“Ba phần nguyên liệu là đủ rồi?”
Dù là Hằng Vân Thiên Thần hay Quan Minh Thiên Thần đều dùng ánh mắt
sáng lấp lánh nhìn Khương Thành.
Trong ký ức của bọn họ, muốn tìm những luyện khí sư khác luyện khí, ít thì
chuẩn bị năm sáu phần, nhiều thì phải tới mười phần nguyên liệu.
Thành ca nhướn mày: “Luyện chế một món chỉ cần một phần nguyên liệu thôi,
vì sao ba phần lại không đủ?”
Nghe lời phản vấn đầy lẽ đương nhiên của hắn, mọi người đều oán thầm trong
lòng.
Đừng nói tới xác suất luyện khí thất bại cực kì cao, dù cho tỉ lệ thành công của
ngươi có kỳ tích đạt đến trên chín mươi phần trăm thì cũng có thể cả ba lần đều
thất bại đấy?
Lão tổ Mông Lịch đến từ Toái Vân thế gia chà xát hai tay, cẩn thận dò hỏi: “Vậy
thù lao thì…”
“Hả?”
Thành ca vẫn chưa giúp người khác luyện khí bao giờ nên cũng không hiểu quy
tắc cho lắm.
“Thù lao chẳng phải đã bao gồm trong ba phần nguyên liêu kia rồi sao?”
Sở dĩ hắn muốn lấy ba phần nguyên liệu là tính để hai phần còn lại làm thù lao
của bản thân mình.
Dùng một phần kiếm lời hai phần, hắn còn cảm thấy bản thân mình đã xấu xa
lắm rồi đấy.
Hả, cái này?
Mọi người đều không tin vào lỗ tai của bản thân mình nữa rồi.
Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Hằng Vân Thiên Thần há miệng, vẻ mặt không thể tin được muốn xác nhận lại
một lần nữa.
“Chỉ cần cho ngươi ba phần nguyên liệu là đã có thể đợi đế khí ra lò rồi á?
Không cần thêm thù lao nào khác sao?”
Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của bọn họ, Thành ca có một xíu hối hận.
Sớm biết thì bản thân đã ra giá cao hơn rồi, bây giờ muốn đổi lại cũng không
được.
“Khụ, đúng là như vậy.”
Hắn sờ mũi mình, nhắc nhở thêm một câu khó hiểu.
“Tất nhiên, nếu các ngươi vui lòng đưa thêm một chút nữa thì ta cũng rất hoan
nghênh.”
Mông Lịch cảm thấy điều này quả thực là quá hời rồi, không khỏi dấyg lên nghi
ngờ.
“Vậy nếu như dùng hết ba phần nguyên liệu mà không luyện ra được thì sao?”
Thành ca thầm nhủ, mắc mớ gì ngươi lại hỏi cái vấn đề nghiệp dư này vậy hả?
Luyện khí thuật của ca hoàn toàn không có chuyện sẽ thất bại, đã hiểu chưa?
“Vậy ta sẽ tự mình cung cấp nguyên liệu, đến khi nào luyện ra mới thôi.”
Hắn cũng đã nói đến thế này rồi, mọi người còn nói được gì nữa đây?
Cả đám người hoàn toàn sôi nổi nhốn nháo.
“Loại chuyện tốt thế này không thể bỏ qua được!”
Hai Thiên Thần là Hằng Vân và Mông Lịch đã một người trái một người phải,
không hẹn mà cùng nhau cướp lấy hai tay của Khương Thành.
“Khương tông sư, bây giờ ta đang có ba phần nguyên liệu, Hỗn Độn Ngân Ngọc
Tủy cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi!”
“Khương tông sư, ta cũng chuẩn bị xong rồi, giúp ta luyện chế trước đi!”
“Hằng Vân, có phải ngươi muốn khai chiến với ta không?”
“Mông Lịch, ngươi tưởng ta sợ ngươi chắc?”
Không chỉ có hai người họ mà ba Thiên Thần còn lại đang có mặt cũng chen
lên.
“Khương tông sư, ta cũng có ba phần nguyên liệu, mấy năm này ta cầu ông lạy
bà nhưng cái tên Thanh Khuyết kia vẫn là không chịu giúp đỡ.”
“Nếu như ngươi giúp ta, ta bằng lòng bỏ ra bốn phần nguyên liệu!”
Hai mắt Thành ca sáng lên, vội vàng hất Mông Lịch và Hằng Vân ra, đi nhanh
đến trước mặt cái người này.
“Xem ra ngươi xứng đáng là người đầu tiên.”
Dực Hàn Thiên Thần được khâm điểm trước giờ đều luôn nghiêm nghị không
thích nói cười, nhưng lúc này lại nhịn không được vui mừng khôn xiết.
“Đa tạ Khương chưởng môn!”
Nhưng hắn chưa vui vẻ được mấy giây thì Diên Chân Thánh Chủ đỉnh phong
đứng ở kế bên đã chen vào.
“Ta ra năm phần!”
Thành ca lại lập tức xô Dực Hàn Thiên Thần ở trước mặt ra, bước đến trước mặt
người này.
Vì để tuyên dương tinh thần cạnh tranh của đối phương, hắn mặt mày rạng rỡ
nói: “Trên ngực của ngươi đã viết luôn chữ người thứ nhất rồi, nếu ta không
giúp ngươi trước thì thật là làm trái ý trời!”
Nhất thời mọi người đều không biết nên khóc hay cười.
Lão huynh à, ngươi còn thực tế hơn được nữa không?
Dực Hàn Thiên Thần suýt nữa giận đến mức lệch mũi.
Tất nhiên hắn không dám nổi nóng với Thành ca, thế nên chỉ có thể chỉ vào cái
tên Diên Chân Thánh Chủ kia rống giận: “Ngươi chỉ là một Thánh Chủ nhỏ
nhoi mà cũng dám giành với ta hả, muốn chết à?”
Hằng Vân và Mông Lịch cũng vô cùng tức giận.
“Ai cho ngươi nâng giá vậy hả, không muốn lăn lộn ở đây nữa à?”
“Đối mặt với tiền bối mà khiêm nhường cũng không biết sao?”
Diên Chân lại không hề sợ hãi.
“Đế khí cũng như cái mạng thứ hai vậy, loại chuyện này thì khiêm nhường gì ở
đây?”
Hắn gấp gáp như vậy cũng là vì có suy xét.
Ai biết được Khương tông sư có thể ở đây bao lâu chứ?
Lỡ đâu một hai ngày sau có một đám Chính Thần đánh tới, cướp lão nhân gia
hắn đi mất, vậy chẳng phải lỡ mất một cơ duyên hay sao?
Vậy nên hắn thà rằng bỏ nhiều vốn hơn một chút cũng phải sớm có được đế khí
kia để yên lòng hơn.
“Được rồi, được rồi, ai mà còn cãi nhau nữa là mất cơ hội đấy.”
Một câu nhẹ nhàng của Thành ca còn có ích hơn bất cứ cái gì.
“Bắt buộc phải nể mặt Khương tông sư.”
“Vậy cứ để Diên Chân là người đầu tiên đi, dù sao trước giờ bọn ta đều rất
chiếu cố hậu bối…”
Trong lòng mọi người cũng không có sức đâu mà nói móc.
Cứ làm như cái người ban nãy uy hiếp muốn mần thịt Diên Chân không phải là
các ngươi vậy đó.
Sau khi nhận được năm phần nguyên liệu mà Diên Chân Thánh Chủ giao lên,
Khương Thành vui như nở hoa.
Tốc độ kiếm huyền tinh nhờ luyện khí này cũng không chậm nhỉ.
“Ngươi muốn có đạo gì? Nể tình ngươi thành ý của ngươi nhiều nhất, ta có thể
cho ngươi một cơ hội để lựa chọn.”
“Cái, cái gì?”
“Còn có thể lựa chọn loại đạo á?”
Mọi người lại lần nữa nghi ngờ có phải bản thân đã nghe lầm rồi không.
“Chẳng phải đế khí chỉ mang theo đạo của chính luyện khí sư thôi sao?”
“Khương tông sư, ngươi không phải là đạo Thanh Viêm à? Sao lại có thể luyện
được những đạo khác?”
Ban nãy Khương Thành luyện ra đạo của Thanh Viêm, mọi người còn tưởng
rằng chỉ là trùng hợp hắn cũng tu luyện cái đạo này mà thôi.
Thành ca bĩu môi, sao ta lại có thể là đạo Thanh Viêm chứ?”
“Thuật tâm luyện, bác đại tinh thâm, không có câu nệ như thế.”
Hắn dựa theo quá trình lần trước lừa gạt Ngộ Sơn, tùy tiện nói: “Chỉ cần mở
thánh giới để ta cảm nhận một chút là được.”
Cái loại chuyện khó tin thế này, nếu không phải khi trước hắn thành công luyện
ra được một món đế khí thì mọi người sẽ nghĩ đó là đang sỉ nhục trí khôn của
họ.
Có thể lựa chọn được loại đạo, điều đó có ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Dù sao đạo của bản thân luyện khí sư bình thường cũng không mạnh.
Nếu như có thể dựa theo đặc điểm để lựa chọn loại đạo, vậy đế khí sẽ thuận tay
hơn gấp trăm lần.
Ban nãy Quan Minh Thiên Thần nhận được đế khí lập tức cảm thấy đế kiếm
trong tay bản thân không còn ngon lành như trước nữa.
Mặt hắn như đưa đám, tràn đầy đau khổ tuyệt vọng.
“Khương tông sư, sao ban nãy ngươi không để cho ta chọn chứ. Sớm biết thế thì
có nói gì ta cũng không lấy đạo Thanh Viêm đâu!”
Thành ca thầm nhủ, lúc đó ngươi hận không thể đòi đánh đòi giết ta đấy, lại còn
âm mưu muốn cướp Thái Ngư kiếm của ca đây, dựa theo quy tắc đền cho người
một món đế khí đã là nghĩa khí lắm rồi.
“Ta quên mất tiêu.”
“Quên, quên mất á?”
Quan Minh suýt nữa ngất ngay tại chỗ.
Chuyện liên quan đến vận mệnh nửa đời sau của ta, một chuyện lớn như thế,
sao ngươi lại có thể quên được chứ?
Trong lúc hắn âm thầm u buồn ở một bên thì tâm trạng của những người khác
cũng vụt cao.
Đương sư là Diên Chân giống như bị ngọn núi vàng đập trúng vậy, mất một lúc
lâu vẫn chưa hoàn hồn từ trong vui mừng bất ngờ này.
“Thật sự có thể tự chọn á?”
“Tất nhiên.”
“Thật tốt quá!”
Diên Chân Thánh Chủ lập tức tìm một người bạn đứng ở kế bên.
“Khương tông sư, ta muốn có đạo Khống Nguyên của hắn, chỉ là hắn đã là
Thánh Chủ đỉnh phong, không biết ngươi có thể cảm nhận được từ thánh giới
đỉnh phong không…”
Thành ca phất tay: “Tất nhiên không thành vấn đề.”
Hắn hoàn toàn không cần phải cảm nhận, chỉ cần đối phương đứng ở trong
phạm vi một mét của bản thân là được rồi.
Ngay khi thánh giới đỉnh phong mở ra, hắn đã nhấn mở hệ thống luyện khí
thuật, lựa chọn xong nguyên liệu và đạo Khống Nguyên.
Tiếp theo đó, chính là thời gian chờ đợi mà hắn cho rằng dài đằng đẵng.
Cả quá trình luyện khí vẫn không có một người nào thấy được.
Nhưng mọi người lại tin lời hắn, tên nào tên nấy đều cố gắng cảm ngộ, hòng
mong muốn nhìn thấy cái thế giới thuộc về luyện khí kia.