Mục lục
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tất cả mọi chuyện kết thúc, vốn dĩ Băng Cung có đến hai ngàn người, bây

giờ chỉ còn lại hơn một ngàn hai trăm người thôi.

Mười một vị Chí Tôn trụ cột của tông môn, bây giờ chỉ còn lại năm vị.

Được thôi, đây là chưa tính cả Thành Ca vào.

Điều khiến hắn hơi bất ngờ là, Lâm Tinh Chí Tôn người ngay từ lúc bắt đầu đã

hoàn toàn phản đối hắn gia nhập lại vẫn ở lại.

Không hề rút lui khỏi tông cùng với đám người vừa nãy.

Như thể cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của hắn, Lâm Tinh Chí Tôn lạnh lùng

nói: “Năm xưa ta bị Liệt Hống Chí Tôn dưới trướng Thanh Hùng đuổi giết, là

Cung chủ cứu ta.”

“Cả đời này ta sẽ không phản bội nàng!”

“Mặc dù ngươi cưỡng ép đẩy lên được vị trí Thái Thượng Cung chủ, nhưng

ngươi đừng cho rằng ta sẽ tâm phục!”

Thành Ca xấu tính cố ý cười típ mắt khiêu khích nàng.

“Nhưng ta đã thành Thái Thượng Cung chủ rồi, ngươi có tức không?”

“Ngươi!”

“Trong lòng không phục cũng không sao, ít nhất bên ngoài cũng phải có lễ nghi

cần có đối với lão đại của tông môn, Cung Tình không dạy các ngươi những

điều này à?”

Thành Ca đứng kiểu nghênh nghênh trước mặt các nàng, vẻ mặt đem theo ý tứ

đùa giỡn sâu sắc.

“Mau hành lễ với Thái Thượng Cung chủ đi, ta đang đợi đây!”

Thực ra hắn không có suy nghĩ sâu xa là muốn giết chết nhuệ khí của đối

phương, chỉ là hắn không có việc gì nên muốn tìm chút niềm vui, trêu chọc các

nàng mà thôi.

Đám người Lâm Tinh Chí Tôn bị chọc cho tức điên luôn.

“Ngươi bớt bớt lại đi!”

“Lại còn muốn bọn ta hành lễ, ngươi nằm mơ ấy!”

“Sao lại có thể bất kính với Thái Thượng Cung chủ như thế?”

Giọng nói của Cung Tình có chút không vui, thực ra trong lòng nàng rất hiểu

cảm giác của bọn họ.

Năm xưa lúc ở Băng giới, phần lớn thời gian nàng cũng bị Khương chủ công

làm cho vô cùng suy sụp, rất nhiều lần kích động dâng trào muốn chửi ầm lên.

“Bái kiến Thái Thượng Cung chủ!”

Nàng chủ động hướng về khía Thành Ca khom người hành lễ, làm một tấm

gương sáng.

Thuận tiện tuyên bố luôn một tuy tắc mới của tông môn.

“Từ nay về sau nếu ai vô lễ với Thái Thượng Cung chủ, cũng có nghĩa là bất

kính với Cung chủ, sẽ bị đuổi ra khỏi Băng Cung, để răn đe cảnh cáo!”

Vẻ mặt của đám Lâm Tinh Chí Tôn và Tuyết Diệc Chí Tôn không phục, các

nàng há chỉ là không phục Khương Thành.

Thậm chí trong lòng các nàng còn cho rằng hắn là sao chổi, chuyên đem đến

vận rủi, vừa mới đến đã hại nơi này mất đi mấy trăm môn nhân.

Nếu như không có những lời nói của Cung Tình, thì bây giờ việc đầu tiên của

các nàng chính là hạ bệ Khương Thành.

Nhưng uy danh của vị Cung chủ Cung Tình này quá cao, từ trước đến nay nói

một là một, hai là hai.

Các nàng thật sự không dám lỗ mãng trước mặt của Cung Tình.

Vẫn là Lam Diệu Chí Tôn phá vỡ bầu không khí nghiêm trọng căng thẳng, nàng

là người đầu tiên bước lên phía trước nhẹ nhàng cúi người hành lễ.

“Tham kiến Thái Thượng trưởng lão.”

Sau đó, tất cả các cô gái mới không tình không nguyện mà hành lễ chẳng có tí

thành ý nào.

Hai tay Thành Ca giơ lên giữa không trung, vui vẻ hớn hở nói: “Miễn lễ miễn

lễ!”

“Thực ra con người ta đây chẳng quan tâm tới tục lệ gì đó đâu, mọi người nhiệt

tình quá rồi.”

Đám nữ tiên Lâm Tinh và Tuyết Diệc muốn nhổ vào mặt hắn một cái, chẳng lẽ

không phải là ngươi mãnh liệt yêu cầu à?

Chẳng qua là bây giờ Cung Tình đang ở đây, bọn họ cũng không dám cãi cọ với

Thành Ca trước mặt nàng.

Đôi mắt xinh đẹp của Lam Diệu Chí Tôn - người trước đây hoan nghênh Thành

Ca nhất khẽ đảo nhẹ, lộ ra nụ cười cười tinh quái nghịch ngợm.

“Bây giờ số người của Băng Cung chúng ta đã ít hơn rất nhiều rồi, thực lực

giảm mạnh, chính là thời khắc nguy hiểm nhất.”

“Với tư cách là Thái Thượng Cung chủ, ngươi nói xem tiếp sau đây chúng ta

phải làm thế nào hả?”

Nhìn vẻ mặt tinh quái đó của nàng, Thành Ca liền biết, em gái này đang cố ý sỉ

nhục mình.

Những nữ tiên khác cũng bắt đầu hùa theo nàng.

“Đúng thế, Cung chủ của chúng ta mỗi lần gặp vấn đề khó khăn, đều có thể hóa

giải một cách nhẹ nhàng.”

“Nếu ngươi đã là Thái Thượng Cung chủ, thì nhất định là còn lợi hại hơn nàng

đúng không?”

“Ngươi nói xem xem, bây giờ Băng Cung chúng ta làm thế nào để hồi phục

nguyên khí đây?”

Cung Tình vội vàng đứng ra hòa giải.

“Sau này các ngươi sẽ được nhìn thấy năng lực của Thái Thượng Cung chủ.”

“Chỉ là hôm nay hắn vừa mới chân ướt chân ráo đến đây, không có hiểu biết gì

về nơi này, bây giờ đã bắt hắn nêu ý kiến thì có phần hơi sớm quá…”

“Thế thì không được!”

Lam Diệu Chí Tôn trắng như tuyết tựa như một con búp bê, nàng nói với giọng

giòn tan: “Nếu hắn đã là Thái Thượng Cung chủ, thì đương nhiên phải thể hiện

được năng lực vượt xa người khác rồi.”

“Bởi vì sự có mặt của hắn mà số người của chúng ta ít đi nhiều như thế, đã trở

nên vô cùng không an toàn rồi.”

“Đồ hay sinh sự.” Lâm Tinh Chí Tôn cũng liên mồm không thôi.

“Tổn thất này cũng phải để chính hắn nghĩ cách mà bù đắp vào đúng không?”

Cung Tình còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Khương Thành đã bay đến phía

trước nàng.

Vị ca này vắt hai tay ra sau lưng, ngửa mặt 45 độ nhìn lên trời, làm bộ đang suy

nghĩ sâu sắc về kết cấu và tầm nhìn của Nguyên Tiên giới.

Rất lâu sau, hắn mới chậm rãi nói: “Vậy thì ta sẽ chỉ cho đám người đang lạc

đường các ngươi một con đường tươi sáng vậy.”

Mọi người đều âm thầm bĩu môi.

Lại còn chỉ cho một con đường tươi sáng nữa chứ?

Ngươi lại còn lựa gió phất cờ, thực sự cho rằng bọn ta sẽ trông mong ngươi phát

huy được tác dụng gì sao?

“Với tư cách là tông môn mà ta gia nhập vào, nhất định phải có đủ thể diện, tiếp

tục ở trong một hạt bụi như thế này quá mất giá rồi.”

Thành Ca vung mạnh tay, chỉ về phía bên ngoài.

“Ta quyết định chuyển cả phái ra ngoài, tạm thời cứ ổn định ở bên ngoài trước

là được.”

Tiên lực ở bên trong bí cảnh này cũng chẳng cao hơn bên ngoài.

Còn về khí tức của căn nguyên quy tắc thì thực ra còn thấp hơn bên ngoài một

chút.

