chuyện khó mà làm được.
Mấy người tùy tiện tìm người hỏi thăm ở ven đường, mới biết được muốn chiêu
mộ người mới phải đến Vô Thượng thần điện.
Nghe được cái tên này, Thành ca và đám Tam Nhãn Hổ, Thái Hành đều tỏ vẻ
hâm mộ.
“Vô Thượng thần điện, cái tên này nghe rất là bá khí!”
“Quy cách cao đến bất thường luôn.”
“Chỉ chiêu mộ người mới thôi mà, chắc không đến nỗi…”
Ngẫm lại ở những nơi khác, tông môn chiêu mộ người mới cũng sắp xếp ở đại
điện tiếp đón bình thường, bên trong trận pháp kiểm tra.
“Chắc cũng đặt bừa cái tên ra dáng để khoe khoang thôi.”
Bọn hắn chạy một đường đến Vô Thượng thần điện trong truyền thuyết, mới
phát hiện ra mình nghĩ lầm rồi.
Đại điện cảnh sắc tráng lệ, hùng vĩ khó mà tưởng tượng nổi.
Tiên lực tràn đầy là nơi thích hợp tu luyện nhất ở gần đây, khí phái trang
nghiêm vượt qua rất nhiều chủ phong của đại tông môn đỉnh cấp.
Mà còn ở trung tâm của phiên chợ, khu vực hoàng kim nhất.
Tu vi của thủ vệ đạt đến cấp độ Chí Tôn, trường hợp chiêu mộ người mới ở
tông môn thế này là rất hiếm thấy.
“Người mới ở đây cũng là được coi trọng, đãi ngộ không phải cao bình thường
đâu.”
Đẳng cấp, thể diện rất là đầy đủ, sẽ không vì ngươi có tu vi thấp mà xem
thường.
Nhìn thấy Thái Hành, Thiên Lâm, Tam Nhãn Hổ, Yên Dĩ đều không có kí hiệu
tông môn, hơn mười vị thủ vệ Chí Tôn cứ như thấy cha mẹ ruột, tươi cười rạng
rỡ tiến lên chào đón.
“y da, mấy vị đây đúng là tuấn dật xuất trần, oai hùng bất phàm, vừa nhìn đã
thấy có tư thái Đạo Thánh rồi, hoan nghênh hoan nghênh.”
“Ta nói sao hôm nay lại có tử loan tinh động, hóa ra là mấy vị điều hành
Nguyên Tiên giới tương lai sắp giá lâm nơi đây…”
“Được thấy mấy vị đạo thánh tương lai, thật sự là tam sinh hữu hạnh…”
Một tràng nịnh hót tuôn ra, trực tiếp đập mấy người choáng váng đầu óc.
Mà không chỉ nói miệng, bọn họ còn hành động nữa.
Mấy tiên trận bên cạnh đồng thời sáng lên, hiệu ứng hoan nghênh đặc biệt bay
đầy trời nhanh chóng biến nơi này thành pháo hoa.
“Ha ha ha, các ngươi đúng là có mắt nhìn.”
“Liếc mắt đã thấy ngay được ai là người có khí chất nhất ở đây.”
Tam Nhãn Hổ vô cùng hưởng thụ, khóe miệng sắp nhếch lên tận trời, còn thuận
tiện đắc ý nhướn mày với Thành ca.
Bởi vì đãi ngộ hiện tại của hai người khác biệt hơi bị lớn.
Khương Thành đã gia nhập Băng Cung, trên người có khí tức kí hiệu của tông
môn Băng Cung, không phải người mới vô chủ, cho nên ban đầu đã bị bỏ qua
một cách hoa lệ.
Mà Tam Nhãn Hổ Nhân Dĩ và Thái Hành, Thiên Lâm thì bị coi như bánh trái
thơm ngon mà vây quanh.
“Đương nhiên rồi.”
“Vị Hổ gia đây chính là vị Hổ yêu xuất chúng nhất cả đời ta từng thấy.
“Khí chất này nổi bật xuất chúng, bất kể nơi đâu cũng như hạc giữa bầy gà,
khiến người ta kính ngưỡng…”
“Mấy vị có bằng lòng gia nhập Độc Hồ Môn bọn ta không?”
“Phải gia nhập Huyền Cung bọn ta chứ!”
“Vân Hải Huyễn Tộc bọn ta chân thành mời các vị gia nhập…”
Nơi chiêu mộ người mới như Vô Thượng thần điện là mấy thế lực đỉnh cấp
xung quanh liên thủ xây dựng lên, hơn mười vị thủ vệ Chí Tôn này đến từ
những tông môn bộ tộc khác nhau.
Mặt ngoài là duy trì trật tự, trên thực tế nhìn thấy “người mới vô chủ” đẳng cấp
trên Tôn Giả, bọn hắn cũng sẽ mời chào ngay.
Nếu không thủ vệ nào lại cần đến tiên nhân cấp độ thế này.
Thái Hành đạo tôn liên tục xua tay.
“Đa tạ ý tốt của mấy vị, chỉ là bọn ta đã được Băng Cung mời chào rồi.”
Thiên Lâm được nịnh hót thoải mái cả người cũng cười nói: “Đúng vậy, thật sự
xin lỗi, bọn ta đã đồng ý với hắn trước rồi.”
Các thủ vệ Chí Tôn nghe được bọn họ đã có sở thuộc đều hơi thất vọng.
Nhưng ngay sau đó, họ lại bắt đầu một tràng thuyết phục mới.
“Mấy vị có muốn suy nghĩ thêm không nào?’
“Đúng vậy, chỉ là Băng Cung nhỏ nhoi, chẳng nghe tên bao giờ.”
“Thật ra ta biết đó, hình như là một môn phái nhỏ ẩn trong Hoa Lăng Sơn bên
kia, trong tông môn chỉ có hơn hai ngàn người.”
Tình báo của bọn hắn vẫn dừng ở mức trước khi Thạch tộc bị tiêu diệt.
“Nghe nói Thanh Hùng Cốc và Ma Uyên Cốc bên đó lớn mạnh, Băng Cung lại
nguy trong sớm tối.”
“Theo ta thấy, Băng Cung chẳng được mấy năm là bị tiêu diệt rồi.”
“Loại miếu nhỏ rách nát đó sao xứng đáng với mấy vị đại thần thế này được?”
“Qua bên đó chẳng có chút tiền đồ nào hết, sợ là mấy vị bị lừa rồi.”
“Vẫn nên đến chỗ bọn ta đi, mạnh hơn Băng Cung bọn họ biết bao nhiêu…”
Nghe vậy, Thành ca đã khó chịu vì không được nhìn tới từ lâu cũng đứng không
yên nữa.
“Sao lại nói thế?”
“Ta chính là Thái Thượng Cung chủ của Băng Cung, các ngươi đào người ngay
trước mặt ta cũng thôi đi.”
“Còn mở miệng nói miếu nhỏ rách nát không có tiền đồ, nâng bên này đạp bên
kia có phải vô lý không hả?”
“Có ai lại làm như các ngươi chứ?”
Đám người đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
“Hóa ra ngươi chính là người Băng Cung đấy à?”
“Mới Chí Tôn đã là Thái Thượng Cung chủ rồi?”
“Ha ha ha, còn kém hơn cả bọn ta nói nữa.”
“Đạo hữu, ngôi miếu nhỏ kia của ngươi đúng là không được đâu, đừng để trễ
nải mấy vị nhân trung long phượng này…”
Thành ca suýt nữa thì bị họ chọc cười.
Đù mé, Tam Nhãn Hổ cũng được coi là nhân trung long phượng hả?
“Để các ngươi thất vọng rồi, là họ nhất định phải đi theo ta.”
“Mà không chỉ riêng họ, lát nữa ca còn muốn mang đi càng nhiều nhân trung
long phượng từ bên trong đó.”
“Ha ha ha ha…”
Thủ vệ và các tiên nhân vây xem đều cười vang.
“Nếu ngươi có thể mang đi được hơn năm người mới thì coi như bọn ta thua.”
Lúc này, Thiên Lâm, Thái Hành cũng bước lên hòa giải.
“Mấy vị à, chúng ta chỉ nhận Khương thái thượng thôi, không nhận những
người khác đâu.”
“Chúng ta đến đây là vì hắn, xin lỗi.”
Mắt thấy chiêu mộ không được, hơn mười vị Chí Tôn thất vọng rồi chỉ đành
cho qua.
“Người mới có thể tùy ý bước vào, nhưng tông môn muốn vào đó chiêu mộ
người mới nhất định phải nộp khoản đóng góp giữ chỗ là năm mươi triệu
Nguyên Tiên Tinh.”
Vô Thượng thần điện này là do bọn họ lập ra, những tông môn khác muốn vào
bên trong bày sạp chiêu mộ người phải nộp tiền thuê mặt bằng.
Đây cũng là quy định.
Năm mươi triệu Nguyên Tiên Tinh cũng chẳng là gì với Khương Thành bây giờ.
Sau khi giao nộp xong, hắn nhận được một lệnh bài chiêu tân.
Mà lúc này, bên ngoài lại có hai người mới bước vào.
Tùy tiện nhìn lướt qua, chỉ mới là cảnh giới Tôn Giả thôi.
Mà hơn mười vị Chí Tôn vừa rồi lại bắt đầu chen chúc đi lên, kĩ năng nịnh hót
phát động.
“y da, hai vị đúng là tuấn dật xuất trần, oai hùng bất phàm, vừa nhìn đã thấy có
tư thái của Đạo Thánh, hoan nghênh hoan nghênh.”
“Ta nói sao hôm nay lại có tử loan tinh động, hóa ra là mấy vị điều hành
Nguyên Tiên giới tương lai sắp giá lâm nơi đây…”
“Được thấy mấy vị Đạo Thánh tương lai, thật sự là tam sinh hữu hạnh…”
Lời thoại y đúc, thậm chí không thèm thay đổi một chữ.
Thấy cảnh này, Tam Nhãn Hổ vừa nãy còn cực kỳ đắc ý nghệt mặt ra.
Tỏ vẻ mỗi người mới đều có đãi ngộ như này hả?
Phụt!
Khương Thành cười ra tiếng.
“Hóa ra là Đạo Thánh tương lai đầy đường.”
Trong lúc cười nói, mấy người đã bước vào bên trong “Vô Thượng thần điện”.
Vào bên trong cứ như bước vào một con phố ăn vặt vậy.
Những tiếng “rao hàng” liên tiếp vang lên.
“Vô Hành Tông chiêu mộ người mới, thiên phú và tu vi không giới hạn, người
sống là được.”
“Linh Chân Cung chiêu mộ người mới, không hạn chế chủng tộc, chỉ cần là
sinh linh đều được.”