rất kích động.
Tên tiểu tử này lại đạt đến trình độ như vậy sao?
Sau đó Thành Ca quả nhiên đã tiến vào bên trong trận địa của địch.
Vung tay ra kiếm thứ nhất đã bức lui ba gã Tiên Đế đang vây đánh lão Thanh
Long.
“Đi mau!”
Lúc này lão Thanh Long cũng không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.
Vừa rồi suýt chút nữa hắn đã mất mạng, đúng là kinh hồn chưa bình tĩnh lại
được.
Hắn nhìn thấy chiến trường xuất hiện một khe hở liền vội vàng bay qua đó, trốn
trở về trận doanh của Yêu tộc.
Đến lúc này Thành Ca rốt cuộc có thể thoải mái tự mình làm màu rồi.
Mà cùng lúc đó ba gã Tiên Đế phía sau cũng đã giết tới đây.
Tổng cộng sáu vị Tiên Đế, đều dùng tuyệt chiêu, Pháp cảnh lóng lánh, vây xung
quanh hắn chật như nêm cối.
“Yêu chủ!”
“Chủ vạn yêu!”
Phía sau trận doanh Yêu giới bên này, ngoại trừ ít ỏi mấy người Thương Linh
và Thương Hư biết chi tiết về Thành Ca, người khác đều bị kinh sợ.
Sợ vị Chủ vạn yêu này sẽ bị chết dưới sự vây công.
Còn mấy Tiên Đế phía đối diện như Cửu Tuyệt, Vạn Nhẫn thì trong mắt lộ sát
ý, cười to không ngừng.
“Ha ha ha, cuối cùng cũng có thể ép ma đầu này đến đường cùng!”
“Đại kiếp nạn đã qua, giờ ngươi đã mất Tru Tà Sách, thật muốn xem ngươi còn
có thể còn lại bao nhiêu may mắn.”
“Hôm nay sẽ là ngày diệt ma!”
So với Thanh Long Đại Đế mãnh mẽ, người bọn họ muốn nôn nóng muốn giết
chết vẫn là Khương Thành.
Dù sao thì hắn cũng là một biến số hoàn toàn không tuân theo nguyên tắc, làm
việc không thể đoán trước được.
Sự tồn tại của hắn làm cho người ta bất an.
Mà cũng ngay lúc bọn họ đang cười thoải mái, Thành Ca cũng đã gọi ra Huyền
Văn của mình.
Tử Viêm kiếm vừa lấy ra, Pháp Tắc không gian của Ngự Thuật Tiên Đế cũng
theo đó vỡ tan!
Lại vỡ rồi?
Chẳng lẽ hắn cũng là “Quy Lai Tiên”?
Mấy Tiên Đế như Cửu Tuyệt, Vạn Nhẫn phía sau còn chưa kịp hoảng sợ la lên
thì Thành Ca đã tế ra 50 Huyền Văn thẳng hướng vụt qua!
Trong nháy mắt 50 long ảnh cùng lúc bay tới.
Từ đầu đến cuối không cho Ngự Thuật Tiên Đế cơ hội thoát đi nào, trong chớp
mắt đã nuốt hết vị Tiên Đế nổi tiếng từ xưa này.
15 đạo kiếm tâm bộc phát còn chưa chấm dứt, Ngự Thuật Tiên Đế đã chết tại
chỗ!
Xác chết không còn chút xíu sự sống nào từ giữa không trung rơi xuống dưới,
đập thành một cái hố trên núi Tiên Yêu phía dưới.
Mà Khương chưởng môn từ bên trong những tiếng nổ mạnh liên tiếp giết ra đã
nhân cơ hội phá vỡ Pháp cảnh của Ngự Tình Tiên Đế!
Pháp cảnh vừa vỡ, hắn liền rơi vào tình trạng quy tắc phản phệ tạm thời.
“Không hay rồi!”
