Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hầu không tận tâm tận lực gì với mình, ngay từ đầu trong lòng Khương

Thành đã biết rõ.

Có điều tên này cứ đến là nguyền rủa mình chết, đúng là tức cười.

“Ngươi không muốn nhìn thấy ta sống sót?”

Lăng Hầu vội vàng giải thích.

“Không có không có, ta chỉ là lo lắng Khương chủ soái gặp phải bất trắc, cho

nên mới nhất thời nhanh miệng lỡ lời.”

“Ta không biết đã trông mong ngươi bình an vô sự, mở cờ là thắng đến cỡ nào,

vì vậy thậm chí còn âm thầm cầu nguyện…”

Thành ca lại không ngốc, từ câu nói trước đó kia của hắn, căn bản đã đoán được

hơn nửa.

Xem ra đám Trọc Ma vừa rồi này, Lăng Hầu đã biết từ trước rồi.

Bằng không sẽ không chắc chắn mình phải chết không thể nghi ngờ.

“Được rồi, ta bảo ngươi tìm những Trọc Ma khác, ngươi tìm được chưa?”

Lăng Hầu ở chỗ cũ không di chuyển, đương nhiên là không tìm thấy gì rồi.

“Chuyện này, có thể Trọc Ma gần đây ẩn nấp quá sâu…”

Thành ca không kiên nhẫn ngắt lời hắn.

“Được rồi được rồi, một chút chuyện nhỏ cũng không làm được, ta cần ngươi có

tác dụng gì? Không tìm thấy thì nhanh chóng đến đây phục mệnh, biết ngay

không trông mong nổi ngươi.”

Lăng Hầu suýt nữa bị tức đến lệch mũi.

Mẹ nó, ngươi thật sự coi ta thành tôn tử mà dạy dỗ à?

Lăng Hầu đương nhiên không muốn đi tụ họp với Khương Thành, nhưng sau

khi lồng ngực kịch liệt phập phồng mấy lần, hắn đã dần dần bình tĩnh lại.

Phía trước nhiều Trọc Ma như vậy, sao Khương Thành có thể không chết?

Lẽ nào hắn đã đi sai hướng, không gặp phải những Trọc Ma kia?

Cứ như vậy, hắn rất nhanh lại mang theo ba quân đoàn đuổi đến.

Hai bên cách nhau không hề tính là xa.

Khi lại gặp mặt lần nữa, quân đoàn thứ tám ngược lại là không thèm ngẩng đầu

lên chút nào, mọi người đang vội vàng cắt tàn thi của Trọc Ma, chia cắt chiến

lợi phẩm đấy.

Ba quân đoàn ở một bên khác đã nhỉn đến trợn mắt.

“Mẹ nó, đã xảy ra chuyện gì?”

“Thái Thuỷ Trọc Ma? Bọn họ đã tiêu diệt sạch một đống lớn Trọc Ma?”

“Lúc này mới tách ra bao lâu?”

“Quá nhanh rồi đi?”

“Đó là Thái Thuỷ Trọc Ma đấy, không phải là rất lợi hại sao, sao lại nhanh như

vậy đã bị tiêu diệt sạch rồi?”

Nhìn tàn thi Trọc Ma đầy đất, đó đều là bảo vật khó có được đấy.

Rất nhiều người vô cùng đỏ mắt, tâm thái lập tức đã trở nên không cân bằng.

Ba quân đoàn thứ năm, sáu, bảy này, lẹt đẹt đuổi đến tiền tuyến, tất nhiên là có

nguyên nhân Lăng Hầu dẫn đội.

Nhưng động lực càng lớn hơn vẫn là muốn có được chiến lợi phẩm.

Kết quả đã tách ra một lúc như vậy, quân đoàn thứ tám đã ăn được thịt.

Mà bọn họ vẫn là không có gì cả.

Rất nhiều người thậm chí âm thầm oán trách đám người Lăng Hầu.

Nếu không phải là vừa rồi ngươi đề nghị tách ra, vậy bọn ta cũng đã đuổi kịp

chuyến xe này rồi.

Ngươi nói ngươi không có chuyện gì chỉ đạo một cách mù quáng làm gì chứ?

Hại bọn ta hiện tại cũng chẳng uống được chút canh nào.

Tâm trạng của Lăng Hầu còn tồi tệ hơn bọn họ.

“Thật sự đã gặp phải nhóm Trọc Ma kia rồi?”

“Chuyện này sao có thể thắng nổi? Hoàn toàn không đúng!”

Hắn căn bản không tin tưởng, thậm chí ánh mắt nghi ngờ còn rơi đến trên người

Tùng Nghiên Chí Tôn làm người chứng kiến.

“Lẽ nào vừa rồi có Thiên Đế đi qua, giúp đỡ các ngươi đánh chết những Trọc

Ma này?”

Ngay cả Nguyên Thanh Tiên Dịch Khương Thành cũng không có, mà quân

đoàn thứ tám vốn thực lực kém, còn đã hao hết Tiên lực.

Một nhánh đội ngũ như vậy, gặp phải sáu bảy trăm Trọc Ma, toàn quân bị diệt

mới là kết cục duy nhất chứ.

Cho dù chạy thoát một người cũng coi như là Trọc Ma đã thua rồi.

Tùng Nghiên mặt không biểu cảm lắc đầu.

“Là Khương chủ soái giết chết đấy.”

Có được chứng thực quyền uy của hắn, miệng của Lăng Hầu đã há thành hình

chứ o.

“Một mình hắn?”

“Đúng vậy.”

“Điều này hoàn toàn không đúng mà…”

“Sao điều này lại không đúng rồi?”

Khương Thành nhìn vào mắt hắn đầy ẩn ý.

Mẹ nó, ngươi trông mong ta chết, tốt xấu gì mặt ngoài cũng phải nguỵ trang

một chút chứ?

Cứ như vậy không thèm diễn chút nào, có phải là quá không nể mặt ta rồi

không?

Lăng Hầu tự biết đã lỡ lời, vì để không “bại lộ”, lại liên tục tạ lỗi che giấu.

“Không có không có, ta đây không phải là rung động vì thực lực của Khương

chủ soái sao?”

Mấy tên nhị thế tổ khác cũng phụ hoạ theo.

“Đúng vậy đúng vậy, bọn ta cảm thấy chuyện này có hơi quá khó mà tin được.”

“Hoàn toàn không thể tưởng tượng được làm sao ngươi làm được, cho nên mới

nói ra loại lời đó.”

“Điều này càng thêm chứng minh chiến tích của ngươi thần kì cỡ nào…”

Mấy người không tình nguyện nịnh nọt.

Thành ca lúc này mới giãn đầu lông mày ra.

Sau đó móc trong túi trữ vật, lấy ra một đĩa ngọc ngân quang sáng chói.

“Chủ tướng và thống lĩnh các doanh của ba quân đoàn các ngươi, cùng với trên

năm trăm người đội trưởng đều rót một sợi Tiên lực vào bên trong này.”

“Tiếp theo, các ngươi tìm được Trọc Ma thì thông báo cho ta, ta có thể lập tức

biết được phương hướng.”

Hiệu quả của đĩa ngọc này là lấy được từ bên Tà Tiên bị giết chết trước kia.

Hiệu quả cũng gần giống như bức tranh cuộn kia của Hạng Lê.

Địa giới tràn ngập trọc khí này của tiền tuyến, phương hướng khó phân biệt,

thần hồn cũng không thể dò đường, thứ đồ này vẫn là rất cần thiết đấy.

Đám người Lăng Hầu đưa mắt liếc nhìn nhau, nhưng lại là đồng thời lắc đầu.

Sao bọn họ có thể thật sự đi giúp Khương Thành tìm Trọc Ma.

Lỡ như sau khi tìm được, Khương Thành vẫn chưa đuổi đến, mình đã bị Trọc

Ma giết chết rồi thì sao?

Càng huống hồ mình đường đường là thiên hoàng quý tộc, tại sao lại làm việc

cho tiểu tử này?

Con ngươi của hắn chợt xoay động: “Khương chủ soái, ta cảm thấy như vậy

không thoả đáng lắm.”

“Làm sao?”

Lăng Hầu biết, lí do bình thường không thể thuyết phục nổi Khương Thành.

Khoảng thời gian này đi theo Khương Thành, ngược lại đã học được làm sao

phục vụ theo sở thích.

“Sau khi chia binh, bọn ta liền không thể lắng nghe sự chỉ bảo của ngươi ở

khoảng cách gần nữa!”

Mấy tên nhị thế tổ khác cũng ngầm hiểu trong lòng.

“Đúng vậy, trận chiến vừa rồi kia, bọn ta cũng đều không thể tận mắt nhìn thấy

tư thế oai hùng chém giết Trọc Ma của ngươi.”

“Thế này nếu tương lai trở về, không phải bọn ta phải ôm tiếc nuối suốt đời hay

sao?”

“Không thể cùng kề vai chiến đấu với Khương chủ soái, bọn ta đến tiền tuyến

lại có ý nghĩa gì chứ?”

Thành ca thầm nghĩ có phải là các ngươi cảm thấy con người ta đã già rồi, đầu

óc không dùng được nữa rồi không?

Có điều, nịnh nọt quả thực rất dễ nghe. Vốn định thả các ngươi trở về, nếu như

các ngươi cứ muốn tìm chết, vậy thì cứ đi theo đi.

“Vậy thôi được, các ngươi cứ đi theo ta là được rồi.”

Một tiếng này của hắn lệnh xuống, toàn bộ ba quân đoàn kia đều đã bắt đầu

mừng thầm.

Vừa rồi bọn họ cũng đã nghe thấy, Trọc Ma là một mình Khương Thành giải

quyết hết đấy.

Cũng chính là nói, đi theo hắn sẽ không có nguy hiểm gì, ngược lại có thể có

được chút chỗ tốt.

Đại quân tiếp tục lên đường.

Bởi vì bọn họ đã đi đến chỗ sâu trong trọc khí, càng đi về bên trong, Trọc Ma

chiến đóng cũng càng nhiều.

Lần này, đại quân mới đi về phía trước được hai canh giờ, phía trước đã lại lần

nữa xuất hiện bóng dáng của nhóm lớn Trọc Ma.

Nhìn từ xa, mờ mờ ảo ảo, sợ rằng không trên dưới nghìn con!

Con dẫn đầu kia, càng là có khác biệt rõ ràng với những con Trọc Ma khác.

Hình dáng nhìn giống như những Trọc Ma khác, nhưng toàn thân lại trong vắt

giống như thuỷ tinh đen.

Liếc mắt nhìn lướt qua, thậm chí có thể nhìn thấy mặt sau từ phía trước.

“Trọc Ma tứ giai!”

Tùng Nghiên và Lăng Hầu gần như là đồng thời rít lên.

“Trời ạ, vậy mà đã xuất hiện tứ giai!”

“Còn có mười hai mươi con Trọc Ma tam giai!”

Nếu như không có chiến tích vừa rồi của Khương Thành làm cơ sở, vậy hiện tại

bọn họ tuyệt đối sẽ quay đầu bỏ chạy.

Trọc Ma tứ giai, trước kia hoặc là bảy tám Thần Quân cùng nhau liên thủ, hoặc

là Thiên Đế tự mình ra tay.

Những người khác gặp phải, nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Nhìn Trọc Ma gào thét mà đến, Lăng Hầu nuốt mấy ngụm nước miếng, trong

lòng rất bất an.

“Khương, Khương chủ soái, ngươi còn nắm chắc không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK