ

thủng kia.

Tìm kiếm mấy lần bên cạnh những lỗ thủng này, hắn không hề phát hiện ra có

gì đặc biệt cả.

Vì thế hắn hạ quyết tâm, nhảy vào trong một lỗ thủng.

Ngay sau đó hắn đã thần kỳ rời khỏi chỗ ban đầu.

Bóng sáng trước mắt lóe qua nhanh chóng, giống như thời không thay đổi.

Xuất hiện trước mặt Khương Thành đã không phải là hố sâu nữa, mà là hơn

chục ngàn lốc xoáy pháp tắc nho nhỏ.

Thoạt nhìn những lốc xoáy này giống như những bọt sóng nhỏ.

Còn hơn chục ngàn lỗ thủng kia giống như hơn chục ngàn giác hút.

Những bọt sóng nhỏ đang quay cuồng trong các lỗ, chậm rãi chảy vào trong.

Đầu tiên Thành ca mờ mịt, sau đó nghĩ đến điều gì, vì thế hắn ngẩn ra tại chỗ.

“Hóa ra pháp tắc của Lạc Tiên đảo cũng đến từ chính hai pháp tắc thiên địa tuần

hoàn kia sao?”

Cho dù là hắn hay là đám người Kỷ Linh Hàm và Bạch Kiểu, trước đó tất cả

đều cho rằng Lạc Tiên đảo có được pháp tắc thuộc riêng về mình.

Pháp tắc này không hề giống với pháp tắc thứ nhất, thứ hai, thứ ba.

Chính bởi vì như vậy nên hòn đảo này mới có thể ngăn cách thẩm thấu của pháp

tắc khác, tự thành thế giới.

Nhưng hiện giờ vừa thấy, vốn không phải chuyện như vậy.

Hơn chục ngàn lỗ thủng kia rõ ràng đang chủ động hấp thu pháp tắc thiên địa ở

bên ngoài!

Nếu đã như vậy, bình thường mọi người còn liều mạng ngăn cản pháp tắc thẩm

thấu làm gì?

Lỗ thủng phía dưới Lạc Tiên trì đều rò rỉ thành cái sàng rồi có được không hả?

Nhưng mà hắn cũng rõ ràng, tình hình thực tế nhất định còn phức tạp hơn như

vậy.

Bởi vì pháp tắc thiên địa của chính Lạc Tiên đảo thật sự không hề giống với hai

pháp tắc bên ngoài kia.

“Chẳng lẽ pháp tắc bên ngoài bị Lạc Tiên trì hấp thu vào, sau đó còn có thể bị

chuyển hóa và cải tạo sao?”

Xuyên qua hơn chục ngàn lỗ thủng kia, cuối cùng hắn đã nhìn thấy được dáng

vẻ ở chính giữa của Lạc Tiên trì.

Sau đó miệng của hắn không tự chủ được há hốc thành hình chữ O.

“Trời ơi!”

“Còn có Suối nguồn thứ bảy nữa?”

Ở chính giữa bị hơn chục ngàn lỗ thủng vờn quanh kia có một băng tinh sáu

cánh vĩ đại.

Bản thân băng tinh là trong suốt, nhưng bị hơn vạn bọt sóng nhỏ của lỗ thủng ở

xung quanh chiếu rọi đến sóng nước trong vắt, giống như chìm đắm trong một

mảnh khí trời.

Từ ngoại hình mà hấy, nó gần như giống với vài suối nguồn trước đó của

Nguyên Tiên giới, điểm khác nhau chính là lớn hơn một chút.

“Đây rốt cuộc là tình huống gì? Vì sao ở chỗ này lại có một suối nguồn?”

Hắn không hề do dự, lắc mình một cái bay đến trên băng tinh sáu cánh.

Nếu như ở suối nguồn khác, vậy hiện giờ hắn chẳng khác gì thành chúa tể Suối

nguồn, sẽ nhận được một ít năng lực mạnh mẽ, ví dụ như lực dẫn dắt pháp tắc.

Nhưng hiện giờ đứng sừng sững ở trên suối nguồn thứ bảy, Khương Thành

không hề có bất cứ cảm giác gì.

Xung quanh cũng không hề xuất hiện cảnh tượng lạ gì.

Trong mơ hồ, hắn thoáng có phỏng đoán.

“Suối nguồn thứ bảy không có vị trí chúa tể, chắc không giống các suối nguồn

khác.”

“Lạc Tiên đảo vốn không có pháp tắc thiên địa của mình, cho nên nó hấp thu

lực pháp tắc từ bên ngoài.”

“Sau đó do suối nguồn thứ bảy chuyển hóa, từ đó đã tạo thành hệ thống tu

nguyên trực tiếp đặc biệt của Lạc Tiên đảo.”

“Còn gió bão pháp tắc không trải qua suối nguồn thứ bảy chuyển hóa này, Lạc

Tiên đảo thật sự không cần đến.”

Từ băng tinh sáu cánh ở dưới chân, hắn không hề nhìn thấy xiềng xích gì cả.

Nhưng Thành ca lại chậm rãi bước ra ba bước đi vào một góc trong đó dọc theo

đường vân của bông tuyết, đã cảm nhận được một luồng hấp dẫn như ẩn như

hiện.

Lại tiến lên trước vài bước, lực hấp dẫn này càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Khương Thành dừng bước chân.

Cho dù hắn không nhìn thấy sáu sợi dây xích kia, nhưng hắn biết mình đã tìm

được đường về.

Không có gì bất ngờ xảy ra, sáu góc của băng tinh sáu cánh này chính là đường

nối tiếp với thế giới bên ngoài.

Bay đến phía dưới một trong những lỗ thủng này, hắn theo một bọt sóng pháp

tắc trong đó cùng nhau chảy vào.

Một giây sau, hắn về tới Lạc Tiên trì.

Rất nhanh, tất cả hơn ba ngàn cao thủ trên đảo đều được hắn triệu tập lại.

“Cái gì, chúng ta có thể đi về?”

Đám người Kỷ Linh Hàm và Lam Đề vừa mừng vừa sợ, kể cả Lăng đều không

khỏi lộ ra ánh mắt chờ mong.

“Không thể tưởng tượng nổi, ngươi lại thật sự có thể làm được chuyện này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK