“Tại sao lại có thể làm được chuyện này?”
“Cực Huyền nhất trọng, phát huy ra lực chiến đấu ít nhất là Động Huyền ngũ
trọng, trên đời này có chuyện như thế sao?”
“Quá vô lý rồi, đúng không?”
Bọn họ cũng không phải chưa từng nhìn thấy việc khiêu chiến vượt cấp, bình
thường có thể vượt một, hai tiểu cảnh giới đã được coi là thiên tài chiến đấu
hiếm có khó có được rồi.
Vượt qua mấy chục tiểu cảnh giới như Khương hiền giả bây giờ, đã hoàn toàn
vượt quá phạm vi lý giải của bọn họ rồi.
“Ta không tin!”
“Chắc chắn là có vấn đề!”
Một vị Chấp sự của Kim Huyền tộc đột nhiên “phản ứng” lại.
“Ta hiểu rồi, chuyện này là do Bạch Huyền tộc cố ý sắp xếp!”
“Các ngươi nghĩ mà xem, mấy ải đằng trước hắn tốn nhiều thời gian như thế,
đến đợt cuối cùng này thì thở chưa xong một hơi đã thông qua rồi, chuyện này
có thể hay không cơ chứ?”
Hắn đột nhiên “nhắc nhở” như thế, những người khác cũng nhất thời “bừng tỉnh
đại ngộ”.
“Không sai, Linh Văn này chính là do Bạch Huyền Tộc tự mình điều khiển.”
“Những kẻ nắm quyền của Thần Điện này hoàn toàn có thể bí mật sắp xếp, cố ý
để hắn qua ải.”
“Thật là đáng buồn, chỉ vì phô trương, khoe mẽ trước mặt hai tộc chúng ta mà
Bạch Huyền tộc lại làm ra chuyện giả dối thế này!”
Đám người tự cho là mình thông minh lại còn tự mình đa tình, suy nghĩ nhiều
này, Thành Ca cũng chẳng để ý tới.
Lúc này, hắn vừa phá ải ra ngoài thì đã nghe thấy tiếng bàn luận, bàn tán ầm ĩ
của tất cả mọi người.
“Ha ha ha, ta đã nói từ lâu rồi, mọi người phải để tiếng hoan hô đến tận cuối
cùng mà!”
Hoan hô cũng chẳng có bao nhiêu, nhưng chấn kinh thì quả thực không ít.
Hắn tiện tay mở luôn màn hình điều khiển hệ thống, còn nhìn thấy một đợt giá
trị chấn kinh.
Vốn dĩ hắn không muốn tham gia cuộc khảo hạch cực đoan này, chỉ coi như đi
lướt qua mà thôi.
Bây giờ nhìn thấy phản ứng của mấy người có mặt ở đây, ai nấy đều như thể
hắn đã làm được việc gì đó vô cùng vĩ đại.
Thực ra cả quá trình anh đây chỉ thổi có mấy hơi mà thôi!
Chỉ thổi có mấy hơi mà các ngươi đã kích động như thế này, bảo ca đây làm sao
mà không ngại cơ chứ?
Trong mắt hắn, khảo hạch cỏn con này, thậm chí còn có trọng lượng hơn trận
chiến hủy diệt Thần Điện của Hắc Huyền Tộc.
Dẫu sao thì sau khi đánh xong trận đó, quang cảnh vô cùng hoang vắng, lạnh
lẽo, cũng chẳng có khán giả vỗ tay hoan hô cho hắn.
Trên thực tế, không chỉ ở đây, mà đến cả mấy Điện chủ đang họp bên kia cũng
được một phen kinh hoàng.
Khảo hạch xuất hiện đánh giá xếp hạng loại “Tuyệt vời”, Linh Văn sẽ có hiệu
ứng riêng và lời nhắc.
Nếu không phải Điện chủ của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền vẫn còn đang
ở trước mặt thương thảo, bàn bạc chuyện kết đồng minh thì Bạch La Chân đã
không kìm được mà bay ngay qua đó xem xem rồi.
Có thể lấy được xếp hạng loại Tuyệt vời, đã đủ chứng minh người đó là thiên tài
loại chiến đấu ngàn năm khó gặp rồi!
Với giá trị này, tầm quan trọng này, cũng chỉ đứng sau Khương hiền giả có
Huyền Văn Tử Kim thôi.
Trước mắt bọn họ vẫn chưa biết là ai, nhưng mấy vị Điện chủ của Bạch Huyền
Tộc không ngồi yên được nữa rồi.
Bạch La nháy mắt với Chiến Linh Điện chủ, ra hiệu bảo hắn một mình đến đó
xem trước.
Chiến Linh Điện chủ đã không kìm chế nổi từ lâu rồi, vội vàng lên tiếng tạ lỗi
với các nhân vật quan trọng của hai tộc ở trước mặt, rồi vội vàng chạy đến chỗ
khảo hạch.
Vừa tới nơi, hắn đã nhìn thấy Khương hiền giả đang bị đám đông vây quanh.
Hắn vội vàng cười tươi rạng rỡ tiến lên hỏi thăm.
“Ha ha ha, hôm nay ngươi cũng dành thì giờ đến khảo hạch sao?”
Thái độ ân cần đến mức hơi lấy lòng, nịnh nọt này, khiến cho những người ở
phía dưới, và hai tộc Kim Huyền, Ngân Huyền ở tít xa đều cảm thấy không thể
tin nổi.
Chiến Linh Điện chủ tốt xấu gì cũng là Thiên Huyền Cảnh, có cần đến mức như
thế này không, còn xưng hô trịnh trọng với hắn nữa chứ?
Loại xưng hô kiểu này là cấp dưới xưng hô với cấp trên, vãn bối xưng hô với
tiền bối mới dùng đến.
Tâm tình Thành Ca đang rất vui vẻ, khóe miệng sắp kéo đến tận mang tai rồi.
“Ô, ngươi cũng đến rồi đấy à?”
Hắn cố ý làm ra bộ dạng muốn khiêm tốn một chút.
“Ta chỉ làm tí việc cỏn con không đáng nhắc đến thôi, ngươi xem ngươi gióng
trống khua chiêng như thế… không đến mức ấy đâu, thật sự không đến mức ấy
đâu?”
Câu nói làm Chiến Linh Điện chủ ngớ ra, lại nhìn phản ứng của mọi người, đột
nhiên kinh ngạc hô lên.
“Không phải chứ?”
“Người lấy được đánh giá xếp hạng loại Tuyệt vời kia, cũng chính là ngươi?”
Thành Ca mỉm cười gật đầu: “Không sai, chính là tại hạ!”
Vãi chưởng!
Chiến Linh Điện chủ tỏ ra hắn tí nữa thì bị dọa sợ đến phát ngốc luôn rồi.
Hắn biết Thành Ca có Cực Huyền Thuật cấp Chí Tôn, lấy xếp hạng Xuất sắc
không khó.
Nhưng lấy được xếp hạng loại Tuyệt vời, thì thật sự là có nằm mơ cũng không
nghĩ đến.
“Ngươi thế này cũng quá mạnh rồi đi? Sao làm được hay vậy?”
Hắn biết rất rõ, sau khi vào Thần Điện người anh em này chẳng tu luyện gì cả.
Thành Ca cười típ mắt phất phất tay: “Chỉ là việc cỏn con, dùng dao mổ trâu cắt
tiết gà mà thôi, không đáng nhắc đến!”
“Thế này vẫn còn không đáng nhắc đến?”
Chiến Linh Điện Hạ suýt chút nữa đã bất lực mà bóc phốt, màn làm màu này
của ngươi cũng hơi quá đáng rồi đấy nhé.
“Thật sự là không ngờ được, ngươi không chỉ là Huyền Văn Tử Kim có tư chất
tu luyện tuyệt đỉnh, lại còn là thiên tài loại chiến đấu ngàn vạn năm khó gặp!”
“Thế này rõ ràng là sự ưu ái của tạo hóa đều tập trung hết trên người ngươi rồi!”
Thành Ca vốn đã là báu vật trong mắt Bạch Huyền tộc bọn họ.
Bây giờ, hắn lại cảm thấy người này chính là thần linh chuyển thế trong truyền
thuyết rồi.
Nhưng hắn tâng bốc ca tụng như thế, lại khiến cho hai tộc Kim Huyền và Ngân
Huyền ở đằng xa càng nghe càng không lọt tai.
Bọn họ chắc chắn rằng khảo hạch này là trò bịp bợm, trong lòng thầm nghĩ các
ngươi đủ rồi đấy nhé, còn phái cả Chiến Linh Điện chủ đến đây phối hợp diễn
xuất, hà tất phải như thế chứ?
Thế là, trong lúc Thành Ca vẫn đang chìm đắm say sưa trong những lời tung hô,
ca tụng, âm thanh bất hòa chói tai, thô lỗ cuối cùng cũng vang lên.
“Hứ, Bạch Huyền Tộc các ngươi suy đồi đến mức này sao?”
Một vị thiên tài Hộ pháp trẻ tuổi của Kim Huyền tộc cười giễu cợt.
“Để tâng bốc cho người được gọi là Đại hiền giả này mà làm bệ đỡ, tạo thanh
thế cho hắn, quả thật là hao tổn tâm huyết!”
Có một vị thiên tài Chấp sự của Ngân Huyền tộc cũng lắc lắc đầu: “Chỉ là có
chút nực cười.”
Bọn họ vừa lên tiếng, mọi người cũng yên ắng lại.
Chiến Linh Điện chủ vốn còn đang vui vui vẻ vẻ đột nhiên trầm mặt xuống, cái
quái gì thế?
Bạch Huyền tộc bọn ta tự chúc mừng bọn ta, liên quan quái gì đến hai tộc các
ngươi?
“Trưởng bối của các ngươi, không dạy các ngươi lễ nghĩa cơ bản à?”
Vị Hộ pháp dẫn đầu của Ngân Huyền Tộc lạnh lùng nói: “Điện chủ của bọn ta
dạy bọn ta lễ nghĩa, nhưng không dạy bọn ta làm trò bịp bợm.”
Chiến Linh Điện chủ vẻ mặt vô cảm nói: “Các ngươi có ý gì?”
Một vị Chấp sự của Kim Huyền Tộc đáp một cách quái gở: “Ý của bọn ta là,
các ngươi không cần phải cố ý thao túng Linh Văn, thả cho một người được gọi
là Đại hiền giả qua ải, hà tất phải như thế chứ?”
Những người khác cũng nháo nhào phụ họa.
“Diễn kịch như thế, chính là để hai tộc bọn ta biết Đại hiền giả này thiên tài đến
mức nào sao?”
“Muốn bọn ta khiếp sợ sao?”
“Nhưng các ngươi diễn cũng giả trân quá rồi đó, cửa ải cuối cùng kia, thở một
hơi còn chưa xong mà đã thông qua rồi, ai tin nổi chứ?”
Chiến Linh Điện chủ còn tưởng bọn họ sẽ nói lý luận cao siêu, kiến giải độc đáo
gì cơ.
Náo loạn nửa ngày, chẳng qua là tự cho là mình đúng.
Kẻ làm Điện chủ như hắn, đương nhiên có thể chắc chắn những người quyền
cao chức trọng của Bạch Huyền Tộc căn bản không hề cố ý giúp đỡ, cố ý cho
Thành Ca qua ải.
“Nếu các ngươi đã nghĩ như thế, thì cứ tiếp tục nghĩ như thế là được rồi.”
Hắn lười để ý đến đám đần độn này nữa.
Bây giờ điều hắn quan tâm hơn là một chi tiết nhỏ khác - ải cuối cùng, chưa thở
xong một hơi mà đã vượt qua rồi?
Chuyện này sao có thể làm được?
“Ải cuối cùng ngươi đánh kiểu gì vậy?”
“Lẽ nào ngươi còn có tuyệt chiêu lợi hại hơn?”
Cực Huyền Thuật cấp Chí Tôn, không thể nào làm được chuyện như thế này!
Trừ khi Khương hiền giả có huyền thuật lợi hại hơn?
Nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của hắn, Thành Ca cũng biết hắn đang nghĩ gì rồi.
“Không có!”
Hắn đáp một cách rất chân thành: “Cửa ải này quá đơn giản, ca đây chỉ cân thời
gian thở một hơi là đã giải quyết nhẹ nhàng.”