Hắn đương nhiên không muốn thu mình ở bên trong này.

“Ngươi đang đùa cái quái gì vậy?”

Tất cả các cô gái ngay lập tức lớn tiếng phản đối, tâm trạng vô cùng kích động.

“Cả đám kẻ thù đang rình mò ở bên ngoài, ngươi có biết là nguy hiểm đến mức

nào không hả?”

“Ta thấy ngươi không hề hiểu rõ tình hình của Vân Di Đạo, ở nơi này sự tàn

khốc của việc tranh cướp người vượt xa khả năng tưởng tượng của ngươi đấy!”

“Ngươi đừng tưởng rằng bị cướp qua đó rồi vẫn có thể tiếp tục làm người, đến

lúc đó bọn họ sẽ dùng rất nhiều thủ đoạn khống chế trên người ngươi, khiến

ngươi cả đời này đều không thể nào sống yên ổn.”

“Bọn ta ẩn náu ở nơi này mà còn thường xuyên gặp phải nguy hiểm, lại còn

chuyển ra ngoài?”

“Ta thấy ngươi nhất định là điên rồi!”

Thành Ca cũng lười giải thích, hắn trực tiếp hướng về phía Cung Tình dang hai

tay sang hai bên rồi nhún vai.

Cung Tình ngầm hiểu trong lòng.

“Nếu đây đã là mệnh lệnh của Thái Thượng Cung chủ thì toàn thể trên dưới

Băng Cung đương nhiên đều phải nghe lệnh.”

“Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ chuyển phái ra bên ngoài.”

Có Khương chủ công ở đây, đừng nói là chuyển ra bên ngoài, cho dù chuyển

vào trung tâm Vân Di Đạo, nàng cũng chẳng sợ.

Mệnh lệnh này vừa được đưa ra, tất cả các cô gái suýt chút nữa đã sụp đổ.

“Cung chủ, hắn điên rồi, tại sao ngươi cũng điên theo hắn vậy?”

Trong mắt của các nàng, Cung Tình là hóa thân của sự bình tĩnh và sáng suốt.

Mà năm xưa, chính nàng là người ra sức đưa ra chủ trương di chuyển Băng

Cung vào trong hạt bụi này.

Nhưng từ sau khi Khương Thành xuất hiện, nàng giống như biến thành một

người khác vậy.

Nhìn Cung Tình hồ đồ, hữu dũng vô mưu, vẻ mặt của Lam Diệu Chí Tôn vô

cùng nghiêm trọng.

“Cung chủ, có phải ngươi trúng tà rồi không vậy, tại sao hắn nói cái gì ngươi

cũng nghe theo thế?”

Lam Diệu Chí Tôn càng kêu gào thất thanh hơn.

“Ta biết rồi, chắc chắn trước đây tên Khương Tuấn Soái này đã nắm được điểm

yếu của Cung chủ, nếu không thì là đã hạ cổ độc với nàng, cho nên mới ép nàng

không thể không ngoan ngoãn vâng lời.”

Các nữ tiên khác cũng cảm thấy chỉ có khả năng này thôi.

Nếu không thì không thể nào giải thích được sự khác thường của Cung Tình

ngày hôm nay.

“Đáng chết!”

“Tại sao ngươi có thể làm chuyện hèn hạ như thế với Cung chủ của bọn ta, còn

không mau buông tha cho nàng?”

“Đúng khiến người ta căm phẫn, còn không mau ngừng hành động vô sỉ của

ngươi lại đi!”

“Mau giải trừ cổ độc đi!”

Bị cả một đàn oanh oanh yến yên bao vây, Thành Ca cười không được, khóc

cũng chẳng xong.

Những nữ tiên này có thể ở lại, cũng coi như là đã trải qua cuộc thử nghiệm

trong sự đấu tranh khốc liệt, đã vượt qua được khảo nghiệm về sự trung thành.

Ít nhất, các nàng cũng vô cùng tốt với Cung Tình.

Thực ra Khương Thành rất công nhận bọn họ.

Chỉ lặng lẽ oán thầm trong lòng, sức tưởng tượng của các ngươi cũng lớn quá

rồi đấy?

Mà cũng chính vào lúc này, cả Băng Cung đột nhiên bắt đầu chấn động mãnh

liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK