Đây chính là chủ nhân Tiên giới đấy.
Như một lẽ tất nhiên, nàng chính là hóa thân của căn nguyên Thiên đạo.
Trước nay chỉ cần nàng không vừa mắt ai là giáng đại kiếp xuống trực tiếp áp
chế vạn kiếp bất phục cơ mà?
Huống chi Khương Thành còn trực tiếp công kích nàng.
Đã vậy nàng còn cho một “cơ hội sửa đổi”, thật là khó tin.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, nội tâm mọi người lại nảy ra một suy đoán hoang đường
- vị chủ nhân Tiên giới này không làm gì nổi Khương Thành à?
Không thể nào?
Chắc không phải đâu, đường đường là người đứng đầu Tiên giới lại không làm
gì nổi một sinh linh trong chính thế giới của mình ư?
Nhưng Khương Thành chẳng cảm kích chút nào.
“Ta mà cần ngươi tha thứ chắc?”
“Nói thẳng cho ngươi biết, ta muốn hủy diệt Tiên Minh và Thánh Điện, không
ai cản được đâu.”
“Chuyện này chẳng liên quan gì đến đại kiếp mà ngươi nói hết.”
“Ngươi muốn mở cũng được, muốn ngừng cũng được, đều không ảnh hưởng
đến quyết định của ta.”
Tiên Mẫu bình tĩnh nói: “Ngươi đang chấp mê bất ngộ đấy.”
“Thì sao, ngươi làm gì được nào?”
“Từ nay tâm quy tắc sẽ không tán thành ngươi nữa, dù ngươi có tu luyện thế
nào cũng không thể nắm giữ bất cứ một tâm quy tắc nào.”
Theo lời Tiên Mẫu vừa nói ra trên bầu trời Tiên giới xuất hiện tường vân vấn
vít, tiên âm vang vọng.
Tất cả tâm quy tắc vào giờ khắc này đều đồng loạt hưởng ứng.
Trong lòng mỗi người đều hiểu ra, Khương Thành thật sự không còn khả năng
trở thành Tiên Đế nữa.
Thánh Điện, Tiên Minh mừng rỡ như điên, còn bên Yêu giới bên kia lại hoảng
sợ vô cùng.
Đây là một tin tức vô cùng xấu đối với tất cả Yêu tộc.
Một vị tiên nhân bất kể thiên phú ra sao, trên lý thuyết đều tồn tại khả năng
thành đế.
Duy chỉ có Khương Thành đã bị căn nguyên Thiên đạo phong kín mọi đường
đi.
Đây là một đả kích vô cùng to lớn đối với bất cứ Chuẩn đế nào.
Nhưng Khương Thành lại giống như chẳng chịu chút đả kích nào hết.
“Thủ đoạn của ngươi còn non lắm.”
Hắn tỏ vẻ thất vọng lắc lắc ngón tay.
“Chả xi nhê gì hết.”
Thương Linh và Huyền Minh bên cạnh lại muốn bịt luôn miệng hắn lại.
Lão huynh bớt tranh cãi giùm đi, tiếp tục như vậy sợ là ở Tiên giới chẳng còn
nơi yên thân nữa đâu.
Nhưng Khương Thành đã quyết là không kéo lại được.
“Bây giờ tuy ta không phải Tiên Đế nhưng ta có thể chém đế cảnh như cỏ rác.”
Ánh mắt của hắn rơi xuống những Tiên Ma đang hả hê.
“Ngươi có thể che chở chúng bao lâu?”
“Người ta muốn giết, ngươi có thể che chở cả đời ư?”
Lời nói bình tĩnh nhưng ý tứ bên trong lại khiến người ta giật mình.
Đại quân Yêu giới phía sau còn đang phẫn uất bỗng cảm thấy một luồng nhiệt
huyết xông thẳng lên não.
Tất cả đều kích động hưng phấn hô to.
“Giết!”
“Giết!”
“Kiệt ngạo bất thuần là bản tính Yêu tộc.”
“Địa vị ngang với Tiên giới, đây mới thực sự là kẻ đứng đầu Vạn yêu.”
Giờ khắc này, Khương Thành chính là thần trong con mắt vô số Yêu tộc.
“Dù là thiên đạo cũng không ngăn được Yêu chủ tộc ta.”
“Yêu tộc ta thề chết xin theo, vĩnh viễn không khuất phục trước đại thế.”
Đám người Cửu Tuyệt và Ám Cơ sắc mặt đại biến, nếu ngay cả thiên đạo cũng
không ngăn được bọn họ, vậy còn ai có thể ngăn được bọn họ nữa?
“Nghe xem, các ngươi nghe xem…”
“Hắn muốn đối nghịch với thiên đạo đại thế…”
“Đây là đệ nhất ma đầu chân chính của lục giới.”
“Tiên Mẫu xin hãy giáng thần uy giết chết tai họa này đi.”
Đám người sợ hãi, gào thét kịch liệt.
Thậm chí còn mong Tiên Mẫu có thể ban cho họ lực lượng thần bí nào đó, trợ
giúp họ chém chết Khương Thành.
Mà đối mặt với lời tuyên chiến của Khương Thành, Tiên Mẫu chỉ giơ tay lên.
Ranh giới chín màu như ẩn như hiện lộ ra từ trong hư không.
Một đường cong cong, trải dài vô hạn, kéo đến tận hai đầu cùng của Tiên giới.
Nó chỉ xuất hiện mấy giây rồi lại biến mất vô hình.
“Từ nay về sau, những người có sức mạnh không thuộc về Tiên giới thì không
thể vượt qua giới tuyến này.”
Vị trí hiện tại của nàng là một nơi từ Tiên Yêu sơn đi thẳng vào sâu trong Tiên
giới một ngàn vạn dặm.
Đối diện với giới tuyến là Yêu giới cộng thêm phạm vi một ngàn vạn dặm, đối
với Tiên giới cũng chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi.
Mà phía sau giới tuyến, còn có hai giới Tiên Ma hùng hậu và các khu vực lớn
khác như Tử giới Man giới Linh giới v.v
Nàng vừa dứt lời, Đại Diễn Tiên Đế và Thương La Ma Đế đang chạy trốn ở sâu
trong hai giới Tiên Ma đều bị gạt ra ngoài một cách đột ngột.
Nguyên nhân rất đơn giản, họ tu luyện lực lượng huyền văn.
Đây là lực lượng không thuộc về Tiên giới.
Khương Thành còn cố ý xem thử.
Hắn phát hiện mình vẫn có thể vượt qua ranh giới kia, nhưng lúc đi qua thì hắn
chẳng thấy ai cả, cũng không sờ tới được.
Giống như xuất hiện ở một không gian khác vậy.
Hắn lùi về, thở dài thườn thượt.
“Có vậy thôi à?”
Nói thật hắn còn đang mong Tiên Mẫu giết mình đây.
Hệ thống như vậy mở hack, sẽ là một cỗ máy giết người siêu cấp.
Kết quả nữ nhân này hình như chẳng có lực sát thương gì, vốn không giết nổi
hắn.
Mà cái giới tuyến này vừa vạch ra lại khiến cho một thân thực lực của hắn
chẳng biết dùng vào đâu.
Sau này chỉ cần Tiên Minh và Thánh Điện trốn trong hai giới Tiên Ma thì hắn
đúng là không diệt được thật.
Còn Cửu Tuyệt Tiên Đế và Ám Cơ Ma Đế phía đối diện cuối cùng cũng thở
phào nhẹ nhõm.
“Ha ha ha ha, đa tạ Tiên Mẫu cứu giúp.”
“Bọn ta xin khắc ghi ân tình này, vĩnh viễn không dám quên.”
“Khương Thành kia ngươi còn làm gì được nữa?”
“Bọn ta ở đây này, ngươi đến giết thử xem.”
“Ngươi mạnh nữa thì cũng có tác dụng gì?”
“Hóa ra là tu luyện sức mạnh cấm kỵ, sớm muộn gì ngươi cũng bị trời phạt
thôi.”
Giờ họ không phải sợ nữa.
Không có Khương Thành, chỉ dựa vào mấy đại đế Thương Linh, Huyền Minh,
Thương Hư vốn không đấu lại được Tiên Minh và Thánh Điện.
Mà Khương Thành suýt thì bị chúng chọc cười.
“Các ngươi tự tin ghê nhỉ?”
Hắn cố tình chế nhạo nói: “Ngộ nhỡ tương lai có một ngày nào đó ta bỗng trở
lại thì sao nào?”
“Ngươi…”
Cửu Tuyệt và Ám Cơ sửng sốt, rồi lại nổi trận lôi đình.
“Ngươi dám!”
“Dám uy hiếp bọn ta trước mặt Tiên Mẫu?”
“Xin Tiên Mẫu hãy làm chủ cho bọn ta.”
“Tên này ngông cuồng quá đáng!”
“Xin Tiên Mẫu hãy trục xuất hắn khỏi Tiên giới, vĩnh viễn không được hiện
thân.”
Họ cũng đã nhìn ra, Tiên Mẫu không thể giết chết được Khương Thành.
Có lẽ nàng vốn không có mấy thủ đoạn công kích thông thường.
Dù sao thiên đạo chắc là không trực tiếp công kích người bao giờ, cho nên chỉ
có thể trục xuất thôi.
Nhưng Tiên Mẫu cũng không để ý tới họ.
“Tương lai nếu ngươi có thể vượt qua ranh giới này, chính là đã chiến thắng
thiên đạo, tự nhiên không còn kiêng kị gì nữa.”
Dứt lời, bóng dáng nàng dần dần biến mất.
Đại quân hai bên mắt to trừng mắt nhỏ, cái này là đang đánh cược à?
Còn có kiểu này nữa hả?
Tiên Mẫu này rốt cuộc đang đứng về bên nào vậy?
Nhất thời bọn họ cũng không biết nên hành động thế nào.
Khương Thành ở đây, hai giới Tiên Ma cũng không dám bước qua ranh giới kia
để phản công.
Mà Khương Thành không qua được ranh giới, cao thủ Linh giới và Yêu giới
đánh không lại Tiên Minh và Thánh Điện nên cũng không dám truy sát nữa.
Cuối cùng, song phương đành ăn ý với nhau lựa chọn rút lui.
Khương Thành mang theo đại quân Yêu tộc trở về Yêu giới, còn các cao thủ
Tiên Minh và Thánh Điện cũng đều quay về tông môn của mình.
Một trận đại chiến tứ giới cứ vậy mà dừng lại.
Nhưng dư âm của nó nào có dễ dàng biến mất như vậy.