Nữ nhân này có gì tốt đâu chứ, sao mà đi đến đâu cũng hấp dẫn cả một đám ong
bướm thế hả?
Hơn nữa, hắn cảm thấy dường như bản thân đã bỏ lỡ cái gì đó.
“Rõ ràng là đến cùng nhau cơ mà, sao ngươi lại trà trộn vào Hoàng cung rồi
vậy?”
Cũng đã đến nơi cần đến rồi, hắn cũng chẳng cần phải ẩn thân làm chi nữa.
Thu Vũ Tuyền vốn còn đang làm vẻ mặt lạnh nhạt, xem đám người xung quanh
như là không khí bỗng lập tức quay đầu.
Sau khi nhìn thấy hắn, trong mắt nàng lập tức lóe lên một tia đắc ý.
“Tinh Diệu Hoàng mời ta tới đó, có vấn đề gì sao, lẽ nào còn phải đi báo cho
ngươi biết à?”
Trong giọng nói của nàng mang theo đầy ý chế nhạo.
Thật ra thì việc được mời cũng không được xem là chuyện vinh hạnh quá lớn
lao gì đối với nàng cả.
Nhưng Tuyền muội tử đã tiếp xúc nhiều lần với Khương Thành như vậy rồi,
nàng biết rõ lòng dạ của hắn, biết được ca này thích nhất là thể diện.
Ý ngầm trong lời nói đó là - ta đã thăng cấp đến trong hoàng cung luôn rồi mà
ngươi lại vẫn còn ở vương phủ, ai cao ai thấp cũng biết rồi nhỉ.
Quả nhiên Thành ca lập tức nổi cáu.
“Đúng là không cẩn thận một chút thì lại để ngươi phe phẩy cái đuôi lên rồi.”
“Hờ.”
Thu Vũ Tuyền cười khẩy một tiếng, sau đó truyền âm.
“Thật đáng tiếc, nhưng nơi này là Thiên giới. Ở chỗ này, ta sống tốt hơn ngươi.”
“Tốt nhất ngươi nên nhìn rõ thực tại đi, nơi này đã không phải là Nguyên Tiên
giới nữa rồi, ở nơi này, ngươi chỉ có thể chấp nhận dưới cơ của ta mà thôi!”
Thật sự Khương Thành rất muốn cho những người khác cũng nghe thử đoạn
truyền âm này.
Để bọn họ xem thử cái bản tính từ trong xương của nữ nhân này mới được.
“Ngươi đúng thật là đắc ý vênh váo mà, những giáo huấn lúc trước đều quên hết
rồi hả?”
Hai người bọn họ dựa vào truyền âm để khịa lẫn nhau, những người khác ở bên
ngoài đã sớm nhìn không nổi rồi.
“Người nào đấy hả?”
“Ngươi là kẻ nào!”
“Lại dám xông vào nơi này…”
Ba tên giáo viên trong cung đình đạt đến Thiên giai bát trọng không hề quen
biết Khương Thành, cũng không biết hắn là Thần thai.
Cả ba nhanh chóng thôi thúc Linh Ý, lực thiên địa ở bên cạnh Thành ca trong
nháy mắt trở nên nguy hiểm hẳn.
Nhưng vào lúc này, ba người đồng thời nghe được giọng của Tinh Diệu Hoàng.
“Đừng động vào hắn.”
Ba người vội vàng thu hồi Linh Ý, không ra tay với Khương Thành nữa.
Những cao thủ của Thiên Tộc đều tự có cách đặc biệt để truyền tin, thậm chí
còn thần kỳ hơn rất nhiều so với cách truyền tin thông thường nữa.
Một người trong đó tò mò hỏi: “Bệ hạ, không biết người này là ai, chúng ta nên
đối đãi như thế nào?”
Tinh Diệu Hoàng khẽ mỉm cười: “Hắn là Khương Thành, cũng giống như Thu
Vũ Tuyền kia vậy, không phải là gian tế của kẻ địch, các ngươi cứ xem hắn như
khách là được rồi.”
Hắn nhìn thoáng qua Khương Thành đang bị một đám tử đệ hoàng thất bao
quanh.
“Thì ra là hắn tới Hoàng cung để học tập sao?”
Theo hắn thấy, Thu Vũ Tuyền đến đây là vì để học tập Linh kỹ, mà Khương
Thành cũng là Thần thai giống như nàng, muốn đến để học tập cũng là rất bình
thường.
Huống chi Khương Thành vừa đến đây thì đã chủ động giải trừ ẩn thân rồi.
Nếu thật sự là người có mưu đồ bất chính, chắc chắn sẽ không chủ động bại lộ ở
chỗ này.
Những cao thủ cung đình ở trong chỗ tối cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy xem ra vừa nãy là chúng ta đã hiểu lầm hắn rồi.”
“Đúng đấy, còn tưởng rằng hắn bụng dạ khó lường nữa.”
“Nhưng mà, Thu Vũ Tuyền có thể vận dụng được năng lực của tộc ta cho bản
thân nàng, còn Khương Thành thì chưa chắc đâu.”
“Ha ha ha, hắn có thể có được chí tiến thủ như thế này cũng đã đáng mừng lắm
rồi.”
“Chỉ đáng tiếc, Thu Vũ Tuyền chỉ có một mà thôi!”
Bọn họ đã hoàn toàn yên tâm, lao nhao cười rồi thu hồi Linh Ý của chính mình,
không chú ý đến bên này nữa.
Mà Thành ca ở trong sân lúc này đã bị một đám tử đệ hoàng tộc vây đến một
con ruồi cũng không bay lọt.
Trên cơ bản, chính là phiên bản lần trước ở Tông Phiêu Vương phủ.
“Ngươi là ai?”
“Hắn nhất định là gian tế!”
“Mau bắt hắn lại mang đi trị tội!”
Lại tới cái trò này à?
Thành ca cũng không biết phải làm sao luôn rồi.
Đây là do các ngươi ép ta đấy nhé, vậy ta chỉ đành miễn cưỡng thu Toái Linh
phiến của các ngươi, thay thế bảo quản rồi.
“Ta đi cùng nàng ta, không phải là gian tế gì hết.”
Nói xong, hắn không hề e dè mà vỗ vỗ cái vai thon gầy của Tuyền muội tử.
Đối với hành động này của hắn, bản thân Thu Vũ Tuyền cũng không hề nổi cáu.
Dù sao kể từ năm đó khi cùng nhau tiến vào Gia Vương đạo trường, hai người
cũng đã tiếp xúc với nhau rất nhiều lần rồi, lúc nàng đắc ý vênh váo còn từng sờ
đầu của Khương Thành nữa kìa.
Lúc này nàng cũng chỉ nhẹ nhàng lui về sau một bước, sẵn tiện còn cố ý phủi
hạt bụi không hề tồn tại ở trên vai mình.
Ý tứ rất rõ ràng.
Ngươi bị vây công thì tự mình giải quyết lấy, đừng hy vọng ta sẽ nói giúp
ngươi.
Một khắc sau tất cả những tử đệ của hoàng tộc đều bùng nổ.
Bọn họ vừa nhìn thấy cái gì thế?
Tên tiểu tử này lại dám dùng móng vuốt bẩn thỉu của hắn đụng vào Vũ Tuyền
tiên tử?
Có trời chứng giám, bọn họ và Thu Vũ Tuyền đã học cùng nhau mười mấy ngày
rồi, nhưng đừng nói là sờ vai của nàng, ngay đến cả phạm vi ba thước xung
quanh nàng bọn họ còn không được tiếp cận nữa kìa.
Nếu như lúc nãy bọn họ chỉ là dò hỏi theo việc công vì Khương Thành đột
nhiên xuất hiện.
Vậy thì bây giờ, bọn họ đã thật sự bị lòng đố kị chọc giận rồi.
“Há lại có lí này!”
“Chó hoang ở đâu ra vậy chứ, loại như ngươi mà cũng mong với được tới người
cao quý như Thu cô nương à?”
“Không thấy người ta không hề để ý đến ngươi sao?”
“Cũng không biết tự soi thử mình trong nước tiểu xem sao?”
“Ta thấy tên này không chỉ là gian tế, mà hắn còn có ý đồ xấu với Thu cô nương
nữa đấy!”
Có người vì muốn kiếm chút tình cảm với Thu Vũ Tuyền, thậm chí đã bắt đầu
đứng ra làm hộ hoa sứ giả rồi.
“Ngươi còn không mau cách Vũ Tuyền tiên tử xa một chút?”
“Thu cô nương đừng sợ, để bọn ta thay ngươi tiêu diệt tên tặc tử này!”
Thành ca cũng sắp bị cảnh tượng này chọc cho bật cười luôn rồi.
Hắn không khỏi truyền âm oán giận với Thu Vũ Tuyền.
“Sao ngươi đi đến đâu cũng dụ được cả đám ong bướm thế hả?”
“Lần nào cũng hại ta vô cớ bị ghi thù, còn vô cớ bị quần đánh nữa chứ. ”
“Ha ha ha…”
Thu Vũ Tuyền truyền âm, trong giọng nói lộ ra sư vui sướng khi người khác
gặp họa.
“Không phải là ta kêu bọn họ làm như vậy đâu.”
Nàng biết, với Khương Thành thực lực, bọn hoàng tử hoàng tôn này chẳng là gì
cả.
Nhưng nếu thật sự ra tay thì cũng không ở nổi Vương triều Tinh U nữa rồi.
Xem ngươi làm sao bây giờ!
“Dù sao cũng đừng hy vọng ta giải vây thay ngươi, tự cầu may mắn đi nhé!”
“Ngươi được lắm!”
Thành ca đang định nói chút gì đó thì lúc này ba người dạy học cung đình rốt
cuộc đã không nhìn nổi nữa.
Vừa nãy Tinh Diệu Hoàng đã âm thầm dặn dò rồi, Khương Thành không phải
kẻ địch, hơn nữa phải xem như là khách.
“Được rồi, các ngươi đừng có ngộ thương khách của chúng ta!”
“Người này đúng thật là đi chung với Thu Vũ Tuyền.”
Ba người không chỉ đứng ra giải vây, còn cố ý xin lỗi Thành ca.
“Khương đạo hữu, bọn họ đã hiểu lầm ngươi, không biết ngươi là khách quý
của tộc ta.”
“Chúng ta thay mặt bọn họ nói xin lỗi ngươi.”
Thành ca ngẩn ra, ba người này biết thân phận của mình sao?
Vậy kế hoạch giả dạng làm thầy giáo để thu Toái Linh phiến không thể thực
hiện được nữa rồi.
Đám tử đệ hoàng tộc ở đối diện cũng hai mặt nhìn nhau.
Người này thật sự quen biết Thu Vũ Tuyền cơ à?
Nói thật, thân phận của Thu Vũ Tuyền trở thành một câu đố khiến bọn họ cũng
rất tò mò về lai lịch của nàng.
Chỉ là cho đến hiện tại Tinh Diệu Hoàng vẫn phong tỏa tin tức về Thần thai nên
bọn họ cũng không biết là chuyện gì.
“Quên đi, kẻ không biết không có tội.”
Thành ca lại vỗ vỗ Thu Vũ Tuyền bả vai, thậm chí còn cố ý nhếch lông mày với
đám tử đệ kia nữa.
“Đã sớm bảo là bọn ta đi cùng nhau rồi mà, còn rất thân nữa đó, các ngươi lại
cứ không tin.”
Hơn trăm tử đệ của hoàng tộc vốn đã chuẩn bị buông bỏ địch ý, nhưng khi nhìn
thấy cảnh này, lửa giận lại lần nữa bị đốt lên.
Tên này lại động tay động chân với Thu Vũ Tuyền tiên tử cao quý nữa rồi?
Là đang tuyên bố chủ quyền đó sao?
Quả thật là khinh người quá đáng mà!