một mình nghênh chiến.
Nhưng mà lần này, Ngộ Sơn Thánh Chủ vốn tính đứng xem kịch hay cũng phát
huy được một chút tác dụng.
Bởi vì bên Hám Thiên cung vẫn còn hơn năm mươi Thánh Chủ.
Những người này cảm thấy đối với ba người cầm trong tay đế khí siêu phàm
như Hạo Vương, Gia Vương và Cư Vương thì việc hạ gục Khương Thành chỉ là
chuyện dễ dàng trong vài phút.
Vậy nên mới chọn lựa tấn công những người còn lại của Phi Tiên môn.
Cũng may mà Ngộ Sơn vừa tấn cấp Thánh Chủ đỉnh phong.
Lại cộng thêm hai mươi lăm Thánh Chủ nhóm Đoan Khiêm và Đoan Giác đến
đầu quân vừa được thả ra ban nãy, nơi này lại là sân nhà của Phi Tiên môn nên
mới có thể chống đỡ nổi.
Đại chiến ở bên đây trong thời gian ngắn không thể phân thắng thua được.
Thứ quyết định hướng đi cuối cùng của trận chiến vẫn là ở bên của Khương
Thành và ba Thánh Chủ đỉnh phong.
Mới bắt đầu Khương Thành không hề sử dụng nguyên thuật, cũng không hề
dùng đến linh ý thập nhất trọng.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn muốn nhìn xem bây giờ thánh giới của bản thân
có thể chống đỡ được bao nhiêu áp lực.
Vào lúc còn là Đạo Thần cao giai, điểm yếu lớn nhất của hắn đó là đạo hải
không chịu nổi sự va chạm của thánh giới.
Một khi đạo hải mà sụp đổ thì đạo tâm sẽ bị phản phệ, chiến đấu cơ bản sẽ thua
ngay.
Còn hiện giờ khi đối mặt với sự va chạm của ba thánh giới hợp tác với nhau,
thánh giới của hắn mặc dù chấn động kịch liệt, thậm chí còn xuất hiện cả vết
hằn rạn nứt, có dấu hiệu muốn lung lay chực đổ nhưng đạo tâm lại không chịu
bất cứ ảnh hưởng gì.
“Bây giờ ca mạnh đến thế rồi à?”
Thánh giới của bản thân gặp nguy hiểm, hắn không hề kinh ngạc.
Mặc dù quy mô thánh giới có ba nghìn căn nguyên làm nền tảng sẽ vượt xa so
với những Thánh Chủ bình thường khác, nhưng nó vẫn có chênh lệch với Thánh
Chủ đỉnh phong.
Đạo của Thánh Chủ đỉnh phong đã đạt đến giới hạn của vị diện, cấp bậc của
thánh giới cũng giống như vậy.
Nhưng dù thánh giới đã bị đánh đến mức hiện ra vết nứt, theo lý thì đạo tâm
cũng nên thương tật khắp nơi rồi mới đúng.
Còn đạo tâm của Khương Thành lại không hề có cảm giác gì.
“Lẽ nào là bởi vì ta dung hòa đạo tâm và huyền văn lại với nhau nên đạo tâm đã
biến dị rồi, nó trở nên ổn định hơn so với của người khác?”
Vào lúc những ý nghĩ này chuyển động quanh quẩn ở trong đầu của hắn thì vết
nứt của thánh giới cuối cùng đã lan tràn ra.
Răng rắc!
Thánh giới của hắn cuối cùng cũng chia năm xẻ bảy, tan thành mây khỏi.
“Ha ha ha ha!”
Hạo Vương và Gia Vương nhìn thấy cảnh này thì vui mừng khôn xiết.
Bọn họ vốn còn lo lắng Thành ca sẽ có sát chiêu gì đó nữa chứ.
Giống như nguyên thuật tam bách trọng lần trước, hoặc như thủ đoạn ngăn cách
căn nguyên đặc biệt kia.
Kết quả mới chỉ khai chiến có mười mấy giây đã thành công đánh đổ được
thánh giới của hắn rồi.
“Khương Thành à, ngươi cũng chỉ có thế mà thôi?”
“Ta còn tưởng ngươi lợi hại thế nào chứ!”
“Chịu chết đi!”
Ba ngươi vô cùng hứng chí triển khai nguyên thuật, dự tính hoàn thành đợt tấn
công cuối cùng.
Sau đó, nguyên thuật của bọn họ đều hoàn toàn bị tiêu biến ở trong không trung.
Bởi vì thánh giới của Khương Thành lại được mở ra một lần nữa.
Thứ hắn tu luyện là đạo quy tắc, hiệu quả của thánh giới đó là ảnh hưởng quy
tắc căn nguyên, vậy nên chuyện nguyên thuật của đối phương bị phá hủy cũng
là điều đương nhiên.
Chỉ là, ba người đối diện lại đồng loạt kinh ngạc hô lên.
“Không thể nào được!”
Ban nãy thánh giới của Khương Thành đã bị hủy rồi mà.
Đạo tâm của hắn hẳn phải nên chịu sự thôn phệ mãnh liệt, trạng thái rơi xuống
đáy cốc mới đúng chứ.
Thánh Chủ giao đấu, khi đến cái bước này thì thông thường đã có thể tuyên bố
kết thúc được rồi.
Sao có thể lại thúc đẩy đạo tâm mở ra thánh giới nhanh như thế chứ?
Lẽ nào đạo tâm của hắn là bằng sắt hay gì?
Bọn họ hiển nhiên đều đã đoán sai.
Cái loại chuyện thánh giới bị hủy vạn kiếp bất phục này, làm sao Thành ca có
thể không chịu ảnh hưởng gì cho được.
Ban nãy quả cầu trong đen trắng ở trong cơ thể hắn rung chấn kịch liệt, còn lóe
qua một tia sương mù màu xám, rất hiển nhiên là đã bị ảnh hưởng rồi.
Hắn có thể cảm nhận được đạo tâm suy yếu đi ít nhiều, nhưng cũng chỉ có thế
mà thôi.
Nó hoàn toàn chẳng phải chuyện to tát gì, càng không thể nói là công kích mang
tính hủy diệt.
Trong chớp mắt hắn đã khôi phục lại sức mạnh, một lần nữa mở ra thánh giới.
“Điều này đúng là nghịch thiên!”
Đến cả bản thân Thành ca cũng cảm thấy nó quá phạm quy rồi.
Sau khi đo lường được cực hạn của bản thân, cuối cùng hắn cũng bắt đầu điên
cuồng tấn công.
Vẫn giống như trước mở đầu bằng “Thái Thượng Hóa Đạo”, phong tỏa hết căn
nguyên trong chu vi hàng trăm triệu dặm, cắt ngang nhịp tấn công của ba người
ở đối diện.
Ngay sau đó linh ý xông lên, trực tiếp đánh vào biển ý thức của Cư Vương ở đối
diện.
Cư Vương theo bản năng điều động đạo tâm để ngăn cản đòn tấn công.
Đạo của Thánh Chủ đỉnh phong rất mạnh, Linh ý Thiên giai thập nhất trọng của
Khương Thành cũng không thể nào phá vỡ được phòng tuyến.
Nhưng đạo tự thân vừa được điều động, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến thánh giới
của bản thân hắn.
Và cái mà Khương Thành đợi đó là cơ hội này đây!
Ngay giây tiếp theo, nguyên thuật thất thập ngũ trọng dọng một quyền về phía
hắn.
Nguyên thuật tam bách trọng trọng lúc ban đầu là do ba trăm tòa căn nguyên
thần đài dung hợp tạo thành, còn nguyên thuật thất thập ngũ trọng lần này là căn
nguyên thần hạch.
Dù cho thằng ở vế sau có số lượng ít hơn rất nhiều nhưng uy lực lại mạnh mẽ
gấp mấy lần.
Sau khi đạo hải nâng cấp thành thánh giới, sự gia trì cho căn nguyên quy tắc
cũng tăng lên rất nhiều.
Lại cộng thêm Khương Thành còn đổi một thanh đế khí siêu phàm.
Một đòn giáng xuống, chỉ thấy từng quả cầu lửa xé rách chân trời nhanh chóng
lao xuống.
Những ngọn lửa này rơi xuống thánh giới nhưng lại không hề bốc cháy.
Nó giống như sái đậu thành binh vậy, ở phía trên thánh giới đỉnh phong của đối
phương mọc ra bảy mươi lăm chiếc gai nhọn.
Màu sắc của những chiếc gai này lấp lánh đủ màu, xếp thành một đội hình đặc
biệt ở các vị trí của thánh giới khổng lồ.
Giống như bảy mươi lăm chiếc đinh vậy.
Tuy nhiên, sức phá hoại của nó còn lớn và mạnh hơn đinh rất nhiều.
Trong phút chốc, bảy mươi lăm chiếc gai đồng loạt nức toạt, sức phá hoại
không gì cản được nổ thẳng ra bảy mươi lăm cái lỗ ở phía trên thánh giới đỉnh
phong.
Có lỗ chỉ bằng hạt gạo, cũng có hố to bằng miệng bát, và còn có cả lỗ như cái
hố to nữa.
Mỗi một lỗ thủng đều nổ ra một vết hằn nứt ở trên thánh giới.
Cư Vương lập tức bị trọng thương.
Đạo tâm của hắn cũng không có được sức chống chịu mạnh mẽ như của
Khương Thành, một sức mạnh phản phệ đột ngột ập tới.
Còn chưa kịp đợi hắn phản ứng, nguyên thuật thất thập ngũ trọng lại tiếp tục
đánh tới lần thứ hai.
Những quả cầu lửa đầy trời lại giáng xuống, tiếp tục nổ ra từng lỗ hổng mới ở
trên thánh giới.
Đùng!
Thánh giới đỉnh phong như một tấm sắt cuối cùng cũng không chống đỡ nổi,
hoàn toàn vỡ tung, Cư Vương cơ bản đã mất đi sức chiến đấu.
Mà lúc này, Gia Vương và Hạo Vương bị “Thái Thượng Hóa Đạo” tạm thời giữ
chân cũng giết tới.
Hai người thúc đẩy thánh giới cùng nhau tấn công.
Cùng lúc này, đế khí siêu phàm còn vung ra hai thánh giới hoàn toàn mới!
Thành ca đồng nghĩa phải đối mặt với sự trấn áp của bốn thánh giới cũng không
hề hoảng loạn gấp gáp, thần hồn và tiên lực thúc đẩy đạo của Thái Ngư kiếm,
thánh giới Túng Tình cũng được mở ra theo.
Đạo do đế khí tự có này bình thường được gọi là khí đạo đồng hành.
Trong khoảnh khắc cả ba khí đạo tiếp xúc với nhau, chúng không hề sinh ra
tiếng động dữ dội kịch liệt gì, tất cả cứ như được xảy ra ở một thứ nguyên khác
vậy.
Chỉ là luồng chấn động đáng sợ và sức phá hoại kinh thiên động địa do sự giao
tranh mãnh liệt đó mang tới lại vô cùng chân thực.
“Ngươi lại có đế khí siêu phàm!”
Mãi cho đến giây phút này, Gia Vương và Hạo Vương cuối cùng đã ý thức
được, bản thân chẳng hề chiếm được một chút ưu thế nào về phần binh khí cả.
Mà ngược lại còn xem như rơi vào thế yếu.
Bởi vì đế khí siêu phàm của hai người họ đều chỉ chứa đạo của Thánh Chủ bình
thường thôi.
Còn thanh Thái Ngư kiếm của Khương Thành thì lại mang theo đạo Túng Tình
của Thánh Chủ đỉnh phong.
Ba đại khí đạo va chạm nhau, trong chớp mắt Khương Thành đã chiếm thế
thượng phong.
Chớp lấy cơ hội này, hắn chống đỡ đòn tấn công của hai người kia, giết đến
trước mặt Cư Vương vừa bị đánh cho phế tàn, không cho đối phương có cơ hội
trở mình.
Thái Ngư Kiếm quét qua, Thánh Chủ đỉnh phong mất mạng ngay tại chỗ!