Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mấy năm nay ngươi chết ở đâu vậy?”

Thương Linh là người đầu tiên xông đến đây, vừa gặp nhau thì đã bắt đầu quở

trách.

“Không từ mà biệt, hơn nữa còn không có chút thư từ nào!”

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

Địa vị của nàng trong cảm nhận của Thành Ca là vô cùng đặc biệt.

Nhìn thấy nàng bình yên vô sự, Khương chưởng môn thở phào nhẹ nhõm một

hơi.

“Đúng đúng đúng, là lỗi của ta, không phải ta đã trở lại rồi sao!”

Các Yêu Đế và Tiên Đế khác cũng nhao nhao vây lại.

“Mấy năm nay rốt cuộc Yêu chủ đã đi đâu?”

“Hiện tại không phải là lúc để thảo luận chuyện này, Cửu Tuyệt lập tức sẽ giết

đến đây.”

“Đúng đúng đúng, nên suy nghĩ làm sao để phá địch.”

“Đúng rồi Khương chưởng môn, hiện giờ ngươi đang là cảnh giới gì?”

“Liệu có cách để phá địch?”

Dù cho Cửu Tuyệt bên kia là kẻ thù mạnh “Vị Diện rất cao”, nhưng bọn hắn vẫn

ôm kỳ vọng nhất định với Khương Thành.

Dù sao thì mười triệu năm trước, hắn đã tạo ra quá nhiều kỳ tích.

Không chừng lần này lại có thể tạo ra kỳ tích thì sao?

Không đợi Thành Ca mở miệng, Mâu Vũ đã vội vàng báo cáo tình hình của kẻ

thù.

“Cửu Tuyệt Tiên Đế đi đến một nơi tên là Chân giới Dương, ở đó cao thủ nhiều

như mây.”

“Lần này những người Cửu Tuyệt mang đến gồm có ba tên Đế cảnh ngũ trọng,

trong đó có một tên còn là hậu kỳ.”

“Đúng rồi ngươi có biết cái gì là Đế cảnh ngũ trọng không?”

Thành ca cười khổ gật gật đầu.

“Xem như là biết đi.”

“Vậy thì tốt, xem ra ngươi cũng biết ý nghĩa của cảnh giới này, ngoại trừ ba tên

Đế cảnh ngũ trọng, bên đó còn có hai mươi lăm tên Đế cảnh tứ trọng.”

“Ồ, còn có một số cao thủ của Tiên Minh năm đó còn sót lại, cũng đến nhờ cậy

Cửu Tuyệt một lần nữa.”

“Hiện giờ tình thế của chúng ta rất tệ…”

Đối mặt với biểu cảm tràn đầy kỳ vọng của mọi người, Thành Ca xua xua tay.

“Yên tâm đi, gặp được ta, các ngươi không cần lo lắng tiểu cặn bã Cửu Tuyệt

Tiên Đế kia.”

Trên đường hắn đến đây, đã thuận tay tiêu diệt hết đám người Cửu Tuyệt.

Cả quá trình cũng gần giống với Ám Cơ Ma Đế bên kia.

Cửu Tuyệt cũng vô cùng kích động khi kẻ thù gặp nhau giống như vậy, sau đó

tự cho là hơn người không thua được, cuối cùng bị hắn trực tiếp càn quét nghiền

ép.

Chỉ là bởi vì lo lắng bên này gặp phải kẻ thù khác, hắn mới giữ đám người Kỷ

Linh Hàm ở lại chậm rãi thu nhặt chiến lợi phẩm, một mình mở truyền tống

chạy đến đây trước.

“Hủy hết đại trận đi, không cần thiết…”

Hắn vừa nói ra câu này, mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau.

Ngươi không khỏi quá xem nhẹ đối phương rồi nhỉ?

Lão Thanh Long đang kìm nén chờ được làm màu trong trận chiến rốt cuộc

cũng nhịn không được nữa.

Hôm nay vốn nên là ngày mà bản thân mình làm diễn viên chính, sao tên tiểu tử

này lại nhảy ra đoạt mất sự nổi bật của mình?

“Tiểu tử, có phải ngươi chưa tỉnh ngủ hay không?”

“Ngươi thật sự biết Đế cảnh ngũ trọng có ý nghĩa gì không?”

Thành Ca cười mỉm nhún vai: “Biết.”

Không phải là bia đỡ đạn bị mình trực tiếp tiêu diệt sao?

“Ngươi biết cái rắm, đó là cảnh giới đột phá vượt xa cực hạn của Tiên giới năm

xưa.”

Lão Thanh Long chỉ coi hắn như đang khoe khoang khoác lác: “Năm đó Tiên

giới chúng ta đến cả một Đế cảnh tam trọng cũng không có, ngươi có hiểu hay

không?”

Cuối cùng hắn vỗ vỗ bả vai của Thành Ca, tình ý sâu xa nói: “Ngươi biến mất

đã mười triệu năm, thời đại đều đã thay đổi. Lát nữa cố gắng quan sát, cố gắng

học tập, không cần ra mặt lung tung, để tránh làm bia đỡ đạn.”

Trọng trách làm nổi bật giao cho ta là được rồi.

Thành Ca bị hắn chỉnh đến mức dở khóc dở cười.

Con mẹ nó, lời kịch của ngươi sao lại giống với Ám Cơ Ma Đế như vậy?

Ngươi rốt cuộc đứng về bên nào?

“Được rồi được rồi, Cửu Tuyệt đã chết rồi, không còn chuyện của ngươi nữa.”

Hắn vừa nói ra câu này, toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Thương Linh là người đầu tiên ngạc nhiên vui mừng bắt đầu truy hỏi.

“Cửu Tuyệt thật sự đã chết?”

“Bị ngươi giết? Vậy những người bên cạnh hắn đâu?”

Thành Ca dang tay: “Đương nhiên cũng đều bị ta giết rồi.”

“Trời ạ!”

“Chuyện này ngươi cũng làm được sao?”

“Thật không thể tưởng tượng nổi!”

Thương Linh và Mâu Vũ không hề nghi ngờ chiến tích của hắn, chỉ cần chính

miệng hắn nói ra, đó nhất định là sự thật.

Thế là hai người vui mừng khôn xiết, vô cùng kích động, còn một trái một phải

hôn Thành Ca một cái.

Khiến Ca cảm thấy trận này đánh cũng không uổng công.

Chỉ là, những người khác thì không tin tưởng giống như hai nàng.

“Cửu Tuyệt chết rồi?”

“Không thể nào? Làm sao có thể đơn giản như vậy?”

Bọn họ đúng làm ôm kỳ vọng nhất định đối với Khương Thành.

Nhưng mà một mình hắn giết sạch toàn bộ phía đối diện, chuyện này vẫn là có

chút không chân thật.

“Đế cảnh ngũ trọng thần uy cái thế, sao có thể giết chết được?”

“Chuyện này có hơi khiến người khác khó có thể tin…”

Thanh Long Đại Đế lắc đầu bật cười.

“Tiểu tử ngươi tỉnh táo một chút đi!”

“Vừa mới trở về thì đã báo sai chiến công, nếu ngươi không phải là Yêu chủ, thì

sẽ phải bị nghiêm trị.”

Thậm chí đến cả Mãng Dã cũng nhịn không được chui ra từ trong khe không

gian.

Thật ra khi nhìn thấy Thành Ca xuất hiện, hắn đã muốn đi ra.

Năm đó quyết chiến thua, hiện tại cũng phải lấy lại mặt mũi.

Nhưng vì cái gọi là xuất hiện vào thời khắc mấu chốt xoay chuyển tình thế, hắn

cố gắng nhịn xuống.

Mãi cho đến khi nghe thấy kẻ thù đã bị diệt, lão huynh này rốt cuộc cũng núp

không được nữa.

“Cái gì cái gì? Ngươi nói cái gì?”

“Cửu Tuyệt và tất cả những kẻ khác đều bị ngươi giết rồi?”

Giây phút mà thực lực của mình có tiến bộ lớn, thủ thế chờ phát động.

Nếu tất cả kẻ thù đều đã bị diệt, vậy bản thân mình còn biểu diễn cái gì, biểu

diễn vẻ hiu quạnh sao?

Nhìn thấy hắn đột nhiên nhảy ra, chư vị Tiên Đế cũng vô cùng vui mừng, nhất

là những Đại Đế của Man tộc.

“Đại ca trở lại rồi!”

“Ha ha quá tốt rồi, lần này được cứu rồi.”

“Mãng Dã Đại Đế ra trận, ổn rồi ổn rồi.”

“Đúng vậy, lần này chúng ta không chỉ có Mãng Dã, còn có Khương Thành,

tuyệt đối không có vấn đề!”

Thanh Long Đại Đế đáng thương, ngay từ đầu đã không được mọi người tính

vào trong, xem như làm màu uổng công.

Được mọi người thổi phồng như vậy, tâm trạng của Mãng Dã cũng tốt lên đôi

chút.

Nhưng vấn đề mấu chốt vẫn phải làm rõ ràng.

“Ngươi nói ngươi tiêu diệt đám người Cửu Tuyệt?”

Thành Ca cười mỉm gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Thật ra hắn cũng đoán được tâm tư ban đầu của Mãng Dã.

Nhưng mà thật xin lỗi, một núi không thể có hai hổ, một giới chỉ có thể có một

vua làm màu!

Ca trở lại rồi, vị trí trung tâm sân khấu của ngươi cũng nên giao ra đây.

“Diệt toàn bộ?” Đôi lông mày rậm của Mãng Dã nhíu lại.

Thành Ca lại gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ta không tin!”

Mãng Dã lớn tiếng nói: “Ngươi cũng chỉ là Đế cảnh lục trọng sơ kỳ, sao có thể

dễ dàng tiêu diệt tất cả bọn hắn như vậy?”

Hắn là Đế cảnh lục trọng trung kỳ, là người duy nhất trong toàn trường có thể

nhìn thấu tu vi của Thành Ca.

Khi hắn còn là Đế cảnh lục trọng sơ kỳ, thì cũng không tiêu diệt được bên kia,

thậm chí một người cũng giết không chết.

Nhưng mà, hắn hiển nhiên đã xem nhẹ sức sát thương của những lời này.

“Đế cảnh lục trọng?”

Lão Thanh Long vốn dĩ còn không hài lòng với Thành Ca, sắc mặt cũng đã tái

đi.

Con mẹ nó, tiểu tử này vậy mà lại mạnh như vậy?

Những người khác suýt nữa cũng bị hoảng sợ nhảy dựng lên.

“Trời ạ, hóa ra Khương chưởng môn đã đạt đến Đế cảnh lục trọng?”

“Yêu chủ vạn tuế, Yêu chủ vô địch!”

Vốn dĩ có một số người không quá tin tưởng chiến tích của Thành Ca, hiện tại

bởi vì câu nói này của Mãng Dã, ngược lại tin tưởng rồi.

“Khó trách hắn có thể tiêu diệt Cửu Tuyệt!”

“Lục trọng đánh ngũ trọng, hợp lý!”

“Lấy đầu kẻ địch dễ dàng, cười nhẹ cũng phá được địch, không hổ là Khương

chưởng môn!”

“Nếu không thì sao có thể là cao thủ hàng đầu của Lục giới chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK