Nhưng mà ngay sau đó, tầm mắt của nàng lại phóng ra phía xa.
“Lại có một sinh linh không biết tự lượng sức mình tìm đến sao?”
“Các ngươi mà cũng xứng tới đây tranh giành Thiên Đạo?”
Trong mắt nàng lúc này chỉ còn lại sát ý lạnh lùng và khinh bỉ.
Nếu Khương Thành mà thấy được cảnh này hẳn là sẽ thấy may mắn và vinh
hạnh lắm.
Mặc dù Bà Sa Ngọc Nhân trước nay vẫn coi hắn là kẻ địch, nhưng e là cũng đã
xem hắn như một nhân vật ngang tầm với mình.
Nàng đưa đôi tay mềm mại lên, điểm ra một ít tiên quang, ngoài ra, mười ba
món Chí Bảo nhận được chỉ dẫn, dồn dập bay tới mười ba trạm kiểm soát phía
bên ngoài.
Đúng vậy, sau khi 3000 căn nguyên trở về vị trí cũ, 3000 chân giới đã dẫn theo
rất nhiều Thiên tôn mới đến.
Mà ngoài những người đó ra, các cao thủ thượng cổ còn sót lại, tương tự như
Hà Trúc Chí tôn, cũng thi nhau xuất quan.
Mục đích của những người này chỉ có một, đó chính là Thiên Đạo.
Chỉ cần chiếm được quyền nắm giữ Thiên Đạo thì có thể trở thành một nhân vật
vô địch thiên hạ.
Dường như không ai có thể khước từ nổi con đường tắt này.
Một cuộc chiến mới nhằm tranh đoạt Thiên Đạo lại bắt đầu.
Trong lúc Bà Sa Ngọc Nhân ở ngoài làm dấy lên gió tanh mưa máu thì bên
trong Khương Thành lại được toại nguyện, nghe thấy âm thanh thông báo của
hệ thống.
“Ting! Kí chủ bị giết, hiện đang kiểm tra sức mạnh của kẻ địch, sắp xếp phương
án hồi sinh!”
Thành Ca cảm thấy khá tò mò.
Lần này, kẻ giết chết ca đây là Thiên Đạo đó!
Phương án giải quyết không lẽ là thủ tiêu Thiên Đạo?
Như vậy thì thế giới này liệu có sụp đổ thêm một lần nữa không?
Vậy nhưng ngay sau đó hắn liền nhận ra bản thân đã lo bò trắng răng.
“Ting! Kí chủ nhận được Huyền Văn Cực thất trọng!”
“Ting! Kí chủ hồi sinh!”
Trong mắt hệ thống, thứ vừa giết chết hắn chỉ là quy tắc cực.
Mà muốn chiến thắng môn quy tắc này, vậy chỉ còn cách có được nó, đồng thời
đạt đến cấp độ đế cảnh.
Chỉ cần có vậy đã có thể “chiến thắng” quy tắc cực rồi.
Sau khi full máu hồi sinh, Thành Ca vẫn nằm trong khu vực trung tâm của
Thiên Đạo, nhưng lại không thể thoát ra được.
Tuy nhiên quy tắc cực xung quanh đã không thể gây ra bất cứ thương tổn gì cho
hắn nữa.
Huyền Văn của hắn cũng tăng từ 1000 lên 1001.
Hắn vội vàng mở màn hình thăng cấp của hệ thống lên xem, kết quả là đường
tiến độ phân loại Huyền Văn cũng tăng thêm một mục đó là Huyền Văn Cực
thất trọng.
Bởi nhận được huyền văn mới này mà huyền phách của hắn lại được nâng cao
lên một chút.
Tu vi cũng theo đó tăng lên một ít.
Chỉ là đối với hắn - một kẻ đang là Đế Cảnh thất trọng trung kì mà nói, chỗ tăng
lên ấy chỉ như hạt muối bỏ biển.
“Dù sao đi nữa, có được một môn quy tắc hoàn toàn mới cũng xem như là một
thu hoạch lớn rồi.”
Trải qua nhiều trận chiến, hắn đã sớm hiểu ra một đạo lý.
Những thứ mà kẻ khác chỉ có thể có được một hoặc một vài cái, bản thân có
càng nhiều thì càng có ưu thế.
Sau khi thông qua quy tắc cực, hắn lại tiếp tục va phải một quy tắc mà trước nay
chưa từng tiếp xúc qua - quy tắc thiện.
Vẫn như cũ hoàn toàn không có manh mối gì, chỉ có thể bị động liều chết kháng
cự.
Cũng không biết kháng cự được bao lâu, cuối cùng vẫn không thể vượt qua nổi,
sau đó lại bị Thiên Đạo xóa bỏ thêm một lần nữa.
Sau đó lại có tiếng của hệ thống vang lên
“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra sức mạnh kẻ địch, sắp xếp phương án hồi
sinh!”
“Ting! Kí chủ nhận được Huyền Văn Thiện thất trọng!”
“Ting! Kí chủ hồi sinh!”
Sau khi nhận được Huyền Văn thứ 1002 của mình, Thành Ca lại một lần nữa
thuận lợi thông qua “thử thách” lần này.
Nếu đây cũng được xem như “thử thách”.
Mà huyền phách của hắn cũng được thêm một lần trưởng thành.
Hắn nhận ra rằng, mặc dù tu vi của mình tăng lên không nhiều, thế nhưng huyền
phách lại sinh ra một loại biến hóa gì đó không rõ.
Dường như… đang dần trở lên hoàn thiện hơn.
Điều đó khiến hắn đột nhiên sinh ra một suy nghĩ kỳ lạ.
“Nếu lấy được toàn bộ 3000 căn nguyên đại biểu cho Huyền Văn thì sẽ thế
nào?”
Nghĩ đến đây, hắn chỉ hận không thể cảm tạ Tiên Mẫu.
Đa tạ ngươi vì đã tặng ta cơ hội tuyệt hảo như thế này.
Nếu không nhờ ngươi triệu hồi toàn bộ 3000 căn nguyên, ca đây thực sự cũng
không thể va được vào cái “cơ duyên siêu to khổng lồ” như thế này.
Dù sao cũng chỉ có quy tắc chủ mới có thể tu luyện nổi.
Còn quy tắc chủ mà mỗi người có thể có được từ lúc bắt đầu, khi nhập thánh thì
đã cố định rồi.
Cho dù thiên phú có cao tới đâu, bình thường cũng chỉ có đâu mười mấy đến
mấy mươi cái mà thôi.
Thỉnh thoảng có người có thể nghĩ ra cách phá vỡ giới hạn này, chẳng hạn như
Mâu Vũ luân hồi năm lần, tăng quy tắc chủ của mình lên hơn trăm.
Nhưng như vậy vẫn còn cách quá xa con số 3000.
Huống hồ còn phải tu luyện toàn bộ số quy tắc này lên cấp Đế cảnh.
Nếu không nhờ cơ hội lần này, đời này của Khương Thành chỉ sợ cũng không
còn cơ hội có được những Huyền Văn khác.
Dùng hai chữ “cơ duyên” cũng không đủ để hình dung, đây hoàn toàn là nghịch
thiên cải mệnh!
Nghĩ tới đây, hắn tràn đầy hăng hái.
Hắn lại không biết răng, tốc độ chảy trôi của thời gian bên trong khu vực Thiên
Đạo không giống như bên ngoài.
Trong lúc hắn đang tràn đầy hăng hái bận đi vào chỗ chết, thế giới bên ngoài
sớm đã biến thành một mảnh mưa máu gió tanh rồi!
Mấy năm trở lại đây, 3000 chân giới ngày trước trong quá trình thảo phạt và
dung hòa vẫn luôn không ngừng sinh ra thay đổi.
Khi Nguyên Tiên giới bị Thiên Đạo bao trùm, gần như hết thảy tiên nhân đều
lần lượt có đạo tâm.
Bọn họ bắt đầu đi tới những địa vực khác, cũng có người bắt đầu xem qua các
quy tắc khác.
Dần dần, rất nhiều người đã không còn dựa vào việc xuất thân từ một chân giới
nào đó để làm tiêu chí cho thân phận của bản thân nữa.
Một số tiên nhân có thiên phú dị bẩm hoặc may mắn hơn thì trở thành “nhân vật
chính” của thời đại mới.
Còn những tôn giả và Thiên tôn lâu năm cũng thi nhau phá vỡ giới hạn cảnh
giới, có kẻ còn thăng lên hàng Chí tôn.
Ngoài bọn họ ra, còn có những cường giả thượng cổ kiểu như Hà Trúc Chí tôn
cũng dần dần thức tỉnh.
Gia nhập vào hàng ngũ tranh đoạt thời loạn lạc.
Cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo trở thành việc trọng đại được chú ý nhất, từ đó
tới này cũng chưa từng dừng lại.
Thế nhưng chưa từng có người nào có thể vượt qua vòng phong tỏa của mười
ba món Thiên Đạo Chí Bảo.
Thiên Đạo Chí Bảo hiện giờ đã khôi phục lại trạng thái cường thịnh.
Mà sức mạnh của chúng tiên nhân lại không bằng thời kỳ hưng thịnh nhất của
Nguyên Tiên giới năm đó.
Đối mặt với mười ba món Thiên Đạo Chí Bảo diệt thiên diệt địatrong nháy mắt,
đối mặt với Bà Sa Ngọc Nhân xuất quỷ nhập thần, rất nhiều Chí tôn vừa mới
xuất quan hoặc mới nổi dậy đã rơi vào cảnh thân xác tiêu tan.
Thế nhưng như vậy vẫn chưa thể ngăn cản khao khát của mọi người đối với
việc khống chế Thiên Đạo.
Mặc dù vẫn luôn chiến thắng, nhưng Tiên Mẫu biết rằng, cứ tiếp tục như vậy thì
chỉ có giẫm vào vết xe đổ đã khiến cho Nguyên Tiên giới sụp đổ của năm đó.
Uy lực của Thiên Đạo Chí Bảo lúc này đã rất lớn, căn bản đã đạt đến mức tối
đa.
Nhưng đám tiên nhân kia còn chưa đạt đến giới hạn.
Cứ như vậy mà phát triển tiếp, rồi qua vài chục tỉ, vài trăm tỉ, đợi tới ngày bọn
chúng đủ hùng mạnh rồi, một mình mình e là không thể ngăn cản nổi nữa.
Lẽ nào cứ để mặc cho đám người vốn không xứng với việc hợp đạo này làm tổn
hại Thiên Đạo sao?
Nàng không kìm nổi mà oán hận “kẻ đã chết” - Khương Thành.
Nếu ngươi tình nguyện hợp đạo, vậy thì Thiên Đạo đã có người nắm giữ cũng
như có được ý chí đứng đắn từ khi đó rồi.
Tới lúc đó ắt sẽ trở nên vững chắc vô cùng, căn bản không thể bị kẻ nào có khả
năng lay động.
Nhưng ngươi lại thà chết cũng không bằng lòng.
Không được, ta phải nghĩ cách làm gì đó để thay đổi số mệnh sớm muộn gì
cũng sẽ xảy ra của Nguyên Tiên giới.
Nàng chậm rãi nhìn về chỗ mười ba món Thiên Đạo Chí Bảo phía sau mình.
Do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.
Hôm đó, sau khi Bà Sa Ngọc Nhân giết chết năm tên Thiên tôn và hai tên Chí
tôn, mang theo mười món trong số mười ba món Chí Bảo giáng lâm xuống một
nơi thuộc Nguyên Tiên giới.