Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đôi mắt đen to đen như mực này khiến cho Thành ca có cảm giác rằng nàng

không phải là một con người thật sự.

Lúc đầu gương mặt trắng trẻo non nớt tỏ vẻ nghi ngờ, sau đó lại lộ ra vẻ kinh

ngạc đến vui mừng, dường như đã có thêm vài phần đáng yêu, hoạt bát hơn

nhiều.

Nhưng mà Thành ca cảm thấy rằng, phần nhiều vẫn là cảm giác khiến người ta

sởn tóc gáy.

Nàng trắng quá mức, có hơi giống một tiểu nữ quỷ ấy chứ nhỉ?

Trên cần cổ mảnh mai có một sợi dây chuyền màu đỏ, trên sợi dây có một cục

đá, có lẽ đây chính là viên đá màu trắng mới nãy.

Một đôi chân thon dài thẳng tắp và đôi bàn chân thanh tú không mang vớ giày

xuất hiện trước mắt hắn.

Nàng đạp vào vào khoảng không mà bước đến trước mặt Khương hiền giả,

gương mặt mang theo vẻ mong đợi mà xác nhận lại.

“Thành ca?”

Phụt!

Suýt chút nữa thì Khương chưởng môn phun máu ngay tại chỗ.

Đến cả Thương Long Nữ Đế ở bên cạnh cũng sửng sốt.

Nói thật thì, nếu như nàng gọi “ba” thì Thành ca sẽ chẳng ngạc nhiên đến như

vậy, suy cho cùng thì cũng có hai vết xe đổ trước đó là A Hoàng và Tiểu Bạch,

hắn cũng chuẩn bị tâm lý rồi.

Nhưng nàng lại hệt như những huynh đệ thân quen của hắn mà một tiếng

“Thành ca”, khiến hắn thật sự trở tay không kịp.

Đặc biệt là tạo hình của tiểu nữ quỷ ở trước mắt này vô cùng không hài hòa.

“Khụ, là ta, hình như ngươi biết ta thì phải?”

“Đương nhiên rồi!”

Cô nhóc bay đến trước mặt Thành ca, giang rộng hai tay nhìn chằm chằm vào

hắn với ánh mắt mong chờ.

Hình như ý là, mau đến ôm một cái nào.

Thành ca ngẩn ngơ, chỉ đành mở rộng vòng tay rồi ôm nàng một cái.

Đám chủ điện Bạch La Chân suýt thì ngất luôn tại chỗ.

Thần Bạch Huyền chí cao vô thượng chỉ có thể quỳ bái từ phía xa xa, nhìn

thẳng vào nàng còn có chút vượt quá ranh giới, vậy mà Khương hiền giả lại

đang ôm nàng ư?

Điều này đồng nghĩa với việc báng bổ thánh thần đó.

Các nàng đều muốn hét rằng mau dừng lại, nhưng thần vật có linh, lúc này các

nàng đều đang quỳ ở phía bên dưới, ai nấy đều không dám phát ra chút âm

thanh nào.

Chỉ có thể cảm thấy vừa sụp đổ vừa kinh sợ mà nhìn cảnh tượng này.

Cô nhóc tựa đầu, ghé sát vào tai Khương hiền giả, mỉm cười khoe khoang mà

nói: “Mười mấy năm trước, lúc ngươi có được huyền phách thì ta đã chú ý đến

ngươi rồi.”

Ngay sau đó nàng lại chuyển sang chuyển âm, giọng điệu có chút trêu chọc.

“Cái tên tà ma dị giới nhà ngươi…”

Đậu mé?

Thành ca suýt thì ném nàng khỏi người mình ngay tại chỗ.

Cô nhóc dương dương tự đắc nói: “Ta là Linh Bạch Huyền, chỉ cần người của

Bạch Huyền tộc còn ở nơi này, bất kỳ động tĩnh gì đều không thể qua mặt được

ta.”

“He he he, Thành ca, ngươi biết cách chơi thật đó, rõ ràng là tà ma dị giới, vậy

mà lại làm đại hiền giả của tộc ta ra mười mấy năm hệt như thật!”

Nàng liếc mắt nhìn Bạch La Chân và những người khác đang quỳ rạp trên mặt

đất phía xa xa.

“Mấy hậu bối kia của tộc ta lại bị ngươi lừa đến mức đầu váng mắt hoa!”

Trong lòng Thành ca như có hàng vạn con thần thú đang phi nước đại.

Bận rộn làm biết bao biết ở Bạch Huyền tộc biết bao lâu, nhưng tất cả mọi việc

đều dưới con mắt của cô gái nhỏ này hết ư?

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Cô nhóc cười hì hì nói: “Ca ca, rõ ràng ngươi biết rõ mà còn cố hỏi, ta là muội

muội thất lạc nhiều năm của ngươi mà!”

“Thất lạc cái đầu ngươi!”

Trán Thành ca nổi đầy gân xanh: “Nói tiếng người!”

“Được thôi…”

Cô nhóc rụt cổ lại, thành thật nói: “Có thần điện thì đương nhiên bên trong phải

thờ phụng thần rồi.

“Trên đời này thật sự có thần sao?”

“Không có…”

Thành ca rất muốn đánh nàng một cái.

Ngươi có ý gì vậy hả?

Nghe câu trước của ngươi còn tưởng rằng ngươi chính là thần, kết quả ngươi lại

nói với ta là không có thần?

Cố ý chơi ta đấy hả?

Hắn hít sâu một hơi, kiên nhẫn hỏi: “Vậy thì, xin hỏi ngươi là ai?”

Cô nhóc thành thật trả lời: “Huyền giới thủa sơ khai có tổng cộng bốn hạt giống

huyền lực được sinh ra, ta chính là một trong số đó.”

“Người của Bạch Huyền tộc rước ta về, ngày đêm cung phụng, nhiều người

kiên trì tới như vậy, vậy thì đương nhiên sẽ có Linh rồi.

Đơn giản như vậy thôi ư?

Thành ca bất lực mà phỉ nhổ.

“Còn có thể tùy tiện tới mức vậy ư?”

Sau khi nghĩ kỹ, quả thật bản thân đã coi thường Huyền tộc rồi.

Trước đó, hắn chưa từng nghĩ đến việc tại sao lại gọi là thần điện, hắn chỉ coi

nơi này như một tông môn khác loại mà thôi.

Cuối cùng bây giờ cũng hiểu ra rồi, hóa ra các nàng thật sự có một thần thánh

khác.

Linh Bạch Huyền cực kỳ vui mừng, thậm chí còn không nhịn được mà thơm

một cái lên mặt Thành ca.

Chụt!

Hỏa Linh điện chủ và Lôi Linh điện chủ ở phía dưới suýt thì ngất ngay tại chỗ.

Vị “thần” này chính là thần thánh thánh khiết bất khả xâm phạm trong trái tim

bọn họ, là tín ngưỡng trong lòng bọn họ, cũng là triết lý tu luyện của bọn họ.

Mâu thuẫn giữa bốn Huyền tộc không chỉ liên quan đến quyền lợi, mà thật ra

phần lớn đều vì tranh cãi xem “thần” của tộc nào mới là chính thống.

Cãi qua cãi lại, thường xuyên động tay động chân.

Nhưng mà không cần nghĩ cũng biết, cảm giác của bọn họ nhìn thấy vị “thần”

của mình hôn một người khác là như thế nào.

Bản thân Khương chưởng môn cũng trở tay không kịp.

Đặc biệt là sau khi nhìn thấy phản ứng của mấy vị điện chủ, hắn âm thầm cảm

thấy chuyện này nghiêm trọng rồi đây.

“Này này, ngươi đùa cái gì vậy hả?”

Cô nhóc nghiêng đầu bối rối hỏi: “Thành ca, không phải ngươi thích cái này

nhất sao?”

Khương chưởng môn lập tức hiểu ra, chắc chắn nàng đã nhìn thấy hết mấy cảnh

bản thân hôn môi Lê Hàn Ngọc, Chung Ly Xảo mấy trăm lần.

Đúng là khổ quá mà!

“Hẳn là người đời hiểu lầm ta rồi, sau này chúng ta phải chú ý đến ảnh hưởng

mới được.”

Không phải hắn không thích, mà là thân phận của em gái này quá đặc biệt.

Hơn nữa, nàng xinh đẹp thì xinh đẹp thật, cơ mà phong cách dọa người quá,

Thành ca không chịu nổi đâu!

Linh Bạch Huyền “đột nhiên hiểu ra”.

“Ta hiểu rồi, sau này đến lúc không có ai thì ta sẽ hôn ngươi.”

Thành ca:…

Sau đó, nàng vui vẻ nói: “Như thường lệ, ta hôn ngươi một cái rồi, có phải bây

giờ ta được phép đưa ra yêu cầu không?”

Phụt!

Cả đời này của Thành ca chưa có ngày nào mà hắn muốn phun máu nhiều như

ngày hôm nay.

Cái giao dịch thần tiên gì thế này?

Ngươi học theo Lê Hàn Ngọc, coi là như cái máy quẹt thẻ đấy à?

Ngươi đã có sự đồng ý của ta chưa hả?

Hắn tức đến mức hét lên: “Theo thường lệ cái gì? Hả? Sao ta không biết chuyện

này?”

Cô nhóc rất thuần thục vòng tay ôm lấy cổ hắn: “Thành ca, ngươi đừng tuyệt

tình như vậy mà, chúng ta đã là người một nhà rồi.”

Khương chưởng môn sụp đổ.

“Mới hôn một cái mà đã thành người một nhà rồi á?”

“Không phải đâu, ta cũng không biết tại sao đột nhiên bản thân thấy rất gần gũi

với ngươi, cứ như kiếp trước chúng ta là người thân duy nhất của nhau vậy…”

Nói xong, nàng trực tiếp gối đầu lên vai Thành ca.

Đáng lẽ Thành ca còn định tiếp tục phản bác, giờ đây lại đột nhiên im bặt.

Hắn đột nhiên phản ứng lại, chắc chắn đây là kết quả hành động của hệ thống.

Hệt như cái lần mới đầu A Hoàng cũng giết bản thân một lần, sau đó hệ thống

đưa ra một phương án giải quyết là “đồng nguyên khí tức”, thế là đứa bé là nhận

mình làm mẹ luôn.

Mặc dù có lúc rất nghịch ngợm, nhưng nàng chưa bao giờ rời bỏ hắn, mức độ

trung thành và thân cận đều đạt tới mức cao nhất, còn đáng tin cậy hơn cả con

gái ruột.

Chẳng lẽ, Linh Bạch Huyền này cũng giống như vậy ư.

Chẳng qua là, sao nàng không nhận bản thân là mẹ mà lại nhận là anh trai nhỉ?

Chậc!

Nếu như thật sự là như vậy thì bản thân không thể buông tay mặc kệ được rồi.

Suy cho cùng đây cũng chuyện là do hệ thống tạo thành, không giải quyết theo

cách này thì bản thân cũng ngỏm mất.

Cái nồi này, hắn chỉ đành đội lên đầu thật thôi.

“Khụ, à, ngươi tên là gì?”

“Ta là Linh Bạch Huyền, ngươi gọi ta là A Bạch là được rồi.” Nàng rất thoải

mái với tên gọi.

“Cái tên này bị Tiểu Bạch chiếm mất rồi, hay là ta gọi ngươi là A Linh nhé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK