Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Khương Thành chỉ là một Thánh Chủ bình thường, nhưng căn cơ của hắn

quá mạnh.

Tu vi huyền lực vừa phóng ra đã cho người ta có cảm giác chẳng thua kém gì

Thánh Chủ đỉnh phong cả.

Hơn năm trăm tộc nhân Huyền tộc ở phía đối diện khi nhìn thấy một cường giả

mạnh như vậy cũng đều vội vàng dừng lại.

“Tiền bối!”

“Tiền bối đến thật đúng lúc, hai tên Thiên ma ngoại vực tàn bạo xảo quyệt này,

có mưu đồ lật đổ Huyền giới!”

“Cầu xin tiền bối thi triển thần thông, giúp bọn ta trừ khử chúng!”

Đông Phàm Thánh Chủ hoảng sợ, vội vàng chạy đến sau lưng Thành ca.

“Khương chưởng môn, xin người đừng ra tay với bọn ta, rõ ràng bọn ta không

có cố ý, là bọn họ…”

“Yên tâm.”

Thành ca giơ tay ngăn hắn lại.

“Có ta ở đây sẽ không có chuyện gì đâu, lát nữa còn có thể trở thành khách quý

nữa đấy.”

Khách quý?

Đông Phàm và Sở Đình đưa mắt nhìn nhau, nội tâm âm thầm mỉa mai hắn.

Chúng ta có thể không bị bao vây là tốt rồi, ở đó mà mơ mộng trở thành khách

quý.

Khương Thành thì tràn đầy tự tin, thu lại Thái Ngư kiếm, tiến về phía hơn năm

trăm vị cao thủ Huyền tộc ở đối diện.

“Ta là Khương Thành!”

Hắn vừa bước đến đã tự giới thiệu bản thân.

“Hai người này là đồng bọn của ta, đều không phải kẻ địch.”

“Xung đột giữa các ngươi chỉ là hiểu lầm, ta sẽ đích thân kiểm điểm lại bọn

họ.”

“Được rồi, được rồi, hãy nể mặt ta, cất binh khí hết đi.”

Hắn nghĩ rằng bản thân sau khi nói ra thân phận, đám tộc nhân Huyền tộc ở

phía đối diện sẽ cung kính cúi đầu chào hắn?

Tuy nhiên, tưởng tượng thì đẹp, thực tế thì phũ phàng.

Hơn năm trăm người ở phía đối diện kia vốn dĩ còn có chút tôn trọng với vị tiền

bối là hắn, sau khi nghe nói hắn và hai tên Thiên Ma ngoại vực kia là đồng bọn

của nhau thì ngay lập tức liền trở mặt.

“Ngươi lại dám cấu kết với Thiên Ma ngoại vực sao?”

“Cái gì mà Khương Thành, ta lần đầu mới nghe đấy.”

Một số người ở trong đám đông đang gây rối kia chỉ tay vào hắn và bắt đầu quát

mắng.

“Hắn cấu kết với tà ma, là kẻ phản bội Huyền tộc chúng ta!”

“Kẻ phản bội như ngươi mà cũng xứng để bọn ta nể mặt à?”

Đông Phàm và Sở Đình nhìn Khương Thành với ánh mắt vô cùng bất lực.

Đại lão, vẫn là nên trực tiếp ra tay đi.

Khách quý gì gì đó, thực sự không thực tế chút nào cả.

Thành ca cũng có chút bực mình rồi.

“Ông đây chính là Đại hiền giả của Huyền tộc các ngươi!”

“Tất cả dụi cho sáng mắt ra cho ta!”

Đám người ở phía đối diện căn bản không thừa nhận hắn.

“Cái gì mà Đại hiền giả? Kẻ mạo nhận này từ đâu chui ra vậy?”

“Đúng là lần đầu mới nghe đấy!”

“Hắn nói Huyền tộc các ngươi, chứng tỏ rằng hắn hoàn toàn không xem bản

thân là người của Huyền tộc.”

Một số người trong đám đông hét lên.

“Hãy giết chết kẻ phản bội này!”

Mọi người lần nữa vung binh khí lên, nhưng lần này đến cả Khương Thành

cũng trở thành mục tiêu tấn công của bọn họ.

Đương nhiên hắn cũng không ngồi yên chờ chết.

“Đừng ép ta phải giết người.”

Thái Ngư kiếm lần nữa được nâng lên, Quy Tắc thánh giới và Túng Tình thánh

giới cùng một lúc bao phủ ra bên ngoài.

Nhìn thấy thánh giới xuất hiện, đám tộc nhân Huyền tộc ở phía đối diện càng lộ

ra ánh mắt căm thù hơn.

“Đây là phương thức của Thiên ma ngoại vực!”

“Quả nhiên không phải là của Huyền tộc chúng ta!”

“Hắn ta chính là Thiên ma ngụy trang, hãy giết chết tên Thiên Ma xảo quyệt

này!”

“Giết!”

Ngay lập tức, Khương Thành đã rơi vào vòng vây của chúng.

Do tu vi huyền lực của hắn mạnh hơn, nên trong suy nghĩ của bọn tộc nhân

Huyền tộc kia hắn càng nguy hại hơn, vì vậy Sở Đình và Đông Phàm đã bị

chúng bỏ qua trong một khoảng thời gian.

“Đây là do các ngươi ép ta.”

Tuy hắn không muốn xô xát với Huyền tộc, nhưng đối phương đều đã hạ thủ

rồi, dĩ nhiên Thành ca cũng sẽ không khoanh tay chờ chết.

Hắn vừa tiến lên, vẫn là dùng linh ý công kích.

Sau khi linh ý công kích biển ý thức của đối phương, hắn lại lần nữa nhìn thấy

sương mù màu xám.

Có lẽ là vì cảnh giới của đám người này không cao, nên cường độ ý chí của lớp

sương mù kia cũng không mạnh bằng những kẻ địch của thông đạo lần trước.

Đối mặt với linh ý gió bão của hắn, tất cả tộc nhân Huyền tộc ở cảnh giới dưới

Thánh Chủ đều giống như đang mưa sủi cảo, tất cả đều rơi xuống dưới.

Hơn năm trăm người ban đầu còn hô chém hô giết, một lúc sau chỉ còn lại chưa

đầy một trăm người.

Kẻ địch ở phía đối diện bị dọa sợ đến nỗi la hét hỗn loạn.

“Đây là loại tà thuật gì vậy!”

“Không thể nào!”

“Đừng sợ! Hắn sẽ không thể giết được những Huyền Thánh thất trọng này của

chúng ta đâu!”

Huyền Thánh thất trọng, huyền lực cũng chỉ tương ứng với cấp độ Thánh Chủ

bình thường của Nguyên Tiên giới bên kia mà thôi.

Cảnh giới của họ cao hơn, ý chí sương mù của biển ý thức cũng mạnh hơn,

nhưng vẫn có thể ngăn chặn được một lúc.

Tuy nhiên, cũng chỉ có thể ngăn chặn một lúc mà thôi.

Khương Thành mở Thánh giới song trùng, ngăn chặn tất cả các căn nguyên

công kích của chúng ở bên ngoài.

Vì để tiết kiệm hồn lực, hắn đã không sử dụng nguyên thuật thất thập ngũ trọng,

mà sử dụng linh ý công kích, tiếp tục tấn công từng người một.

Cơ bản duy trì được tiết tấu hai giây tiêu diệt một tên.

Thời gian thấm thoát trôi qua, hơn năm trăm người bây giờ chỉ còn lại hơn năm

mươi người.

Nhìn thấy những Huyền Thánh thất trọng kia liên tục bị giết chết, hoàn toàn

không có cơ hội nào để chiến thắng, ý chí chiến đấu của bọn họ cuối cùng cũng

bị sụp đổ.

“Chạy thôi! Thiên ma này thật sự quá đáng sợ!”

“Mau trở về tìm viện binh…”

Các cao thủ của Huyền tộc chạy tán loạn, Khương Thành muốn đuổi cũng

không đuổi kịp, nên chỉ có thể truy sát tên địch bị bỏ lại ở phía sau.

Nhờ có sự can thiệp của linh ý và thánh giới áp sát, hắn đã nhanh chóng khống

chế được người này.

“Bỏ ta ra!”

“Thiên ma nhà ngươi còn dám bắt ta…”

“Đã trở thành tù nhân rồi còn không chịu thành khẩn? Ta vốn dĩ không muốn

tiêu diệt các ngươi, vậy mà các ngươi cứ phải tìm đường chết mới chịu cơ.”

Khương Thành vô cùng dứt khoát, đem toàn bộ hồn hải và huyền lực của hắn ta

phong ấn lại.

Thủ pháp vô cùng điêu luyện, khiến Sở Đình và Đông Phàm hết sức kinh ngạc.

Cấu tạo bên trong cơ thể của tộc nhân Huyền tộc không giống với của bọn họ

lắm, nguồn huyền lực không phải là khí hải kinh mạch, mà là huyền phách.

Nếu đổi lại là bọn họ, cho dù có khống chế được đối phương cũng không biết

làm thế nào để phong ấn được huyền lực của chúng.

Sau đó, Khương Thành tiện tay vứt người này sang cho Sở Đình và Đông

Phàm.

“Xem xem có thể moi được từ hắn thông tin quan trọng nào không, ví dụ như vị

trí của thần điện hay gì gì đó chẳng hạn.”

Hiện tại hai người bọn họ đều đang dựa dẫm vào hắn, cho dù Sở Đình là Thiên

Thần cũng giống như một tên thuộc hạ, nghe lệnh của hắn liền lập tức làm theo.

Khương Thành thì đang bận rộn thu dọn chiến lợi phẩm.

Năm đó, khi tộc nhân Huyền tộc khôi phục huyền lực, bọn họ không dùng đan

dược mà dùng Huyền Nguyên Quả và Bí Không Thánh Sa.

Còn bây giờ, bọn họ dường như cũng đã theo kịp thời đại rồi.

Trong nhẫn trữ vật của những tộc nhân Huyền tộc này, hắn phát hiện có rất

nhiều đan dược dùng để khôi phục huyền lực.

“Đây cũng là chuyện rất bình thường.”

“Năm đó tộc nhân Huyền tộc bước ra khỏi Huyền giới, cho đến khi Thập Thiên

Đế thành lập Thiên cung, bọn họ mới từ từ mai danh ẩn tích.”

“Trong khoảng thời gian hàng chục tỷ năm đủ để bọn họ học hỏi và phát triển

thuật luyện đan của riêng mình.”

Trong trận chiến vừa rồi, huyền lực của hắn cũng bị hao tổn một chút.

Sau khi hắn uống thuốc bổ sung xong, Sở Đình và Đông Phàm ở đằng kia cũng

đã kết thúc cuộc truy vấn.

“Khương chưởng môn, bọn ta đã hỏi được rồi, đây là một thế giới đặc biệt gọi

là Huyền giới.”

“Những người ở đây ngoại trừ huyền lực ra, thì còn đang tu luyện một thứ đặc

biệt gọi là huyền văn…”

Khương Thành nghe được một lúc, thì có chút không muốn nghe nữa.

“Được rồi, được rồi, mấy kiến thức cơ bản này ta sớm đã biết cả rồi.”

“Lúc bọn họ chiến đấu, quầng sáng đặc biệt kia là gì?”

“Còn cả lớp sương mù màu xám nằm sâu trong ý thức của bọn họ nữa, lại là thứ

gì?”

“Sương mù màu xám?”

Đông Phàm và Sở Đình hoang mang tột độ.

“Cái mà ngươi nói là đạo của bọn họ đúng chứ?”

“Những tộc nhân Huyền tộc này nói là, họ chỉ tu luyện Huyền văn chứ chưa bao

giờ tu đạo.”

Khương Thành có chút ngơ ngác: “Nếu không tu đạo, thì bọn họ làm thế nào

chống lại Thánh giới?”

“Hơn nữa nếu đạo của bọn họ không mạnh, thì làm sao có thể khống chế căn

nguyên mạnh như vậy được chứ?”

Nếu hắn nhớ không lầm thì đạo và cảm ngộ quy tắc bổ sung cho nhau và không

thể nào thiếu một trong hai được

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK