Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được bọn họ thậm chí muốn giết cả mình, Lẫm Dã Tôn Giả sốt ruột.

“Này này, tam lão Trạc Sam, cũng không thể nói như vậy?”

“Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra, trên người ta hoàn toàn không có dấu hiệu

của bên Thiên Cung sao?”

“Ta cũng giống các ngươi, Tà Tiên hàng thật giá thật!”

Tam lão Trạc Sam kia nghe vậy cười ha ha.

“Thì thế nào?”

“Nếu đã đến đây, vậy thì đừng nghĩ đến việc chạy.”

“Ba chúng ta đang rất nhàm chán, lần này có thể chơi vui vẻ…”

“Yên tâm yên tâm, chưa đến mấy chục nghìn năm, các ngươi không chết được.”

Trong Tà Tiên, hoàn toàn không có đồng đội cùng chiến khu gì đó.

Bọn họ đều tự mình chiến đấu.

Không chỉ là kẻ địch với Nguyên Tiên Giới bên này, chiến đấu với Đạo Tuyệt

Chi Địa, bên trong Tà Tiên cũng lục đục với nhau, bất cứ lúc nào cũng đều có

thể đâm dao sau lưng.

Nếu Lẫm Dã Tôn Giả rơi vào trong tay bọn họ, vậy chắc chắn không có lý do gì

để buông tha.

Nhìn thấy không còn đường sống, Lẫm Dã Tôn Giả cũng không đếm xỉa gì mà

chửi ầm lên.

“Mẹ kiếp ba lão biến thái các ngươi, sớm biết vậy đã không đưa người qua bên

này!”

“Lão khốn nạn, các ngươi chết không tử tế!”

“Ba phân thân các ngươi, đời này cứ như vậy, đại gia ta còn có tương lai tốt…”

“Phân thân?”

Sau khi tiến vào, Thành Ca vẫn chưa có cảm giác tồn tại tỏ vẻ hơi kinh ngạc.

“Ba bọn họ lại là phân thân?”

Đừng nói Khương Thành, ngay cả đám người Lại Bình, Biện Tu cũng vô cùng

kinh ngạc.

Ba người này đều đường đường là Thiên Tôn!

Thiên Tôn đều có thể mượn một tia căn nguyên.

Cấp bậc này ở Nguyên Tiên Giới, cũng coi như cường giả một phương.

Thực lực như vậy, lại chính là ba phân thân của người khác, vậy bản thể ban đầu

của bọn họ phải mạnh mẽ bao nhiêu?

“Đúng vậy!”

“Bản thể bọn họ rất tuyệt vời, là một vị Đạo Tôn mà ngươi ta đều phải ngưỡng

mộ!”

“Nhưng mà các ngươi yên tâm…”

Lẫm Dã Tôn Giả vui sướng khi người gặp họa mà tiết lộ.

“Bản thể của bọn họ từ trăm triệu năm trước, đã bị Gia Vương Thiên Cung Tâm

đế phong ấn rồi, đời này cũng không thể ra được.”

“Ba phân thân này, cũng chỉ là ba cô hồn dã quỷ, chỉ có thể kéo dài hơi tàn!”

Gia Vương?

Đó không phải tên đạo trường của mình sao?

Thành Ca bỗng nhiên có một cảm giác quái lạ như đường thế giới bị thắt chặt

lại.

Bộp bộp bộp!

Tam lão Trạc Sam cùng vỗ tay.

“Hắn nói không sai chút nào, Trạc Sam Đạo Tôn bản thể của bọn ta bị phong

ấn.”

Bị tiết lộ, bọn họ chẳng những không buồn không giận, ngược lại cũng vui

sướng khi người gặp họa.

“Lại nói tiếp, bọn ta còn phải cảm ơn Gia Vương.”

“Nếu hắn không phong ấn lão thất phu Trạc Sam kia lại, sao bọn ta có thể ung

dung tự tại được?”

“Ha ha ha ha…”

Trong trường hợp bình thường, phân thân không có quyền tự chủ.

Một ý nghĩ trong đầu bản thể, dù cho phân thân cách xa nhau thế nào cũng đều

phải nghe theo.

Nếu bản thể thu hồi phân thân, ý thức tự chủ của phân thân cũng sẽ mất đi,

ngang với tử vong.

Cho dù lần sau phân thân lại, cũng không phải tam lão Trạc Sam hiện tại.

Sau khi Trạc Sam Đạo Tôn bị phong ấn, bị ép cắt đứt liên hệ với ba phân thân

này, bọn họ biến thành cởi bỏ trói buộc, thay vào đó trở thành người thật sự tự

chủ.

“Thì ra là như vậy.”

Thành Ca bừng tỉnh hiểu ra.

Sau đó hắn lắc lắc Băng Trừng Kiếm trong tay, vẻ mặt mong chờ.

“Nếu các ngươi là phân thân của Đạo Tôn, vậy chắc chắn các ngươi giàu có hơn

các Thiên Tôn khác nhiều nhỉ?”

“Tài sản của Đạo Tôn có phải được các ngươi thừa hưởng hay không?”

Câu hỏi này của hắn, khiến đám người Lại Bình, Biện Tu đang không thể nhúc

nhích cực kỳ cạn lời.

Đại ca, đến bước này rồi, ngươi vẫn còn suy nghĩ làm sao để kiếm nhiều điểm?

Ta có thể suy nghĩ về vấn đề thực tế hơn một chút hay không.

Ví dụ như làm sao để sống sót.

Đây là ba vị Thiên Tôn có lực căn nguyên, không phải Tôn Giả Đế Cảnh cửu

trọng!

Đụng tới Thiên Tôn thì thôi rồi, vừa xông lên đã trúng đòn mai phục của đối

phương.

Lần này e là thật sự thất bại.

Sự chú ý của Tam lão Trạc Sam trước đó, đều đặt trên Lẫm Dã Tôn Giả có cảnh

giới cao nhất.

Cho đến lúc này, cuối cùng mới chú ý tới Khương chưởng môn.

Quan sát kỹ, ba người nhất thời kinh ngạc.

“Ngươi lại không chịu ảnh hưởng của đại trận?”

“Rõ ràng chỉ mới Đế Cảnh bát trọng trung kỳ, kì lạ…”

“Chẳng trách tiểu Tôn Giả này mốn đưa ngươi đến đây.”

Ba người nói tới đây, cũng đồng thời tế ra đạo khí.

“Xem ra bọn ta có thể hoạt động gân cốt một chút.”

Khóe miệng Thành Ca khẽ nhếch lên.

“Vậy đến đây đi, ai lên trước?”

Tam lão Trạc Sam liếc nhau một cái, sau đó cất tiếng cười to.

“Ha ha ha ha…”

“Tiểu bối, thật là đáng tiếc, cho dù ba bọn ta đối mặt với ai, đều là ba người

cùng tiến lên.”

“Ngươi có thể sẽ ngã xuống sớm hơn tưởng tượng.”

Trong lòng đám người Lại Bình, Biện Tu bị trói buộc mắng thầm.

Đám Tà Tiên này, thật sự không có tên nào coi trọng võ đức.

Thiên Tôn đánh Đế Cảnh bát trọng, lại còn muốn ba người cùng vây đánh.

Lẫm Dã Tôn Giả ở một bên đã không nhịn được lại chửi ầm lên.

“Ba các ngươi đúng là không biết xấu hổ!”

“Vây đánh thì vây đánh, nói cứ như khi các ngươi đối mặt với bốn Thiên Tôn

cũng không cần làm người trợ giúp vậy…”

Không đợi tam lão Trạc Sam phản bác, ngược lại Thành Ca đã cắt ngang hắn

trước.

“Sao ngươi có thể nói ba vị lão tiền bối như vậy?”

“Ba bọn họ cùng tiến lên, đó là bởi vì sự tôn trọng với đối thủ là ta thôi.”

Thần logic và thần lý giải này của hắn, đừng nói tới đồng đội, ngay cả tam lão

Trạc Sam đối diện cũng bị làm cho ngây ngốc.

Ba người ngây người rất lâu, lúc này mới lại cười to.

“Diệu!”

“Diệu!”

“Ngươi đúng là một diệu nhân…”

Trong tiếng hoan hô nói cười, ba người đồng thời bắt đầu đánh lén.

Tà Tiên mà, hoàn toàn sẽ không nói quy củ gì, cũng sẽ không để ý hình tượng

gì.

Trái lại Khương chưởng môn hy vọng mình bị đánh lén đến chết, sau đó bật

hack sống lại.

Nhưng hắn đã trải qua quá nhiều trận chiến, dùng câu thân kinh bách chiến để

hình dung cũng không quá, kinh nghiệm rất phong phú.

Chỉ từ tư thế mới bắt đầu của ba người này, hắn đã biết đối diện muốn làm gì.

Không biết làm sao, vì sợ bị phán định tự sát, chỉ có thể đánh trả.

Vẫn là thần hồn khởi đầu quét sạch.

Ba vị Thiên Tôn còn chưa tấn công được hắn, đã đồng thời kêu rên một tiếng,

hồn hải đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Chỉ có cấp Chí Tôn mới có thể có Tử hồn, nhưng không phải mọi Chí Tôn đều

có.

Ba bọn họ mới là Thiên Tôn, thần hồn vẫn là cấp Tinh hồn.

Cho dù không cách xa Tử hồn, nhưng dù sao cũng có chênh lệch về chất lượng.

“Không thể nào!”

Ba người cùng sợ hãi kêu lên.

Đế Cảnh bát trọng, sao lại có được Tử hồn?

Tam lão Trạc Sam vốn dĩ còn cảm thấy chắc chắn thắng không thể nghi ngờ, vội

vàng tế ra đòn sát thủ cực mạnh của Thiên Tôn – căn nguyên.

Nhìn ba sợi căn nguyên thổi về phía Khương đội trưởng, cho dù Laị Bình hay là

Biện Tu, tất cả đều nâng tim tới cuống họng.

Tuy rằng cảnh giới bọn họ thấp kém, nhưng vẫn có kiến thức phổ thông.

Vì Thiên Tôn có thể mượn một tia căn nguyên, cho nên sức chiến đấu và Tôn

Giả là hai khác niệm khác nhau hoàn toàn.

Dưới căn nguyên, cái gọi là lực quy tắc chỉ là mây bay.

Căn nguyên sẽ nghiền nát mọi thứ!

Trước đó bọn họ vẫn gọi Thành Ca là Thiên Tôn thỏa đáng, thực ra chỉ là nịnh

hót.

Suy cho cùng những trận chiến trước đây của Khương Thành, tuy đều là mạnh

mẽ giết trong vài giây, nhưng cũng không dùng tới căn nguyên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK