Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các Thiên Thần và Thánh Tôn đang có mặt tại đó đều nhìn chằm chằm vào

Lẫm Đế.

Cứ như thể chỉ có lời nàng ấy nói mới được tính.

Nếu nàng ấy không gật đầu thì không ai dám ra tay với Thành ca.

Nhưng Lẫm Đế lúc này không gật đầu cũng không lắc đầu.

Vì vậy, bây giờ mọi người đều không thể hiểu được thái độ của nàng.

Nếu chúng ta vây đánh Khương Thành thì nàng sẽ phản ứng như thế nào?

Tình thế bế tắc khó giải thích này khiến Thành ca cực kỳ khó chịu.

Tình huống gì thế này?

Rõ ràng là ta rút kiếm trước mặt các ngươi, kết quả các ngươi đều nhìn về phía

nàng ấy?

Có thể tôn trọng nhân vật chính một chút được không?

“Ngươi, cả ngươi nữa, không phải các ngươi vừa nãy rất nóng lòng sao?”

Hắn dùng kiếm chỉ vào Hạo Đường Thiên Thần và Chướng Vân Thánh Tôn.

“Mau lại đây lấy đạo ấn của ta đi chứ, sao lại đột nhiên sợ rồi?”

Bị chỉ đích danh trước đám đông, Hạo Đường và Chướng Vân không nén được

giận.

Nếu không phải Lẫm Đế bảo vệ ngươi thì bọn ta sợ ngươi chắc?

Hai người họ một lần nữa cùng nhìn về phía Lẫm Đế.

“Phược Linh Chính Thần, bọn ta nể mặt ngươi mới không cướp đạo ấn nữa.”

“Kết quả hắn lại chủ động khiêu khích bọn ta, bọn ta không đánh trả thì sao

được chứ?”

Lẫm Đế đương nhiên hiểu rõ hai người này chỉ là ngoài mặt nói hay ho vậy

thôi.

Chứ nếu bọn họ thật sự không muốn cướp đạo ấn thì bây giờ đã có thể rời khỏi

đây rồi.

Nhưng bây giờ hiện trường vẫn đông đúc đến nghẹt thở, thật ra đối phương

đang nghĩ gì, trong lòng bọn họ đều biết rất rõ.

“Nếu hắn đã muốn đánh, vậy các ngươi cứ chiều ý hắn.”

Nàng cũng muốn ép Khương Thành quay đầu.

Đúng lúc có thể nhân cơ hội này để hai người bọn họ gây chút áp lực cho

Khương Thành.

Khi nghe thấy lời này của nàng, Chướng Vân và Hạo Đường bốn mắt nhìn

nhau, cuối cùng họ cũng có thể yên tâm rồi.

“Chính Thần đã ra lệnh, bọn ta nào dám không tuân theo?”

“Khương Thành Khương đại sư, đây là do ngươi tự chuốt lấy!”

Nói xong, hai người bọn họ cũng không cho Thành ca có cơ hội phản hồi mà đã

vung thánh khí xông thẳng qua đó.

Khi hai thánh giới đồng thời áp sát, Khương Thành cảm nhận được áp lực này

chỉ sau áp lực mà lần trước Tu Đế đem lại.

Quy tắc thánh giới của hắn ngay lần đầu tiên đã bắt đầu chấn động dữ dội.

Đó chính là giao phong của đạo.

Khác với phương thức đá chọi với đá của thánh giới trong trận chiến trước đây,

thánh giới công kích của đối phương lần này biến hóa khôn lường.

Vừa tấn công đã làm rung chuyển trung tâm thánh giới của hắn.

Đến nỗi Thành ca ngay lần đầu tiên đã không thể thành công sử dụng nguyên

thuật tứ bách trọng.

Trước đó, hắn đã từng có chiến tích lấy một chọi hai, giết chết hai vị Thiên

Thần.

Nhưng lần này không giống với lần trước, bởi vì trước mặt hắn có một Thánh

Tôn.

Thánh Chủ đỉnh phong và Thánh Tôn nếu nói về đạo hạnh, cả hai đều đã đạt

đến vị diện tối cao của Nguyên Tiên giới.

Tuy nhiên, Thánh Chủ đỉnh phong thì điều khiển thánh giới giống như đang cố

gắng nhấc một cục đá lớn lên vậy, còn Thánh Tôn thì lại điều khiển nó giống

như đang điều khiển ngón tay của mình.

Mặc dù cả hai đều có thể phát huy uy lực, nhưng lại khác nhau một trời một

vực.

Sau khi cảm nhận được cấp độ thánh giới của Khương Thành, những tiên nhân

ở xung quanh không có ai coi trọng hắn.

“Chênh lệch quá lớn rồi.”

“Đây mà đánh cái gì nữa chứ, hắn thậm chí còn không phải là Thánh Chủ đỉnh

phong.”

“Thua là cái chắc.”

Lúc bấy giờ, những người có lòng tin với Thành ca cũng chỉ có đám người Ngộ

Sơn và Trường Dương mà thôi.

Khương chưởng môn đúng là không làm bọn họ thất vọng.

Hắn quyết đoán thúc giục linh ý, công kích ý thức vào hai người kia.

Vẫn là chiêu trò này, lợi dụng linh ý để kiềm chế đạo của đối phương, khiến ưu

thế thánh giới của đối phương không thể phát huy hết ra bên ngoài.

Nhân cơ hội này, hắn cuối cùng cũng phát huy được nguyên thuật tứ bách trọng.

Phượng hoàng lửa vừa tung ra, thánh giới của Chướng Vân Thánh Tôn đã gặp

phải đả kích.

Mặc dù chưa đến mức hủy diệt, nhưng thế tiến công mạnh mẽ lúc trước của hắn

đã hoàn toàn thất bại, hắn buộc phải chuyển sang thế phòng thủ.

Còn Hạo Đường Thiên Thần ở bên cạnh hắn, lúc này dưới sự cản trở hai tầng

của Thái Thượng Hóa Đạo và công kích linh ý, vẫn duy trì được thế tiến công.

Nhưng sự tấn công của hắn chưa đến mức chí mạng.

Mặc dù hắn không ngừng rung chuyển thánh giới của Thành ca, nhưng trong

thời gian ngắn vẫn không thể giành được chiến thắng.

Khương Thành chống lại đòn tấn công của hắn, liên tục thúc giục nguyên thuật

tứ bách trọng, tấn công dữ dội về phía Chướng Vân Thánh Tôn.

Sau khi nguyên thuật lần thứ tư được đánh xuống, thánh giới của Chướng Vân

cuối cùng đã bị phá hủy.

Tình huống như thế này Thành ca đã gặp phải tám trăm lần rồi.

Hắn thúc giục Kiếm đạo thập tam trọng một cách rất thuần thục, cùng với công

kích linh ý song kiếm hợp bích đi đến thắng lợi cuối cùng.

Đường đường là một Thánh Tôn cứ thế mà bỏ mạng tại đây.

“Chuyện này sa o có thể chứ?”

Bên ngoài xôn xao cả lên.

Các tiên nhân lúc trước còn coi Khương Thành là một con cừu non, bây giờ đều

giống như có thêm nhận thức mới vậy.

Thì ra Thánh Chủ còn mạnh hơn Thiên Thần?

“Thánh Chủ bình thường lại có thể trực tiếp giết chết Thánh Tôn sao?”

“Hơn nữa còn là một chọi hai?”

“Có phải quá điên cuồng rồi không?”

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lẫm Đế cũng có chút không thể tin được.

Trước đây nàng đã từng chứng kiến trận chiến ngắn ngủi giữa Khương Thành

và Tu Đế.

