Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi thế này là không muốn giúp ta cái chuyện nhỏ nhặt như này rồi?”

Khương Thành cố ý xụ mặt xuống.

Trong lòng Quý Thương vì lo sợ tương lai sau này sẽ bị gây khó dễ đang mắng

chửi mẹ nó, cái này mà coi như chuyện nhỏ được sao?

“Thật sự là ta không có cách nào mà, cái miếu nhỏ của ta đây cũng không xứng

đáng với ngươi, hay là ngươi đi chỗ khác thử một chút xem sao?”

Hắn chỉ mong sao cái vị đại thần này đi đến nơi khác, gieo tai họa cho những

người khác.

Thử nghĩ xem người này còn giết cả Tiên quan, cõng trên lưng một cái án lớn

như vậy.

Chứa chấp hắn chẳng phải là đang giữ lấy một quả bom hẹn giờ ở bên cạnh

mình hay sao?

“Nói nhảm, ngươi là lão đại ở đây, chẳng lẽ không phải là ở chỗ này ngươi nói

gì thì coi là vậy, sắp đặt người khác có là gì chứ?”

“Đạo trường lại không phải là một môn phái, ta cũng chỉ làm việc giúp cho

Thiên Cung thôi, vẫn còn phải chịu sự quản lý từ phía trên mà…”

“Được rồi được rồi, để ta dạy ngươi.”

Thành Ca nhìn cái dáng vẻ đang ra sức từ chối này, sao mà không biết hắn đang

suy nghĩ cái gì chứ.

“Ngươi lập tức nói với vị Thiên Tôn chủ trì đánh giá kia, hãy nói là nhìn ra

được thiên phú dị bẩm của ta còn cao hơn so với Thu Vũ Tuyền, quyết định sẽ

tự mình đáng giá ta một cách kín đáo, như vậy không phải xong rồi hay sao?”

Quý Thương khi bị dạy dỗ làm việc mặt xụ hẳn xuống.

“Không cần phách lối như vậy chứ?”

Thật ra lén lút đánh giá và sắp đặt cho ai đó tiến vào không được coi là điều gì

quá khó khăn với hắn.

Chỉ có điều…

“Còn cao hơn so với Thu Vũ Tuyền, cái đó không tránh được quá làm cho

người khác chú ý tới rồi, ngươi thực sự muốn trà trộn vào đạo trường, vẫn là

nên khiêm tốn một chút cho thỏa đáng.”

“Đương nhiên phải phách lối.”

Vẻ mặt của Thành Ca khó hiểu nhìn hắn một cái: “Nhưng mà ta muốn vào

Thượng Đình, khiêm tốn có thể tiến vào được sao?”

“Cái gì?”

“Ngươi nói cái gì?”

Quý Thương đang bận truyền âm suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.

“Thượng Đình? Ngươi điên rồi sao? Lại muốn vào Thượng Đình?”

Vốn dĩ hắn cho rằng cũng chỉ làm sắp đặt vào Hạ Đình mà thôi.

Hơn mười mấy người, thật cũng không gây chú ý lắm.

Kết quả người này lại muốn dựa vào hành động mờ ám để vào Thượng Đình

vạn người chú ý, cái này chính là muốn lấy đi cái mạng già của hắn.

“Ngươi có biết Thượng Đình có bao nhiêu sự chú ý đến hay không?”

“Có biết ở bên Thiên Cung đó cũng sẽ để ý rất cặn kẽ đến tiên nhân Thượng

Đình…”

Sắc mặt của Thành Ca trầm xuống, lập tức cắt ngang lời hắn.

“Thì làm sao, ta đường đường là người đứng đầu của Băng Giới còn không

xứng với Thượng Đình của một cái đạo trường nhỏ bé sao?”

Thành thật mà nói, thực sự hắn không coi cái gọi là Thương Định này là quái gì

cả.

Thậm chí ở trong mắt của hắn thì Thiên Cung cũng chỉ là vậy mà thôi.

“Ý của ta không phải vậy…”

Quý Thương nhìn thấy hắn sắp nổi giận, vội vàng đổi giọng điệu khuyên nhủ.

“Chỉ là ngay cả Thiên Tâm ngươi cũng không có, đến lúc đó bị phát hiện ra,

không chỉ ngươi có thể bị giết mà đến cả ta cũng sẽ gặp phải tai họa đấy…”

Gương mặt Thành Ca tràn đầy vẻ xem thường.

“Yên tâm đi, ta sẽ che chở ngươi, cho dù ngươi chết thì ta cũng có thể kéo

ngươi quay trở lại.

Quý Thương khóc không ra nước mắt.

Bây giờ ngươi mới chỉ là Đế Cảnh bát trọng, làm sao che chở được cho ta chứ?

Lại còn đã chết cũng sẽ kéo trở lại, đúng thật là nói khoác mà không biết

ngượng.

“Được rồi bắt đầu thôi, nhớ kỹ, đây là một cảnh diễn không có kịch bản, dụng

tâm chút cho ta!”

Thành Ca cũng không quan tâm hắn đang nghĩ cái khỉ gió gì, lập tức bước vào

chế độ diễn kịch.

“Ha ha ha…”

Chỉ thấy này Thành Ca vừa vỗ tay vừa đứng bật dậy từ trên ghế.

“Không ngờ rằng thị nữ của ta có thể được các ngươi coi trọng như vậy, đúng

thật là làm cho người ta bất ngờ.”

Chủ trì đánh giá Độ Trinh Thiên Tôn có hơi sững sờ.

Thị nữ cái gì chứ?

Người này là ai vậy?

Còn chưa đến lượt đánh giá hắn, hắn nhô ra ngoài làm cái gì?

Mà những người khác còn lại thì âm thầm bĩu môi, bây giờ ngươi còn có tư

cách gọi Thu Vũ Tuyền là thị nữ sao?

Cũng không soi gương nhìn lại chính bản thân mình.

Nếu không phải Thành Ca còn có chỗ dựa vững chắc là Chá Lạc Thiên Tôn, chỉ

sợ là bọn họ cũng sẽ cười nhạo ngay trước mặt rồi.

Còn về bản thân Thu Vũ Tuyền thì vẫn tiếp tục làm ra dáng vẻ cao ngạo lạnh

lùng, trong lòng cũng đang mắng chửi Khương Thành một trăm lần.

Nàng đang muốn truyền âm chất vấn Thành Ca có phải chịu thua rồi hay không

thì Đại chủ quan Quý Thương ở bên cạnh bỗng nhiên đứng bật dậy.

“Hả? Thị nữ trong lời vị đạo hữu này nhắc tới là ai vậy?”

Lão đầu này nhận được mệnh lệnh diễn kịch, nên diễn rất ra gì và này nọ, còn

cố ý làm ra vẻ kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ là Thu Vũ Tuyền sao?”

Thành Ca cười híp mắt gật đầu.

“Đúng vậy.”

Quý Thương càng “kinh ngạc” hơn.

“Thiên phú của nàng khác thường như thế, cũng chỉ là thị nữ của ngươi sao?

Vậy chẳng phải là thiên phú của ngươi còn cao hơn?”

Mọi người nghe nói như vậy, dù sao vẫn cảm giác có chỗ nào đó không đúng.

Dựa vào cái gì mà thiên phú của thị nữ cao thì thể hiện được là thiên phú của

lão gia sẽ cao hơn?

Nhưng mà đây là lời mà Đại chủ quan nói, cũng không ai dám phản bác ngay

trước mặt.

Đương nhiên là Khương Thành mượn thang leo tường, lập tức thuận theo những

lời này mỉm cười xua tay.

“Quá khen quá khen, so với nàng ta cũng chỉ cao hơn có một chút xíu như vậy

mà thôi, không đáng nhắc đến, không đáng nhắc đến…”

Thu Vũ Tuyền hận không được nhổ một bãi nước bọt vào cái vẻ mặt của hắn

ngay tại chỗ.

Từ bao giờ ngươi lại cao hơn một chút so với ta chứ?

Có còn biết xấu hổ hay không?

Nếu không phải vì giữ vững hình tượng thì nàng cũng nàng đã giận dỗi quay về

ngay lập tức.

Mà những người khác cũng xôn xao bĩu môi, ngươi thật sự có thể khoác lác,

cũng thật sự dám khoác lác!

Cũng không sợ sau khi bị vạch trần sẽ bẽ mặt sao?

Tất cả ngoại trừ Quý Thương, Chá Lạc Thiên Tôn cũng cảm thấy lời hắn nói

chắc hẳn phải là sự thật rồi.

Độ Trinh Thiên Tôn nhíu mày: “Nói khoác mà không biết ngượng, ở đâu ra tự

tin mà nói những thứ khoác lác này chứ…”

“Lời đó của Độ Trinh đạo hữu sai rồi!”

Quý Thương vẫy tay áo, cắt ngang lời hắn.

“Nếu như người này có khả năng thu phục được Thu Vũ Tuyền, vậy chắc chắn

là có chỗ hơn người.”

Nói xong, hắn còn lén truyền âm cho Độ Trinh: “Thiên phú của người này rất

có khả năng còn cao hơn so với Thu Vũ Tuyền, không nên kiểm tra ngay trước

mặt nhiều người như vậy, để tránh lộ ra tuyệt thế thiên tài.”

Trong lòng Độ Trinh Thiên Tôn đang tự nhủ đến mức như vậy sao?

Lại còn cao hơn so với Thu Vũ Tuyền?

Ngươi cũng quá coi trọng hắn rồi phải không?

Nhưng mà Quý Thương là Tiên quan thất phẩm, còn là Chí Tôn, lại còn là Đại

chủ quan của Gia Vương đạo trường.

Tất cả mọi mặt đều có bậc cao hơn so với hắn, đương nhiên hắn cũng không

dám phản bác.

Chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Vì vậy ngay trước mặt toàn bộ mọi người, Quý Thương lập tức tiếp nhận

Khương Thành.

“Nếu ngươi có tự tin như vậy, bổn tọa cũng có một chút hứng thú, dự định sẽ tự

mình kiểm tra đo lường ngươi.”

“Có dám theo ta vào hậu điện không?”

Thành Ca chắp hai tay phía sau, nhìn lên một góc 45°, thản nhiên nói: “Có gì

mà không dám?”

Thấy hắn đúng thật là muốn để cho Đại chủ quan tự mình kiểm tra đo lường, tất

cả mọi người chỉ cảm thấy không còn sức lực mà than phiền.

Đại ca, thật sự ngươi lại dám sao?

Cái này nếu như bị phát hiện thật ra thiên phú không cao như đã khoe khoang,

làm sao ngươi có thể đối mặt với lửa giận của Đại chủ quan chứ?

“Ha ha ha ngươi xong đời rồi!”

Thu Vũ Tuyền nào có biết hai người này đã sớm lén lút hoàn thành giao dịch ăn

gian, chỉ coi như cái này là Thành Ca khoác lác gặp phải sự thật, lập tức sẽ phải

rời khỏi cuộc chơi.

“Bị chính bản thân Đại chủ quan kiểm tra đo lường phát hiện ra không có Thiên

Tâm, để ta xem ngươi sẽ làm thế nào.”

“Không chừng ngươi còn sắp bị gán cho tội danh trêu chọc Tiên quan rồi!”

Xem như là em gái này đã bị Thành Ca bắt nạt quá tàn nhẫn rồi.

Chỉ cần nắm được cơ hội, lập tức tận dụng hết sức lực truyền âm đả kích hắn.

Khương Thành không có trả lời lại, chỉ nhìn nàng bằng ánh mắt thông cảm, để

cho chính nàng từ từ nhận thức được.

Hai người đi tới hậu điện, Quý Thương lại thật sự làm ra một tiên trận thử

nghiệm.

“Ngươi có muốn thử đo cái này một chút hay không?”

Thật ra hắn hắn vô cùng tò mò rốt cuộc thiên phú của Khương Thành là cái gì.

Nhưng mà đương nhiên Thành Ca không có hứng thú khoe khoang ở cái nơi

yên tĩnh chỉ có một khán giả này, tránh lãng phí sức lực làm màu.

Cho nên lập tức lựa chọn từ chối.

“Đo cái gì mà đo, tốn thời gian.”

“Ở lại trong hậu điện này một lúc, đợi đến khi ra ngoài ngươi nhớ phải cố hết

sức biểu hiện ra vẻ mặt khiếp sợ một chút.”

“Tại sao?”

Quý Thương còn chưa kịp phản ứng.

Thành Ca để lộ ra vẻ mặt câu hỏi này của ngươi thật là thừa thãi.

“Lại còn hỏi tại sao? Ngươi nhìn thấy một tuyệt thế thiên tài độc nhất vô nhị

chèn ép vượt qua tất cả mọi người trong Nguyên Tiên giới, ngươi có thể không

hoảng sợ sao?”

“Nhất định phải có phản ứng khoa trương hơn một chút so với lúc nhìn thấy

Thu Vũ Tuyền, hiểu chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK