tức cười ầm lên.
“Hình như Khương Thủ tọa không hiểu lắm về Đạo Tuyệt Chi Địa thì phải!”
“Ha ha ha, xem ra Khương Chưởng môn đã hiểu nhầm cực kỳ sâu sắc rồi.”
“Hơn nữa, ngươi cũng đánh giá thấp tầm quan trọng của Đế Đan sư bọn ta rồi.”
“Ở Đạo Tuyệt Chi Địa chẳng có kẻ nào dám ra tay với bọn ta đâu!”
Dưới sự giải thích của bọn họ, Khương Thành cũng coi như đã hiểu rõ ngọn
nguồn trong đó.
Kết cấu của Đạo Tuyệt Chi Địa cũng gần giống như Cổ Tiên giới ngày trước,
các loại Tông môn thế gia và Tộc quần nhiều như rừng, chứ không phải là một
thế lực dũng mãnh thống nhất.
Nhưng bọn họ không chịu phục sự quản chế của Thiên Cung, cũng không chịu
nhập bọn với Tà Tiên giới, cho nên vừa đúng tất cả bọn họ đều ở Đạo Tuyệt Chi
Địa mà thôi.
Nội bộ của Đạo Tuyệt Chi Địa cũng đầy rẫy chiến tranh và chia rẽ.
Những Tông môn và Tộc quần đó, có Tông môn và Tộc quần thì rất thù địch
Thiên Cung, nhưng thực ra có những Tông môn và Tộc quần vẫn duy trì quan
hệ vô cùng tốt đẹp với Thiên Cung.
Nhưng bất luận thế nào, thì bọn họ cũng sẽ không động đến Đế Đan sư.
Đế Đan sư là một quần thể rất siêu phàm.
Cho dù những Đan sư của Đạo Tuyệt Cho Địa thuộc những trường phái và Tộc
quần khác nhau, nhưng giữa các Đan sư với nhau vẫn luôn đoàn kết bảo vệ lẫn
nhau.
Nếu như kẻ nào dám ra tay độc ác với Đan sư, thì sẽ gặp phải sự tẩy chay của
tất cả Đan sư.
Một khi đã trở thành kẻ thù chung của tất cả Đế Đan sư, thì cũng chẳng lăn lộn
tiếp ở Đạo Tuyệt Chi Địa được nữa.
“Cho nên, chúng ta đến Đạo Tuyệt Chi Địa, cũng không gặp phải nguy hiểm gì
đâu.”
Đám người Lưu Duyên và Chính Hư dương dương đắc ý: “Bọn họ còn rất thích
bọn ta nữa ấy.”
“Mỗi lần bọn ta đến giao lưu, bên đó toàn tiếp đón bọn ra như khách quý thôi!”
Khương Thành suy nghĩ một lúc thì thấy cũng đúng.
Đế Đan sư vốn không giỏi chiến đấu, đến đó cũng chẳng gây ra được thiệt hại
gì.
Vả lại, có thể duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Đế Đan sư, sau này còn có thể nhờ
cậy được, tội gì mà không làm chứ?
“Thế thì được, các ngươi đi đi, bổn tọa ân chuẩn.”
Hắn xua xua tay.
“Sau này những việc cỏn con như thế này, không cần đến xin ý kiến của ta
nữa.”
Tất cả mọi người đều giật giật khóe miệng.
“Bọn ta đến để mời ngươi đi cùng mà!”
“Nếu không thì sao phải tập trung đầy đủ ở đây?”
“Ta?” Khương Thành không hề có kế hoạch rời khỏi Thiên Cung.
“Đúng thế!”
Trên mặt Thái Hành Đạo Tôn tràn ngập sự chờ mong.
“Lần giao lưu trước là cách đây năm trăm triệu năm trước, bọn họ đến Thiên
Đan Tư chúng ta luận đạo, lúc đó bọn ta thua mất một nước, đúng là mất hết
sạch thể diện.”
“Lần này nói thế nào cũng phải đòi lại!”
Thiên Lâm đ*o Tôn vừa vuốt ve bộ râu trắng vừa cười ha ha.
“Lần này có Khương Thủ tọa dẫn đội, nhất định phải khiến bọn họ mở mang
tầm mắt!”
“Há chỉ là đơn giản như mở mang tầm mắt, nhất định phải dọa bọn họ sợ ngu
người luôn ha ha ha…”
Nghe bọn họ nói như vậy, Khương Thành cũng bắt đầu thấy hứng thú.
Hắn cảm thấy sau khi hắn đến đấy, còn có thể dùng việc luyện đan để làm màu?
“Khụ, đề nghị của các ngươi cũng có tí tính xây dựng đấy.”
Hắn làm bộ làm tịch cân nhắc do dự một lúc.
“Nếu như các ngươi đã háo hức như thế, ta cũng đành miễn cưỡng xem xét việc
đích thân dẫn đội vậy.”
“Chỉ có điều, bây giờ ra không tiện rời khỏi Thiên Cung cho lắm.”
Vụ cá cược của Thiên Cung với Tà Tiên giới vẫn còn hai mươi ngàn năm nữa
mới hết thời gian.
Mà theo giao ước, trước khi vụ cá cược kết thúc, hắn và Yên Dĩ đều phải ở lại
Thiên Cung.
Mặc dù Khương Chưởng môn muốn đi là đi được, cũng chẳng có ai cản được
hắn, nhưng hắn vẫn là một người rất có tinh thần tuân theo giao ước đấy.
“Các ngươi cứ báo lên trên trước đi, xem ý các Thần Quân và Thiên Đế thế
nào.”
Biết được chuyện Khương Thành muốn đến Đạo Tuyệt Chi Địa, bên trên quả
thật loạn cào cào, gà bay chó chạy.
Phản ứng đầu tiên của đám người Thích Vương, Lư Vương, Cảnh Vương chính
là tức cười.
“Hắn? Lại còn chạy đi tham gia đại hội luận đạo của Đế Đan sư?”
“Tên này thực sự đã coi mình là Đế Đan sư bát phẩm rồi đấy à?”
“Hắn định đi để khoe cái sự cùi bắp của mình đấy à?”
Trong mắt bọn họ, lúc đầu Thành Ca chắc chắn là đã giở trò lừa đảo dối trá nên
mới thông qua khảo nghiệm Tiên lô.
Căn bản không hề biết ca này có tài năng kiến thức thực sự.
“Thủ tọa Thiên Đan Tư dốt nát kém cỏi, hơn nữa lại chỉ là một Thiên tôn, thế
này chắc sẽ làm mất hết mặt mũi thể diện của Thiên Cung chúng ta mất?”
“Ta thấy không thể đồng ý được!”
Nhưng Dực Vương lại có ý kiến khác.
“Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, hiếm có khó tìm đấy!”
“Các ngươi đừng quên, vụ cá cược với Tà Tiên giới vẫn còn hai mươi ngàn năm
nữa, mà tên tiểu tử đó căn bản không hề có dấu hiệu sinh ra Thiên Tâm.”
“Chuyện đến nước này, ta thấy chỉ có thể lựa chọn phương án khác thôi.”
Thích Vương và Lư Vương khẽ cau mày.
“Ý của ngươi là… mượn tay của Đạo Tuyệt Chi Địa, để giết chết hắn?”
“Không sai!”
“Hắn bị các Tông môn và Tộc quần ở bên đó giết chết, chúng ta không cần phải
chịu bất kỳ trách nhiệm gì, vụ cá cược coi như hòa nhau, không phân thắng
bại.”
“Nhưng hắn dẫn theo một đám Đế Đan sư, cho dù đám người Đạo Tuyệt Chi
Địa bên đó không có mắt hơn nữa, cũng sẽ không ra tay với hắn đâu!”
“Thậm chí còn coi hắn thành khách quý, đón tiếp nhiệt tình ấy chứ…”
Nghĩ đến cảnh tượng đó, mấy vị Thần Quân đã thấy tức rồi.
Cảnh Vương chậm rãi đáp: “Cho nên chúng ta phải tạo ra cơ hội, tốt nhất là
khiến hắn tách khỏi đám người Thiên Lâm và Thái Hành, ngoài ra cố gắng che
giấu thân phận Đế Đan sư của hắn…”
Thích Vương vỗ tay lia lịa.
“Đúng thế, chỉ cần hắn rời khỏi Thiên Đan Tư, một khi hắn hành động một
mình thì dễ xử lý thôi.”
Dực Vương cười trên nỗi đau của người khác, nói: “Dựa vào phong cách và
năng lực gây chuyện, sinh sự của tiểu tử đó, ta dám cá, không cần đến một ngày,
hắn sẽ trở thành kẻ thù chung của đám người ở nơi đó!”
“Ha ha ha ha, đối với chuyện này, ta rất có niềm tin với hắn!”
Lư Vương còn học một biết mười, suy một mà ra ba hơn.
“Thực ra chúng ta còn có thể thả ra chút tin tức sai lệch khiến cho Tà Tiên giới
hiểu lầm, nói không chừng như thế chúng ta còn có thể thắng vụ cá cược này ấy
chứ.”
Những Thần Quân khác nháo nhào truy hỏi.
“Lập mưu kế thế nào?”
“Để lộ tin tức, nói tên tiểu tử đó vẫn là Thiên Tâm Tiên phẩm, hơn nữa lại còn
muốn đến Đạo Tuyệt Chi Địa.”
Lư Vương đĩnh đạc nói.
“Bên phía Tà Tiên giới chắc chắn sẽ không ngồi yên, rất có khả năng sẽ phái
người đi ám sát hắn một cách bí mật!”
“Còn chúng ta có thể bí mật theo dõi, đợi rồi bắt quả tang ngay tại trận.”
Mọi người đều phản ứng lại.
“Tà Tiên giới ra tay giết chết tên tiểu tử đó, thì người thắng vụ cá cược đó chính
là chúng ta rồi!”
“Đúng thế, chính là làm như thế!”
Bọn họ nhanh chóng đưa ra một kế hoạch hoàn chỉnh.
Mà Thành Ca vẫn chẳng hề hay biết gì.
Thực ra, cho dù hắn có biết thì cũng sẽ chẳng quan tâm, thậm chí còn rất chờ
mong ấy chứ.
Dù sao có hệ thống hack bên mình, chết kiểu gì cũng chỉ là mây trôi, chỉ có thể
tăng thêm chiến lợi phẩm cho hắn mà thôi.
Sau khi biết chuyện Khương Thành muốn đến Đạo Tuyệt Chi Địa, bên phía Tà
Tiên giới cũng truyền tin tức đến, yêu cầu Yên Dĩ cùng đi.
Đối với chuyện này, bên phía Thiên Cũng không có ý kiến dị nghị gì.
Dù sao nhiều năm trôi qua thế rồi, cũng chẳng thể cảm hóa được lang nữ này.
Bên trên cũng chẳng ôm hy vọng gì.
Mấy ngày sau, Khương Thành cùng Yên Dĩ và Tam Nhãn Hổ cùng nhau đặt
chân lên con đường hướng về phía Đạo Tuyệt Chi Địa.
Ngoài ra, còn có ba vị Đạo Tôn do bên trên phái xuống đi cùng.
Lần lượt là Kỳ Ngô Đạo Tôn đến từ Thiên Ly Quân, Càn Ngôn Đạo Tôn đến từ
Chấp Luật Tư, và người quen cũ của Thành Ca, Phạm Lôi Đạo Tôn.
Ba ứng cử viên này coi như là được sắp đặt một cách có chủ ý.
Cấp trên trực tiếp của Kỳ Ngô Đạo Tôn ở Thiên Ly Quân, chính là Cảnh
Vương.
Còn cấp trên trực tiếp của Càn Ngôn Đạo Tôn ở Chấp Luật Tư, chính là Lư
Vương.
Hai người này đều là tâm phúc của các Thần Quân, trước khi xuất phát đã được
các Thần Quân ân cần dặn dò chỉ bảo, ra hiệu ngầm bảo bọn họ nghĩ cách khiến
Khương Thành chết ở Đạo Tuyệt Chi Địa, nhưng lại không được tự mình ra tay.
Còn về Phạm Lôi Đạo Tôn, trong suy nghĩ của bên trên, hắn hẳn là có thâm thù,
không đội trời chung với Khương Thành.
Nhất định sẽ rất tích cực gài bẫy, hãm hại chết tên tiểu từ này.