Mấy Tiên Đế Ngự Tâm và Lưu Ly bên cạnh đến tận lúc này mới tới cứu kịp!
Nhưng mà đã chậm.
50 đạo Huyền Văn mang theo lực Quy tắc mãnh liệt thổi qua khắp nơi, giống
như từng đường rãnh trời, ngăn trở hai bên không thể nối liền lại nữa.
Còn Ngự Tình Tiên Đế đứng ở trung tâm công kích, căn bản không còn chút
sức chống cự gì.
Một tầng lực Quy tắc càng cao hơn trong nháy mắt ập lên tấm chắn tiên lực của
hắn, đánh tan lạc ấn quy tắc của hắn!
Sau đó đánh thẳng một mạch vào trong tiên thể của hắn.
Phụt!
Phun ra một ngụm máu tươi, vị Tiên Đế nổi danh từ xưa này cũng nối gót Ngự
Thuật Tiên Đế ngã từ trên cao xuống.
“Chuyện này là không thể!”
Sắc mặt Cửu Tuyệt Tiên Đế phía sau biến sắc!
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Giờ phút này phe Tiên giới hoàn toàn luống cuống.
Một khoảng yên lặng, bọn họ lại nhớ tới một chiến tích từng làm khiếp sợ sáu
giới năm đó – cái chết của tám vị Tiên Đế Thiên Kiếm cung.
Trận chiến tích đó, dù là triệu năm sau bọn họ có suy luận thế nào vẫn luôn cảm
thấy không đúng.
Hơn nữa Ngự Thuật, Ngự Tình Tiên Đế, năm đó đã từng giao thủ một khoảng
ngắn ngủi với Khương chưởng môn.
Khi đó do bận tâm đến thân phận Kiếp Tâm nên bọn họ không dám ra tay với
Khương Thành.
Nhưng Khương Thành cũng không có biện pháp gì với bọn họ, dùng hết toàn
lực cũng không gây thương tổn cho bọn họ.
Chuyện này cũng đủ chứng minh thực lực của tiểu tử kia cũng không có gì hơn
thế.
Cái chết của tám vị Tiên Đế Thiên Kiếm cung hẳn là còn có ẩn tình khác.
Cũng bởi vậy lần này bọn họ mới yên tâm to gan giết sang đây.
Nhưng mà bây giờ bọn họ nhìn thấy cái gì?
Chỉ trong vòng vài giây như vậy mà hai vị Tiên Đế Ngự Thuật và Ngự Tình nổi
tiếng từ xưa đã chết?
Chuyện này thật vô lí!
Chẳng lẽ năm đó tám vị Tiên Đế Thiên Kiếm cung chính là chết như vậy?
Cảm giác sợ hãi to lớn đánh úp vào lòng rất nhiều Tiên nhân.
Mà bên kia đại quân của Yêu giới cũng là vẻ mặt khó có thể tin được.
“Thế là xử xong hai người?”
“Quá mạnh rồi?”
“Vừa rồi Thanh Long Đại Đế đánh cả buổi cũng không thể giết một người đấy.”
“Đây là loại thực lực thế nào vậy?”
“Không hổ là Chủ vạn yêu!”
“Ba người đó!”
“Lưu Ly Tiên Đế cũng bị giết rồi!”
“Mẹ nó, chiến thần!”
Rất nhiều Yêu tộc hưng phấn gào khóc kêu lên.
Băng Phượng, Bạch Hổ Yêu Đế cũng thở phào một hơi, lộ ra vẻ mặt chịu phục.
Thực lực này làm cho bọn họ không còn lời nào để nói, chỉ có thể ngước nhìn.
Trong lúc nhất thời bên phía Yêu giới tiếng hoan hô như sấm dậy.
Nhưng mà Thanh Long Đại Đế lại là ngoại lệ.
Huyền Văn khác hắn không biết, Huyền Văn Thủy hắn còn có thể không nhận
ra sao?
Bên trong 50 long ảnh Khương Thành vừa mới đánh ra kia có một cái rõ ràng là
Huyền Văn Thủy “của hắn”!
Sau khi thấy rõ, Đại Đế vừa rồi còn rất cảm động bây giờ suýt chút nữa đã chửi
ầm lên.
Ngươi không phải nói cái gì mà “Huyền Văn không có lực nữa phải sạc pin”
sao, bây giờ này là cái gì?
Hắn cuối cùng cũng hiểu ra.
Tiểu tử này là muốn mình trở thành bàn đạp để hắn làm màu đây mà!
Trước tiên để một người đồng đội như mình đánh trước, đợi đến lúc không đánh
lại được nữa hắn lại đi cứu, sự đối lập này càng tôn lên hắn to lớn mạnh mẽ.
Nhưng điều làm cho Đại Đế căm tức chính là mình lúc đó có thể thắng, là
Khương Thành âm thành rút Huyền Văn về mới làm cho hắn không thắng được.
Chết tiệt!
Trình độ vô sỉ của tiểu tử đó cuộc đời này hắn chưa từng thấy!
Săn chim nhạn cả đời thế nhưng lại bị nhạn mổ mắt!
Vốn tưởng rằng hôm nay là ngày tốt để hắn ra vẻ, kết quả lại làm lợi cho người
khác?
Nhưng cứ vào ngay lúc này, đám Tước Yêu ở gần Thanh Long Đại Đế lại đang
đánh trống reo hò.
“Thương Thành Đại Đế quả nhiên không giống người khác!”
“Đúng vậy, Yêu chủ chính là Yêu chủ, cũng không phải là Đại Đế tầm thường
có thể so sánh được!”
Lời vừa nói ra chúng long ở Thanh Long cốc một bên có chút khó chịu, rồi lại
không thể phản bác.
Dù sao chiến tích đã xảy ra trước mắt.
Huống chi Khương chưởng môn ở trận trước đã hồi sinh người chết, cũng có ân
với Thanh Long cốc, chỉ có thể bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ mà nghe.
Nhìn thấy Thanh Long bĩu môi không nói, nhóm Tước yêu càng thêm dũng
cảm.
“Vừa ra tay đã phân được cao thấp!”
“Cái gì gọi là không biết tự lượng sức mình, cái gì gọi là thực lực nghiền áp,
quả thật đây chính là tấm gương sinh động!”
“Chủ Vạn yêu mới là người mạnh nhất vô địch sáu giới, các ngươi đều lau mắt
cho rõ đi, sau này không cần lấy con chó con mèo gì ra so sánh với hắn!”
“Đúng vậy, hai người cách biệt một trời một vực, có thể so sánh sao?”
Con chó con mèo?
Cách biệt một trời một vực?
Ai cho đám cặn bã yếu ớt các ngươi lá gan nói mấy lời này?
Đại Đế suýt chút nữa đã bị đàn Tước yêu này làm tức đến hộc máu.
Quả nhiên vật họp theo loài, thủ lĩnh là dạng gì thì sẽ có tùy tùng dạng đó.
Lúc Ngự Tâm Tiên Đế cũng bị giết là lúc giữa sân cũng chỉ còn một vị Tiên Đế
cuối cùng, mà Bích Lạc Tâm Cung cũng không còn chưởng giáo.
Cảnh này làm rung động vô số Tiên nhân bên phía Tiên Minh.
Thậm chí ngay cả Yêu giới bên này cũng bị chiến tích đó dọa tới rồi.
“Cùng tiến lên!”
“Ma này tuyệt đối không thể lưu lại!”
Mặt Cửu Tuyệt Tiên Đế vì khiếp sợ mà vặn vẹo cả lên.
Chuyện như vậy nếu không phải xảy ra ngay trước mắt mình hắn thậm chí cũng
không dám tin.
Trong đầu hắn bây giờ chỉ có một suy nghĩ, Tiên Minh đã tới thời khắc sinh tử
tồn vong rồi!