Nhưng nàng vẫn không thể lý giải được việc nguyên thuật tứ bách trọng được

phóng ra bốn lần liên tiếp.

Một Thánh Chủ bình thường sao lại biết nhiều môn quy tắc đến như vậy?

Hơn nữa Hồn lực của hắn rốt cuộc thâm hậu đến mức nào mà lại có thể dùng nó

nhiều lần như vậy.

Chướng Vân vừa bị giết chết, Hạo Đường liền đón nhận sự “chăm sóc” đặc biệt

từ Thành ca.

Ngay cả Thánh Tôn còn không thể cản được, huống hồ là một Thiên Thần như

hắn?

Ngay lần đầu bị nguyên thuật tứ bách trọng đánh trúng, hắn đã có linh cảm tai

họa ngập đầu sắp ập đến.

“Dừng tay!”

Hắn cuối cùng cũng ý thức được, bản thân căn bản không phải là đối thủ

Khương Thành.

“Dừng lại ở đây đi!”

“Đạo ấn là của ngươi, ta thật sự không cần nữa, ta sẽ rút lui tại đây….”

Đánh đến bước này rồi, Thành ca sao có thể dừng lại được chứ.

“Đừng mà!”

“Vừa nãy chẳng phải còn nói luyện khí sư tầm thường như ta, không xứng có

được đạo ấn sao?”

Trong khi nói, Khương Thành lại một lần nữa phóng ra nguyên thuật.

“Chẳng phải nói đưa đạo ấn cho nhân sĩ cao siêu như các ngươi mới không phí

phạm của trời sao?”

“Sao ngươi có thể bỏ cuộc được, phải kiên trì đến cùng chứ!”

Hạo Đường đã bị đánh đến mức không có cơ hội nghỉ xả hơi, hắn chỉ có thể vừa

liều mạng chống cự vừa tu bổ thánh giới của bản thân.

Các tiên nhân ở xung quanh đều rơi vào trầm tư.

Đây có còn là luyện khí sư trong ấn tượng của bọn họ không?

Không phải nói luyện khí sư không giỏi chiến đấu sao?

Ở trước mặt Khương Thành, hình như bọn họ mới chính là người không giỏi

chiến đấu.

Khi dư vị của nguyên thuật lần thứ ba hoàn toàn bị phân tán, Hạo Đường Thiên

Thần cũng đã nối gót theo Chướng Vân Thánh Tôn.

Hai thi thể trên mặt đất vô cùng chướng mắt.

Trận chiến chỉ diễn ra trong hai phút ngắn ngủi.

Ngoài Chính Thần ra, e là không còn ai có thể giết chết hai cường giả đỉnh

phong này nhanh như vậy.

Tuy nhiên, trận chiến này thật ra cũng là giới hạn thực lực hiện tại của Thành

ca.

Nếu vừa nãy có thêm một Thiên Thần thì thánh giới của hắn sớm đã vỡ từ lâu

rồi, đến lúc đó e là sẽ có kết cục khác.

Nguyên thuật của hắn đã phóng ra bảy lần, Hồn lực cũng còn lại không nhiều.

Tuy nhiên có nền tảng hệ thống, hắn vẫn có thể hiên ngang chiến đấu.

“Còn ai muốn đạo ấn nữa không?”

“Bây giờ có thể đứng ra.”

Nhìn Thái Ngư kiếm vẫn chưa được bọc lại, tất cả mọi người đều rơi vào trầm

tư.

Thật ra có rất nhiều người trong số họ cũng đoán được Khương Thành có thể đã

sức cùng lực tận.

Nhưng không có ai dám đứng ra ứng chiến.

Ngộ nhỡ bản thân ra mặt, người tiếp theo chết chính là bản thân thì sao?

Hơn nữa, Lẫm Đế vẫn chưa bỏ mặc Khương Thành, ai dám bảo đảm nàng sẽ

không can thiệp một lần nữa chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK