Thành ca tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu gì hết.
“Tại sao còn trách bọn ta?”
“Lẽ nào không phải nên cảm ơn chúng ta hả?”
“Bọn họ bị tiên giới giết, ta thay bọn họ báo thù lớn rồi còn gì!”
Nói, xong, hắn vẫy vẫy tay với mười mấy tên Yêu Tôn may mắn không chết ở
phía xa xa.
Mười mấy tên Yêu Tôn kia, hoặc là trước đó được gửi đến giám sát Phi Tiên
môn và Thương Long cốc, hoặc là thực lực quá yếu, ngay từ đầu đã bị đám
người Thông Dương Chuẩn Đế để mắt tới rồi.
Cho nên bây giờ họ vẫn còn sống, cũng coi như là đám người may mắn sống sót
cuối cùng của Kỳ Vọng.
Đối diện với tiếng gọi của chủ Địa Bộ, bọn họ nào dám lơ đi.
“Các ngươi nhặt hết xương cốt của bọn họ về đây, dù gì họ cũng là anh hùng đã
chiến đấu chống lại cả tiên giới đúng không?”
Thành ca lấy tay lau những giọt nước mắt “không hề tồn tại” kia.
“Ngoài ra, các ngươi xin chỉ thị của hai vị Kỳ Lân Đại Đế đi, suy cho cùng
chúng ta đã báo thù cho bọn họ rồi, liệu Kỳ Lân tộc có nên cảm ơn chút gì
không nhỉ?”
“Có có lễ truy điệu long trọng mới nãy cũng là tâm huyết của chúng ta đó, tốt
nhất phí truy điệu đó cũng nên để Vạn Yêu cung chung trả một chút chứ nhỉ…”
Mọi người hoàn toàn bất lực phỉ nhổ.
Mở lễ truy điệu lúc nào cơ, là cái nghi thức chớp mắt mặc niệm lúc nãy hả?
Mấy vị Yêu Tôn đã nhặt nhạnh xong đống xương cốt rồi bỏ vào yêu khí, lúc
này mới nhanh chóng quay trở về yêu giới, bọn họ không dám ở nơi này thêm
một giây một phút nào nữa đâu.
Cùng với sự trở về của bọn họ, chiến báo của tiền tuyến cũng được truyền về
phía yêu giới.
Chủ Địa Bộ lại thi triển thần uy, lãnh đạo đội quân Phi Tiên môn và Thương
Long cốc, đánh hạ Khổ Đồ cảnh.
Giết hơn 80 Chuẩn Đế!
Thuần Hoa Tiên Đế của tiên giới cũng phá bỏ hiệp định Tiên Yêu, âm thầm xuất
quân mai phục, bị chủ Địa Bộ đích thân giết chết.
Ngoài ra, Kỳ Vọng dẫn đầu 50 Chuẩn Đế làm loạn chiến khu cánh trái, khinh
địch rồi trúng mai phục, không may ngã xuống.
Sau khi những tin tức này được truyền về, cả yêu giới hoàn toàn bùng nổ.
“Cái gì cơ, Tiên Đế cũng bị giết rồi ư?”
“Còn có 80 vị Chuẩn Đế, quả thật là điên rồi đúng không?”
“Đây là Tiên Đế đầu tiên mà yêu giới chúng ta giết được sau đại chiến tiên yêu
đúng không?”
“Chủ nhân Địa Bộ trăm trận trăm thắng, thần uy cái thế!”
“Đây là vị Chuẩn Đế mạnh nhất từ trước tới nay đó!”
Ngay lập tức, ánh đèn sân khấu của cả 17 Yêu Đế của yêu giới cũng đều bị
Thành ca cướp sạch.
Suy cho cùng sau đại chiến Tiên Yêu, bọn họ cũng chưa từng giết bất kỳ một
Tiên Đế nào, đúng không?
Nói về chiến tích, thậm chí một vài tiểu yêu còn nói rằng, dứt khoát nhường cái
ghề chủ Thiên Bộ cho Thành ca là được rồi.
Đến cả danh tiếng của Long tộc cũng phất lên như cá gặp nước.
Nhất nhiều đại yêu ngạc nhiên thốt lên rằng, thời đại của Long tộc lại tới rồi.
Đương nhiên trong số đó cũng có một vài giọng nói nghi ngờ.
“Giết Tiên Đế ư?”
“Đúng là bốc phét lên tận trời mà, nói giết mấy chục Chuẩn Đế thì ta còn tin
được, Tiên Đế là khái niệm gì cơ chứ?”
“Tiên Đế không dễ giết như vậy đâu.”
“Theo ta thấy, đây chắc chắn là báo cáo chiến công sai sự thật!”
Khắp nơi đều đang bàn tán về chiến này, tin tức trận doanh của Kỳ Lân tộc bị
tổn hại trầm trọng đều bị mọi người cho vào dĩ vãng rồi.
Chịu thôi, ngày vui như này làm, nhắc cái kia chỉ rước thêm bực vào người thôi.
Sau khi nhìn thấy xương cốt của đám Chuẩn Đế Kỳ Vọng, suýt chút nữa thì hai
vị Kỳ Lân Đại Đế ngất đi.
Lần này ngoài Kỳ Vọng ra thì còn có bốn vị Chuẩn Đế khác của Kỳ Lân tộc
cũng chết trong đại trận.
Kỳ Lân tộc có rất nhiều Chuẩn Đế, nhưng cũng không thể chống đỡ lại việc cứ
liên tiếp có người chết đi như thế.
Đặc biệt là nghe thấy lời cuối cùng của Thành ca mang theo ý châm chọc muốn
bọn họ cảm ơn thì càng tức đến suýt nữa hộc máu.
Mà bên đồng minh của bọn họ như Hạc tộc Lộc tộc Hùng tộc Sa tộc cũng như
nhận được tin dữ.
Chỉ chết một Chuẩn Đế hậu kỳ thôi cũng là một tổn thất lớn nhất với bọn họ
trong cả chục tỷ năm qua.
Huống chi mấy Chuẩn Đế đó đều là tà chủ, cảnh chủ và lĩnh chủ, ý nghĩa quyền
lực tối cao cực kỳ quan trọng.
“Là kẻ nào làm!”
“Là Thương Thành kia sao?”
“Ta hận!”
“Ta không tin bọn họ dễ chết trận như vậy được!”
“Giết Thương Thành báo thù!”
Từng tiếng gầm phát ra từ những nơi định cư của các tộc lớn.
Nhưng mà ngay sau đó, các Yêu Tôn trở về đã giải thích sự việc này từ đầu đến
cuối.
Thế là mấy tộc gào thét muốn tìm Thành ca báo thù đều trừng mắt.
“Các ngươi nói thật sao?”
“Thật trăm phần trăm!”
Mấy Yêu Tôn kia nào dám giấu diếm gì, cơ bản chẳng thêm chẳng bớt nói đúng
đúng sự thật mà thôi.
“Sao lại có thể như thế được?”
“Chuyện này quá…”
Nghe xong xuôi thì chẳng phải bọn Kỳ Vọng tự lao đầu vào vào chỗ chết sao.
Vì để tranh đoạt chiến lợi phẩm mà tự tiện xuất kích, kết quả là trúng mai phục.
Còn có thể trách ai được nữa?
Trách Thương Long Đại Đế sao?
Ngay từ đầu người ta còn giữ ngươi ở đằng sau, cũng coi như là “hết tình hết
nghĩa” rồi.
Là tự bản thân ngươi muốn cướp công, thật sự muốn xông lên, đây rõ ràng là
làm trái lại quân lệnh.
Sau khi biết sự thấy, các Yêu Đế của các tộc như Lộc tộc Hùng tộc Hồ tộc
không chỉ im lặng, mà thậm chí trong lòng cũng có chút bất mãn với Kỳ Vọng.
Ngươi chỉ huy trên chiến trường kiểu gì vậy hả?
Chuẩn Đế của bọn ta theo ngươi lăn lộn, kết quả đều bị ngươi hố một phát đau
điếng.
Ngươi làm chủ soái kiểu gì vậy hả?
Nếu như ngươi thám thính tình hình quân địch trước, suy nghĩ toàn diện hơn thì
cũng sẽ không tạo thành một kết quả thảm hại đến như vậy.
Rất nhanh, đám Yêu Đế bên phía trận doanh Kỳ Lân là Khổng Tước, Bạch Hạc,
Hùng Bì, Trạch Lộc, Nhĩ Thử đều bị triệu tập, nhao nhao dùng cách chiếu ảnh
để cùng mở một cuộc hội nghị khẩn cấp.
“Không thể cứ thế này mãi được!”
“Nhất định phải trừ khử nhân tố không ổn định là tên Thương Thành kia!”
Sắc mặt hai vị Kỳ Lân Đại Đế trên hình chiếu đen mặt lại, dường như sắp ăn
tươi nuốt sống người ta vậy.
Khổng Tước Đại Đế là người đầu tiên tán thành.
“Đúng vậy, từ khi con yêu này xuất hiện, yêu giới của chúng ta không còn một
ngày yên bình nào cả.”
Bạch Hạc Yêu Đế cũng đồng ý: “Nếu như cứ tiếp tục như vậy thì tiên giới chắc
chắn sẽ phản kích lại.”
Vạn Phệ Yêu Đế trầm giọng nói: “Như vậy sẽ đem đến vô số tai họa cho chúng
ta, tái diễn lại đại chiến Tiên Yêu năm đó.”
Sau khi ba người nói xong, các Yêu Đế khác cũng không còn giống như trước
nữa, lập tức đuổi kịp tỏ thái độ.
Bất kể là Hùng Bì, Cửu Vĩ hay là Trạch Lộc, thái độ của bọn họ đều rất kỳ lạ.
“Sao thế, các ngươi không đồng ý sao?”
Mặc dù Mặc Lân Đại Đế đã không còn là chủ Thiên Bộ nữa, cơ mà quyền uy
vẫn không hề kém gì so với lúc làm chủ Thiên Bộ trước đây.
Hắn âm trầm nhìn lướt qua tất cả Yêu Đế có mặt ở đây, ánh mắt sắc bén như
lưỡi dao.
“Trừ phi các ngươi muốn học hỏi từ Huyền Quy, đối địch với Kỳ Lân tộc ta?”
Mấy Yêu Đế kia vội vàng lắc đầu: “Đương nhiên không phải…”
“Mặc Lân Đại Đế nặng lời rồi.”
“Đúng vậy, không phải chúng ta là đồng minh sao?”
Cho dù mấy năm gần đây Kỳ Lân tộc không thuận lợi gì, nhưng mà vẫn còn
hơn sáu mươi Chuẩn Đế hệt như trước đó, hai người này đều là hoàng tộc viễn
cổ.
Thực lực này vẫn là một trong những kẻ bá chủ của yêu giới.
Bọn họ không muốn xé rách mặt với bọn họ.
Nhĩ Thử Đại Đế cười khổ một tiếng: “Không phải chúng ta không muốn đối
phó với Thương Thành, mà là nghe nói hắn đã giết chết cả Thuần Hoa Tiên Đế
rồi!”
“Thực lực như này… e rằng không hề kém cạnh chúng ta đâu.”
Từ sâu trong lòng, hắn chắc chắn không muốn đối địch với Thành ca vào giờ
phút này.
Biểu hiện của Khương chưởng môn càng ngày càng mạnh mẽ, giờ vị Nhĩ Thử
Đại Đế này cũng càng ngày càng tin tưởng phán đoán trước đó của Nha Thử
Vương rồi.
Có lẽ, hắn thật sự có thể lật đổ quyển thống trị của Kỳ Lân tộc ấy chứ?”
Hùng Bì Yêu Đế cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, thực lực như vậy, tốt nhất tạm
thời đừng đối địch.”
Trạch Lộc Yêu Đế cũng nói: “Chi bằng tiếp tục quan sát…”
Tổn thất của lần này khiến bọn họ có cái nhìn khác về Kỳ Lân tộc, thậm chí còn
có chút thất vọng.
Đi theo Thương Long Đại Đế chẳng phải sẽ hốt được nhiều lợi ích và danh
tiếng hơn sao.
Lăn lộn cùng Kỳ Lân tộc, kết quả là toàn quân bị diệt.
Dường như chẳng có chút tiền đồ nào hết.