Hắn không muốn giống như lần trước, lãng phí một đống Huyền Văn để ngăn
cản sự công kích của đối phương.
Thế thì không thú vị gì cả?
Thân làm một diễn viên chính, sao có thể bị động như thế?
Đương nhiên phải để đối phương tới phòng ngự.
Để thi triển Kiếm Tâm, hắn vẫn dùng Hồng Tuyệt Kiếm.
Một kiếm vung ra, hắn trực tiếp giết về phía thủ lĩnh Tử Viêm ở gần nhất.
Hoàn toàn không quan tâm việc này có thể sẽ phải đối diện với người mạnh
nhất.
Trước đây, thật ra mọi người đều không hiểu Khương Thành giết chết tên Viêm
tộc trước kia như thế nào.
Bọn họ có nghĩ thế nào cũng không ra.
Nhưng khi nhìn thấy 15 môn Kiếm Tâm cùng lúc lấp lánh khắp nơi, Thương Hư
đại đế cuối cùng cũng biết hắn mạnh cỡ nào.
Còn lúc nhìn thấy 50 đạo Huyền Văn thêm vào trên Kiếm Tâm kia, đám người
Bạch Vô Khởi và Kim Khao cuối cùng cũng đã biết hắn mạnh ở chỗ nào.
Đây chính là một thánh nhân của thế giới cấp thấp.
Ngoài quy luật không gian của Tiên Đế ra, hắn đã phát huy hệ thống sức chiến
đấu của Huyền Giới và Tiên Giới đến mức độ cao nhất.
Mà ở đây, cũng không tồn tại tâm quy tắc.
Cho nên, đây có lẽ chính là tác phẩm kinh điển của sức chiến đấu hai giới Tiên
Huyền trước đây.
Hồng Tuyệt kiếm không hề chần chừ giơ đến trước mặt của thủ lĩnh Tử Viêm.
Bùm bùm bùm!
Ngọn lửa màu tím từng tầng từng lớp hình thành từng lớp phòng ngự ở bên
ngoài thân thể đối phương.
Còn ở ngoài vòng tròn phòng ngự, 15 đạo Kiếm tâm lấy Sinh Diệt làm đầu, lập
tức bắt đầu quá trình đột phá.
Thôi Xán Vẫn Diệt của tiểu thế giới Ngũ hành, trong chớp mắt đã kinh động
đến tất cả.
Cũng chiếu sáng khuôn mặt sửng sốt của tên thủ linh Tử Viêm kia.
Hắn không hề tận mắt nhìn thấy cảnh tượng Khương Thành giết chết tên Xích
Viêm kia trước đây.
Nhưng giới hạn tối đa của thế giới cấp thấp, hắn rõ như lòng bàn tay.
Chỉ xem Khương Thành như dùng âm mưu quỷ kế gì đó, ví dụ như lừa Xích
Viêm dỡ bỏ phòng bị, sau đó lại đánh lén.
Sức mạnh của hắn mạnh hơn rất nhiều lần so với Xích Viêm kia, cho nên cũng
không xem là chuyện gì lớn.
Chỉ cảm thấy thay thành bản thân chắc chắn có thể nhẹ nhàng chống đỡ được.
Nhưng hiện tại, hắn cuối cùng cũng biết lúc đó chuyện Xích Viêm đã gặp phải
là gì rồi.
Việc này căn bản không phải là chuyện mà người của thế giới cấp thấp có thể
làm được.
Người này đã đột phá cực hạn của tất cả vị diện ở đây?
Làm sao có thể được?
Dưới sự tăng cường 50 đạo Huyền Văn thất trọng, sức sát thương sản sinh ra
lúc tiểu thế giới Ngũ hành bị thiêu cháy, đã không hề kém sự tàn phá của tiểu
thế giới thật.
Ngay cả khi cấp độ sức mạnh hỏa của hắn có cao hơn nữa, thì cũng chỉ là những
gợn sóng bắn tung tóe khắp nơi.
Kiếm Tâm cũng không phải là lực quy tắc, mà là một loại hàm ý, không hề chịu
sự áp chế của cấp độ quy tắc.
Chỉ có điều sức mạnh bổ sung thêm cho Kiếm Tâm, chung quy vẫn phải dựa
vào lực quy tắc thêm vào.
Thứ mà hắn dựa vào, cũng chính là quy tắc cấp độ cao hơn của thế giới cấp cao
hơn.
Sau khi những Kiếm Tâm còn lại đều đã dùng đến, tất cả mọi người không còn
nhìn rõ là đã xảy ra chuyện gì nữa rồi.
Chỉ có thể nhìn thấy giữa sân nhanh chóng xuất hiện nhật thăng nguyệt hạ, cảnh
tượng đẹp đẽ khi ánh sáng và bóng tối đan xen.
Mùi vị chết chóc tràn ngập khắp nơi, khiến cho người ta không chịu nổi muốn
rời khỏi.
Vòng tròn phòng ngự của thủ lĩnh Tử Viêm ở đối diện cuối cùng cũng bị phá
vỡ.
Cả quá trình nhìn tưởng phức tạp, nhưng cũng chỉ trong một cái chớp mắt ngắn
ngủi.
Trong khoảnh khắc đó, vòng tròn ngọn lửa màu tím từng lớp từng lớp tan biến
giống như bọt khí.
50 đạo Huyền Văn cuối cùng chỉ còn lại 5 đạo cuối cùng, nhưng chung quy vẫn
giết đến trên cơ thể của thống lĩnh Tử Viêm.
“Không!”
Đồng tử của Thống lĩnh Tử Viêm lập tức mở to.
Hắn có chết cũng không ngờ được, người của thế giới cấp thấp, vậy mà thật sự
có thể dựa vào những lực quy tắc thô thiển kia, mạnh mẽ đục khoét quy tắc
phòng ngự của cấp độ cao hơn hắn.
“Chân Viêm thế giới” bọn họ chinh phục những vị diện khác đã không còn là
lần đầu nữa.
Gặp phải những sự kháng cự cũng không chỉ một lần.
Trước đây, hắn đã từng biết một số cao thủ đỉnh phong vị diện khác.
Thủ đoạn của những người này đủ các thể loại quỷ kế huyền diệu, nhưng cuối
cùng đều đổ gục trước mặt quy tắc của cấp độ cao hơn.
Hỏa lực của bọn họ giống như bức tường than vãn, dưới tường chảy máu tươi
của vô số nhân tài tuyệt vọng.
Huyền Giới chỉ là một thế giới chả là gì trong đó, thậm chí còn không bằng một
vị diện nào đó từng bị bọn họ chinh phục.
Vậy mà ở đây, lại xuất hiện một cách thần kỳ một người có thể sản sinh ra sự uy
hiếp chí mạng đối với hắn.
Đây hoàn toàn chính là chuyện không thể nào!
Đâm rồi!
Hồng Tuyệt kiếm không hề trì hoãn đâm xuyên qua cơ thể của tên thủ lĩnh Tử
Viêm này.
Ngoài quy tắc cấp độ cao hơn, những phương diện khác không hề mạnh hơn
Chuẩn Đế bao nhiêu.
Sau khi bị đâm xuyên cơ thể, hắn cũng sẽ chết.
Ngọn lửa tím từng đám lửa lớn bắn tung tóe ra ngoài.
Trên không trung thiêu đốt cả một vùng không gian, hình thành từng cái lỗ hổng
đáng sợ.
Ánh mắt của hắn nhanh chóng xám xịt lại.
Trong khoảnh khắc trước khi sắp chết, trong mắt hắn vẫn tràn ngập sự khó tin
mãnh liệt.
Giống như không dám tin, bản thân cứ như vậy mà chết đi.
Chết trong tay một tu sĩ của thế giới cấp thấp.
Năm người còn lại kia đã bị tình cảnh bất ngờ xảy ra này làm cho sợ ngây người
rồi.
Trước đây Khương Thành đánh bất ngờ thủ lĩnh Tử Viêm, bọn họ không ra tay.
Bởi vì cảm thấy việc này là tự tìm đường chết, thủ lĩnh Tử Viêm sẽ dễ dàng giải
quyết người này.
Đây là con mồi của hắn, không nên tùy tiện nhúng tay, sẽ làm cho hắn không
vui.
Bọn họ ôm theo tâm thái đến chơi cho vui.
Nhưng đợi đến khi bọn họ phát hiện tình hình không đúng, tất cả đều không còn
kịp nữa rồi.
Cứ va chạm nhau như vậy, người mạnh nhất trong số bọn họ đã chết rồi.
Nhanh đến mức chưa kịp phòng bị.
Thành Ca rút lại Trường kiếm, quay người lại nhếch miệng cười một cái.
“Niềm vui này như thế nào? Các ngươi có hài lòng không?”
“Bây giờ có phải là cảm thấy cuộc sống cũng rất kích thích, không nhạt nhẽo
như vậy đúng không?”
Tất cả mọi người trong đại điện đều im lặng như gà.
Sắc mặt của năm người đối diện vô cùng ngượng ngùng.
Màn làm mau vừa nãy độc ác biết chừng nào, bây giờ mặt mũi đều bị đánh đến
sưng phù ra sao.
Cho dù là những bằng hữu như Thương Hư Đại Đế và Bạch Vô Khải cũng đều
bị dọa cho ngốc nghếch rồi.
Trong mắt Thư Bạch Vi càng khó để kìm nén, lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ sùng bái,
sức chiến đấu như vậy khiến cho nàng hoa mắt chóng mặt.
Nhóm người Ninh Chi Lâm vô cùng vui mừng, lại cảm thấy sự tồn tại của bản
thân có chút dư thừa.
Không kìm được hỏi: “Cao thủ, cần sự giúp đỡ của bọn ta không?”
“Bọn ta nên làm gì?”
Trên thực tế, trong trận chiến này bọn họ căn bản không thể nhúng tay vào
được.
Nếu như giới hạn của cấp độ không bị phá vỡ, bọn họ cho dù có ra tay như thế
nào cũng là phí công.
Khóe miệng Thành Ca hơi nhếch lên: “Không cần đâu, các ngươi đứng ở bên
cạnh trợ uy cho ta là được rồi.”
“Được!”
Kể cả mấy người Thương Hư Đại Đế trong đó, toàn bộ đều rất khôn ngoan
đứng ở phía sau, một bộ dạng cổ vũ cố lên cho đại lão.
Tên Lam Viên nghe thấy lời này, mặt giống như là đã bị ai đó hung hãn đánh
cho một bạt tai.
Một sinh linh của thế giới cấp thấp, vậy mà lại hoàn toàn xem thường bọn họ.
Thế mà cứ hết lần này tới lần khác bọn họ vẫn không nói được lời nào.
Sắc mặt của hắn thay đổi, độc ác gầm một tiếng.
“Liên thủ!”
Bốn tên Viêm tộc khác lập tức cùng lúc vây đánh Thành ca từ bốn phía.
Bọn họ cũng không dám làm lớn nữa.
Đến mức này rồi, đâu còn cảm giác ưu việt của thế giới cấp cao gì nữa?
Đối mặt với một sinh linh cấp thấp mà bọn họ vốn dĩ coi thường, bọn họ đã phải
dùng năm đánh một rồi.
Việc này đối với bọn họ mà nói, là chuyện cực kỳ nhục nhã.