Mọi người phát hiện Trọc Ma, hoàn toàn là nhìn thấy bằng mắt.
Có thể nghĩ, khoảng cách của hai bên gần cỡ nào.
Khi bọn họ gặp phải thì đã không thể tránh thoát được nữa rồi.
“Thái Thuỷ Trọc Ma!”
Cuối cùng Tùng Nghiên đã mất đi bình tĩnh, không nhịn được hét lên.
Bởi vì hắn ý thức được mình có thể sẽ chết ở đây.
Trọc Ma gặp phải lần này vậy mà có đến bảy trăm, hơn nữa còn có sáu con Trọc
Ma tam giai!
Đây là trận chiến đáng sợ mà quân đoàn thứ ba và quân đoàn thứ tư cũng đều
không thể chống lại được.
Nếu như cảm nhận được Trọc Ma ở phía trước nhiều như vậy mạnh như vậy,
vậy đổi thành Hạng Lê, hoặc là lựa chọn đi đường vòng, hoặc là nghĩ cách phân
tán những Trọc Ma này đánh phá từng con một.
Mà hiện tại, Khương Thành đã trực tiếp gặp phải toàn bộ bọn nó.
Trọc Ma phía đối diện sẽ không dừng lại đàm phán mấy câu với bọn họ đâu.
Sau khi ngửi được Tiên lực và khí tức quy tắc trên người đám người bọn họ,
giống như đám cá mập ngửi được máu tanh, lập tức gào thét vây lên.
Hiện tại quân đoàn thứ tám xưa không bằng nay, lòng can đảm vượt xa trước
kia.
Mọi người đã không muốn làm cá muối nữa.
Mặc dù biết rõ Trọc Ma nguy hiềm đáng sợ, nhưng không một ai mặt lộ vẻ sợ
hãi, ngược lại chiến ý hiên ngang.
“Giết!”
Các thống lĩnh hét lớn một tiếng, ai cũng coi thường cái chết.
Đạo khí ra khỏi vỏ, tiếng giết rung động trời.
“Khụ khụ khụ…”
Vừa mới hét ra một tiếng, rất nhiều người đã dừng lại.
Sau đó khom lưng thở hồng hộc.
Có vài người bị trọc khí ngút trời kia kích thích, dứt khoát đã ngất đi.
Hết cách rồi, trên cả đoạn đường trước đó, bọn họ bận rộn làm màn chắn Tiên
lực đã như đèn cạn dầu rồi.
Thiên Tôn và Chí Tôn hơi tốt một chút, trạng thái cạn kiệt gần hết.
Dưới xung kích của trọc khí, ngay cả đạo khí và căn nguyên cũng khó mà thắp
sáng, càng dừng nhắc đến chiến đấu.
Chỉ có thể làm nghề cũ - Cổ vũ cho Thành ca.
“Khương chủ soái uy vũ!”
“Khương chủ soái thần uy cái thế, nhất định sẽ lại chiến thắng trở về lần nữa!”
“Trọc Ma gì đó, ở trước mặt Khương chủ soái chỉ là gà đất chó sành mà thôi.”
Nhìn thấy một màn kia, Tùng Nghiên Chí Tôn suýt nữa cũng đã ngất theo.
Các ngươi muốn ầm ĩ thế nào?
Thật sự là đến để đánh trận sao?
Đùa ta à?
Gì mà cao thâm khó lường, gì mà chuyện xảy ra bất thường ắt có thâm ý, làm cả
nửa ngày đám người này thật ra là thật sự làm chuyện không đâu vào đâu chút
nào.
Sớm biết như vậy, mình đã không nên đến!
Hiện tại vô ích nộp lên theo một mạng.
Dưới cái nhìn chằm chằm bằng ánh mắt sụp đổ của hắn, một mình Khương
Thành đã đánh đến Trọc Ma phía đối diện.
Giống như Tùng Nghiên đã liệu trước.
Chỉ trong nháy mắt đầu tiên, Thành ca đã bị Thái Thuỷ Trọc Ma phía đối diện
chôn vùi.
Mặc dù hắn vừa lên đã thúc động Pháp Tắc không gian biến thái kia, nhưng lại
giống như trang trí.
Pháp cảnh thần cản giết thần trước kia, ngay cả Trọc Ma nhất giai cũng không
thể cản lại được, bị thẩm thấu thành cái sàng.
Cây cột đồ đằng lớn và hư ảnh căn nguyên bên trong, mặc dù đang uy thế kinh
người, nhưng đánh ở trên người Trọc Ma, gần như chỉ là không tổn thương.
Đón lấy từng tầng ma ảnh liên tiếp, Khương Thành quả quyết gọi ra Kiền
Hoàng Cổ, thúc động kiếm thập tam trọng.
Thùng!
Một tiếng trống vang, thế giới kiếm đạo rực rỡ sáng chói nở rộ.
Bao trùm hết tất cả Trọc Ma ở bên trong.
Ngay sau đó, một trận tàn sát gió bão đã nhanh chóng cuốn ra.
Trọc Ma ùn ùn kéo đến lập tức đã gặp phải đả kích mang tính huỷ diệt.
Mảng lớn bột phấn theo gió phiêu tán, chân tàn tay đứt bay tung toé ở trong
máu tươi.
Hơn sáu trăm con Trọc Ma nhất giai biến thành tro bụi trong kiếm đạo thập tam
trọng, không còn lại chút cặn bã nào.
Mấy chục Trọc Ma nhị giai cũng toàn bộ bị cắt thành thi thể tàn.
Thực lực của sáu con Trọc Ma tam giai cường hãn rất nhiều, mặc dù cũng là vết
thương chồng chất, nhưng lại không hề mất mạng.
“Đơn giản như vậy?”
Khương Thành lần đầu tiên gặp phải Trọc Ma có hơi bất ngờ.
Một đợt công kích kiếm đạo đã trực tiếp tàn phá, đây cũng không có gì đáng sợ
nhỉ.
Nhưng ngay sau đó, hắn đã nghe thấy tiếng kinh hô của mọi người ở phía xa.
“Cẩn thận!”
“Không tốt!”
Trong nháy mắt tiếp theo, phấn bột khắp trời và tàn thi biến mất không còn.
Trọc Ma vốn dĩ đã trở thành tro tàn đột nhiên lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt
hắn.
Ngay cả quá trình tái hợp cũng không nhìn thấy.
Hơn nữa còn vượt qua không gian, vô cùng kì diệu kéo gần khoảng cách với
hắn, gần như đều đã mặt dán mặt rồi.
Lần này, Khương Thành căn bản cũng không kịp lại lần nữa thi triển kiếm đạo
công kích.
Cuối cùng hắn cũng đã gặp phải công kích của Trọc Ma.
Đó là một loại công kích thần kì khiến người ta khó mà nói rõ.
Sức mạnh của Trọc Ma không hề kém hơn Yêu tộc và Man tộc cùng cấp chút
nào, đổi thành bất cứ Tiên Nhân nào khác, tiếp theo chắc chắn sẽ xương cốt đứt
gãy, tiên thể bị tàn phá hoàn toàn.
Nhưng Khương Thành lại ngay cả lực chấn động cũng không thể cảm nhận
được.
Tiên thế của hắn vẫn như cũ hoàn hảo không chút tổn hại nào.
Đây vẫn là bởi vì Thiên Hoang Bất Diệt Thể, khiến cho ngoại hình của hắn
không chịu ảnh hưởng của trọc khí.
Tất cả công kích của Trọc Ma đều bắt nguồn từ trọc khí.
Sau khi hiệu quả của trọc khí được miễn dịch, thân thể rõ ràng cao ngất như núi
của bọn họ lại ngay cả tổn thương vật lí cũng không đánh ra được.
Có điều, điều này không có nghĩa là Khương Thành bình yên vô sự.
Gần như trong cùng một lúc, phía trước phía sau đỉnh đầu dưới chân của hắn,
thậm chí ngay cả chỗ sâu trong hồn hải cũng đều đã đập đến trọc khí vô hình vô
chất.
Vô số trọc khí tiến quân thần tốc, rót vào trong cơ thể của hắn.
Thiên Hoang Bất Diệt Thể bình an vô sự, kinh mạch, cơ quan nội tạng và những
bộ phận khác trong cơ thể của hắn vẫn miễn dịch trọc khí như cũ.
Nhưng Tiên lực và thần hồn là thứ tu luyện ra, không hề thuộc Thiên Hoang Bất
Diệt Thể, bọn nó sẽ bị trọc khí ảnh hưởng.
Cũng chưa kịp cảm nhận, hồn hải mênh mông đã đột nhiên đông cứng lại.
Dưới ảnh hưởng của trọc khí, chủ hồn của nó bắt đầu từng chút một bị ăn mòn
đồng hoá, thậm chí ngay cả ý thức cũng dần dần tan rã.
Nằm ở trong loại trạng thái này, Khương Thành ngược lại không hoảng sợ chút
nào.
Không phải chỉ là sau khi giết chết còn có thể tái hợp lại thôi sao, Ảnh tộc năm
xưa cũng không phải là giống vậy à?
Không phải chỉ là chủ hồn bị phai mờ thôi sao, cũng không biết mình đã chết
bao nhiêu lần, bình tĩnh bình tĩnh.
Loại trọc khí này, chẳng qua chỉ là một loại lực lượng đặc biệt khác.
Hiện tại mình không thể đối phó được, nhưng hệ thống chắc chắn có cách.
Có điều, đội cổ vũ bên ngoài lại không có loại tâm trạng tốt này của hắn.
Mọi người quân đoàn thứ tám vốn dĩ tràn đầy tự tin, mặc dù không nhìn thấy
bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng chậm trễ không thấy Khương Thành đánh
ra lớp lớp vòng vây, cuối cùng cũng đã ý thức được việc lớn không tốt.
Lẽ nào Khương chủ soái thần uy cái thế đã thua rồi?
“Sao lại như vậy?”
“Lực công kích của Khương chủ soái mạnh, nhưng Thái Thuỷ Trọc Ma này khó
mà đề phòng đấy!”
“Vậy Khương chủ soái phải làm sao?”
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng đã ý thức được sự đáng sợ của Trọc Ma, bắt
đầu hoảng sợ.
Mà Khương Thành bị Trọc Ma chôn vùi hoàn toàn, lại đang đợi tiếng kêu bíp
vui tai của hệ thống.
Hắn có thể cảm nhận được Tiên lực của mình đã bị đông cứng hết, nhưng không
hề cảm nhận được đau đớn gì.
Chỉ là sau khi cảm thấy Tiên lực và thần hồn bị ăn mòn, thân thể giống như
không thuộc về mình nữa.
Cứ một mực tiếp tục như vậy, có lẽ mình sẽ biến thành một cái vỏ rỗng nhỉ?
Sao tiếng kêu bíp của hệ thống vẫn chưa vang vậy?
Sao mình vẫn chưa chết?
Ngay vào lúc suy nghĩ này của hắn nổi ra, một trận âm thanh cành lá lay động
đột nhiên đã đánh thức hắn.
Ào ào ào…
Ngộ đạo Tiên Thụ đến nay cũng không biết tác dụng cụ thể đột nhiên toả hào
quang rực rỡ.