được tại sao lại phải rút lui toàn bộ đội ngũ.
Đối với cuộc đánh cược này, hai bên Thiên Cung và Tà Tiên đều sẽ không công
khai.
Bởi vì điều đó có thể sẽ phát sinh một vài biến số không cần thiết.
Vì lý do đó mà vào lúc này trong mỗi pháo đài đều giống như chợ rau rộn ràng
náo nhiệt.
Có vài đội ngũ giống như Bá Vân vừa đến được vài ngày.
Cũng có vài đội ngũ đến đây cũng đã được chục triệu năm.
“Đệch mợ, Tân Luân Tôn Giả, ngươi vậy mà vẫn còn ở chiến khu Vân Chiêu
sao?”
“Lần trước gặp được ngươi ở đây cũng đã là một trăm triệu năm trước rồi đó…”
“Đây cũng có sức chịu đựng quá rồi, lại có thể ở tiền tuyến hơn một trăm triệu
năm?”
“Ha ha ha, Cảnh Minh Thiên Tôn, lần này các ngươi đạt được bao nhiêu điểm
Thiên Đạo vậy?”
“Không nhiều không nhiều, chỉ là đứng thứ tám trong chiến khu mà thôi.”
“Đệch, đứng thứ tám mà không nhiều?”
Người ở nơi quyết toán chiến tích còn đông hơn như vậy.
Mỗi một đội khi bàn giao nhiệm vụ đều sẽ được quyết toán thêm 10% điểm
khen thưởng Thiên Đạo.
Do đội ngũ quá đông, đám Tiên quan và đông đảo tạp dịch bên trong pháo đài
đều bận rộn không thể làm xuể.
“Tịnh Đỉnh Tôn Giả, thực lực Bá Vân đội của các ngươi thật xuất sắc, lần này
chắc là phải kiếm được mấy chục nghìn điểm Thiên Đạo nhỉ? Quyết toán này,
cũng đã vài nghìn điểm rồi!”
“Quân Nguyên Tôn Giả đừng nhắc nữa, bọn ta vừa đến được năm ngày, ở đâu
ra điểm Thiên Đạo gì chứ, trước mắt thì chiến tích vẫn là số 0.”
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt hơn ba mươi tên đội viên của Bá Vân đội đều u
sầu.
Đợt làm nhiệm vụ lần này thật là vắng lặng, không thu được cái gì cả.
“Ha ha, không sao cả, vẫn còn lần sau mà!”
“Huyết Phong đội của các ngươi lần này có lẽ kiếm được không ít đúng
không?”
“Cũng thường thôi, chín mươi nghìn điểm Thiên Đạo, đứng thứ 15.”
Biểu cảm của Quân Nguyên Tôn Giả kia thì hừng hờ nhưng trong giọng điệu ẩn
chứa sự kiêu ngạo không thể che giấu.
Tịnh Đỉnh Tôn Giả chua xót bĩu môi, khô khan chúc mừng một tiếng.
Thầm mắng chửi trong lòng, ngươi cũng thật biết cách thể hiện.
“Quao, ba trăm năm mươi nghìn điểm Thiên Đạo!”
“Không hổ danh là Ly Nhung đội đứng hạng thứ ba nha!”
“Điểm khen thưởng thêm của bọn hắn cũng đã là ba mươi lăm ngàn điểm rồi,
còn cao hơn chiến tích của toàn đội bọn ta cộng lại nữa.”
“Số lẻ còn cao hơn bọn ta nữa…”
“Không so nổi, không so nổi, người ta là cường đội được bảy vị Thiên Tôn dẫn
đội, có hai mươi Đế cảnh cửu trọng hậu kỳ đấy.”
Tập Nhung Thiên Tôn đội trưởng của Ly Nhung đội nghe thấy lời ca ngợi của
đám người, mặc dù cằm ngước lên cao nhưng không hề có một chút vui mừng
nào.
“Hừ, đội của ta vốn dĩ đang đự định triển khai một đợt hành động lớn trong
những ngày này.”
“Nếu như thuận lợi, có lẽ còn có thể có được ít nhất một trăm nghìn điểm Thiên
Đạo vào sổ sách.”
“Đáng tiếc là trước đó lại bị triệu tập trở về.
Ngụ ý là các ngươi cảm thấy chiến tích đấy đã cao đến trời nhưng bọn ta vẫn
còn chưa thỏa mãn đâu.
Đám người đương nhiên lại có thêm một màn tán thưởng và nịnh hót.
Tịnh Đỉnh Tôn Giả ở phía xa cảm thấy bản thân sắp không ở thể ở lại được nữa.
Đám người này một người sẽ thể hiện hơn một người.
Hắn zê-rô như vậy ở cùng với bọn hắn rất không hợp nhau.
Một đội ngũ lại một đội ngũ quyết toán điểm Thiên Đạo.
Đa số các đội ngũ thật ra đạt được cũng chỉ là vài trăm hoặc vài nghìn điểm
không giống nhau.
Điểm thưởng thêm được vài chục điểm hoặc vài trăm điểm mà thôi.
Vài chiến tích có thể lên đến vài chục nghìn đều đã là đội mạnh có thể dẫn đến
săn đón.
Mà trừ việc đó ra thì còn có rất nhiều đội đã báo danh nhưng không thể trở về
được nữa.
Mười đội ngũ đứng đầu chiến tích đều trên trăm nghìn điểm, thu hút sự náo
động không hề nhỏ.
Đỉnh điểm của bầu không khí trong sân là sự trở lại của Nguyên Đế Chiến đội.
Khi Vô Cẩn Thiên Tôn dẫn Phong Thần Chí Tôn cùng bốn tên đội viên trở về,
tất cả mọi người trong sân đều tự giác nhường ra một lối đi rộng rãi.
“Nguyên Đế Chiến đội!”
“Trời à, đây chính là Nguyên Đế Chiến đội trong truyền thuyết sao?”
“Bọn hắn kiếm được bốn trăm bảy mươi nghìn điểm Thiên Đạo đó, thật là đáng
sợ!”
“Bốn trăm bảy mươi nghìn? Tin tức của ngươi thật là lạc hậu, không xem bảng
xếp hạng sao? Điểm số của Nguyên Đế Chiến đội những ngày này điên cuồng
tăng nhanh, đã đạt sáu trăm tám mươi nghìn điểm rồi!”
“Cái gì? Sáu trăm tám mươi nghìn điểm?”
“Đệch mợ, vậy sắp nhiều hơn Ly Nhung đội đang xếp thứ ba gấp đôi điểm rồi!”
“Cũng không thể nói như vậy, Ly Nhung đội không có Chí Tôn mà.”
“Nhưng mà Nguyên Đế Chiến đội chỉ có năm người, Ly Nhung đội lại có hai
mươi bảy người.”
“Đúng, hơn nữa Ly Nhung đội đã đến đây bảy triệu năm rồi, còn Nguyên Đế
Chiến đội chỉ vừa đến bảy nghìn năm thôi.”
“Không hổ danh là chiến đội đến từ Đế cấp đạo trường mà.”
Trước đó Ly Nhung đội vẫn là tâm điểm của tất cả mọi người, không may đã trở
thành đối tượng làm nền cho đội khác.
Làm cho đội trưởng là Tập Nhung Thiên Tôn rất không phục.
Hắn không thể nhịn được chặn trước mặt Nguyên Đế Chiến đội.
“Vô Cẩn, mấy ngày này các ngươi đã làm gì vậy?”
“Tại sao điểm số lại tăng nhanh đến như thế?”
“Lẽ nào là tìm được nhiều Tà Tiên yếu ớt như gà để đoạt điểm?”
Không cần Vô Cẩn Thiên Tôn mở miệng thì Quyển Lăng Thiên Tôn và Hỏa
Văn Thiên Tôn đã giành nói trước.
“Tìm gà yếu ớt để đoạt điểm?”
Hai người cười mỉa mai.
“Hừ, các ngươi thật sự có tầm nhìn hạn hẹp.”
“Nói thật với các ngươi, mấy ngày nay bọn ta đã đi đến địa bàn của Tà Tiên bên
đấy!”
“Chỉ riêng giết Thiên Tôn thì đã giết được ba tên rồi!”
Cái gì?
Đi đến địa bàn của Tà Tiên bên đấy, còn giết chết ba tên Thiên Tôn Tà Tiên?
Tất cả mọi người hoàn toàn trở nên ầm ĩ, sắc mặt của đa số mọi người đều kinh
ngạc.
“Đây đây đây, cũng quá dũng cảm rồi đúng không?”
“Lại dám đơn độc thâm nhập nơi ở của kẻ địch, lòng can đảm này…”
“Không chỉ trở về toàn vẹn mà còn giết được ba tên Thiên Tôn Tà Tiên…”
“Chẳng trách những ngày này điểm số của bọn hắn lại tăng nhanh như vậy, đó
đều là dùng tính mạng để đổi lại!”
“Nguyên Đế Chiến đội uy vũ!”
“Lợi hại, phục rồi phục rồi!”
Tập Nhung Thiên Tôn không còn gì để nói.
Ý tứ của việc thâm nhập vào nơi ở của kẻ thù như thế nào, hắn hiểu rất rõ.
Đó chính là đặt sự sống qua một bên, bất cứ lúc nào cũng có nguy hiểm đến mất
mạng.
Đó đã không còn là nhiệm vụ gì nữa, mà là khiêu vũ trên tuyến đường tử vong.
Cuối cùng hắn cũng hiểu, bản thân thua kém Đế cấp chiến đội bao xa rồi.
Cuối cùng, hắn nghiêm mặt, sắc mặt nghiêm nghị chấp tay với Vô Cẩn Thiên
Tôn.
“Khâm phục!”
Sự trở về của Nguyên Đế Chiến đội đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Khi bọn hắn quyết toán điểm Thiên Đạo, một vài Tiên quan bên trong pháo đài
thậm chí còn phá lệ đứng lên bày tỏ sự kính trọng.
Mà một vài thống lĩnh cấp Chí Tôn chịu sự quản lý của Thiên Nhạc Quân cũng
đích thân chúc mừng bọn hắn.
“Nguyên Đế Chiến đội, Vân Chiêu chiến khu bọn ta cảm ơn sự đóng góp của
các ngươi!”
“Không hổ danh là đội ưu tú đến từ Nguyên Đế đạo trường!”
“Những năm nay, bởi vì có sự tồn tại của các ngươi mà áp lực của Thiên Nhạc
Quân bọn ta giảm nhẹ rất nhiều.”
Đối với lời khen ngợi của bọn hắn, Vô Cẩn Thiên Tôn mỉm cười đáp lời, lịch sự
nhã nhặn.
Nhưng trong lòng của bọn hắn thì không thể kiêu ngạo nổi, bởi vì vẫn còn một
đội ngũ chưa hề xuất hiện – Đệ Nhất Soái đội.
Đội ngũ này mới thật sự là Vua của chiến khu Vân Chiêu!
Không chỉ có hắn mà tất cả các đội ngũ khác tại đây sau khi đổi xong điểm
Thiên Đạo cũng chậm chạp chưa chịu rời khỏi.
Thậm chí đến cả một vài vị Chí Tôn cũng không chịu được mà thường xuyên
nhìn sang cổng vào của pháo đài.
“Đệ Nhất Soái đội… vẫn chưa về đến à?”
“Đội ngũ này chỉ trong năm ngày ngắn ngủi đã đạt được một triệu bảy trăm sáu
mươi ngàn điểm Thiên Đạo, đứng đầu toàn bộ chiến trường Hữu Lộ!”
“Rốt cuộc bọn hắn là người như thế nào?”
“Thật sự rất tò mò!”
“Có thể là do Đạo Tôn dẫn dội cho nên bọn hắn sẽ không quyết toán điểm
Thiên Đạo tại đại sảnh này?”
“Chắc là không đến mức đó chứ?”
“Ta còn muốn chiêm ngưỡng phong thái của bọn hắn một chút!”
“Đúng vậy, đội ngũ trong truyền thuyết đó thế nào cũng được ghi vào sử sách
của chiến khu, có thể ở nhìn ở khoảng cách gần một lần cũng được xem là một
loại vinh hạnh.”